Đối với tài sản của Tam Tinh môn, các thế lực lớn ở đây cũng có chút đỏ mắt, cửa hàng Tam Tinh môn tuy rằng đã bị san thành bình địa, nhưng Tam tinh môn nhanh chóng bị các thế lực đang thương lượng làm như thế nào để mà chia cắt. Lúc này có thế lực đề nghị gia nhập càn quét Tam Tinh môn, nhưng bởi vì không biết rốt cuộc là người phương nào đến đánh Tam Tinh môn. Cho nên cũng chưa có ai dám thật sự đi phân chia Tam Tinh môn, bởi vì nếu vạn nhất vì đắc tội phải thế lực khủng bố thì chính là không nên.
- Mọi người nhanh chóng đi xem, Tam Tinh môn hôm nay ở Tần Hoa thành toàn bộ bị đánh cướp, chúng ta cũng nên đi xem một chút đi.
- Có người dám đánh Tam tinh môn sao, rốt cuộc là thế lực nào làm, nhìn ra thật là náo nhiệt.
Nghe nói là có sáu người, bọn họ đánh cướp cửa hàng của Tam Tinh môn xong, ngay cả cửa hàng đều thiêu hủy, Tam Tinh môn đấu tông cường giả đều hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ.
Chúng ta nhanh đi, nói không chừng còn có thể đục nước béo cò đấy.
Nhạc thành đặt chân lên lầu một của khách sạn, tin tức này cũng có không ít người bàn tán, lúc này cũng có không ít người đi xem náo nhiệt rồi.
- Nhạc thành, ngươi thật đúng là đánh cướp Tam Tinh môn sao.
Doanh Thi nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Không sai, ta nói báo thù cho ngươi.
Nhạc Thành cười, có thù tất báo đây là tính cách của Nhạc Thành.
Lúc này có sáu đạo thân ảnh đi tới bên người Nhạc Thành, đó là đám người của Tứ sí ma ưng.
- Chủ nhân, đây là trữ vật nhẫn, cho nên cơ bản toàn bộ bị đánh chết, mười bảy cái cửa hàng cũng bị chúng ta toàn bộ thiêu hủy rồi.
Tứ sí ma ưng đưa cho Nhạc Thành một đống trữ vật nhẫn, lập tức kể rõ tình huống cho Nhạc Thành biết.
- Ân, chúng ta hiện tại phải đi một nhà cuối cùng.
Nhạc Thành lập tức thu hồi trữ vật nhẫn kiểm tra một hồi, tựa hồ thu hoạch cũng không kém, chính vật phẩm này hiện tại đối với Nhạc Thành thật cũng không có hứng thú, ngay cả cửu cấp ma pháp sư kết giới bảo tàng hắn cũng không hứng thú thì sá chi những thứ này.
Cửa hàng lớn nhất của Tam Tinh môn ở Tần Hoa thành, lúc này có một lão giả sắc mặt kinh ngạc vô cùng nhìn một nhất tinh đấu tông nói:
- Cái gì, mười bảy cửa hàng toàn bộ bị thiêu hủy sao, rốt cuộc là loại người nào làm, ngươi nhanh đi Lang thành một chuyến, đem chuyện này bẩm báo ngay cho môn chủ.
- Nhị trưởng lão, hiện tại Tần Hoa thành cũng chỉ còn lại một cửa hàng này, chúng ta rời đi trước hay không.
Tên nhất tinh đấu tông nói.
- Không cần, ta muốn nhìn xem rốt cuộc là ai có gan lớn, dám khi dễ Tam Tinh môn như vậy.
Nhị trưởng lão oán hận nói, hắn ở Tam Tinh môn cùng đại trưởng lão đều là bát tinh đấu tông, ở toàn bộ Tần Hoa thành, cũng không có mấy người để cho hắn phải e ngại.
- Nhị trưởng lão không tốt, nhị trưởng lão không tốt.
Một tên đấu hoàng thần sắc vội vàng từ bên ngoài chạy vào nội đường nói.
- Sao lại thế này, sao lại hoảng loạn thành như vậy.
Nhị trưởng lão quát, thần sắc tức giận lên.
- Nhị trưởng lão, là có người lao vào Tam Tinh môn, gặp người liền giết, chúng ta toàn bộ không phải là đối thủ của hắn.
Đấu hoàng cao thủ khóc nói, mới vừa rồi hắn chính mắt nhìn thấy một nhất tinh đấu tông ngay cả một chưởng của đối phương đều tiếp không được, sợ tới mức hắn nhất thời chân tay tê dại.
