Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 677: Cút về cho ta



- Ta cùng với ngươi liều mạng.
Nhìn thấy lão giả áo trắng muốn phá hủy hoàn toàn không gian thông đạo, hai đầu lĩnh ngũ tinh Đấu Tôn giơ thanh trường kiếm lên, hai người cùng bổ kiếm quang về phía lão.
- Không biết tự lượng sức mình, chết đi.
Thanh Sơn song thánh cười lạnh, bàn tay phải thoải mái vùng lên, sau đó một mảng quang mang nhanh chóng tiếp nhận.
Ở trên không trung, hai ngũ tinh Đấu Tôn của Hồ Điệp Cốc ngăn cản công kích của trưởng lão bị đnah văng tung tóe, thực lực ngũ tinh Đấu Tôn tuyệt đối không phải là đối thủ.
- Ầm ầm.
Hai thanh âm lớn vang lên, cùng lúc đó hai người thực lực ngũ tinh Đấu Tôn giống như là diều bị đứt dây mà văng ra bên ngoài, một mảng huyết dịch phun ra, thân hình văng ra cả nghìn thước.
- Các ngươi cũng chết đi cho ta, thật đáng tiếc.
Lão giả áo vàng trong Thanh Sơn song thánh cười lạnh sau đó một mảng quang mang chói mắt bao bọc mấy đệ tử của Hồ Điệp Cốc, trong mắt của lão giả áo vàng, mấy người này giống như là kiến hôi vậy, giết bọn họ so với giết kiến còn dễ hơn.
Một mảng quang mang chói mắt khiến cho chúng đệ tử của Hồ Điệp Cốc cũng cảm thấy sợ hãi, khí tức cường hãn này khiến cho bọn họ cũng cảm thấy bất lực, ngay cả sức phản kháng cũng không có.
- Các ngươi đi mau, đi được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Lão bà áo tím trừng hai mắt lên mà nói, nhìn thấy đệ tử của mình bị giết bà đau lòng không thôi.
Tất cả chúng đệ tử nhìn công kích phía trước, tất cả hiện tại đã trở nên ngây ngốc, hoàn toàn bị cường giả Đấu Thánh uy áp, trong lòng các nàng không còn bất kỳ sự phản kháng nào, ngay cả trốn chạy cũng không nổi. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Lực lượng cường giả Đấu Thánh, những người Đấu Tông như các nàng há có thể chống đại, trước mặt cường giả Đấu Thánh, các nàng ngay cả con kiến cũng không bằng.
Đám người Dương Tú Tú hiện tại vô cùng sợ hãi, tử vong đã bao phủ trước mặt các nàng.
- Khẩu khí thật lớn, Hồ Điệp Cốc há có thể để ngươi muốn giết thì giết, cút về mau cho ta.
Đúng lúc các nàng tuyệt vọng thì giữa không trung có một thanh âm vang lên, đồng thời một thân ảnh quỷ dị xuất hiện.
Đồng thời một thân ảnh áo đen từ trên không trung xẹt qua, thủ ấn cũng tung bay.
- Tru Ma chưởng.
Một chưởng ấn quỷ dị đánh ra, thân ảnh áo đen này nhanh như chớp đã xuất hiện trước đám người Hồ Điệp Cốc.
- Xoẹt xoẹt.
Hai thanh âm va chạm vào nhau, sau đó không gian thông đạo hé mở, một lực lượng tràn ngập bạo phá, thân hình của Thanh Sơn song thánh và lão giả áo vàng cũng bị bay mấy trăm thước.
- Người tới là ai, đây là chuyện của U Minh Tông và Luyện Dược Sư công hội, xin các hạ tránh ra.
Lão giả áo vàng bị Nhạc Thành đẩy ra thì sắc mặt hơi biến đổi mà cất tiếng nói.
- Là phó cốc chủ.
- Phó cốc chủ trở về.
- Ra mắt phó cốc chủ.
Một số đệ tử biết Nhạc Thành lúc này cũng đã phục hồi lại tinh thần.
- Cô nương không sao chứ, mau đưa chúng đệ tử lùi ra phía sau.
Nhạc Thành nhìn Dương Tú Tú mà cất tiếng nói.
- Mọi người mau chóng lui ra phía sau.
Nhìn thấy ánh mắt của Nhạc Thành, Dương Tú Tú không biết lấy từ đâu ra dũng khí mà cất tiếng với mọi người.
- Luyện Dược Sư công hội, U Minh Tông nực cười toàn bộ các ngươi đã đến đây rồi sao, tất cả đứng lại cho ta.
Thanh âm của Nhạc Thành truyền từ trên không trung, đủ khiến cho mọi người nghe được.
Nhạc Thành vừa xuất hiện, Hồng Ma cùng với U Minh Thánh còn có ba người áo tím cũng đình chỉ công kích, bọn họ ở trên không trung mà nhìn Nhạc Thành.
Thanh Sơn song thánh chưa từng gặp qua Nhạc Thành, hai người chỉ là khách trưởng lão của Luyện Dược Sư công hội mà thôi, bình thường cũng chỉ bế uqan tu luyện.
- Tiểu tử ngươi khẩu khí thật là lớn. Ngươi rốt cuộc là ai?
