Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 639: Tranh giành linh châu (3)



- Hừ, ngươi chưa đủ tư cách.
Nhạc Dao hét lớn, một quyền trong tay hung hăng đập phá ra, quyền mang ánh sáng vàng tràn ngập, cũng xé rách không gian trực tiếp xuyên thấu tại trên nắm tay Hổ Du.
- Xuy xuy.
Hai lực lượng cường hãn chạm vào nhau, hai đạo lực lượng này vô cùng cường hãn, nhưng bây giờ va chạm vào nhau tạo thành lực lượng phá hủy mạnh mẽ. Quyền mang hai người chạm vào nhau, một cái khe không gian trực tiếp mở ra, lập tức lực lượng rung động bị cắn nuốt vào trong cái khe.
- Xoẹt.
Thân hình hai người Hổ Du cùng Nhạc Dao cũng va chạm rồi tách ra, lập tức hai người đều tự lui ra phía sau mấy bước, một kích này của hai người cũng chẳng phân biệt được thắng thua, vừa rồi Hổ Du đánh lén, chính vì thế Hổ Du đã rơi vào hạ phong.
- Xuy xuy.
Bây giờ Thanh Ma cùng Vũ Văn Nam cũng va chạm với nhau, thân hình Vũ Văn Nam hung hăng lui ra phía sau mấy mét, thân hình Thanh Ma chỉ lui về phía sau mấy bước, tựa hồ là Thanh Ma chiếm lấy thượng phong.
- Hổ Du, các ngươi muốn làm cái gì.
Bây giờ Trần Xuân cùng Hoàng Vũ, Tôn Lạc nhanh chóng lao đến bên người Nhạc Dao cùng Vũ Văn Nam, năm người hung hăng nhìn vào nhóm người Hổ Du cùng Thanh Ma.
- Khặc khặc, Vũ Văn Nam, Nhạc Dao, ngươi không biết rõ chúng ta muốn làm cái gì sao, Tứ đại Thú tộc cùng Hắc Ám Thần điện đã thương lượng rồi, linh châu trong tộc các ngươi lưu lại, Hắc Ám Thần điện chúng ta cùng Tứ đại Thú tộc đảm bảo cho các ngươi an toàn.
Thanh Ma khặc khặc cười nhìn mọi người lạnh nhạt nói.
- Hoàng Vũ, chúng ta cùng thần Phượng tộc thương lượng rồi, chỉ cần các ngươi không nhúng tay vào việc này, thần Phượng Hoàng tộc linh châu các ngươi chúng ta không có động đến, nếu ngươi cùng người tứ đại nhân tộc hoà hợp làm một, chúng ta cũng không khách khí, linh châu cũng giao cho thần Phượng tộc.
Minh Vương âm lãnh nhìn Hoàng Vũ nói.
- Hừ, Minh Vương, chuyện tình Thần hoàng tộc ta còn chưa tới phiên viễn cổ Minh Xà tộc các ngươi nhúng tay vào.
Hoàng Vũ lạnh lùng trả lời.
- Minh Vương, Hổ Du, Long Nhất các ngươi cùng Hắc Ám Thần điện đã sớm thương lượng rồi sao, chẳng lẽ các ngươi quên chuyện Tứ đại Thú tộc cùng tứ đại nhân tộc ước định sao?
Nhạc Dao nhìn Minh Vương cùng Hổ Du, Long Nhất hỏi.
- Ha ha, ước định cái gì, Nhạc Thiên cũng đã chết rồi, ước định cũng đã sớm hết hiệu lực, lúc trước nếu không có Nhạc Thiên lão gia hỏa kia, Tứ đại Thú tộc chúng ta ước định, chúng ta làm sao cùng các ngươi làm cái ước định đáng tiếc đó.
Minh Vương cười lạnh trả lời.
- Nhạc Dao, người Thú tộc vốn không đáng tin cậy, lúc trước vì kinh sợ Nhạc Thiên tiền bối, nếu không bọn chúng đã sớm cùng Hắc Ám Thần điện hoà hợp rồi.
Vũ Văn Nam nhìn Nhạc Dao nói.
- Thanh Ma, chẳng lẽ các ngươi muốn cướp linh châu trong tộc chúng ta sao, năm người các ngươi tựa hồ không có bất kỳ phần thắng đâu, ta muốn nhìn, các ngươi làm thế nào mà làm được đây.
Vẻ mặt của Tôn Lạc tức giận nhìn Thanh Ma cùng đám người Minh Vương.
- Thật không, vậy thử xem đi, hôm nay linh châu trong tộc các ngươi, chúng ta muốn rồi, nếu các ngươi ngoan ngoãn giao ra, có lẽ chúng ta có thể tha cho các ngươi một mạng, ta cũng lười phải động thủ.
