Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 486: Đông Phương Lạc Nhan



- Hừ, bất kể thế nào cũng phải đuổi Nhạc Thành ra khỏi Nhạc gia.
Một trưởng lão nổi giận đùng đùng.
- Thúi quá, đọ sức vốn là bị thương, các ngươi trước đây thường xuyên trợ giúp đội hộ vệ Hoàng Long đánh đội hộ Thanh Long, bây giờ đội hộ vệ Hoàng Long đọ sức với Nhạc Thành bị hắn đánh bị thương, các ngươi còn trách Nhạc Thành ra tay hạ thủ độc ác, các ngươi khinh người quá đáng.
Một thanh y trưởng lão cất tiếng.
- Được rồi, các ngươi đừng cãi nhau nữa.
Nhạc Duy biến sắc rồi lập tức nói:
- Hộ vệ đội ngang ngược càng rỡ, cũng nên bị giáo huấn một chút, chuyện này không nên đổ lên trên đầu của Nhạc Thành, mọi người mau lui ra đi.
Trong một kết giới mênh mông, một thanh niên áo trắng lúc này hơi biến sắc một chút, lập tức trong tay bóp nát một ngọc giản, không gian thông đạo sau đó liền xuất hiện trước mặt hắn.
Mà lúc này ở trong cùng một thời gian, trong một kết giới, giữa không trung có một con Hỏa Phượng hoàng lăng không bay lượn, thân hình vô cùng lớn che kín cả một khoảng trời.
Con phượng hoàng này phát ra ngọn lửa rất nồng đậm, từ xa xa nhìn lại giống như một biển lửa vậy.
Con phượng hoàng rất lớn bay lên trên không trung, sau một thời gian liền khôi phục nhân hình.
Đột nhiên một cô gái mặc hồng y vô cùng xinh đẹp xuất hiện, cô gái này ngũ quan tuyệt đẹp, khuôn mặt giống như là ngọc mài chạm vậy, bộ ngực sữa cao ngất, cái eo nhỏ nhắn dịu dàng nắm chặt, kiều đồn cao gầy gợi cảm.
Ở trên không trung, hồng y nữ vử có một vòng cung cám dỗ, cô gái này chính là Đông Phương Lạc Nhan.
- Tiểu thư, thực lực của tiểu thư tựa hồ đã tăng lên, lần này tham gia tỷ thí của Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc, nhất định có thể bước vào năm vị trí đầu tiên, đến lúc đó tiểu thư có thể khôi phục toàn bộ huyết mạch.
Một thanh âm êm ái truyền tới.
Mà người nói câu này bộ dáng trung niên, vẫn có thể thấy đó chính là một người tuyệt đẹp, chính là người mà Nhạc Thành gặp ở trong Vĩnh Hằng tháp, tam trưởng lão của Thần Hoàng Tộc.
- Tam trưởng lão, trên người ta đã luyện hóa hoàn toàn bất tử thảo, huyết mạch đã đạt tới chín thành, chẳng lẽ qua từ đường tẩy lễ có thể khôi phục hoàn toàn hay sao?
Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng nói với trung niên nữ tử.
- Tiểu thư, tiểu thư mấy năm trước vô tình có được bất tử thảo có được chín thành huyết mạch đã vô cùng giỏi, phải biết rằng Tứ Đại Nhân Tộc, và Tứ Đại Thú Tộc cũng không mấy ai chưa trải qua từ đường tẩy lễ mà có được từng đó huyết mạch.
- Trải qua Từ Đường tẩy lễ, có tới bảy thành là tiểu thư sẽ khôi phục hoàn toàn huyết mạch, đến lúc đó cũng sẽ đứng hàng thứ hai trong đám tiên tổ, cũng chính thức khôi phục bản thể thần thú.
Tam trưởng lão nói.
- Còn có kỳ tỉ thí của Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc nữa, không biết người của Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc có những ai tham gai.
Đông Phương Lạc Nhan lẩm bẩm nói.
- Đúng rồi tam trưởng lão, trưởng lão có tin tức của Nhạc Thành hay không?
Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng hỏi tam trưởng lão.
- Nhạc Thành lần trước có xuất hiện ở linh mộ Bát Sí Linh Mãng, sau đó không thấy đâu nữa.
Tam trưởng lão cất tiếng nói.
- Người này tới Huyền Thiên nội lục tại sao không gặp ta?
Đông Phương Lạc Nhan tức giận nói.
- Tiểu thư, Nhạc Thành hẳn là còn chưa biết quan hệ giữa hắn và tiểu thư nếu không nhất định sẽ tới tìm.
Tam trưởng lão khẽ cười nói.
- Người này, tại sao lại không biết?
Đông Phương Lạc Nhan lẩm bẩm nói.
Thời gian trôi qua, Nhạc Thành vẫn ở trong phòng tu luyện, cũng may là không có ai tới quấy rầy, mà Nhạc Thành cũng từ từ tiến bộ tu vi, ngay cả Hỏa Lão thời gian này cũng chưa về.
Nửa tháng sau, một đám trưởng lão đang tranh luận ở trong đại sảnh.
- Không, Nhạc Thành từ bên ngoài tới làm sao có thể tham gia kỳ tỉ thí của tuổi trẻ trong gia tộc, chúng ta kiên quyết phản đối.
