Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 542: Giết gà dọa khỉ



Trước đội hộ vệ Hoàng Long, hiện tại đội hộ vệ Thanh Long hào khí vô cùng, tất cả đều nổi lên nghị luận.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói:
- Các ngươi đừng vội đắc ý, mấy chục người đánh thắng một người thì sao, cái gì gọi là anh hung, các ngươi cố gắng tu luyện, sau này chúng ta có thể một người đánh thắng một người của đội hộ vệ Hoàng Long.
- Trung đội trưởng, lời này của ông không phải, chúng ta không thể sánh nổi với Nhạc Thành tộc trưởng.
- Đúng thế, Nhạc Thành tộc trưởng có thân thể Kim Long.
- Các ngươi đừng nói nữa, tộc trưởng đang ở đây nói như vậy còn thể thống gì.
Nhạc Thuẩn ở sau lưng cất tiếng nói.
Nghe thấy thanh âm của trưởng lão mọi người đã ngừng thảo luận, lời của trưởng lão bọn họ không thể không dám nghe.
- Chư vị trưởng lão chú ý, chủ nhân sắp ra rồi.
Đại Hắc cất tiếng nói với đám trưởng lão Nhạc Thuần.
- Nhạc Thành, hôm nay có thể không?
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Không tuyệt đối nắm chắc, bất quá hôm nay phải nhờ ngươi hỗ trợ một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên.
- Muốn ta hỗ trợ gì?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Hôm nay ta phải làm chuyện giết gà dọa khỉ, đến lúc đó tự nhiên cần ngươi hỗ trợ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Đi thôi, phiền toái cũng nên cần giải quyết.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó cùng với Yêu Huyên còn có Đại Song và Tiểu Song đi ra khỏi đình viện.
- Ra mắt tộc trưởng.
Ở bên ngoài một đám đội hộ vệ Thanh Long đã ào ào hành lễ với Nhạc Thành.
- Mọi người đợi lâu rồi, chúng ta lên đường thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Quyết nghị của trưởng lão diễn ra ở Long Cốc, bởi vì Long cốc địa hình khá lớn cho nên tộc nhân hôm nay có không ít người tới quan sát, hôm nay Nhạc gia bổ nhiệm tộc trưởng đây không thể nghi ngờ là điều náo nhiệt nhất trong Nhạc gia mười năm trở lại đây.
Vào sáng sớm, Long Cốc đã có không ít người xuất hiện, số lượng nhiều hiếm thấy so với lần tỷ thí của những người trẻ tuổi trong Nhạc gia còn nhiều hơn.
Mà lúc này tất cả mọi người của đội hộ vệ Thanh Long tựa hồ như cũng đã tới đây, hôm nay là ngày trọng đại bọn họ không thể bỏ qua.
Lần trước bởi vì Nhạc Thành đọ sức với Nhạc Hạo ở Long Cốc mà đã tạo ra thanh thế to lớn, long cốc cũng đã bị tổn thương rất nhiều.
Long cốc hiện tại đã dựng được một mặt phẳng, hiện tại có không ít trưởng lão ở trên đó, những trưởng lão chia làm tam phái một phái thuộc nhất mạch của Nhạc Thiên, một phái thuộc nhất mạch Nhạc Tề còn một phái là trung lập.
Bởi vì những trận đấu ngày hôm trước nhất mạch của Nhạc Thiên và nhất mạch của Nhạc Tề đã vô cùng căm tức nhau, nếu không có người ngăn lại thì bọn họ đã dự định hôm nay tiếp tục giao chiến.
- Đại trưởng lão, hiện tại làm sao bây giờ, chúng ta chỉ có ba mươi chín người, chúng ta không thể thắng.
Một lão giả áo lam cất tiếng nói với Nhạc Chí Thu.
Nhạc Chí Thu lúc này cũng dậy song, mấy ngày nay hắn tìm các vị trưởng lão mất tích kia khắp nơi nhưng đều không thấy, tất cả đều biến mất vô cùng quỷ dị, hiện tại Nhạc Chí Thu còn hoài nghi không biết chuyện này có phải do nhất mạch của Nhạc Thiên gây nên không.
- Hừ, chuyện này nhất định có liên quan tới bọn họ, mục đích là không để chúng ta ra quyết nghị.
Nhạc Chí Thu hừ lạnh mà nói.
- Nhưng mà đại trưởng lão, nếu như chúng ta không tham gia quyết nghị thì tiểu tử kia sẽ kiếm cớ gây khó khăn cho chúng ta.
Một trưởng lão áo vàng cất tiếng nói.
- Chỉ là một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa mà thôi, không cần phải lo lắng.
