Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 484: Đúng là không chịu nổi một đòn



- Hoàng Long hộ vệ đội chó má, chẳng lẽ huyết mạch của Nhạc Thành không bằng các ngươi sao?
Nhạc Thành ở giữa không trung hét lớn, sau đó quanh người chuyển động hanh mang, cường bạo khí tức bắt đầu tràn ngập.
- Tru Ma chưởng.
Một chưởng màu xanh vô cùng lớn được Nhạc Thành ngưng tụ, đánh về phía mấy người kia.
- Hoàng Long thân thể.
Mấy người của Hoàng Long hộ vệ đều sử dụng Hoàng Long thân thể đồng thời công kích cũng mạnh nhất đánh về phía Nhạc Thành.
- Ầm.
Một tiếng vang thật lớn, ở giữa không trung, thanh âm kích tán, quanh thân từng đợt sóng chấn động.
Đúng lúc này mấy người của Hoàng Long hộ vệ đội như diều đứt dây từ trên không trung rơi xuống.
- Xoẹt xoẹt.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Tất cả đám người của Thanh Long hộ vệ đội đều thay đổi sắc mặt sau đó đánh về phía Nhạc Thành.
Hơn chín mươi người thuộc đội hộ vệ Hoàng Long, hơn chín mươi người có Hoàng Long thân thể thì còn cố kỵ gì nữa, mỗi người thầm nghĩ phải nhất định bắt được Nhạc Thành.
Nhạc Thành mỉm cười, trong mắt hắn lộ ra một hàn ý, thủ ấn một lần nữa biến đổi.
- Phần Tiên Liệt Diễm cầu.
Một ngọn lửa nóng bỏng chuyển động quanh thân Nhạc Thành, ngay lập tức có khoảng gần trăm hỏa cầu nóng bỏng xuất hiện.
Khí tức nóng bỏng tràn ngập giữa không trung một số người có tu vi thấp không dám nhìn thẳng, tựa hồ như nó muốn hòa tan luôn cả Đấu Khí và ma pháp lực vậy.
- Đi.
Quả cầu lửa rất lớn bị Nhạc Thành vung lên trên không trung, công kích về phía hơn mười hộ vệ Hoàng Long, quả cầu lửa kéo lê thành một đường vòng cung, không gian bắt đầu gợn sóng.
Cảm nhận thấy khí tức thoát ra từ quả cầu lửa của Nhạc Thành, đám người Hoàng Long hộ vệ đều biến đổi sắc mặt.
Bọn họ muốn lui lại đã không còn kịp, quả cầu lửa mang theo một lức lượng khổng lồ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mà một chút công kích chỉ cản được tốc độ của Phần Tiên Liệt Diễm cầu mà thôi, ngay lập tức Phần Tiên Liệt Diễm cầu xuyên qua thân thể mấy người đó mà rơi vào bên trong.
Ầm.
Một tiếng nổ bạo liệt vang lên, khắp chân trời cũng rực sáng một màu hồng.
Phần Tiên Liệt Diễm cầu khuếch tán trong đám hộ vệ Hoàng Long, đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ trên không trung, hầu như tất cả mọi người đều bị bao bọc bởi ngọn lửa.
Vô Thượng Chân Hỏa này lập tức đốt cháy hoàng long thân thể của mọi người.
- A.
Hơn mười người phát ra thanh âm thảm thiết sau đó cũng từ không trung mà rơi xuống đất.
Trong nháy mắt mười tên hộ vệ cảm thấy không ổn, bọn họ nhanh chóng lùi xuống thoát khỏi một kiếp.
- Đoạt Hồn chỉ.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa đánh ra, chỉ mang như chớp đánh về phía đám người Hoàng Long hộ vệ.
- Xuy xuy xuy xuy.
Luồng sáng màu sanh bắn tới, những người kai còn chưa phục hồi tinh thần thì nó đã tiến vào bả vai của bọn họ.
Mảnh giáp màu vàng vỡ tan, thân thể Hoàng Long khuếch tán, một chỉ xuyên qua, ngay lập tức một cỗ máu tươi từ đó phun ra.
Mà mười người sau một tiếng kêu thảm cũng rơi xuống mặt đất.
Thủ ấn của Nhạc Thành thu lại, tiêu tán giữa biển lửa, sau đó Nhạc Thành nhìn về phía thung lũng xa xa, vài khí tức mờ mịt vẫn quét quanh hắn.
Một lát sau, thân hình của Nhạc Thành từ từ rơi xuống.
- Thạch Đầu đội trưởng, ta giúp huynh báo thù, Nhạc Khinh Ngân đã bị tan xương nát thịt.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Nhạc Thạch Đầu.
Nhạc Thạch Đầu trợn trừng hai mắt, đồng tử bắt đầu khuếch tán, vô cùng kinh ngạc mà nhìn Nhạc Thành.
Sau lưng Thạch Đầu, đám người kia cũng như gặp quỷ mà nhìn Nhạc Thành, bọn họ cảm thấy giống như mình đang nằm mơ vậy.
