Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 488: Tiểu tử này quá độc ác



Cự hổ gào thét, thanh âm quanh quẩn trong thung lũng khiến cho không ít người phải kinh hồn tang đảm.
- Chút tài mọn, phá cho ta.
Nhạc Thành biến sắc mặt, sau đó thủ ấn của hắn đánh ra, tâm niệm của hắn chuyển động ở giữa không trung, ba Ám Ảnh Kiếm tạo thành một đường vòng cung màu cầu vồng, đan vào một chỗ, kiếm mang đánh về phía cự hổ kia.
- Xuy xuy.
Ba luồng sáng bắt đầu lập lòe, vượt không gian bắn vào bên trong cự hổ,
- A, a…
Cự hổ bị đánh tan, tam tinh đấu tôn cũng chảy một luồng máu tươi ra.
Cùng lúc đó, Nhạc Thành phát ra ba Ám Ảnh Kiếm tốc độ rất nhanh công kích về phía tam tinh Đấu Tôn còn lại của đội hộ vệ Hoàng Long.
Tam tinh Đấu Tôn này không kịp ra tay, vốn hắn định ra tay công kích nhưng lại bị Nhạc Thành ra tay trước.
Tam tinh Đấu Tôn còn lại này lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, đồng thời thân hình cũng cấp tốc lui lại.
Tuy nhiên ngay sau đó vòng tròn sáng đã tới trước mắt, bao quanh tam tinh Đấu Tôn.
- Phá cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, ba Ám Ảnh Kiếm phá tan vòng tròn phòng ngự của tam tinh Đấu Tôn này.
- Xoẹt xoẹt.
Vòng tròn phòng ngự chạy tán loạn, tam tinh Đấu Tôn một lần nữa chảy ra một vết máu, sắc mặt cũng tái nhợt đi vài phần.
- Xoẹt.
Ba luồng sáng đánh tan vòng tròn phòng ngự đấu khí, tốc độ cũng hơi chếch lên, bắn về phía tam tinh Đấu Tôn Hoàng Long thân thể.
- Hoàng Long thân thể thật là cường hãn.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, bởi vì ba Ám Ảnh Kiếm cũng phải dừng lại một chút rồi mới có thể tiến vào.
- Ta đã nói rồi ngươi có hai lựa chọn một là tự động cút xéo đi hai là để lại một tay và một chân, bây giờ ta phải cắt một tay và một chân của ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó hàn ý lóe lên, thủ ấn một lần nữa đánh ra.
- A…
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ trên không trun, lập tức không gian ánh sáng lóe lên, hai luồng máu tươi như nước chảy xuống vậy.
- Ầm.
Tam tinh Đấu Tôn của đội hộ vệ Hoàng Long rơi xuống mặt đất, tứ chi gãy khiến cho hắn không thể nào chịu đựng được.
Thủ ấn của Nhạc Thành thu lại, ba vòng sáng quay tròn xung quanh hắn.
- Tiểu tử này thật quá độc ác, nói hắn giáo huấn thôi mà hắn lại chặt một tay một chân của người ta.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Một tiếng gầm từ vang lên sau đó bốn thân ảnh thà người lao lên trên không trung, chính là bốn đội trưởng của đội hộ vệ Hoàng Long, bốn nhị tinh Đấu Tôn.
- Hừ, đội hộ vệ Hoàng Long các ngươi lấy nhiều khinh ít.
Đội trưởng tam tinh Đấu Tôn của đội hộ vệ Thanh Long hét một tiếng lớn, sau đó lập tức cùng với nhị tinh Đấu Tôn thả người nhảy lên trên không trung, trong chớp mắt đã ở cạnh Nhạc Thành.
- Các ngươi muốn lấy nhiều hiếp ít?
Đại đội trưởng tam tinh Đấu Tôn hung hăng nhìn đám hộ vệ Thanh Long phía trước mà nói.
- Hừ, tên tiểu tử này rõ ràng là cố ý, hắn thật sự quá độc ác.
Một hộ vệ Hoàng Long cất tiếng nói.
- Khiêu chiến có tổn thương thì là chuyện bình thường, các ngươi rõ ràng chỉ lấy cớ, chẳng lẽ đội hộ vệ Thanh Long chúng ta sợ các ngươi sao?
Tam tinh Đấu Tôn của đội hộ vệ Thanh Long cất tiếng nói.
- đội hộ vệ Thanh Long các ngươi thật là to gan, chẳng lẽ muốn phân cao thấp với đội hộ vệ Hoàng Long?
Một đội trưởng của đội hộ vệ Hoàng Long cũng cất tiếng, sắc mặt của y hơi đổi.
- Xoẹt xoẹt.
Nghe thấy thế ở phía sau lưng, bốn trăm người của đội hộ vệ Hoàng Long liền nhảy lên trên không trung, bốn trăm người áo giáp lập lòe, khí thế vô cùng.
- Đội hộ vệ Thanh Long, lên cho ta.
