Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 1007: Tiên khí



Ba ngày sau, Nhạc Thành từ từ mở hai mắt ra, bắt đầu luyện chế tiên khí, Nhạc Thành cũng phải khôi phục lại thực lực của mình.
Tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, ba bộ di hài đấu đế không trọn vẹn xuất hiện trước mặt hắn, đây chính là ba bộ di hài của Viễn Cổ Hổ Tộc, Viễn Cổ Minh Xà tộc, và Toan Nghê Tộc.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến hóa, một ngọn lửa bắt đầu tràn ngập tạo thành một cái lò luyện, không gian xung quanh cũng như muốn bị nóng chảy, theo thủ ấn của Nhạc Thành biến hóa, ba bộ đấu đế di hài đã bị hắn luyện hóa.
Theo Nhạc Thành luyện chế đan dược, lúc này nhị vị chân hỏa cũng đã ngày càng thành thạo, luyện chế di hài của tam đại thú tộc này cũng thuận buồm xuôi giói.
Lúc này ở trong phòng Dịch Thiến đã chết lặng nhìn cảnh tượng phát sinh, hơn nửa tháng nay, mỗi ngày nàng đều phải nhìn Thanh dương lão ma bắt mấy trăm sư tỷ của nàng trần truồng hầu hạ hắn, những sư tỷ sư muội này trước hắn thì phóng đãng cực kỳ khiến cho trong lòng nàng cũng cảm thấy bốc lửa.
Nàng lúc này đã cảm thấy chết lặng, những tiếng kêu rên khoái hoạt vang vọng.
Sau cuộc mua vui, mấy sư tỷ sư muội này liền mặc quần áo đi ra ngoài.
Lúc này thanh dương lão ma mới mặc quần áo vào, người bên ngoài đã đứng chờ.
- Tiến vào.
Thanh dương lão ma cát tiếng nói.
- Ra mắt đại nhân.
Ở bên ngoài có hai hán tử tiến tới, Dịch Thiến có thể nhận ra đây chính là những thúc bối của mình, hiện tại bọn họ cũng mê muội giống nhau.
Dịch Thiến biết những người này đã bị lão ma khống chế toàn bộ thần trí.
- Chuyện tình của các ngươi thế nào rồi?
Thanh Dương lão ma hỏi ba người.
- Bẩm đại nhân đã bắt được ba trăm nữ tử xử nữ, đều có tu vi, còn sáu trăm chín mươi chín người đang ở bên ngoài tìm kiếm tin tưởng không lâu sau sẽ bắt được.
Một trung niên hán tử cất tiếng nói với Thanh Dương lão ma.
- Được ,tiếp tục làm đi.
Thanh Dương lão ma nói với ba người rồi phất tay bảo họ đi ra.
- Ác ma kia, ngươi tính hại bao nhiêu người?
Dịch Thiến nhìn Thanh Dương lão ma mà lạnh nhạt nói.
- Ta nói rồi, ta cần một nghìn nữ nhân chữa thương, nàng sẽ là người cuối cùng. Nàng là một cô gái xinh đẹp, ta không muốn khống chế linh hồn, ta thích nàng tự nguyện, nếu thật sự không có cách nào thì chỉ có thể khống chế linh hồn.
Thanh Dương lão ma nói với Dịch Thiến.
- Ngươi nói cho ta biết, ngươi muốn ta làm gì?
Dịch Thiến bắt đầu thỏa hiệp, nàng biết phản kháng cũng vô ích, cuối cùng trở thành công cụ tiết dục của lão ma này.
Ta muốn hủy đi đấu khí của nàng, sau đó bắt đầu cùng ta tu luyện ma công, nàng có tu vi cảnh giới này với sự hỗ trợ của ta nhiều nhất hai năm là có thể mạnh hơn hiện tại, ta cần một nghìn tấm thân xử nữ để chưa thương, bỏ qua nàng cũng không sao cả, nàng hãy tự nguyện giúp ta, nếu không ta sẽ không thể bỏ qua.
Thanh Dương lão ma cất tiếng nói.
- Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải tha cho sư đệ sư muội của ta.
Dịch Thiến chăm chú nhìn Thanh Dương lão ma.
- Được, chỉ cần bọn chúng ngoan ngoãn thì ta sẽ buông tha. Sau đó ánh mắt nhìn về trên người của Dịch Thiến.
Thanh Dương lão ma cất tiếng nói.
- Ngươi muốn làm thì làm đi.
Dịch Thiến nhìn thấy ánh mắt của Thanh Dương lão ma thì không khỏi sợ hãi.
