Tự Cẩm

Chương 104: Không thẹn với lương tâm



Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Lý cô nương không khỏi né tránh sau lưng Lý công tử.

Lý công tử có chút không vui: “Đại nhân, vô luận hung thủ là ai, tuyệt đối không có quan hệ với huynh muội chúng ta. Muội muội ta nhát gan, vẫn chớ nên hù đến muội ấy.”

Huyện úy bình tĩnh nhìn Lý công tử, bỗng nhiên cười một tiếng: “ Bản quan phá án nhiều năm, ngược lại có một kinh nghiệm. Một vụ án mạng phát sinh, phàm là có liên hệ với án này, tuyệt sẽ không hoàn toàn không có quan hệ, mong rằng Lý công tử cùng Lý cô nương phối hợp thật tốt.”

“ Đã nói là có người truyền thư lung tung, bằng không chúng ta làm sao lại cuốn vào!”

“ Nhưng mà thiện nam tín nữ đến chùa Linh Vụ dâng hương nhiều như vậy, vì sao chỉ truyền thư lung tung đến Lý gia đây?” Huyện úy không tiếp tục để ý Lý công tử, ngược lại ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Lý cô nương núp ở phía sau, “Lý cô nương, ngươi biết người chết Lưu Thắng đi?”

Lý cô nương toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

“ Đại nhân, ngài lời này là có ý gì? Xá muội làm sao lại biết người chết chứ!” Lý công tử tăng cao ngữ khí biểu đạt bất mãn.

Cứ việc dân phong cởi mở, trong mấy trấn như Thanh Ngưu trấn, Đại Dương trấn các tiểu nương tử chưa chồng hẹn hò cùng nam tử vừa ý vốn không tính là chuyện mới mẻ gì, thậm chí có quá phận hơn nữa những người này cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng là án liên lụy đến mạng người, còn đưa ra bên ngoài rồi bị một vị quan lão gia đề ra nghi vấn trước mặt nhiều người như vậy liền trở nên khó coi.

Huyện úy không để ý thái độ của Lý công tử, mỉm cười: “ Lý cô nương, bản quan muốn nghe xem ngươi nói thế nào.”

Lý cô nương gắt gao cắn môi, sắc mặt trắng bệch, môi khô khốc không ngừng run rẩy, có vẻ như cực kỳ giãy dụa.

“ Đại nhân, muội muội ta chỉ là một cô nương gia, gặp được loại chuyện này đã rất sợ hãi rồi, ngài cũng đừng có ép hỏi muội ấy nữa!”

Huyện úy rốt cục lạnh mặt, giơ tay chỉ Khương Tự: “ Vị tiểu nương tử này cũng là một cô nương gia, vì sao bình tĩnh như thế?”

Lời này của hắn vốn là hỏi lại, nhờ vào đó ngăn chặn miệng Lý công tử, không nghĩ tới thiếu nữ bị chỉ mềm mại cười một tiếng, ngữ khí bình tĩnh nói: “ Bởi vì không thẹn với lương tâm nha. Ban ngày không làm việc trái với lương tâm, nửa đêm gõ cửa không kinh hãi. Tiểu nữ tử lại không chột dạ, gặp được loại chuyện này chỉ cảm thấy người bị hại đáng thương, làm sao lại cảm thấy sợ chứ?”

“Nói hay lắm!” Khương Trạm chỉ cảm thấy muội muội nói thật thống khoái, vỗ tay nói.

Úc Cẩn cong môi nín cười, ánh mắt dừng ở trên mặt thiếu nữ chậm chạp không nỡ dời đi.

Huyện úy sửng sốt, nghiêm túc nhìn Khương Tự, khen: “ Cô nương xác thực nói rất hay.”

Khụ khụ, không nghĩ tới hôm nay còn tính vận khí đụng phải một tiểu cô nương hung hãn như vậy, ngược lại chặn miệng tiểu nhi Lý gia đến sít sao.

Tiểu cô nương người ta đều đã nói như vậy, tiểu nhi Lý gia mà còn ngăn cản không cho tra hỏi, đó chính là Lý cô nương chột dạ.

Quả nhiên, sau khi Khương Tự nói xong Lý công tử há miệng nửa ngày cũng nói không ra lời, mà sau khi sắc mặt thay đổi mấy lần Lý cô nương rốt cục mở miệng: “ Tiểu nữ tử...... Xác thực biết Lưu thiếu gia......”

Thấy Huyện úy nghiêm túc lắng nghe, nàng cắn cắn môi giải thích nói: “ Chỉ là quen biết......”

“ Không biết Lý cô nương quen biết thế nào?” Huyện úy am hiểu sâu đạo lý không thể nóng vội, ngữ khí vẫn luôn bình tĩnh.

“ Ta thường đến chùa Linh Vụ ở, có đôi khi sẽ ở trong chùa gặp được Lưu gia thiếu gia, dần dần liền quen biết......” Lý cô nương kinh hoảng nhìn Huyện úy một chút, vội nói, “Chúng ta không thân!”

Huyện úy nhìn về phía Huyền Từ cùng tăng nhân: “ Lưu Thắng thường xuyên đến chùa Linh Vụ ư?”

Sư tiếp khách nói: “ Khi thì sẽ đến ở mấy ngày.”

“ Nếu Lưu Thắng là người của Thanh Ngưu trấn, vì sao còn ở lại trong chùa?”

Sư tiếp khách không khỏi nhìn về phía Huyền Từ.

Huyền từ giải thích nói: “ Có một số khách hành hương thích thanh tịnh trong chùa, còn có thích nhấm nháp món sốt trong chùa, cho nên người bổn trấn cũng có khi ở lại.”

