- Ngươi không cần lo lắng, có thể tới đây cho thấy ngươi cũng có bổn sự.
Một thanh âm trầm thấp vang lên.
- Ngươi là ai?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, sắc mặt của hắn sau đó biến đổi, hắn lập tức mở miệng hỏi, ở trong phòng không có bất luận kẻ nào, không có bất kỳ thanh âm nào xuất hiện, đây cũng là điều quỷ dị.
- Ta là lão tổ của ngươi, ta thật không ngờ hậu nhân của ta lại có thể đặt chân tới Nhạc gia.
Một thanh âm quỷ dị vang lên một lần nữa ở phía giường đá.
Thân ảnh đó chính là một lão nhân mặc áo lam, lão nhân này mặc áo choàng đen, mắt to mày rậm, trên mặt có một thần sắc cương nghị.
- Ông là lão tổ của ta, ông là ai?
Nhạc Thành đánh giá lão nhân áo lam ở trên giường mà hỏi, ông già này có phần tương tự với Nhạc Tử Sơn khiến cho Nhạc Thành vô cùng kỳ quái.
- Ta chính là Nhạc Thiên.
Lão nhân áo lam chăm chú nhìn Nhạc Thành.
- Ông chính là Nhạc Thiên, Nhạc Thiên lão tổ sao?
Nhạc Thành cảm thấy ngạc nhiên, điều này làm sao có thể được, Nhạc Thiên lão tổ vẫn còn sống, lại còn ở trong Nhạc gia sao?
Lập tức Nhạc Thành lấy lại bình tĩnh, thần thức của hắn cẩn thận dò xét thì phát hiện ra lão nhân Nhạc Thiên này chỉ là một linh hồn thể mà thôi, khó trách mình vừa rồi không phát hiện ra sự hiện hữu của ông.
Nhưng mặc dù là linh hồn thể nhưng khí tức tràn ngập cũng khiến cho Nhạc Thành kinh thán không thôi, khí tức này Nhạc Duy là thập tinh Đấu Tôn cũng không thể so sánh.
- Ngươi kinh ngạc cái gì, có gì mà kinh ngạc, thứ mà ngươi thấy chỉ là linh hồn thể của ta mà thôi, bản thể của ta đã chết sớm rồi.
Lão nhân tự xưng là Nhạc Thiên cất tiếng nói.
- Ông thật sự là Nhạc Thiên lão tổ?
Nhạc Thành nghi ngờ hỏi, tuy nhiên trong lòng của hắn cũng có vài phần tin tưởng, Nhạc Thiên lưu lại một sợi tinh thầ ở Nhạc gia cũng không có gì là kỳ quái.
- Ngươi là một tên hậu nhân bất hiếu, ngay cả nhìn thấy ta mà thi lễ cũng không làm, còn dám hoài nghi thân phận của ta, chẳng lẽ ta lừa ngươi?
Lão nhân này giận dữ cất tiếng nói.
- Ra mắt lão tổ.
Nhạc Thành do dự một chút rồi mỉm cười thi lễ, hắn cũng tin người này chính là Nhạc Thiên lão tổ, người này không lừa gạt hắn. Nhạc Thiên lão tổ khiến cho hắn cảm thấy tôn kính, nếu như không có lão tổ, hắn cũng không có được thân thể Kim Long cũng không có được tinh huyết đấu đế của Nhạc gia.
Mà hiện tại ngay cả linh châu thượng cổ cũng có quan hệ tới Nhạc Thiên lão tổ, thực sự hắn chịu rất nhiều ân huệ từ ông.
- Được, ngươi có thể vào nơi này thì ta cũng không so đo với ngươi.
Nhạc Thiên lão tổ liền biến mất sự tức giận trên khuôn mặt mà mỉm cười giống như là một lão ngoan đồng vậy.
- Ngươi tên là gì?
Nhạc Thiên cất tiếng hỏi Nhạc Thành mà đánh giá.
- Con tên là Nhạc Thành.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, cảm nhận được khí tức linh hồn trên người của lão nhân này mặc dù rất cường hãn nhưng đang suy yếu, cứ như vậy xem ra không kiên trì được lâu.
- Nhạc Thành, ngươi chính là người đánh bại tên tiểu tử Nhạc Hạo kia?
Nhạc Thiên chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong mắt hiện ra vẻ chờ mong.
- Vâng, may mắn thắng được.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
- Cái gì mà may mắn thắng, thắng là thắng, Nhạc Hạo là đệ tử mạnh nhất của Nhạc gia, ta ở tuổi của hắn cũng không chênh lệch với hắn bao nhiêu, ngươi có thể đánh thắng hắn thật là ngoài dự liệu của ta.
Nhạc Thiên từ từ nói, trên khuôn mặt hiện ra vẻ cao hứng rồi nói tiếp:
- Ngươi đánh bại hắn thì hẳn là đã sớm phục dụng tinh huyết đấu đế của ta, ngươi mau vận khởi huyết mạch, ta muốn nhìn xem huyết mạch của ngươi hiện tại có mấy thành.
- Vâng, lão tổ.
Nhạc Thành không hề do dự mà bố trí thân thể Kim Long, một mảng long lân hiện lên, chỉ là Nhạc Thành cũng không vận khởi khí huyết mạch, tâm niệm bố trí thân thể Kim Long mà thôi.
Kim Long thân thể hiện tại giống như là bảo giáp với Nhạc Thành mà vậy, tâm niệm chuyển động là có thể bố trí xong.
- Chín thành Kim Long thân thể đấu đế long mạch.
Nhạc Thiên nhìn thấy thân thể Kim Long của Nhạc Thành thì đột nhiên sắc mặt thay đổi lớn, thần sắc hiện ra một vẻ kích động.
