Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 49: Tại sao không học được một chút kỹ thuật nào?



Hắn nhấc cô ngồi lên ghế lạnh lùng nói: “Tắt cái kia đi, giải thích rõ ràng cho tôi.”

Loan Đậu Đậu lập tức tắt máy, bàn tay nắm chặt, thận trọng mở miệng, kể đầu đuôi câu chuyện một lần. Tất nhiên cô lược bỏ chuyện tốt mà cô đã làm, miêu tả bà chủ nhà vô cùng độc ác, còn cô là người bị hại vô tội thuần khiết!

Thạch Thương Ly ngh ngờ độ thật câu chuyện của cô nhưng để cô ở một mình ở đây một đêm thì không phải là đàn ông.

“Về sau ở nhà tôi.”

“Hả?” Loan Đậu Đậu khẽ run, ở nhà Phân Ruồi? Để bị bắt nạt? Cô ngu như vậy sao?

Thạch Thương Ly đút tay vào túi, ánh mắt âm trầm chăm chú nhìn cô: “Ở nhà tôi tiết kiệm tiền xe, tiết kiệm tiền thuê nhà, còn có thể trả tiền sinh hoạt hàng ngày. Công việc thường ngày chỉ cần giúp tôi giặt quần áo nấu cơm!” Hắn đưa cô về nhà thì sẽ kéo cô tránh xa Tô Triệt cùng Thạch Lãng.

Chết tiệt, sao cô lại làm cho người khác lo lắng như vậy, đã bị chuyển đến lầu chín rồi lại vẫn gặp gỡ Thạch Lãng, không biết kiểm điểm, không biết nhận lỗi lầm!

Loan Đậu Đậu bẻ ngón tay tính toán, hình như là vậy!

“Nhưng.......Như vậy không tốt lắm đâu! Như vậy sẽ khiến mọi người trong công ty hiểu lầm là anh bỏ tiền nuôi tôi!”

Ánh mắt Thạch Thương Ly quan sát toàn thân cô ba lần, giọng khinh thường: “Cô có chỗ nào đáng để tôi bỏ tiền nuôi?”

Mẹ kiếp tôi có chỗ nào không đáng giá để anh bỏ tiền nuôi chứ?

Thạch Thương Ly xoay người đi vài bước phát hiện ra không có động tĩnh gì, quay đầu nhìn chằm chằm Loan Đậu Đậu, lạnh giọng quát lên: “Còn không đi? Thật sự muốn ngủ ở đây sao? Chẳng lẽ cô không biết ở đây từng có người chết sao?”

“A.......Quỷ a!” Loan Đậu Đậu sợ hãi, kéo hành lý nặng nề đi theo Thạch Thương Ly, từ đó sống cuộc sống dùng “Quy tắc ngầm”.

Loan Đậu Đậu thu xếp đồ đạc xong đi vào phòng bếp uống nước.......Ngẫu nhiên gặp Thạch Thương Ly vừa mới tắm xong, toàn thân chỉ quấn khăn tắm, cả người vẫn còn dính nước.

Thạch Thương Ly phát hiện dáng vẻ chảy nước miếng của cô, trong lòng dâng lên một tia ấm áp. Cố làm ra vẻ nghiêm chỉnh, nghiêm mặt nói: “Nhìn đủ chưa?”

Loan Đậu Đậu nuốt nước miếng: "Không có!”

“Có muốn sờ một chút không?” Giọng nói Thạch Thương Ly trở nên cực kỳ hấp dẫn mê người.

“Có!Có!Có!” Đầu không ngừng gật, nhìn không chớp mắt!

Thạch Thương Ly đi đến trước mặt cô, khóe miệng khẽ cười, ánh đèn chiếu xuống, chiếu rõ gò má trơn bóng, sáng rỡ. Tóc ướt xốc xếch, từng giọt từng giọt từ từ lăn xuống lồng ngực.......

Thật là quá đẹp trai!

Loan Đậu Đậu giơ tay lên muốn chạm vào da thịt của hắn thì một bàn tay cực nóng bắt lấy tay cô, lời nói mập mờ rơi vào tai cô.

"Loan Đậu Đậu cô xem nhiều phim như vậy sao không học được một chút kỹ thuật nào.”

Oh.......Loan Đậu Đậu hóa đá. Mẹ kiếp hắn đang chê cười cô sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.