Tù Binh Của Lão Đại

Chương 38



“Không thành vấn đề! Muốn anh làm gì cũng được!” Nghe theo căn dặn của hắn Lôi Đình Ngọc rất nhanh khôi phục tinh thần,chậm rãi đến gần bên người Y Thanh Huyền biết điều đấm vai cho hắn.

Hài lòng được y phục vụ Y Thanh Huyền mắt to linh hoạt chuyển một vòng,bất kể hắn nói yêu cầu gì Lôi Đình Ngọc cũng nói gì nghe nấy,còn vẻ mặt vui mừng một chút cũng không biết hắn đang chỉnh y,quả thực không khác là vợ nô,thật sự là quá sảng khoái,Lôi Đình Ngọc nhất định nằm mộng cũng không nghĩ đến y sẽ có ngày này,trên vai rơi xuống đấm nhỏ có lực,hắn thoải mái nhắm mắt lại,tính tiếp theo bảo Lôi Đình Ngọc làm gì mới tốt? Bảo y lái xe từ Đài Bắc đến Đài Nam mua điểm tâm hắn thích nhất? Hay bảo y mặc trang phục con rối làm hắn vui lòng? Hoặc bảo y cởi hết quần áo xuống,để cho hắn chụp mấy chục bức ảnh nude in ra cho mọi người thưởng thức ah?

Đang thời điểm hắn đang suy nghĩ nên làm gì,chợt nghe bên tai truyền đến tiếng thở dốc dồn dập của Lôi Đình Ngọc,hắn kinh ngạc quay đầu nhìn,giật mình thấy hai tròng mắt Lôi Đình Ngọc mê muội dán lên người mình,ánh mắt càng thêm nóng rực.

“Anh làm gì?” Y Thanh Huyền buồn bực mở miệng hỏi.”Trên người của tôi có gì sao?”

“Tôi... Cái kia....” Lôi Đình Ngọc không tự chủ nuốt xuống một ngụm nước miếng,hai tay dừng lại động tác đấm vai. Thấy y ấp úng nói không ra lời,Y Thanh Huyền càng thêm nghi ngờ,kỳ quái y tại sao thất thần nhìn chằm chằm thân thể y,hắn cúi đầu kiểm tra thân thể của mình, lúc này mới phát hiện chăn bông dùng để che phía dưới không biết lúc nào rơi ra,lộ ra một mảnh cảnh xuân thật tốt.”Anh nhìn cái gì?” Xấu hổ và giận dữ nhanh chóng nảy lên,hắn không khỏi lên án mạnh mẽ nói,thì ra hồi nãy giờ người này rình xem thân thể trần chuồng của mình! Thật là chó không đổi được tật ăn phân!

“Đúng, thật xin lỗi,anh không phải cố ý nhìn lén mà” Lôi Đình Ngọc bối rối dời ánh mắt sang nơi khác “Bởi vì người yêu ở trước mặt mình lộ ngực và cánh tay,thật sự là hấp dẫn rất lớn, anh nhất thời ý loạn tình mê khắc chế không được mình..... nên....” Hắn dùng giọng khàn khàn nói.

“Hừ!Anh còn có lý do nói giải thích nữa sao?” Y Thanh Huyền không buông tha người,vốn muốn giơ tay lên vứt y một cái tát,nhưng thấy trên gương mặt y hiện lên đỏ ửng lạ thường,mồ hôi nóng đến đáng sợ giống như cực kỳ đè nén thứ gì,Y Thanh Huyền là phái nam đương nhiên hiểu,đột nhiên trong lòng sinh ra kế hoạch,khóe miệng câu khởi nụ cười không có ý tốt,quyết tâm xuất ra chiêu mãnh liệt,muốn y nếm thử loại hành hạ chỉ được nhìn chứ ăn không được,chịu đủ nổi khổ bị dục vọng hành hạ.

“Không có.... Không có.” Lôi Đình Ngọc vội vàng cúi đầu không dám nhìn hắn.

“Em không phải mắng anh,anh không cần cúi đầu thấp như vậy ” vì để y cắn câu Y Thanh Huyền không tiếc để xuống tư thái,nhích đến gần bên cạnh y”Em biết anh không phải cố ý muốn nhìn em,là anh không nhịn được đúng không?”

“Ừm,đúng vậy.” Nghe giọng nghiêm nghị đột nhiên trở nên dịu dàng,Lôi Đình Ngọc mới từ từ ngẩng đầu lên”Em không giận anh sao?”

“Không,em làm sao giận anh!” Biết mình có bao nhiêu lực ảnh hưởng với hắn,Y Thanh Huyền mang theo nụ cười mê đảo chúng sanh,nhẹ nhàng thổi một hơi về phía y,đồng thời đưa ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cánh tay y.”Chúng ta cũng coi như người yêu,chỉ cần là đàn ông thấy người yêu trần truồng cũng sẽ có phản ứng.”

