Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 217: Quý tộc đấu giá



- Hóa ra là như vậy, ta còn tưởng rằng các ngươi đều đến đây, ngươi đến đế đô có chuyện cần làm vậy ở đây là tốt lắm, cô cô sẽ cùng với ngươi tâm sự.
Nhạc Lan Tâm cất tiếng nói, sau đó sắp xếp cho Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ ở lại phủ công tước.
Nhạc Thành từ trong miệng của Nhạc Lan Tâm biết rằng cô phụ của mình chính là Lệnh Hồ Vô Địch hôm nay đã đi tới hoàng cung, nghe nói hôm nay hoàng tử của Tuyết lâm Đế quốc tới, thân là công tước, Lệnh Hồ Vô Địch cũng phải tới.
Mà sau đó, nhạc Lan Tâm cẩn thận hỏi chuyện của Nhạc gia, Nhạc Thành cũng đem mọi chuyện nói cho nàng biết.
Vào ban đêm, ở trong phòng Nhạc Thành đang suy nghĩ làm sao để tiến vào hoàng cung, đúng vào lúc này thì Lệnh Hồ Hạo Thiên và Lệnh Hồ Huyền Tố hai người gọi hắn ra dùng cơm, tuy Nhạc Thành có biện pháp vào trong nhưng hắn vẫn muốn quang minh chính đại đi vào.
Nhạc Thành cùng với hai người biểu đệ và biểu muội ra đại sảnh dùng bữa, tuy Nhạc Thành hiện tại đã đạt tới Kim Đan trung kỳ, không cần phải ăn cơm nhưng cũng không nên phụ một phen tâm ý của cô cô.
Ở trong đại sảnh, một lão giả mặc cẩm bào ngồi ở vị trí thượng tịch, trung khí tràn ngập xuất hiện, mơ hồ còn có thể nhận thấy sát khí, đây chính là Lệnh Hồ Vô Địch lúc tuổi còn trẻ ở chiến trường ma luyện mà có được.
- Phu nhân, ta chưa từng gặp qua chất nhi Nhạc Thành, tại sao đại ca của nó cũng không tới?
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng hỏi Nhạc Lan Tâm.
- Huynh đó, muội nói huynh tìm thời gian trở về Lập Anh trấn cùng với muội mà huynh lại nói không có thời gian, không ngờ giờ đây Thành nhi lại tới đây, đại của của muội bọn họ không nỡ rời khỏi Lập Anh Trấn, lúc trước muội cũng muốn đưa họ tới đế đô nhưng họ lại không đi.
Nhạc Lan Tâm cũng trả lời.
- Phu nhân, ta thật sự không có thời gian, mỗi ngày ta đều bận rộn quá nhiều quân vụ, nghe muội lần trước nói Thành nhi từ nhỏ không thể tu luyện đấu khí và ma pháp, lần này nó đến đây nếu nguyện ý thì ta sẽ giữ lại giữ một chức vị công ăn ở đây.
Lệnh Hồ Vô Địch nói:
- Từ khi cưới muội về vẫn chưa chiếu cố được cho nhà muội, ta thật sự băn khoăn.
- chức vụ công văn tuy tốt nhưng lần này muội hỏi Thành nhi thì nghe nói nó tới đây để làm một chuyện.
Nhạc Lan Tâm cất tiếng nói.
- Phụ thân, mẫu thân.
Lệnh Hồ Hạo Thiên cùng với Lệnh Hồ Huyền Tố đi đến, hai người đối với biểu ca mới tới vô cùng cao hứng.
- Thành nhi, con có đói bụng không, mau ngồi xuống dùng bữa.
Nhạc Lan Tâm cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Đây nhất định là cô phụ, Nhạc Thành bái kiến cô phụ.
Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó hắn lập tức đánh giá lão giả uy vũ trước mắt, trong lòng không kìm được mà kinh ngạc, không ngờ cô phụ của mình lại có thực lực thập tinh Đấu Hoàng.
- Thành nhi, ngươi mau ngồi xuống đi, ta nghe cô cô ngươi nói về ngươi đã lâu, lần này ngươi phải ở đế đo chơi vài ngày, mấy ngày nữa giải quyết chuyện bề bộn xong ta sẽ cùng ngươi ra ngoài dạo chơi.
Lệnh Hồ Vô Địch nhiệt tình nói với Nhạc Thành.
- Đa tạ cô phụ.
Nhạc THành ngồi xuống, sau đó Nhạc Lan Tâm mang một số thức ăn tới.
- Thành Nhi, thức ăn do cô cô của ngươi làm mùi vị rất không tệ, những thứ này đều do cô cô ngươi đích thân xuống bếp làm, nếu không có ngươi tới không biết bao giờ ta mới được ăn.
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
- Huynh đó, huynh ăn còn ít sao?
Nhạc Lan Tâm trừng mắt liếc nhìn Lệnh Hồ Vô Địch, sau đó ôn nhu nói với Nhạc Thành:
- Thành nhi, con ăn nhiều một chút. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Dạ.
Nhạc Thành cất tiếng đáp, hắn cảm nhận được một không khí ấm áp, tựa hồ như một nghìn năm qua mình chưa nhận được.
Một lúc lâu sau, Lệnh Hồ Vô Địch gọi Nhạc Thành vào trong thư phòng, tựa hồ như có một số việc cần nói với hắn.
