Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 952: Hôm nay ta không có ý định đi



- Được rồi, các ngươi đừng nói chuyện nữa.
Đội trưởng kia cất tiếng trách mắng:
- Không gian thông đạo lại có người xuất hiện, ta đoán chừng quân giao chiến với Tứ Đại Nhân Tộc đã trở về. Chuyện trong tộc chúng ta không có tư cách bình luận, miễn cho sau này bị xử phạt.
Ở bên trong Hạo Thiên Tháp Nhạc Thành từ từ thở ra một ngụm trọc khí, hắn mở to hai mắt, ánh mắt của hắn thâm thúy nhìn Hạo Thiên Tháp, sắc mặt của hắn trở nên lạnh lẽo.
- Mọi người chuẩn bị, chúng ta tới Viễn Cổ Hổ Tộc.
Thanh âm của Nhạc Thành truyền ra từ bên trong Hạo Thiên Tháp, đủ để mấy trăm người nghe thấy.
- Xoẹt xoẹt.
Từng luồng khí tức truyền ra, tất cả mọi người đều đình chỉ tu luyện, hơn hai mươi ngày này, lại có mấy đội viên thuộc đội hộ vệ Kim Long đột phá, từ cửu tinh đột phá tới thập tinh ̣
Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan, Trầm Linh, Mộ Dung Hiểu Hiểu, Đại Song Tiểu Song bọn họ mới đột phá mấy tháng trước dĩ nhiên không có dấu hiệu đột phá.
Nhạc Thành cũng cảm thấy tu vi của mình cũng được nâng cao không ít, từ thành Hạo Đặc trở lại Song Phong thành mất ba tháng, từ Song Phong thành tới đây mất hai tháng, tổng cộng là năm tháng, trong năm tháng này Nhạc Thành tu luyện ở đây so với bên ngoài còn tốt hơn mười năm.
- Tộc trưởng, số người trong viễn cổ hổ tộc vô cùng nhiều, chúng ta làm sao để cứu người?
Nhạc Hạo tiến tới hỏi Nhạc Thành.
- Chuyện cứu người mọi người không cần phải lo lắng, ở trong Viễn Cổ Hổ Tộc, chỉ cần gặp người của bọn họ là giết không tha.
Nhạc Thành bình tĩnh trả lời.
- Vậy còn những phụ nữ trẻ em thì sao?
Nhạc Hạo cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến hóa, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Nếu Hắc Ám Thần Điện cùng Tam Đại Thú Tộc tới Nhạc gia thì sẽ tha cho phụ nữ và trẻ em của Nhạc gia hay sao, chỉ cần là người của Viễn Cổ Hổ Tộc thì giết không ta, tuy nhiên chúng ta bỏ qua người bình thường cũng là việc nên làm, còn người tu luyện thì một người cũng không bỏ qua.
Nhạc Thành cất tiếng xong, một luồng lãnh ý ngập tràn thấu xương toát ra, cả người mang đến cho người ta một cảm giác hàn băng. những người xung quanh chưa từng thấy sát ý trên người của Nhạc Thành như vậy, biết rằng lần này Viễn Cổ Hổ Tộc thực sự đã chọc giận hắn.
- Tộc trưởng, ta biết rồi.
Nhạc Hạo cất tiếng nói, trong lòng Nhạc Hạo đang thầm suy nghĩ, lần này Hắc Ám Thần Điện và Tam Đại Thú Tộc tới Nhạc gia, bình dân bình thường cũng không bỏ qua, mà bây giờ tộc trưởng nói không nên cố ý sát hại thường dân bình thường của Viễn Cổ Hổ Tộc.
- Chuẩn bị.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trong lòng Nhạc Thành hiện tại cũng tràn ngập mâu thuẫn, trong lòng hắn muốn giết sạch Viễn Cổ Hổ Tộc, nhưng trong Viễn Cổ Hổ Tộc có mấy trăm vạn người, chẳng lẽ cũng giết sạch mấy trăm vạn người hay sao, điều này hiển nhiên là không thể nào, chỉ cần đánh chết mấy người tu luyện là được.
- Đại ca, nhị ca, Huyền Tố, Hạo Thiên, Kiều tỷ, mọi người phải cẩn thận một chút, Viễn Cổ Hổ Tộc đông người, mọi người không được rời ta quá xa.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Nhạc Long, Nhạc Hạc, Nhạc Kiều. Lệnh Hồ Hạo Thiên và Lệnh Hồ Huyền Tố.
- Nhạc Thành, chúng ta làm sao để cứu phong thúc đây? Chúng ta trực tiếp chém giết chỉ sợ bọn họ làm khó Phong thúc và Vân Phỉ Phỉ cô nương.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Chỉ có bọn họ sợ mới khiến bọn họ đem người ra đây, chúng ta ăn nói khép nép, sẽ bị người ta chế trụ.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói.