- Nàng yên tâm, ta muốn nàng, chỉ là không phải hiện tại, ta muốn nàng tự nguyện. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thanh Dương lão ma cười nói, sau đó từng đạo pháp quyết đánh lên trên người Dịch Thiến.
Đạo ma khí dũng mãnh tiến vào, Dịch Thiến bắt đầu cảm thấy thống khổ, nàng cảm thấy đấu khí trên người mình đang bị đánh mất, Thanh Dương lão ma không ngừng nuốt chửng lấy.
Sau nửa canh giờ nàng phát hiện mình đã trở thành phế nhân, trên người không có chút đấu khí nào.
- Tuổi nhỏ như vậy mà đã là nhất tinh Đấu Thánh, thiên phú không tệ, nàng tu luyện ma công nhất định sẽ tiến bộ rất nhanh, ta hiện tại sẽ tự tổn hại tu vi truyền ma công cho nàng, sau đó nàng hãy từ từ tu luyện.
Thanh Dương lão ma cất tiếng nói sau đó thủ ấn biến hóa, bàn tay dán lên trên lưng Dịch Thiến, bắt đầu truyền ma công.
Sau một ngày, từ thái dương của Thanh Dương lão ma đã xuất hiện một giọt đâu, theo bàn tay của hắn truyền qua người của Dịch Thiến.
Lúc này Dịch Thiến cảm nhận thấy mình đã bị một hắc mang bao vây, sau đó từ từ tiến vào trong cơ thể mình, lúc này khí tức trên người Dịch Thiến đại biến, trên người đã tràn ngập ma khí.
- Tốt lắm, tu vi hiện tại của nàng đã là Kim Đan kỳ, ta ngưng kết mấy trăm năm tu vi giúp nàng ngưng kết kim đan, hiện tại nàng đã có thể tu luyện ma công, cũng là một phần tử của ma đạo.
Thanh Dương lão ma sắc mặt hơi tái nhợt nói với Dịch Thiến.
- Ma công, cái gì gọi là ma công?
Dịch Thiến cảm thấy cơ thể biến hóa, đấu khí biến mất, chỉ thấy có một lực lượng quái dị/
- Đây chính là đoàn tụ ma công, nàng hãy tu luyện cho thật tốt.
Thanh Dương lão ma giao cho Dịch Thiến một ngọc giản màu đen:
- Nàng có thể đi rồi, tuy nhiên nàng đừng mong chạy trốn, trên người nàng có cấm chế của ta, ta bất cứ lúc nào cũng có thể bắt nàng lại.
Dịch Thiến do dự một chút sau đó cầm lấy ngọc giản trên tay của Thanh Dương lão ma rồi rời khỏi, Thanh Dương lão ma mượn cơ hội này mà khẽ vuốt ve ngọc thủ của nàng.
- Hãy sảng khoái tu luyện, thực lực càng cao thì càng hữu dụng với ta, đế lúc đó thương thế không những khỏi hẳn mà còn có thể đột phá, nàng sớm muộn đều là của ta, đáng tiếc là không thể ăn hiện tại.
Sau khi Dịch Thiến rời đi, Thanh Dương lão ma liền thở dài nói.
- Còn không tiến vào?
Đúng lúc này, Thanh Dương lão ma nói vọng ra bên ngoài.
- Đại nhân, đại nhân bảo chúng tiểu nhân vào đây có chuyện gì?
Năm nữ tử trẻ tuổi tiến tới, phong tao dễ thương nhìn Thanh Dương lão ma, năm người này đều là môn hạ đệ tử của Thanh Dương lão tổ.
- Các ngươi mau lai gần đây.
Một đôi ma chưởng của Thanh Dương lão ma đã chuyển động, sau đó từng thanh âm rên rỉ vang lên.
Lúc này ở trong một ngọn núi, đã bước tới ngày thứ bảy, ba bộ di hài đấu đế đã bị hòa tan hơn phân nửa, chất lỏng màu trắng đã chảy ra, tạp chất bị thiêu đốt thành sương khói, ba bộ di hài đấu đế là một số lượng không hề ít nhưng sau khi luyện hóa xong chất lỏng cũng không được nhiều lắm, ngoài ra ba bộ di hài này còn chảy ra cả tinh huyết đấu đế hỗn hợp tạo ra năng lượng cuồng bạo.
Ngày thứ mười, di hài đấu đế đã hoàn toàn bị luyện hóa.
Dưới sự khống chế của Nhạc Thành, hai ngọn lửa đã bao trùm lấy tinh huyết đấu đế cùng chất lỏng màu đen kia, bỗng nhiên, lò luyện trở nên nứt toác, một thanh âm thật lớn vang lên, lực lượng cuồng bạo tràn ngập bốn phía.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.