- Xoẹt.
Nhạc Thành từ từ thu hồi thân thể Kim Long mà nhìn Nhạc Thiên nói:
- Lão tổ, tại sao ông còn ở chỗ này?
- Chuyện này sau này ta sẽ nói với ngươi, hiện tại ta hỏi ngươi, ngươi chưa trải qua từ đường tẩy lễ chứ?
Nhạc Thiên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Không có, con cũng không biết từ đường tẩy lễ là gì.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, mặc dù Nhạc Thành đã sớm nghe nói qua về từ đường tẩy lễ nhưng tất cả hắn đều không biết.
- Ha ha.
Nhạc Thiên nghe được câu trả lời của Nhạc Thành thì cười ha hả mà cao hứng không thôi.
- Chín thành huyết mạch, chưa trải qua từ đường tẩy lễ, có cơ hội đột phá tới mười thành huyết mạch, mười thành đấu đế long mạch, hậu nhân của Nhạc Thiên có thể đột phá tới mười thành đấu đế long mạch, Hắc Ám Thần Điện, lần này các ngươi xui xẻo rồi.
Nhạc Thiên lão tổ cười ha ha nói.
- Nhạc Thành, bọn họ không phải đã đáp ứng giao bảo vật cho ngươi rồi chứ?
Nhạc Thiên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Bọn họ nói sáng ngày mai dẫn con đi Long đàm.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được, bọn họ đã giữ lời, nếu không ta cũng không để yên.
Nhạc Thiên lão tổ cất tiếng nói:
- Bảo vật ngươi biết là gì không?
- Không, con chưa nhìn thấy.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt mà nói, hắn biết bảo vật là một viên linh châu thượng cổ nhưng tạm thời nói không biết thì tốt hơn.
- Đó là một viên linh châu, là ta vô tình lấy được, vì viên linh châu này mà ta đã cửu tử nhất sinh.
Nhạc Thiên cất tiếng nói:
- Lúc trước thực lực của ta vẫn chỉ là thập tinh Đấu Tôn, có được viên linh châu này cũng là do có người hỗ trợ, sau này nhân tình sẽ do ngươi trả.
- Lão tổ thiếu nợ người ta nhân tình dĩ nhiên con sẽ trả thay lão tổ.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chuyện này sau này hãy nói, linh châu ta có được sau đó đã mang về Nhạc gia, bởi vì viên linh châu này ta đã bế quan một năm, hai trăm năm trước ta đã đột phá tới Đấu Thánh.
Nhạc Thiên nói.
- Đấu Thánh, đây chính là cường giả mạnh nhất ở trên Huyền Thiên đại lục.
Nhạc Thành nói thầm trong lòng.
- Nhưng mà sau khi có được viên linh châu, ta đã chịu sự đuổi giết của không ít thế lực.
Nhạc Thiên từ từ nói:
- Về sau ta dùng linh châu bồi dưỡng một đám cường giả trong tộc, cũng nhờ linh châu mà huyết mạch được nâng cao, thực lực ngày càng mạnh, cuối cùng Nhạc gia trở thành một trong Tứ Đại Nhân Tộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
- Mà sau đó, ngay cả Hắc Ám Thần Điện cũng tìm tới cửa, mục tiêu của bọn họ cũng chính là có được linh châu, thực lực của Hắc Ám Thần Điện quá mạnh mẽ, ngay cả Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc lúc đó cũng không chống lại được, vì vậy ta đã thuyết phục Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc còn lại liên thủ chống lại Hắc Ám Thần Điện, chúng ta bát đại thế lực liên thủ, nhanh chóng đánh bại Hắc Ám Thần Điện, cuối cùng Hắc Ám Thần Điện đã bị trọng thương, ta cuối cùng cũng đánh tới cửa điện, lúc đó mấy tên khốn kiếp thuộc Tứ Đại Thú Tộc lại lui bước, Hắc Ám Thần Điện khi đó mới tránh thoát một kiếp nạn.
- Sau đó ta quay trở lại Nhạc gia, ta biết nhất định Hắc Ám Thần Điện sẽ ngóc đầu trở lại cho nên muốn mang theo viên linh châu này rời Nhạc gia thì mới bảo vệ được Nhạc gia, nếu không Hắc Ám Thần Điện sẽ phái người tới đây cướp, ai ngờ mấy lão già ở đây không đồng ý, nói linh châu thiết yếu phải ở lại Nhạc gia, ta biết viên linh châu này có không ít chỗ tốt, nó có linh khí nồng đậm, hỗ trợ chúng tat u luyện, ít nhất tốc độ tu luyện cũng phải nhanh hơn gấp mấy lần.
- Về sau ta liền tức giận mang đi nửa bình đấu đế long mạch rời khỏi Nhạc gia, đồng thời hứa hẹn cùng với Nhạc Tề, ngày khác hậu nhân của ta tới Nhạc gia sẽ đánh bại hậu nhân mạnh nhất của Nhạc gia lúc đó thì viên linh châu phải để hậu nhân của ta mang đi.
- Sau khi rời khỏi Nhạc gia, ta ở trên huyền thiên Đại Lục lấy vợ sinh con, nhưng sau đó ta phát hiện, huyết dịch sau này ngày càng thưa thớt, cho dù phục dụng đấu đế long mạch tinh huyết cũng không mang lại nhiều hiệu quả, cho nên ta thu hồi đấu đế long mạch tinh huyết và truyền xuống dưới, trừ phi gặp phải hậu nhân cực kỳ thiên phú hoặc là Nhạc gia sắp suy tàn thì mới được vận dụng một chút đấu đế long mạch tinh huyết.