- Nhạc Thành, lần này Viễn Cổ Hổ Tộc còn có một người là Hổ Mãnh ở đây, người này thực lực Hổ không hề dưới Nhạc Tề lão tổ, hiện tại ta cũng không biết thực lực tu vi của hắn là thế nào, ngươi phải chú ý, còn những người khác thì Hổ Quyết đã bị đánh chết, Viễn Cổ Hổ Tộc cũng không còn bao nhiêu cường giả.
Nhạc Cốc trưởng lão nói với Nhạc Thành.
- Hổ Mãnh, ta sẽ để hắn cuối cùng nhận một cái chết, để hắn tận mắt nhìn Viễn Cổ Hổ Tộc của mình từng người bị đánh chết trước đã.
Nhạc Thành thản nhiên nói.
Ở trong kết giới của Viễn Cổ Hổ Tộc, mấy trăm người mặc khôi giáp màu vàng chỉnh tề mà đứng ở dưới đường, lúc này bọn họ đã được sự sắp xếp của lão tổ, ai mà không tuân thủ thì lập tức bị xử phạt.
- Xoẹt.
Mộ thanh âm chấn động nhẹ vang lên, một cái tháp từ từ bay ra bên trong không gian thông đạo ngoài ra không có ai khác, những người thuộc Viễn Cổ Hổ Tộc thì cũng kinh ngạc không thôi.
Mà dưới sự nghi hoặc của mấy trăm người này, bầu trời cũng bắt đầu biến hóa, vốn là một cái tiểu tháp nhỏ nhoi đã hóa thành cái tháp lớn mấy chục thước, cùng lúc đó mấy trăm người trong đó cũng xuất hiện ở trên không trung.
Đi đầu bọn họ là một hắc bào nam tử, ở đằng sau có mười mấy cô gái tuyệt sắc, mà ở sau cùng thì có khoảng ba trăm người mặc khôi giáp màu vàng.
Nhạc Thành lạnh lẽo nhìn mấy trăm người phía dưới, sau đó ánh mắt của hắn lại dịch chuyển lên trên bầu trời, ở nơi đó lúc này tràn ngập khí tức quỷ dị, Nhạc Thành lạnh lẽo mở miệng nói:
- Viễn Cổ Hổ Tộc, Nhạc Thành cùng đội hộ vệ Kim Long đã tới, đụng phải người của Nhạc gia, chúng ta phải dạy dỗ các ngươi cho tốt.
- Đội hộ vệ Kim Long, động thủ.
Nhạc Thành ngay sau đó cất tiếng nói nhẹ nhàng, sau đó đưa mắt về mấy trăm người phía sau.
- Đúng đến người của Nhạc gia, một người cũng không thể lưu lại, giết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đội hộ vệ Kim Long nhanh như chớp đánh về phía mấy trăm người phía dưới, kim mang tràn ngập, khí tức uy áp khổng lồ.
- Ầm ầm ầm.
Liên tục là những thanh âm oanh kích, chém giết bốn phía vang lên.
- A…
Mấy trăm người kia không thể chống lại nổi ba trăm người này, từng người từng người ngã xuống, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong chốc lát mấy trăm người này đã bị giết sạch toàn bộ, đội hộ vệ Kim Long giết những Đấu Tông Đấu Hoàng này đúng là lấy dao mổ trâu đi giết gà.
Chẳng qua lúc này, Nhạc Kiều, Nhạc Long, Nhạc Hạc, Lệnh Hồ Hạo Thiên bọn họ vẫn kinh ngạc nhìn đội hộ vệ Kim Long, tất cả đều giật mình không ít, tu vi thực lực cùa ba trăm người này tuyệt đối là kinh khủng.
Năm người của Nhạc gia cũng sùng bái mà nhìn Nhạc Thành, trong mắt bọn họ vô cùng cảm thán.
Mà Nhạc Kiều cùng với Lệnh Hồ Hạo Thiên Lệnh Hồ Huyền Tố thì đặc biệt rung động, đặc biệt là Lệnh Hồ Hạo Thiên, nhìn biểu ca thống lĩnh ba trăm người đội hộ vệ Kim Long, thật là sùng bái.
- Đi, chúng ta đi xem trong kết giới của Viễn Cổ Hổ Tộc rốt cuộc có bao nhiêu người.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, thủ ấn của hắn cất lên, Hạo Thiên Tháp sau đó liền được thu hồi.
- Ầm ầm.
Từng thanh âm phá hủy vang lên, bầu trời sau khi vang lên hai tiếng nổ thì từng tia sáng phát ra.
- Khá lắm người của Nhạc gia, hôm nay ta sẽ cho các ngươi tới thì được, đi thì không xong.
Một âm thanh hùng hậu truyền tới, thanh âm này tràn ngập vẻ tức giận.
- Hôm nay ta không có ý định đi, trong kết giới này không ở một tháng thì không xong, yên tâm ta không ở đây được một tháng thì sẽ không đi.
Thanh âm của Nhạc Thành vang lên ở trên không trung.
- Đại Song, Tiểu Song mọi người bày trận, phía trước có không ít người tới.
Ở trong một sơn cốc bát ngát, Nhạc Thành ra hiệu cho mọi người dừng lại, sau đó nói Đại Song và Tiểu Song bày trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.