Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 997: Hỗn Thế Ma Vương (1)



Cả vách núi không ngừng run lên, yêu thú lúc này sắc mặt tái nhợt, quang mang trong tay không thể duy trì được bao lâu nữa.
- Khặc khặc, có người ở bên ngoài tìm mắt trận, trận pháp này đã không thể vây khốn chúng ta, ngươi đừng có phí sức lực, ngươi lần ngươi vô pháp ngăn cản chúng ta đi ra ngoài rồi.
- Mấy ngàn năm, ta chịu khổ đủ rồi, ta muốn tự do, ta muốn tiên nữ nhân.
Từng đạo thanh âm Âm Lệ ở vách núi rít gào, cả vách núi run lên không ngừng.
Mà lúc này ở tại nơi khác, phạm vi gần hai mươi dặm có một ngọn núi khổng lồ cũng bắt đầu run lên, mặt đất giống như là động đất vậy, tòa đỉnh núi cũng không có đá vụn rơi xuống, cả ngọn núi tựa hồ có một cỗ lực lượng thật lớn đang chậm rãi nâng lên.
- Chân Vũ Đại Đế, người định không bằng trời định, ngươi vẫn không vây khốn được ta, chờ sau ta trở về, chúng ta chậm rãi tính.
Một thanh âm rất nhỏ từ dưới ngọn núi truyền ra.
Nơi này thần bí, trên không trung bắt đầu xuất hiện một cái khe không gian thật dài, cái khe không gian này trực tiếp mở rộng ra.
- Mở ra Cửu Thiên Thập Địa Phục Ma Đại Trận, chúng ta có thể đi ra ngoài.
- Là ai giúp chúng ta, thật đúng là đa tạ, khặc khặc, nữ nhân, ta đến đây.
- Phong ấn phá vỡ cho ta, ngươi cũng vô pháp ngăn cản nhóm ta đây.
- Vang ầm ầm.
Liên tiếp tiếng vang thật lớn vang lên, vách núi khắp nơi bắt đầu trực tiếp sụp đổ, nháy mắt, vách núi liền nổ tung thành đá vụn.
- Ha ha, ta đã ra rồi, ta đã ra rồi.
Một tiếng gầm gừ thật lớn phóng lên cao, theo sau có vài thân ảnh phóng lên, một đám từ dưới nền đất lao ra, có chín người, mỗi người quanh thân đều ma khí ngập trời, dung mạo không thấy rõ lắm, nhưng trên thân từng người, khí thế cường hãn cũng khủng bố vô cùng.
- Chó giữ nhà, ta nói rồi, đi ra chuyện làm thứ nhất chính là đánh chết ngươi, nhận lấy cái chết đi.
Trong chín người, người ở giữa quanh thân ma khí, bắt đầu ngưng tụ.
- Vang ầm ầm.
Nhưng vào lúc này, xa xa phía chân trời truyền đến một tiếng nổ, một đạo ma khí thẳng hướng chín tầng mây.
- Đi nhanh lên, ma vương kia mở ra phong ấn.
Chín người này sắc mặt biến đổi, đối với một đạo ma khí xa xa tựa hồ kiêng kị dị thường.
- Mọi người đều tự bảo trọng, mau chóng khôi phục thực lực, cũng không nhất định e ngại hắn.
Một người nói, cũng hướng lên trên không trung nhảy tới, tùy theo mọi người đều hướng lên trên không trung mà đi, lúc trước yêu thú chặn đánh người cũng thu tay lại, hướng lên không gian cái khe trên trống không lao đi.
- Huyền Thiên nội địa, sợ là phiền toái lớn.
Yêu thú đứng ở ngọn núi thì thào nhìn trên không trung nói.
Lúc này ngọn núi thật lớn xa xôi đã muốn ngã trên mặt đất, một đạo ma khí phóng lên cao.
- Ha ha ha ha...
Một đạo thanh âm cuồng tiếu thật lớn vang lên, giống như từ Cửu U vọt ra vậy.
Người này nhảy lên giữa không trung, nhìn thấy trên không trung xuất hiện không gian thông đạo, lẩm bẩm nói:
- Rốt cục ta đã ra rồi.
Một lát sau, chỉ thấy hắc mang tiêu tán, dáng người tráng kiện, trừng mắt mắt lạnh lẽo, tóc dài giống như hán tử bình thường xuất hiện ở trên không, người này quần áo thanh bào, diễn cảm dữ tợn. Trên nét mặt tràn ngập ác khí, quan trọng nhất là trên người vô hình trung tràn ngập ra kia một cỗ ma khí, làm cho người ta sợ hãi.