-Phản đối cái gì, dựa theo quy củ của Nhạc gia, Nhạc Thành hiện tại thuộc đội hộ vệ Thanh Long, đội hộ vệ Thanh Long có ba người trọng điểm, giờ chọn ra một, ngươi phản đối cái gì?
- Hừ, Nhạc Thành không có tư cách mọi người đều biết rõ, Nhạc Thành nhất mạch đã rời khỏi Nhạc gia, làm sao có thể để một người trẻ tuổi tham gia tỷ thí.
Một đám hộ pháp trưởng lão cãi vã mà nói.
- Được rồi mọi người đừng có tranh cãi nữa, cứ dựa theo quy củ đi.
Sắc mặt của Nhạc Duy hơi biến mà cất tiếng nói.
- Ý của tộc trưởng là?
Trưởng lão phản đối nhìn Nhạc Duy mà hỏi.
- Trong tộc có quy củ, đúng là đội hộ vệ Thanh Long có ba người có quyền lợi, chúng ta nhất định phải tiếp nhận, hơn nữa Nhạc Thành hiện tại thuộc đội hộ vệ Thanh Long, cũng là người của Nhạc gia, nếu chúng ta không đồng ý thì về sau làm sao cho toàn tộc quy phục đây.
Nhạc Duy biến sắc mà nói.
- Nhưng mà tộc trưởng, vậy thì quá tiện nghi cho tên tiểu tử kia.
Vừa nghe thấy Nhạc Duy nói thế, trưởng lão kia liền kinh ngạc.
- Chỉ là tỷ thí mà thôi, không phải là xác định, chẳng lẽ ngươi lo lắng không ai là đối thủ của Nhạc Thành hay sao?
Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, chúng ta phản đối.
Một đám người phản đối nói.
- Chuyện này ta đã quyết định.
Nhạc Duy hơi biến sắc mặt mà nói.
- Các vị, nếu như tộc trưởng có ý muốn Nhạc Thành tham gia tỷ thí thì chúng ta không nên thay đổi quy củ, chúng ta phải nghĩ biện pháp để ngăn cản hắn.
Một trưởng lão oán hận nói.
- Không sai, chúng ta nhất định phải hành động.
Một trưởng lão phụ họa.
- Thật không, tộc trưởng đều đồng ý, các ngươi nếu như phản đối thì chúng ta không sợ, nhất mạch chúng ta đã nhịn các ngươi lâu rồi, ai dám đụng tới Nhạc Thành thì ta sẽ không khách khí với người đó.
Trưởng lão ủng hộ Nhạc Thành phất tay rời đi.
Hai mươi ngày sau, Nhạc Thành từ từ thở ra một ngụm trọc khí, hai luồng ánh sang bắn về phía trước.
- Tại sao bọn chúng lại đến đây, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến, sau đó hắn lập tức đi ra khỏi phòng, thần thức của Nhạc Thành cảm nhận được có người từ đình viện đi tới.
- Nhạc Thành, thế nào rồi?
Yêu Huyên xuất hiện ở bên cạnh Nhạc Thành mà hỏi.
- Không có gì, hình như có người tới.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ta cùng ngươi đi ra.
Yêu Huyên nói với Nhạc Thành.
- Không cần, dù sao cũng là người của Nhạc gia, ta ra ngoài tiếp bọn họ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, thu hồi cấm chế bố trí ở bên ngoài.
- Xoẹt xoẹt.
Nhạc Thành vừa đi ra khỏi đình viện thì có hai người ở trên không trung rơi xuống, chính là Nhạc Đại Dũng và Nhạc Tiểu Dũng.
- Nhạc Thành, xin chào, chúng ta có làm phiền ngươi hay không?
Nhạc Đại Dũng cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Sao vậy, các ngươi sao gấp gáp thế, có chuyện gì xảy ra sao?
Nhạc Thành biến sắc lập tức hỏi.
- Đội hộ vệ Hoàng Long tới không ít cường giả, bây giờ hướng vào trong long cốc mà đi tới, bọn họ muốn khiêu chiến với ngươi, Thạch Đầu đội trưởng nói cho ngươi biết một chút.
Nhạc Tiểu Dũng nhanh chóng nói với Nhạc Thành.
- Bọn họ tới đây bao nhiêu người?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Hình như là bốn đội hộ vệ Hoàng Long, có bốn đội trưởng thực lực đã là nhị tinh Đấu Tôn, ngoài ra có một trung đội trưởng thực lực tam tinh Đấu Tôn.
Nhạc Đại Dũng cất tiếng nói.
- Chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói rồi thả người hướng về phía Long cốc.
Nhạc Đại Dũng và Nhạc Tiểu Dũng hai huynh đệ cũng theo Nhạc Thành đi vào trong long cốc.
Trong cốc hiện tại đã có mấy nghìn người vây quanh, đội hộ vệ Hoàng Long muốn khiêu chiến Nhạc Thành tin tức này đã sớm truyền ra thu hút rất nhiều người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
Long cốc là một nơi hẻo lánh, bốn trăm người mặc áo giáp màu vàng đang đứng ở đó, đám người hộ vệ Hoàng Long mặc trang phục, đi đầu là bốn thanh niên.
- Trung đội trưởng, lần này chúng ta không để mắt tới Nhạc Thành, có phải huynh tự ra tay đối phó?
Bốn nhị tinh Đấu Tôn nói với một thanh niên tam tinh Đấu Tôn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.