Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 603: Đỉnh núi khổng lồ (1)



Trong lúc Nhạc Thành cùng Thanh Đồng nói chuyện, đã đánh thức những người khác, Yến Hiểu Kỳ cùng Tôn Thi Thi, Đông Phương Lạc Nhan toàn bộ đình chỉ điều tức, lập tức tò mò nhìn Nhạc Thành cùng Thanh Đồng. Đối với thân phận Thanh Đồng, tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ quái, nhưng Nhạc Thành cũng không nói, mọi người cũng không hỏi nhiều.
Nhìn Thanh Đồng cầm từng viên đan dược nhét vào trong miệng, Đông Phương Lạc Nhan tựa hồ nghĩ tới điều gì, lúc trước nàng cũng ăn đan dược như vậy, cho nên cẩn thận dò xét Thanh Đồng, có lẽ nàng đã đoán ra Thanh Đồng cũng là ma thú rồi.
- Đi thôi.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh tới, sau đó thu hồi cấm chế lại, lập tức cùng mọi đi ra ngoài, ở thung lũng này cũng chậm trễ không ít thời gian, Nhạc Thành lo lắng không đủ thời gian đi đến Cổ động.
Rời khỏi sơn động, Nhạc Thành cùng mọi người hướng về phía Đông đi đến, bởi vì không cần lo lắng trong thung lũng có Yêu thú, Nhạc Thành trực tiếp đi vào bên trong núi, bây giờ nếu có gặp phải Yêu thú, Nhạc Thành cũng không cần lo lắng, dù sao bên người có thêm Thanh Đồng Hóa Xà thượng cổ thần thú rồi
.
- Tộc trưởng, vùng núi có rất nhiều ma thú, chẳng lẽ người có biện pháp đối phó rồi sao?
Nhìn thấy Nhạc Thành trực tiếp đi đến dãy núi, Nhạc Siêu lo lắng nhìn Nhạc Thành hỏi, trong lòng vẫn có chút ít sợ hãi.
- Không cần lo lắng, vùng núi này bên trong không có ma thú.
Nhạc Thành nói, hắn lúc này cũng lười giải thích, cho dù cẩn thận nói ra, Nhạc Thành cũng biết mọi người nghe cũng không rõ.
Yêu thú, Huyền Thiên nội lục chưa từng có, sợ là vô pháp tiếp nhận, cho nên Nhạc Thành cũng chẳng muốn nói ra.
- Nhạc Thành, chẳng lẽ ngày hôm qua chàng đã có biện pháp đuổi đi ma thú trong thung lũng sao?
Yến Hiểu Kỳ nghi hoặc nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Xem là như thế đi, dù sao bên trong vùng núi này đã không có ma thú.
Nhạc Thành nhìn thoáng qua Thanh Đồng, sau đó nhìn Yến Hiểu Kỳ nói.
Thanh Đồng nghe được lời Nhạc Thành nói, không khỏi coi rẻ nhìn Nhạc Thành một cái, nhưng cũng không nói gì.
Nhạc Thành nhìn thấy ánh mắt Thanh Đồng, cũng chỉ bất đắc dĩ, Yêu thú cũng không phải Thanh Đồng trục xuất, cũng chưa có rời đi.
Lúc này mọi người đi vào trong thung lũng, thật sự một con ma thú cũng không có, năm ngày sau, mọi người mới đi ra khỏi dãy núi, mà trong năm ngày này, mọi người cũng không gặp bất kỳ con ma thú nào.
Không có Yêu thú công kích, nhưng trong lòng Nhạc Thành rõ ràng, hết thảy cũng là công lao của Thanh Đồng, có Thanh Đồng bên người, nếu như có gawpk phải Yêu thú cũng không cần lo lắng.
Nhạc Thành bây giờ lo lắng nhất là bên trong cổ nham không biết có cái trận pháp gì, lúc trước ở rừng trúc có huyễn trận, Nhạc Thành đã kiến thức trận pháp lợi hại, phỏng chừng nếu còn có trận pháp như thế mà nói, nhất định là lợi hại dị thường, sợ nhất là bị trận pháp vây hãm mười ngày nửa tháng, vậy thời gian chỉ sợ muộn mất.
Đi ra khỏi dãy núi, lập tức xuất hiện ở trước mắt mọi người là một mảnh bình nguyên bao la, ngẫu nhiên có vài ngọn núi nhỏ lộ ra.
- Đi thôi.
Nhạc Thành nhìn chăm chú bình nguyên, lập hướng phía Đông đi đến.
Thanh Đồng đi theo bên cạnh Nhạc Thành, nó cũng không biết Nhạc Thành muốn đi đến đâu, cũng một mực đi theo sau, nhưng trong năm ngày này, Thanh Đồng cùng Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi, Đông Phương Lạc Nhan quan hệ cũng khá hơn không ít, bình thường Thanh Đồng luôn cùng ba cô gái trò chuyện.