- Hừ, lấy của ta Thần Nông đỉnh phong ấn ta, Chân Vũ Đại Đế, ngươi thật không ngờ, Thần Nông đỉnh cũng không phải là ngươi dễ dàng có thể luyện hóa được.
Thanh bào thân ảnh lẩm bẩm nói, lúc này trong tay người này đánh ra từng đạo pháp quyết, từng đạo hắc mang ngưng tụ vào ngọn núi đang từ từ xụp đổ.
Ngọn núi này bị hắc mang đánh vào, xuất hiện một cỗ quang mang chói mắt, theo hào quang chiếu rọi, ngọn núi này chậm rãi trôi nổi trên không trung, ngọn núi khổng lồ lúc này hào quang vạn trượng, làm cho cả không gian đều chói mắt lên, một lát sau, một mảnh hào quang này tràn ngập ra, ngọn núi khổng lồ trôi nổi ở trên trống không hóa thành một cái đại đỉnh thật lớn, một đạo tiếng vang ong ong vang lên, chung quanh không gian sóng gợn trực tiếp chấn vỡ.
Chỉ thấy một cái đỉnh thật lớn có ba chân, chung quanh rậm rạp bí văn màu xanh, trên lưng còn có một con chim lớn, nhìn thấy hình dạng, đều làm cho người ta cảm giác áp lực rất nặng.
- Trở về.
Thanh bào đánh ra thủ ấn, đại đỉnh khổng lồ nháy mắt hóa làm một đạo quang mang màu xanh tiến nhập vào ấn đường không thấy đâu nữa.
- Chân Vũ Đại Đế, ngươi thất bại, ta đã ra rồi.
Thanh bào nhìn chăm chú không gian cái khe, thân hình hóa thành hắc mang, nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Mà lúc này ở ngọn núi xa, không gian dòng khí cuồng bạo cũng không có giảm bớt nửa phần, Nhạc Thành tưởng vào biện pháp, cũng không thể thoát ra khỏi lốc xoáy bao vây, xa xa Đoan Mộc Cuồng cũng giống vậy, bị nhốt ở không gian dòng khí, trong lúc nhất thời cũng không thể thoát vây mà ra, chỉ có thể gắt gao vây ở bên trong.
- Ha ha ha ha.
Vào lúc này, mấy đạo thanh âm cuồng tiếu ở trên không vang lên.
Mà lúc này Nhạc Thành nhìn thấy không gian thông đạo, xuất hiện chín đạo thân ảnh nhảy ra, chín đạo thân ảnh nhảy ra hướng tứ phía biến mất không thấy.
- Làm sao có nhiều người như vậy, rốt cuộc sảy ra chuyện gì sao?
Nhạc Thành kinh ngạc thầm nghĩ, không phải ở nơi này phong ấn một người Hỗn Thế Ma Vương sao, sao lại có chín người như vậy.
- Người này là ai, tại sao từ bên trong kết giới đi ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
Đám người Vũ Văn Lê, Trần Vân lão tổ lúc này kinh ngạc không thôi.
- Lại ra tới một người.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, không gian thông đạo mở ra, nháy mắt xuất hiện một đạo thân ảnh màu xanh, nhìn thân ảnh màu xanh xuyên thấu qua không gian dòng khí, Nhạc Thành cảm giác được tim đập nhanh hơn, người nọ đứng ở trên không trung, hơi thở trên người vô hình làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Chỉ thấy trên không trung thân ảnh màu xanh cũng đang nhìn chăm chú vào mấy người đang ở bên trong không gian dòng khí, thần sắc không có gì biến hóa.
- Hảo, hảo, nguyên lai là các ngươi cùng phá Cửu Thiên Thập Địa Phục Ma Đại Trận, ta đây cũng giúp các ngươi một lần.
Thanh bào thân ảnh nhìn không gian dòng khí vạn thước cuồng bạo, trong tay không biết lúc nào ngưng tụ một mảnh hắc mang nồng đậm, hắc mang ở trên không ngưng tụ thành một cái quang cầu màu đen.
Màu đen quang cầu nháy mắt đi vào trung ương lốc xoáy, trực tiếp xé rách không gian, một màn này làm cho tất cả mọi người hít vào một hơi, nếu công kích này đến, không ai có thể tránh né.
- Oành.
Một tiếng nổ vang lên, quang cầu màu đen nháy mắt nứt toác, lực lượng cường hãn đủ để xé rách không gian, cũng trực tiếp nứt ra không gian dòng khí lốc xoáy, đồng thời cổ không gian dòng khí lốc xoáy cuồng bạo trút xuống mà tán ra, phạm vi trăm dặm nháy mắt bị san thành bình địa, từng đạo khe nứt hiện ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.