Nhạc Chí Thu lạnh nhạt nói.
Ở trong đáy lòng của Nhạc Chí Thu, hết thảy mọi chuyện đều do đám trưởng lão nhất mạch Nhạc Thiên làm trò quỷ, còn tên tiểu tử Nhạc Thành miệng còn hôi sữa không thể làm gì được.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lúc này mấy đạo thân ảnh rơi xuống, chính là Nhạc Duy và mấy người khác.
- Ra mắt tộc trưởng.
Nhìn thấy Nhạc Duy, Nhạc Chí Thu liền mỉm cười hành lễ.
- Ta đã không còn là tộc trưởng nữa.
Nhạc Duy mỉm cười nói:
- Hôm nay chính là quyết nghị của các vị trưởng lão, có một số chuyện các ngươi cần pải hiểu rõ, Nhạc gia chúng ta mâu thuẫn đã hai trăm năm, tiếp tục như vậy không thể có lợi.
- Tộc trưởng, Nhạc gia chỉ có nhất mạch của Nhạc Tề lão tổ cũng không thể suy tàn.
Nhạc Chí Thu do dự mà nói với Nhạc Duy.
Ý của Nhạc Duy đơn giản là đồng ý để Nhạc Thành ngồi lên ngôi vị tộc trưởng, đối với chuyện này Nhạc Duy không thể không đồng ý, hai mạch đã mâu thuẫn từ lâu, không thể hóa giải đơn giản.
Nghe thấy lời nói của Nhạc Chí Thu, Nhạc Duy cũng không nói gì nữa, tất cả chuyện này hắn đều đã giao cho Nhạc Thành.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ở phía xa xa trên không trung một thân ảnh phá không bay tới, sau đó đạo thân ảnh này đã rơi vào trong đại bình.
- Tộc trưởng.
Nhạc Thành ở giữa không trung đã xuất hiện bên cạnh Nhạc Duy mà mỉm cười nói.
- Nhạc Thành, ngươi không cần đa lễ, hiện tại ngươi đã là tộc trưởng của Nhạc gia.
Nhạc Duy cố ý lớn tiếng nói.
- Ra mắt tộc trưởng.
Nhất mạch của Nhạc Thiên lão tổ lớn tiếng nói với Nhạc Thành.
Mấy trưởng lão kia liền biến đổi sắc mặt, tuy bọn họ không mở miệng nhưng lại hơi thi lễ.
Nhạc Chí Thu cầm đầu đám trưởng lão mà nhì Nhạc Thành, sắc mặt lạnh lùng, lần đó Nhạc Chí Thu đánh lén suýt giết được Nhạc Thành điều này khiên cho hắn vô cùng đắc ý.
Nhạc Thành nhìn thấy Nhạc Chí Thu thì khuôn mặt cũng hiện ra lãnh ý, chỉ là tạm thời hắn không để ý tới.
- Thời gian đã đến, hôm nay chúng ta muốn cử hành quyết nghị của các trưởng lão, bắt đầu thôi.
Nhạc Thành đánh giá mọi người xung quanh rồi cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, còn bốn mươi hai người chưa tới, ta muốn đợi đến đông đủ rồi thực hiện quyết nghị.
Một lão giả áo vàng sau lưng của Nhạc Chí Thu cất tiếng nói.
- Quyết nghị của trưởng lão đã sớm định ra rồi, chúng ta còn phải dựa vào quy củ trong tộc.
Tam trưởng lão chăm chú nhìn Nhạc Chí Thu mà cất tiếng nói.
- Hừ, các vị trưởng lão của chúng ta còn chưa tới, nguyên nhân lúc này các ngươi rõ ràng nhất, nếu như các trưởng lão kia có gì ngoài ý muốn, chúng ta nhất định không để yên.
Trưởng lão áo vàng kia cất tiếng.
- Các ngươi nói vậy là có ý gì, chuyện này có quan hệ gì với chúng ta?
Tam trưởng lão trầm sắc mặt xuống mà nói.
- Quyết nghị của trưởng lão, dựa theo quy củ, không đến thì bị hủy bỏ quyền, hiện tại chúng ta thực hiện quyết nghị, ai đồng ý Nhạc Thành làm tộc trưởng thì giơ tay lên, còn không thì là phản đối.
Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Các trưởng lão vẫn chưa trình diện, chúng ta bây giờ không thể tiến hành.
Nhạc Chí thu cất tiếng nói.
- Không đến là xem như từ bỏ, đây là quy chế trong tộc.
Nhạc Thành chăm chú nhìn người trong toàn trưởng mà thản nhiên nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.