Ba cô gái này đối với Thanh Đồng cũng rất là thích thú, chủ yếu là bộ dáng của Thanh Đồng làm mọi người ưa thích.
- Nhạc Thành, phía trước có một chỗ, ngay cả ta cũng vô pháp đi qua, ngươi có biết không?
Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành nói.
- Thật không, là địa phương nào.
Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng hỏi, trong này Thanh Đồng quen thuộc nhất.
- Ta cũng không biết, chỗ kia rất nguy hiểm, ta cảm giác được nguy hiểm, cho nên không nên đi vào.
Thanh Đồng nói.
- Có phải trận pháp không?
Nhạc Thành hỏi, bây giờ Nhạc Thành sợ nhất là đụng đến trận pháp lợi hại.
- Không phải là trận pháp.
Thanh Đồng lắc đầu trả lời.
- Chúng ta đi rồi lại nói, đại khái mấy ngày mới có thể đi đến.
Nhạc Thành hỏi, dù sao bất kể như thế nào, Nhạc Thành rõ ràng phải đi qua mới được.
- Năm ngày, dựa theo tốc độ, cần năm ngày thời gian.
Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành nói.
- Năm ngày, hãy đi rồi nói, chỉ mong không gặp phải trận pháp.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
Cũng không phải Nhạc Thành sợ hãi trận pháp, chỉ cần không phải trận pháp cực kỳ lợi hại, Nhạc Thành đều có vài phần nắm chắc phá trận, Nhạc Thành kiếp trước cũng là một vị sáu kiếp siêu cấp Tán tiên, đối với trận pháp cũng không làm khó được Nhạc Thành.
Nhạc Thành sợ hãi nhất là trận pháp ngăn chặn thời gian của mình, có một số trận pháp mặc dù bản thân mình có thể phá trận, nhưng ở bên trong mười ngày nửa tháng, thậm chí là một hai tháng thời gian cũng là bình thường, Nhạc Thành bây giờ quan trọng nhất chính là thời gian.
Mọi người lần nữa đi về phía trước, trên đường đi thời gian nghỉ ngơi cũng càng ngày càng ít.
Trên đường đi giống như Nhạc Thành lo lắng, sức ăn của Thanh Đồng đối với đan dược càng ngày càng tốt, bắt đầu mỗi ngày năm sáu khỏa thất phẩm đan dược, cho tới bây giờ là mỗi ngày mười khỏa thất phẩm đan dược, Thanh Đồng cũng cảm thấy chưa đủ.
Đám người Tôn Thi Thi, Đông Phương Lạc Nhan, Yến Hiểu Kỳ đôi khi nhìn thấy Thanh Đồng hỏi Nhạc Thành đan dược, các nàng cũng không đành lòng, vụng trộm đưa cho Thanh Đồng đan dược, ba cô gái đều là tiểu thư nhà giàu, Đông Phương Lạc Nhan là Thần hoàng tộc tiểu thư, Tôn Thi Thi là Tôn gia tiểu thư, mà ngay cả Yến Hiểu Kỳ cũng là Vũ Văn gia tộc tiểu thư, ba cô gái so với Nhạc Thành giầu có không kém bao nhiêu, trên người cũng không thiếu đan dược. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ba cô gái vụng trộm đưa cho Thanh Đồng đan dược, Thanh Đồng cùng ba cô gái quan hệ càng thêm tốt, chỉ là Nhạc Thành chưa không biết, nếu Nhạc Thành biết, nhất định cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thôi.
Năm ngày sau, có một tòa núi khổng lồ đột ngột xuất hiện ở trong tầm mắt Nhạc Thành, mà ngọn núi khổng lồ này xuất hiện, Thanh Đồng sắc mặt biến hóa.
- Nhạc Thành, chúng ta đi vào địa điểm quỷ dị này, ta cảm giác được khí tức nguy hiểm, muốn đi qua cũng không dễ dàng.
Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành sắc mặt sớm biến hóa lên, một ngọn núi rất lớn xuất hiện, Nhạc Thành cũng cảm giác được không bình thường, nhưng không thể không đi qua.
Một mảnh khí tức quỷ dị từ chung quanh bắt đầu tràn ngập, khí tức quỷ dị này đưa cho mọi người cảm giác run lên, mà đồng thời phía trước ngọn núi khổng lồ bắt đầu từ từ có chút biến hóa.
Vốn ngọn núi khổng lồ cao vút trong mây, giống như con đường lên trời vậy, mà bình chướng thì càng thêm khổng lồ.
Đỉnh núi có thể rộng bao nhiêu, Nhạc Thành cũng không có nhìn rõ ràng, lúc này Nhạc Thành cũng vô pháp nhìn rõ ràng, bởi vì bên trong xuất hiện mây mù màu đen, mây mù màu đen này càng ngày càng nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.