- Thành Nhi, tuy ta lần đầu tiên gặp con nhưng cô cô của con thường xuyên nhắc tới con, nghe nói con từ nhỏ không thể tu luyện Đấu Khí và ma pháp, không bằng làm mộng chức vị công văn, con thấy thế nào?
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Đa tạ cô phụ, nhưng tiểu chất còn có một số chuyện cần phải làm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn cũng biết rõ ý của Lệnh Hồ Vô Địch.
- Ta là cô phụ của con mà không giúp gì được, lần trướccô cô mời cả nhà con đến Đế Đô để ở, ta cũng có ý đó vậy mà phụ thân và nhị thúc của con không ai muốn đến.
Lệnh Hồ Vô Địch hơi thở dài.
- Cô phụ, gia gia của con không nỡ rời Nhạc gia, đa tạ hảo ý của cô phụ.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Chỉ là có một số chuyện tiểu chất muốn nói với cô phụ.
- Con nói đi.
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng.
- Cô phụ, quân đội sắp tới sẽ phải điều động, nếu như thật sự có điều động, tiểu chất muốn khuyên cô phụ một câu nên sớm rời quân đội, như vậy sau này sẽ không còn phiền toái.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Thành Nhi, làm sao con biết quân đội sắp tới sẽ điều động?
Nghe xong lời nói của Nhạc Thành, Lệnh Hồ Vô Địch kinh ngạc không thôi.
- Cô phụ, nếu như tiểu chất nói không sai thì Khoa Ốc và Tuyết Lâm đế quốc định hợp lực điều động quân đội đông tây phải không?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Sắc mặt của Lệnh Hồ Vô Địch một lần nữa biến đổi, dựa theo kinh nghiệm và trực giá của y, y biết chắc rằng người trước mặt y không phải là một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp như liờ của phu nhân mình.
- Thành Nhi, rốt cuộc ngươi là ai?
Lệnh Hồ Vô Địch hơi ngạc nhiên hỏi.
- Cái này về sau cô phụ sẽ biết, chất nhi muốn phiền cô phụ một chuyện.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Ngươi cứ nói, nếu như làm được ta sẽ không từ chối.
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
- Tiểu chất muốn biết hoàng tử của Tuyết Lâm Đế Quốc và Mộ Dung Công chúa khi nào thì định?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Hiện tại còn chưa xác định, chỉ là năm ngày sau hoàng thất sẽ tuyên bố, đến lúc đó tất cả các cường giả quý tộc đều được mời vào hoàng cung.
Lệnh Hồ Vô Địch nói với Nhạc Thành:
- Thành Nhi, con hỏi chuyện này làm gì?
- Cô phụ có thể giúp con năm ngày sau đi vào hoàng cung được không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi hắn muốn theo chân Lệnh Hồ Vô Địch đi vào hoàng cung.
- Cái này, ngươi muốn đi vào dĩ nhiên là không có vấn đề gì, nhưng trước tiên ta muốn hỏi, rốt cục ngươi là ai?
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Nếu cô phụ thật sự muốn biết, năm ngày sau con sẽ nói cho cô phụ.
Nói xong Nhạc Thành đã rời khỏi thư phòng.
- Hắn rốt cuộc là người thế nào?
Lệnh Hồ Vô Địch nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành mà lẩm bmẩ.
Lúc này ở trong hoàng cung một tuyệt sắc nữ tử đang dựa vào cửa sổ, bờ eo nho nhỏ của nàng khẽ rung lên, trên cổ tay là một tấm lụa mỏng, đôi mắt xuân thủy đảo quanh.
Tuyệt mỹ nữ tử này tâm tình ngưng trọng, ca mày ngơ ngác nhìn về một phía xa xa.
- Còn năm ngày nữa, nếu năm ngày sau ngươi còn không đến thì ta đành phải….
Tuyệt mỹ nữ tử thì thào nói.
Một đêm tĩnh lặng, sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành gặp Nhạc Lan Tâm thì biết được Lệnh Hồ Vô Địch sáng sớm đã có quân vụ cần xử lý, mà Nhạc Thành cũng tính rằng trước tiến hãy tới đế đô xem xét, năm ngày sau tiến vào hoàng cung. Nhớ tới Mộ Dung Hiểu Hiểu, trong lòng hắn liền cảm thấy nao nao.
Trong lúc Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng muốn ra ngoài thì hia huynh muội Lệnh Hồ Hạo Thiên và Lệnh Hồ Huyền Tố cũng đi ra. Nghe nói biểu ca muốn đi dạo bọn họ cũng muốn theo một chút.
Nhạc Lan Tâm sợ rằng Nhạc Thành chưa quen thuộc phong cảnh nơi đế đô nên cũng có ý để hai huynh muội này theo Nhạc Thành.
Đi vào trong đế đô, Nhạc Thành đã được mở rộng tầm mắt, nơi này náo nhiệt vượt xa Dược thành, khắp nơi đuề là phồn hoa.
- Biểu ca, hôm nay ở phía trước có một trường đấu giá, chúng ta đến xem đi.
Lệnh Hồ Hạo Thiên nói với Nhạc Thành.
- Hội đấu giá, được ta cũng muốn biết đấu giá ở nơi này có gì khác so với các nơi khác.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn không biết Khoa Ốc đế quốc và Tuyết Lâm đế quốc đấu giá như thế nào.
Lập tức, dưới sự dẫn dắt của Lệnh Hồ Hạo Thiên, bọn người Nhạc Thành đã đi tới một nơi tên là Tử Kinh thương hội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.