Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 375: Đột kích




- Xem ra các vị cốc chủ lùi lại một chút, người của U Minh tông tới rồi.
Thái thượng trưởng lão cất tiếng nói, sắc mặt từ từ biến đổi.
- Đến đây, đến đây đi, các ngươi đến rồi sẽ không có đường về.
Thần thức khuếch tán, Nhạc Thành hiện ra một lãnh ý, U Minh tông thật đúng là biết chọn ngày, xem ra bọn họ đã có chuẩn bị từ trước.
Các vị trưởng lão hộ pháp của Hồ Điệp Cốc cũng biến đổi sắc mặt, mặc dù bọn họ đều biết rằng sắp có đại chiến với U Minh tông nhưng không ngờ lại sớm như vậy.
- Tất cả cường giả Đấu Tôn đi ra ngoài nghênh địch, cường giả Đấu tông trở xuống không được rời khỏi thung lũng nửa bước.
Lão phụ áo lam cất tiếng nói.
- Thái thượng trưởng lão, chúng ta cũng muốn đi hỗ trợ.
Những cường giả Đấu Tông kia thấy có cường địch tới mà không được nghênh địch thì rất nghi hoặc.
- Các ngươi không giúp được gì, các ngươi ở trong thung lũng là được, đừng để các đệ tử ra ngoài.
Lão phụ áo lam mỉm cười sau đó lập tức đi ra ngoài đại sảnh.
- Tất cả mọi người đều nghe thái thượng trưởng lão nói đó, nhất tinh đấu tôn cũng không cần đi.
La Phương cất tiếng nói sau đó theo thái thượng trưởng lão ra khỏi đại sảnh.
- Linh Nhi, chút nữa muội nhớ cẩn thận một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Trầm Linh, sau đó đưa cho nàng cái áo giáp mỏng như cánh ve.
- Đợi chút nữa mặc hộ thân bảo giáp này vào thì sẽ tốt hơn, nếu không ta cũng không yên tâm.
Hộ thân bảo giáp lần trước Nhạc Thành luyện chế ở Cuồng Sư môn, trên người vẫn còn dư.
- Ừm.
Trầm Linh đưa mắt nhìn Nhạc Thành cũng không từ chối.
- Chúng ta đi thôi.
Ngay lập tức sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hắn từ từ đi ra khỏi đại sảnh, mình và U Minh tông sớm muộn gì cũng có giao phong, bây giờ chỉ là trước hết mà thôi, phỏng chừng hiện tại U Minh tông đã khai chiến với Hồ Điệp Cốc hơn phân nửa cũng là vì mình, ngược lại có liên lụy tới Hồ Điệp Cốc.
Một loạt người đi ra khỏi đại sảnh, sau lưng là trưởng lão của Hồ Điệp CỐc, bọn họ thực lực cũng đã ngoài nhất tinh Đấu Tôn, còn có năm ma pháp sư cấp tám sơ kỳ, tổng cộng là hai mươi mốt người, cộng thêm với La Phương, Trầm Linh và Thái Thượng trưởng lão khoảng chừng hai mươi bốn người, hai mươi bốn cường giả Đấu Tôn, khó trách thái thượng trưởng lão nói cường giả dưới Đấu Tôn có thể ở lại.
Đây cũng không phải nói là cường giả Đấu Tôn của Hồ Điệp Cốc nhiều hơn của U Minh tông, chỉ là khoảng cách từ U Minh tông tới Hồ Điệp Cốc cũng chỉ hai ngày đường mà thôi.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang theo sát sau lưng Nhạc Thành, chủ nhân ở nơi nào dĩ nhiên là chúng theo ở nơi đó.
Ở giữa không trung, ba mươi vị cường giả Đấu Tôn đã chạy tới bên ngoài khu vực của Hồ Điệp Cốc, mọi người đã sớm hạ lệnh rút về, miễn cho một số đệ tử cấp thấp chết.
- Không biết lần này U Minh tông mang theo bao nhiêu cường giả.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong lòng, nếu như lần này cường giả của U Minh tông thiếu thì sẽ là đả kích trí mệnh cho bọn họ.
Nhạc Thành nở ra một nụ cười, Hồ Điệp Cốc có hai mươi mốt cường giả Đấu Tôn, bên cạnh mình cũng có sáu con ma thú cấp tám, Tứ Sí Ma Ưng hoàn toàn có thể chống lại tứ tinh Đấu Tôn, Thanh Bối Ma Ngưu và bốn con Địa Ma Lang cũng có thể chống lại tam tinh Đấu Tôn, cộng thêm năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi cũng đủ thực lực chống lại tứ tinh Đấu Tôn.
- Nhạc Thành, bọn họ ở phía trước, bây giờ nên làm gì?
Lão phụ áo lam cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Phiền toái thái thượng trưởng lão và chư vị trưởng lão ngăn cản những cường giả Đấu Tôn kia là được rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được rồi, cái này giao cho ngươi.
Lão phụ áo lam cất tiếng nói, sau đó nói với chúng nhân phía sau:
- Tất cả mọi người theo ta, ngăn bọn họ lại, cường giả cấp Đấu Tôn theo là được rồi, những người khác không cần phải xen vào.
- Vâng, thái thượng trưởng lão.
Mọi người cung kính đáp.
- Chủ nhân, có cần chúng ta hỗ trợ hay không?
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng nói với Nhạc Thành.
- Khỏi cần, các ngươi ở bên này trông chừng là được, đến lúc đó ta sẽ nói các ngươi ra tay.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Ở trong vô tận hải vực, một mảng thiên địa xuất hiện, tất cả mọi người của Hồ Điệp Cốc đều hưng phấn lên.