Lôi Đình Ngọc run rẩy,mặt càng đỏ hơn,mồ hôi cũng chảy nhiều hơn”Thanh Huyền.... anh....”

“Anh không cần nói em cũng biết, ” Y Thanh Huyền vươn ra ngón trỏ đặt tại cánh môi của y,ngăn lời y muốn nói”Anh bây giờ có phải rất muốn em?” Hắn dùng một … ngón tay khác như có như không khiêu khích lều giữa hai chân y đã sớm dựng đứng,hoàn toàn không cảnh giác mình đang chơi trò nguy hiểm.

“Đúng vậy,anh muốn em đến sắp điên!” Lôi Đình Ngọc nghênh đón mắt hắn,giống như chó bụng đói kêu vang hận không được nhào tới ăn thỏa thích món ngon trước mắt,nhưng chưa được chủ nhân cho phép hắn không dám tự tiện hành động.

“Thật muốn như vậy sao?” Trong mắt lóe tia ác ý,Y Thanh Huyền vừa ôm cổ y vừa giơ lên đùi đẹp lỏa lồ đung đưa ở trước mặt y.

Lôi Đình Ngọc gật đầu như bằm tỏi,lấy giọng gần như say mê hỏi: “Thanh Huyền,em...... có bằng lòng không?”

Hắn dĩ nhiên không bằng lòng, ngu ngốc!

“Không được!” Nhìn thấy hưng phấn trong mắt y,ngón tay Y Thanh Huyền trêu đùa chiếc nơ trên cổ áo y,giống như giáo huấn chó phát ra lệnh cấm,hắn dùng hết tài để muốn tên này dục hỏa đốt người,muốn nhìn vẻ mặt nôn nóng muốn chạm hay đụng mà không được,căn bản không có ý hy sinh thân thể.

Lôi Đình Ngọc không nhịn được hít sâu một hơi,vội vàng cầm bàn tay trêu chọc của hắn,gương mặt anh tuấn gần sát mặt hắn, ánh mắt thâm thúy nhìn thẳng vào hắn như muốn thiêu đốt cả người hắn.”Anh.... Sợ anh đợi không nổi.”

Tiếp xúc ở khoảng cách gần,Y Thanh Huyền có thể cảm nhận được môi của y dường như đụng vào môi mình,mùi thơm bạc hà đặc biệt thuộc về phái nam vờn quanh mũi,tim của hắn đột nhiên đập mạnh,ngọn lửa rừng rực nhanh chóng nóng đỏ cả người hắn.”Không....... Có thể... không đợi được cũng phải nhịn xuống!” Loáng thoáng ngửi mùi nguy hiểm,hắn cố gắng rút người trở lại,nhanh chóng rời khỏi khu vực cấm,mọi việc cũng phải có chừng mực,hắn không muốn chơi đến mức nổi lửa.

“Thật xin lỗi,nhưng anh đã không nhịn được.” Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh,Lôi Đình Ngọc nhân lúc Y Thanh Huyền còn chưa kịp thối lui đã ôm cả người hắn đặt lên giường”Mị lực của em quá lớn,anh không khống chế được bản thân.” Con ngươi đen nhánh giống như ánh sao trên bầu trời đêm lấp lánh tỏa sáng,hơi thở nóng bỏng phả ra bên mép hắn.

“Anh.......” Hắn nên lập tức đẩy ra y,hắn nên nghiêm chỉnh cấm y đến gần,nhưng không biết nguyên nhân gì hắn bị ánh mắt mang theo dục đáng sợ vững vàng giữ lấy,cũng không thể rời bỏ,cơ thể không còn chút lực,tất cả tự hỏi bình thường trong nháy mắt chết,trong suy nghĩ mê loạn thậm chí có một tia phóng túng.

Không để cho hắn có thời gian suy nghĩ,đôi môi mềm mại của Lôi Đình Ngọc gấp gáp rơi xuống,dọc theo trán rơi vào mí mắt,từ từ trượt đến chóp mũi,cuối cùng dừng lại trên cánh môi tinh tế mê người,tỉ mỉ nhâm nhi thưởng thức.

“Hô............” Y Thanh Huyền hai mắt không tự chủ đóng lại, nụ hôn nóng bỏng phủ trên môi làm người ta đầu váng mắt hoa,ý thức từ từ tan rả,hắn dần dần đắm chìm ở trong đó không thể tự kềm chế,cho đến Lôi Đình Ngọc đưa tay xoa hắn vuốt ve nụ anh đào trước ngực,hắn mới phục hồi tinh thần,giật mình phát hiện mình trần truồng hiện ra không sót chỗ nào trước mặt Lôi Đình Ngọc,trên giường cái chăn duy nhất có thể che đậy đã bị đá đến địa phương xa xôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.