Một đám hộ vệ Hoàng Long trong đó có một số nhất tinh Đấu Tôn nhìn thấy kết cục này thì ngạc nhiên.
- Nhạc Thành, ngươi giết bọn hắn?
Một lát sau, Nhạc Thạch Đầu nuốt một ngụm nước bọt mà hỏi Nhạc Thành.
- Không có, chỉ là bị thương mà thôi, không ảnh hưởng tới tính mạng.
Nhạc Thành mỉm cười mà nói.
- Được vậy là tốt rồi, nhiều năm như vậy cuối cùng chúng ta cũng trả được thù.
Nhạc Thạch Đầu trầm mặc một lát rồi sau đó cười cười như điên.
- Nhạc Thành như vậy mới tốt chứ.
Đội hộ vệ Hoàng Long không chịu nổi một đòn.
Mầy nghìn người của đội hộ vệ Thanh Long cuối cùng cũng phục hồi tinh thần.
- Xoẹt xoẹt.
Chín thân ảnh lao tới bên cạnh Nhạc Thành, chính là chín đội trưởng đội hộ vệ Thanh Long.
- Nhạc Thành, về sau đội hộ vệ Thanh Long phải dựa vào huynh.
Một đội trưởng đội hộ vệ Thanh Long cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Nhạc Thành, về sau đội hộ vệ Thanh Long sẽ nghe lời huynh.
- Nhạc Thành, lần này huynh giúp chúng ta trả một ác khí, chúng ta phục huynh rồi.
Nhạc Thành cười cười nhìn những người này, hắn cũng không nói nhiều lời, ngược lại Nhạc Thạch Đầu hiện tại rất cao hứng, nụ cười vẫn không dứt.
Ở phía xa xa chừng một trăm người của độ hộ vệ Hoàng Long hiện tại đang giãy dụa, chỉ có hơn hai mươi người mới có thể miễn cưỡng đứng dậy, những người khác không thể nào bò lên được.
Mà người thực lực mạnh nhất là Nhạc Khinh Ngân hiện tại chính là bị thê thảm nhất, toàn thân xương sườn bị Nhạc Thành đánh gãy, lục phủ ngũ tạng cũng nhận lấy trọng thương.
- Các huynh đệ hôm nay không đọ sức nữa, Nhạc Thành là vị trí thứ nhất, mọi ngươi có phục hay không?
Thân là đội trưởng, Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói với mấy nghìn người Thanh Long hộ vệ.
- Chúng ta phục.
Một thanh âm phát ra, năm nghìn người đồng thanh mà nói.
- Nhạc Thạch Đầu, hôm nay chúng ta chúc mừng ngươi.
Đội trưởng kia cất tiếng nói với Nhạc Thạch Đầu.
- Được, tất cả mọi người trở về chỗ cũ.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng.
- Các huynh đệ, hôm nay chúng ta ăn mừng, mọi người chuẩn bị.
Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói với mọi người.
- Vâng đội trưởng.
Một đám người thông thả đứng dậy rồi biến mất khỏi long cốc.
- Nhạc Thành, hôm nay chúng ta đi ăn mừng một chút.
Nhạc Viễn Bằng cao hứng nói với Nhạc Thành, lúc này địa vị của Nhạc Thành còn cao hơn tất cả.
- Ăn mừng, đi đâu đây?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Nhạc Thạch Đầu.
- Chúng ta tới đại bản doanh.
Nhạc Thạch Đầu nói với Nhạc Thành.
- Đội hộ vệ Hoàng Long thì làm sao đây?
Một đội trưởng nói với đám người thuộc đội hộ vệ Hoàng Long.
- Không cần để ý tới bọn chúng, dù sao bọn chúng cũng không chết được.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
Nhạc Thành biết rằng đám hộ vệ Hoàng Long này đang tìm mấy người thuộc chi mạch Nhạc Thiên lão tổ gây phiền toái, xuống tay dĩ nhiên không khách khí.
- Được rồi, chúng ta không cần phải lo tới bọn chúng nữa.
Nhạc Thành quay đầu nhìn đám người Hoàng Long hộ vệ:
- Chúng ta đi thôi, mọi người đi ăn mừng một chút.
- Đi.
Giữa không trung, từng thanh sắc thân ảnh bay đi, một tiếng xé gió biến mất trên không trung.
Nhìn đám người rời đi, đám người thuộc Hoàng Long hộ vệ kinh khủng nhìn theo bong lưng của Nhạc Thành.
- Aizz, tiểu tử này thật là ngoan độc.
Ở giữa không trung, một thanh âm thở dài vang lên.
- Nhạc Thành rất quỷ dị, thực lực cũng rất mạnh, ngay cả ta cũng nhìn không thấu.
- Nhìn không ra nhưng ta cảm giác thấy hình như hắn phát hiện ra chúng ta.
Một giọng khác lại cất tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.