Vừa nghe đến hai chữ ‘món sốt’, không chỉ Khương Trạm sắc mặt trắng bệch, mà biểu tình của mấy người khách hành hương dừng chân lại càng thêm thê thảm.

“ Đại nhân, Ngỗ tác đã kiểm nghiệm sơ bộ xong.”

“Gọi vào.”

Không bao lâu Ngỗ tác đi tới: “Gặp qua đại nhân.”

Huyện úy gật gật đầu, ra hiệu Ngỗ tác có thể nói.

Ngỗ tác hiển nhiên quen thuộc loại tràng diện này, cũng không nhìn những người khác, lời ít mà ý nhiều nói: “ Người chết con mắt lồi ra ngoài, phần cổ có vết bóp rõ ràng, hòn đá cột ở phía sau, sơ bộ kết luận là bị người bóp chết sau đó cột lên tảng đá dìm thi, hung thủ hẳn là một nam tử.”

“ Làm sao xác định là nam tử?”

Ngỗ tác đáp: “ Người chết móng tay đứt gãy, rõ ràng từng kịch liệt giãy dụa qua. Mà có thể đem một nam tử trẻ tuổi không tính là gầy yếu như người chết bóp chết tươi còn buộc tảng đá dìm thi, nữ tử rất khó có thể lực này.”

“ Thời gian tử vong thì sao?”

“ Đại khái vào buổi chiều hôm qua đến giữa giờ Dậu.”

( Giờ Dậu: 17h - 19h tối)

Khương Trạm nghe được Huyện úy hỏi thời gian tử vong, vô ý thức có chút khẩn trương, nghe được Ngỗ tác trả lời không khỏi lộ ra một nụ cười.

Còn may Huyện úy cùng Ngỗ tác này không phải bao cỏ.

“ Tốt, ngươi lại đi cẩn thận kiểm tra lần nữa đi.”

Ngỗ tác lui xuống.

Ánh mắt Huyện úy đảo qua từng người, trên mặt nhìn không ra bất kỳ đầu mối nào: “ Nếu đại khái xác định thời gian tử vong, như vậy Tưởng Nhị tạm thời có thể bài trừ hiềm nghi ——”

Tứ Hải nhịn không được đánh gãy lời Huyện úy: “ Có lẽ Tưởng Nhị hôm qua đã từng đến đây, mỗi ngày khách hành hương đến chùa Linh Vụ nhiều như vậy, hắn lẫn vào trong đó rất khó bị phát hiện.”

Khương Trạm cười lạnh: “ Nói bậy, chúng ta là hôm qua mới đến Thanh Ngưu trấn, có chưởng quỹ cùng tiểu nhị khách sạn làm chứng. Đúng rồi, hôm qua trên đường đến Thanh Ngưu trấn, chỗ cách Thanh Ngưu trấn ước chừng khoảng mười dặm có một cái lều dưa, chúng ta từng tìm nông dân trồng dưa mua mấy ký dưa. Đại nhân nếu còn nghi vấn, những nơi này đều có thể đi tra xét.”

Huyện úy gật gật đầu, nhìn chúng tăng nói: “ Mấy người bọn họ đồng hành, một đường mà đến tất nhiên sẽ lưu lại vết tích, những nơi này tra một cái liền biết. Bản quan tạm thời bài xuất Tưởng Nhị hiềm nghi, trọng yếu nhất là tạm thời không tìm được động cơ của hắn, mà động cơ mới là mấu chốt phát sinh án mạng. Huống hồ bản quan quan sát qua, từ khách phòng trong chùa thông hướng phía sau núi sẽ tương đối ẩn khuất, nếu như khách hành hương dừng chân muốn đi phía sau núi mà không bị người trong chùa lưu ý đến thực phi thường khó khăn.”

“ Như vậy hung thủ sẽ là ai kia chứ?” Huyền Từ vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

“ Dựa theo manh mối nắm giữ trước mắt, hung thủ tất nhiên quen thuộc phía sau núi, như vậy ——” Huyện úy dừng một chút, “ Tăng nhân trong chùa hoặc là khách hành hương ngủ lại khả năng lớn nhất.”

“ A Di Đà Phật, mong rằng đại nhân cẩn thận điều tra, trả cho tăng nhân chùa ta một sự trong sạch.” Huyền Từ chắp tay trước ngực nói.

“ Đây là tự nhiên, bản quan hiện tại dự định đơn độc tra hỏi, còn xin Huyền Từ sư phụ an bài cho một gian phòng.” Huyện úy nói xong cười cười với mấy người Khương Trạm, “ Mấy vị trước tiên có thể đi nghỉ ngơi, nếu như có việc bản quan sẽ phái người gọi các vị.”

Phòng riêng rất nhanh liền được chuẩn bị, đoàn người Khương Tự đứng ở trên hành lang, lúc này không có ai buồn ngủ.

“ Tứ muội, Dư Thất ca, các ngươi xem, người thứ nhất bị gọi đến lại là khách hành hương ngủ lại.” Thoát khỏi hiềm nghi Khương Trạm một thân nhẹ nhõm, bắt đầu xem náo nhiệt.

Úc Cẩn cười cười: “ Những người chúng ta đều bị hỏi một lần, cũng nên hỏi những khách hành hương một cái. Có điều vị đại nhân này xác thực có ý tứ, trước hết làm cho mọi người hiểu rõ tình huống căn bản, lại đơn độc tra hỏi chi tiết, nói không chừng có thu hoạch đâu.”

Hắn nói nhẹ nhàng sờ sờ cằm, nhìn về phía Khương Tự: “ Ta có một vấn đề chuẩn bị đi hỏi thăm người trẻ tuổi mà Lý chính lưu lại một chút, cùng đi không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.