Hoàng Ma tiến lên hai bước, sau đó âm lệ nhìn đám người Tôn Lạc nói.
- Tha cho chúng ta một mạng sao, chỉ bằng các ngươi sao, chẳng lẽ ngươi cho rằng các ngươi có thể giết chúng ta được sao, chê cười.
Trần Xuân nhìn Hoàng Ma nói.
- Không có chuẩn bị, chúng ta làm sao động thủ đây. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Minh Vương hung hăng nói, vẻ mặt tự tin vô cùng.
- Không sai, Nhạc Dao, Vũ Văn Nam, các ngươi ở bên trong Cổ nham quên nó, linh châu ta sẽ giúp các ngươi mang đi ra ngoài.
Long Nhất lạnh lùng cười nói.
- Thanh Ma, ngươi mau động thủ đi, trước tiên đem mấy người kia giết chết, sau đó chúng ta đi thu linh châu.
Hổ Du nhìn Thanh Ma nói.
- Khặc khặc, vậy đối phó những người này đi đã.
Thanh Ma âm lệ cười, vẻ mặt đầy hàn ý, hung hăng nhìn đám người Vũ Văn Nam.
- Xuy xuy.
Một mảnh hắc mang tại trên thân Thanh Ma tràn ngập ra, lập tức chỉ thấy thanh mang vung lên, lúc này trước người Thanh Ma xuất hiện ba đường thân ảnh, ba đường thân ảnh đen kịt, và vô cùng cường hãn.
- Ám Thánh Khôi lỗi, đúng là ám Thánh Khôi lỗi rồi.
Nhìn ba đường thân ảnh trước mắt, đám người Vũ Văn Nam, Nhạc Dao sắc mặt trầm xuống, ám thánh Khôi lỗi bọn họ hiểu rõ.
Ba bộ Khôi lỗi một thân đen kịt, cùng nhân hình Khôi lỗi tương tự, nhưng ba bộ Khôi lỗi thực lực cùng nhân hình Khôi lỗi gấp nhiều lần. Thực lực của ba bộ Khôi lỗi, có thể chống lại nhất tinh Đấu Thánh cường giả, đây cũng vấn đề mà tứ đại nhân tộc đau đầu nhất, hơn hai trăm năm trước, Hắc Ám Thần điện dựa vào loại ám ảnh Khôi lỗi này hỗ trợ, mới có thể ngăn cản tứ đại nhân tộc cùng Tứ đại Thú tộc liên thủ công kích.
- Không sai, là ám thánh Khôi lỗi, cho nên các ngươi hôm nay ngoan ngoãn giao ra linh châu đi, nếu các ngươi ngoan ngoãn giao ra linh châu, ta cam đoan có thể bỏ qua các ngươi, khặc khặc.
Thanh Ma âm lệ cười lạnh, có ba bộ ám thánh Khôi lỗi, hơn nữa Tứ đại Thú tộc cùng Hắc Ám thần điện đánh giết bọn người Vũ Văn Nam là có thể làm được.
- Thanh Ma, xem ra Hắc Ám Thần điện các ngươi đã sớm dự mưu rồi, chẳng lẽ Hắc Ám Thần điện các ngươi dự định chính thức khai chiến sao?
Vũ Văn Nam thần sắc hơi trầm xuống, lập tức hỏi.
- Không sai, đây chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, bốn người các ngươi tựa hồ là không thể ngăn cản Hắc Ám Thần điện chúng ta, Nhạc Thiên đã chết, các ngươi còn có ai có thể chống lại Hắc Ám Thần điện.
Hoàng Ma âm lệ cười lạnh nói.
- Ám ảnh Khôi lỗi, Hắc Ám Thần điện các ngươi thật đúng là lấy vốn gốc rồi, Hắc Ám Thần điện ám ảnh Khôi lỗi bây giờ cũng không có nhiều.
Vũ Văn Nam nói, lập tức sắc mặt trầm xuống, trong ánh mắt mỉm cười nói:
- Bất quá, chỉ bằng ám thánh Khôi lỗi, chẳng lẽ đã đủ xuống tay sao, quả thực là nằm mơ.
- Xuy xuy.
Nói xong, Vũ Văn Nam mỉm cười nói, sau đó một đạo lam sắc chói mắt bắn ra, một mảnh quang mang chói mắt, trước thân Vũ Văn Nam xuất hiện ba đường thân ảnh, ba đường thân ảnh này tựa hồ là thân ảnh ba con ma thú.
Sau khi ba con ma thú xuất hiện, Tứ đại thú tộc cùng Thanh Ma, Hoàng Ma sắc mặt cũng thay đổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.