Lão giả áo vàng trong Thanh Sơn song thánh liền trầm sắc mặt xuống, nghe thấy chúng đệ tử của Hồ Điệp Cốc gọi Nhạc Thành là phó cốc chủ bọn họ cũng đoán ra thực lực của Nhạc Thành.
- Ta là ai ngươi còn chưa xứng biết rõ, ngươi chỉ là nhất tinh Đấu Thánh mà thôi, Hồ Điệp Cốc há có thể để ngươi xông vào sao?
Nhạc Thành mang theo một lãnh ý quét qua người của lão nhân áo vàng kia.
Nhạc Thành vừa ra khỏi không gian thông đạo thì thần thức lập tức quét qua hơn nghìn dặm của Hồ Điệp Cốc, sau khi không phát hiện ra dấu vết của chúng nữ, ngay cả bọn Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng cũng không có thì đoán chừng rằng bọn họ đã rời đi.
- Hồ Điệp phu nhân, đã lâu không gặp, phu nhân không có chuyện gì chứ?
Hỏa Lão lên tiếng hỏi lão bà áo tím.
- Ngươi là… Hỏa Vô Thiên?
Lão bà áo tím nhìn chằm chằm về phía Hỏa Lão, một lát sau mới nhớ ra Hỏa Lão là ai.
- Không sai, chính là ta không ngờ hai trăm năm qua còn có cơ hội nhìn thấy ngươi.
Hỏa Lão nhìn lão bà áo tím mà nói.
- Hỏa Vô Thiên?
Hồng Ma và U Minh Thánh mặc dù không biết Nhạc Thành nhưng Hỏa Vô Thiên thì bọn họ biết, chỉ la hai trăm năm trước bọn họ cũng chỉ là thập tinh Đấu Tôn mà thôi.
- Hỏa Vô Thiên ngươi còn chưa chết sao, khặc khặc, hai tram năm trước ta gọi ngươi gia nhập Hắc Ám Thần Điện mà ngươi không muốn, hiện tại chỉ mới là nhất tinh Đấu Thánh mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể nhúng tay vào chuyện của Hắc Ám Thần Điện hay sao. Thực lực của Hắc Ám Thần Điện, ngươi chắc biết rõ.
Hồng Ma nhìn thấy Hỏa Lão thì sắc mặt hơi biến đổi mà nói.
- Hồng Ma, ta tạm thời cho ngươi ngạo mạn, hai trăm năm trước ngươi là bại tướng trong tay ta, nếu như ta không bị trễ nải tu luyện thì hiện tại ngươi cũng không phải đối thủ của ta.
Hỏa Lão chăm chú nhìn Hồng Ma mà nói.
- Hỏa Lão, những người này Hỏa Lão biết sao?
Nhạc Thành nhìn Hỏa Lão mà hỏi, bốn người này Nhạc Thành không nhận ra nhưng lão bà áo tím thì Nhạc Thành biết là người nào, hẳn là cường giả Đấu Thánh ẩn náu ở trong Hồ Điệp Cốc. tỷ tỷ của lão phụ áo lam, sư tôn của Trầm Linh.
- Hắn là Hồng Ma của Hắc Ám Thần Điện, địa vị cao hơn của Thanh Ma.
Hỏa Lão nhìn Nhạc Thành mà nói.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Hồng Ma, người này có thực lực Đấu Thánh, so với Thanh Ma thì dĩ nhiên là địa vị cao hơn một chút, Thanh Ma chỉ là một nhất tinh Đấu Thánh mà thôi.
- Ở bên cạnh chính là U Minh Thánh, thái thượng trưởng lão của U Minh Tông, phụ thân của U Minh lão tổ.
Hỏa Lão cất tiếng tiếp tục nói với Nhạc Thành.
- U Minh Thánh.
Nhạc Thành thì thầm một tiếng, U Minh Thánh cũng có thực lực nhị tinh Đấu Thánh, chỉ là hiện tại nhị tinh Đấu Thánh đối với hắn cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.
- Còn hai người này là Thanh Sơn song thánh hẳn là khách trưởng lão của Luyện Dược Sư công hội.
Cuối cùng Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành về Thanh Sơn song thánh.
- Nhạc Thành, ở đây có hai nhị tinh Đấu Thánh ngươi rốt cuộc làm gì, có thể chống lại hay không?
Hỏa Lão cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Không có vấn đề gì, Hỏa Lão ông thu xếp là được rồi, những chuyện khác giao cho ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Hỏa Lão.
- Nhạc Thành, ngươi cẩn thận một chút.
Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ cùng với Tôn Thi Thi ba người cũng tiến tới sau lưng của Nhạc Thành mà cất tiếng nói.
- Chà, mấy người này thực lực cũng không tệ lắm, nếu như ăn được bọn họ thì đối với ta rất có lợi, tuy nhiên ta đánh không lại bọn chúng.
Thanh âm non nớt của Thanh Đồng vang lên.
- Được, cha sẽ bắt bọn chúng cho con ăn.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Xoẹt.
Sau đó thân ảnh của Nhạc Thành lóe lên hắn biết mất ngay tại chỗ mà tới gần lão bà áo tím.
- Sư tôn, người không có chuyện gì chứ, ta đã tới chậm.
Nhạc Thành cất tiếng thi lễ với lão bà áo tím.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.