- Cái gì, đáng chết.
Nói vừa xong, thân ảnh nhị trưởng lão này nhanh chóng biến mất ở tại chỗ.
- Dừng tay, dừng tay.
Nhị trưởng lão nhìn thấy cỗ máu tươi, trước mắt khắp nơi đều là thi thể.
- Rốt cục cũng đi ra một người có trọng lượng.
Nhạc Thành tiêu sái chậm rãi đi lên nói.
- Mau nhìn đi, những người đó lại đến cửa hàng, cuối cùng, xem ra đuổi tận giết tuyệt rồi.
Lần này có thêm hai người, là tám người tất cả.
- Nơi này có Tam Tinh môn nhị trưởng lão, thực lực bát tinh đấu tông, những người này có thể đối phó sao.
Ở bên ngoài Tam Tinh môn đã có không ít người đang vây xem, thậm chí có không ít thế lực lớn ở Tần Hoa thành cũng ở trong hỗn loạn tìm hiểu tình huống.
- Ngươi là người nào.
Tam Tinh môn nhị trưởng lão nhìn chăm chú hắc bào thanh niên cùng mấy người, sắc mặt nhất thời đại biến, ở trên người hắc bào thanh niên hắn tuy không cảm giác được thực lực tu vi, nhưng mấy người phía sau thì trên người tràn ngập hơi thở cường hãn, nhị trưởng lão rõ ràng cảm giác được hơi thở tựa hồ không hề dưới hắn, không biết những người này làm sao mà đến, hẳn không phải người của Tần Hoa rồi.
- Nhị trưởng lão, bọn họ thật là lợi hại. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Môn nhân của Tam Tinh môn liền nhanh chóng thối lui đến bên cạnh nhị trưởng lão, bọn họ cũng biết lấy thực lực của bọn họ nếu lên chính là chịu chết mà thôi.
- Quách Thiếu Ba ở nơi nào.
Nhạc Thành hỏi, hơi đánh giá lão giả trước mắt, bát tinh đấu tông tu vi, tuy rằng chính mình là kim đan hậu kỳ có thể chống lại bốn sao đấu tông mà thôi, nhưng với Ám ảnh kiếm cùng Âm dương kiếm pháp bảo, giết một cái bát tinh đấu tông thực dễ dàng.
- Môn chủ không ở đây, nếu không các ngươi làm sao dám kiêu ngạo như vậy.
Nhị trưởng lão nhìn Nhạc Thành nói.
- Nếu hắn không ở đây, ta đỡ phải phiền toái.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói:
- Vậy các ngươi trước hết đi tìm chết đi.
- Hừ, chỉ bằng ngươi, tiểu oa nhi này sao.
Nhị trưởng lão lạnh lùng quát.
- Chủ nhân, là để cho ta tới đi, lão gia này giao cho ta.
Thanh bối ma ngưu nhìn Nhạc Thành nói.
- Ta là được rồi, đã lâu không có hoạt động một chút gân cốt.
Nhạc Thành nhìn Thanh bối ma ngưu, ý bảo hắn trước tiên lui xuống.
- Ta xem ta muốn đi, các ngươi ai có thể đủ ngăn ta lại không.
Nhị trưởng lão cảm giác được tình huống không đúng, sắc mặt hơi biến đổi, lập tức ngưng tụ chưởng mũi nhọn, hung hăng hướng Nhạc Thành bổ tới, một chưởng này mang theo lực lượng cuồng bạo, làm không gian chung quanh chấn động.
- Thật không, vậy thử xem.
Đối mặt đấu khí cường hãn, với công kích của tên bát tinh đấu tông kia, Nhạc Thành tự nhiên không lấy cứng đối cứng, thân ảnh nhanh chóng bạo lui phía sau, trong tay thủ ấn đánh ra, tay phải đem Ám ảnh kiếm hóa thành ba đạo màu vàng lưu quang bắn về phía nhị trưởng lão.
Cuồng bạo đấu khí hình thành một lực lượng cuồng bạo, Doanh Thi cùng Tứ sí ma ưng, Ma lang đều cấp tốc lui ra phía sau, chỉ có Thanh bối ma ngưu vẫn đứng ở bên người Nhạc Thành không xa, mà ở bên ngoài mọi người vây xem náo nhiệt, cũng không ít người phải lui về phía sau.