- Tề Chính, Lãng Thiên Xích, các ngươi đợi chút nữa đi vào trong Hồ Điệp Cốc là được, không cần phải cố kỵ, gặp người giết người, về phần hai thần nữ, dĩ nhiên là của các ngươi.
U minh lão tổ cất tiếng nói.
- Lão tổ, ông cứ yên tâm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lãng Thiên Xích và Tề Chính tiến vào trong Hồ Điệp Cốc, hai mắt trở nên nóng bỏng.
- Đến đây, tại sao mới đến hai mươi người, chẳng lẽ lão yêu bà nghĩ rằng dựa vào hai mươi người mà chống lại vạn người sao?
Thần sắc của U minh lão tổ hơi biến đổi.
- Lão quái vật, Hồ Điệp Cốc của chúng ta không dễ bị khi dễ đâu.
Ở giữa không trung truyền tới một tiếng quát, sau đó một khí tức cường hãn lập tức tràn ngập xung quanh hải vực.
- Hai mươi bốn vị cường giả, tựa hồ đã nhiều hơn hai người, ngoài ra còn có một ngũ tinh Đấu Tôn.
Sắc mặt của U Minh lão tổ hơi biến đổi, ông nhìn chằm chằm đám cường giả của Hồ Điệp Cốc, tuy nhiên trong lòng thầm nhủ:
- Người của Hắc Ám Thần điện sao vẫn chưa tới, nếu không thì thật sự khó đối phó.
U Minh tông, Bạch Hổ Môn, Cự Kình Động tới đây hai mươi mốt cường giả Đấu tôn, thực lực so với Hồ Điệp Cốc chênh lệch cũng không bao nhiêu.
Đối với những cường giả Đấu Tông và Đấu Hoàng mà Bạch Hổ Môn và Cự Kình Động, U Minh lão tổ không ôm hi vọng, hoàn toàn là huyết tẩy đệ tử của Hồ Điệp Cốc mà thôi, thực lực của bọn chúng cũng không mang đến đả kích trí mệnh cho Hồ Điệp Cốc.
- Hừ, lão yêu bà, ta nói rồi, Hồ Điệp Cốc các ngươi đối đầu với ta sẽ phải hối hận.
U Minh lão tổ hung hăng la lớn với lão phụ áo lam.
- Để ta xem, cuối cùng có thể hối hận.
Lão phụ áo lam lạnh lùng la lớn.
- Cự Kình Động, Bạch Hổ Môn, hãy cùng ta đi đối phó với Hồ Điệp Cốc, sau hôm nay, Hồ Điệp Cốc sẽ cho các ngươi biến mất khỏi Huyền thiên nội lục.
La Phương chăm chú nhìn Tề Chính và Lãng Thiên Xích, đối với hai người, La Phương cũng có hiểu biết.
- Qua hôm nay sẽ không còn Hồ Điệp Cốc nữa, hắc hắc ta còn sợ các ngươi điều gì…
Lãng Thiên Xích cùng với Tề Chính sau đó đưa mắt nhìn Trầm Linh, cô gái này xinh đẹp đến mức bọn họ chảy cả máu mũi.
- Được rồi, Tề Chính, Lãng Thiên Xích, các ngươi đi vào bên trong Hồ Điệp Cốc, cường giả Đấu Tôn toàn bộ giữ lại chúng ta trước hết đối phó với những người này.
U minh lão tổ mỉm cười nói.
- Người của Cự Kình Động nghe đây, tất cả mọi người hướng tới Hồ Điệp Cốc, đầu hàng thì bắt làm tù binh, phản kháng thì giết không tha.
Lãng Thiên Xích la lớn, thân là tam tinh Đấu tôn cường giả, thanh âm của hắn ngưng tụ trong đấu khí khiến cho mọi người nghe rõ ràng.
- Bạch Hổ môn cũng giống như vậy, hãy xông vào trong Hồ Điệp Cốc, trong đó có không ít các nữ nhân đang chờ các ngươi.
Thanh âm của Tề Chính vang lên trên không trung.
- Hừ.
Nghe thấy lời nói của hai người, tất cả đệ tử của Hồ Điệp Cốc nhìn cả đám hận không thể giết sống bọn chúng.
- Mọi người màu lên đi.
Từng thanh âm đinh tai nhức óc vang lên.
Khuôn mặt của U Minh lão tổ nở ra một nụ cười lạnh, có nhiều người đi vào trong Hồ Điệp Cốc như vậy, chỉ cần bọn họ sốt ruột ngăn cản thì những cường giả của U Minh tông sẽ thừa cơ đánh lén mà giết chết.
Cường giả Đấu Tôn mặc dù rất mạnh nhưng đối phó với vạn người thì vẫn không thể phân thân, về phần phải chết bao nhiêu U Minh lão tổ cũng không để ý, dù sao bọn họ cũng chỉ là người của Cự Kình Động và Bạch Hổ môn mà thôi.
Nhưng mà U Minh lão tổ vừa cười lạnh xong lại nổi lên nghi ngờ, chỉ thấy người của Cự Kình Động và Bạch Hổ môn tiến lên, cường giả của Hồ Điệp Cốc cũng không có phản ứng, tùy ý bỏ qua.
- Chuyện gì đã xảy ra, chẳng lẽ Hồ Điệp Cốc cam lòng cho đệ tử tới lâm chiến sao?
U Minh lão tổ nghi hoặc.
- Lão quái vật, Hồ Điệp Cốc không làm phiền tới U Minh tông mà U Minh tông lại không để yên cho chúng ta.
Sắc mặt của lão phụ hơi chìm xuống, toàn thân ma pháp đại thịnh một mảng ma pháp lực cường hãn tiến tới công kích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.