Nhị tinh Đấu Tôn của đội hộ vệ Thanh Long liền quay đầu lại nói với mọi người.
- Xoẹt xoẹt vèo vèo.
Một thanh âm xé gió vang lên, đột nhiên cả vạn người của đội hộ vệ Thanh Long thả người lên, ngay lập tức từ bốn phương tám hướng tụ lại.
Nhìn hàng vạn người của đội hộ vệ Thanh Long, đội hộ vệ Hoàng Long không khỏi cảm thấy lo sợ, cho dù đội hộ vệ Hoàng Long mạnh hơn đội hộ vệ Thanh Long nhưng mà mấy vạn người bao quanh trong khi bọn họ chỉ có bốn trăm người, một người chống lại với hai mươi mấy người bọn chúng cũng không làm được.
- Các ngươi muốn làm gì, chẳng lẽ muốn ra tay với người của đội hộ vệ Hoàng Long?
Một hộ vệ của đội hộ vệ Hoàng Long cất tiếng, trong giọng nói có vẻ hơi run rẩy.
- Không phải các ngươi muốn lấy nhiều khi dễ ít hay sao, bây giờ chúng ta cũng làm thế.
Đội trưởng của đội hộ vệ Thanh Long cất tiếng nói.
- Khiêu chiến thắng bại đã định, tất cả mọi người đi thôi, chúng ta trở về, nếu ai cản đường thì không khách khí với hắn.
Đại đội trưởng tứ tinh Đấu Tôn của đội hộ vệ Thanh Long cất tiếng.
Sau đó đám người của đội hộ vệ Thanh Long lui ra, đám người của đội hộ vệ Hoàng Long thấy vậy cũng không dám làm gì.
- Nhạc Thành, chúng ta cũng đi thôi, vừa vặn ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Đại đội trưởng của đội hộ vệ Thanh Long cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành nhìn bốn nhị tinh Đấu Tôn kia, vốn Nhạc Thành cũng muốn cho bọn họ một chút thiệt thòi không ngờ sự tình lại như vậy.
- Xoẹt xoẹt.
Một đám người của đội hộ vệ Thanh Long rời đí, đám đội trưởng của đội hộ vệ Hoàng Long thấy thế thì cũng chỉ có cách trơ mắt mà không biết làm gì.
- Mau xem trung đội trưởng.
Một hộ vệ của đội hộ vệ Hoàng Long cất tiếng.
Tam tinh Đấu Tôn của độ hộ vệ Hoàng Long tái nhợt sắc mặt, quanh thân là những vết máu, ánh mắt thì trống rỗng.
Nhìn thấy một tay một chân của trung đội trưởng mất đi đám hộ vệ của đội hộ vệ Hoàng Long cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
Ở trong đại sảnh, đám người Nhạc Thạch Đầu, Nhạc Viễn Bằng còn có bốn vị trung đội trưởng mới tới, hai vị đại đội trưởng đang ngồi ở đó, Nhạc Thành cũng ở đây, điều vi diệu là Nhạc Thành ngồi ở bên cạnh đại đội trưởng, thực lực và địa vị của Nhạc Thành hiện tại đã khác trước nhiều.
Tam tinh Đấu Tôn mà cũng có thể dùng một chiêu làm cho trọng thương, thực lực này trong đám hộ vệ đội Thanh Long không ai có thể làm được.
- Nhạc Thành, hôm nay ta muốn nói cho ngươi biết, tộc trưởng đã đồng ý để cho ngươi tham gia tỷ thí, nhưng hơn nửa trưởng lão không đồng ý, cho nên trong khoảng thời gian này ngươi sẽ gặp rất nhiều phiền toái.
- Đa tạ đại đội trưởng.
Nhạc Thành cất tiếng đáp với người vừa nói ra câu nói kia.
- Ngươi là nhất mạch của Nhạc Thiên lão tổ chúng ta dĩ nhiên phải bảo vệ cho ngươi, trước kia chúng ta nhịn nhưng hiện tại thì không.
Đại đội trưởng nói.
- Chỉ là Nhạc Thành, hôm nay ngươi ra tay thật là ngoan độc.
Đại đội trưởng nói với Nhạc Thành:
- Chặt một chân và một tay của người ta, cho dù vẫn có thể tiếp lại nhưng mà không phải là chuyện dễ dàng, sau này bọn chúng nhất định sẽ gây khó dễ với ngươi ngươi cần phải cẩn thận.
- Ta cũng là không có cách nào.
Nhạc Thành mỉm cười.
- Nếu như ta không ra tay hung ác một chút thì về sau sẽ còn phiền toái nhiều.
- Ngươi nói cũng hợp lý, chỉ là về sau ngươi không cần phải lo lắng, có một vạn hộ vệ đội Thanh Long ở đây, không ai có thể làm gì ngươi.
- Ta biết.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Tốt lắm, kế tiếp ngươi hãy chú ý tu luyện, chuyện khác giao cho đội hộ vệ Thanh Long là được.
Đại đội trưởng nói với Nhạc Thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.