Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 164: Phi Xác Ngàn Dặm Đưa Lễ Vật, Quà To Tình Càng Nặng.



Phong ấn trên Phong Hồn Băng Châu chưa được gỡ bỏ.

Sở dĩ linh quỷ có thể hiện thân là nhờ mượn lực của quỷ long tiên, tạm thời ra khỏi Phong Hồn Băng Châu mà thôi.

Khi quỷ long tiên không còn, linh quỷ sẽ một lần nữa bị phong ấn vào Phong Hồn Băng Châu, cho nên phải hoàn thành khế ước trước khi quỷ long tiên tiêu hao hết.

Sau khi hiện thân, linh quỷ mơ hồ nhìn quanh bốn phía, ngay sau đó nó thấy trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn trên mặt đất. Tuy rằng không biết trận pháp này là gì, thế nhưng trực giác nói cho nó biết thứ này chẳng hề tốt lành.

Linh quỷ bậc trung đã có trí lực nhất định, khi biết tình cảnh của mình không ổn thì nó bắt đầu điên cuồng giãy dụa.

- Oa oa… - linh quỷ phát ra tiếng kêu như trẻ con khóc, đoạn hung tợn nhào về phía Tống Thư Hàng. Tống Thư Hàng chính là người giữ trận, chỉ cần xử lý Tống Thư Hàng thì trận pháp sẽ dừng lại!

- Khởi! - Tống Thư Hàng không chút hoang mang, quát lên một tiếng, sau đó hai tay kết ấn, vỗ nhẹ lên trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn.

Sau khi hai tay vỗ xuống, ngũ hành thạch và các loại tài liệu đại diện cho các thuộc tính ngũ hành trong trận sáng ngời lên, hóa thành một vòm sáng, trói buộc linh quỷ bên trong trận pháp.

Linh quỷ hung hăng lao vào trận pháp làm phát ra những âm thanh loảng xoảng, thế nhưng vòm sáng tưởng chừng mỏng manh kia lại vững chãi vô cùng, không gì phá nổi, mặc cho linh quỷ va chạm, cào cấu, nó vẫn chẳng hề tổn hao mảy may.

Linh quỷ nổi điên chỉ có thể phí công đâm đầu vào trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn hết lần này đến lần khác.

- Bắt đầu đi, tranh thủ hàng phục linh quỷ trước khi quỷ long tiên và ngũ hành thạch hao hết năng lượng! Ngươi có khoảng một tiếng đồng hồ! - Bạch tiền bối nhắc nhở.

- Vâng! - Tống Thư Hàng tiếp tục niệm chú văn trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn.

Bộ dạng hắn hiện tại trông ngốc nghếch chẳng khác gì Vu sư bộ lạc nguyên thủy nhảy đại thần trong TV.

Nhưng chẳng còn cách nào khác, phương pháp của Ngũ Hành Khế Linh Đàn chính là như vậy. Trừ khi ngươi có thể tự mình sáng tạo ra một trận pháp khế linh quỷ mới, nếu không thì cứ ngoan ngoãn mà nhảy đại thần đi.

Sau khi nhảy quanh trận pháp một vòng, Tống Thư Hàng hai tay kết ấn, quát khẽ một tiếng:

- Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, kim kiếp!

Vừa dứt lời, ngũ hành thạch đại diện cho thuộc tính Kim trong trận phát sáng!

Ngay sau đó, ở khoảng không trên đầu linh quỷ xuất hiện một thanh kiếm vàng kim cực lớn đang quả quyết hạ xuống!

- Oa oa! - linh quỷ kêu lên sợ hãi, đoạn vội vã thi triển kĩ năng thiên phú của nó. Một tiểu thuẫn sắc vàng mau chóng phóng ra che trên đầu nó, ngăn cản thanh kiếm nọ.

Thuẫn cùng kiếm giằng co phát ra âm thanh ma sát chói tai, trong thời gian ngắn không phân cao thấp.

- Tiếp tục! - Tống Thư Hàng tiếp tục nhảy đại thần xung quanh trận.

Nhảy xong một vòng, hắn lại kết ấn:

- Mộc kiếp tới đây!

Trong trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn, viên ngũ hành thạch đại diện thuộc tính mộc sáng lên.

Trong trận, hơn mười nhánh dây gai phá đất mà lên, quấn quanh người linh quỷ. Gai sắc trên nhánh cây cứa vào thân thể nó, bắt đầu rút linh lực của nó.

- Chi chi chi… - linh quỷ đau đớn kêu to, thân thể dần dần trở nên trong suốt.

- Chưa xong đâu! - Tống Thư Hàng nhảy tiếp một vòng, đoạn kết ấn quát lớn:

- Thủy kiếp, động!

Ngũ hành thạch đại diện cho Thủy phát ra ánh sáng, bên cạnh thanh kiếm vàng kim, những giọt mưa bàng bạc rơi xuống. Những giọt mưa ấy có sức ăn mòn đáng sợ, khi chúng rơi xuống tiểu thuẫn của linh quỷ đã khiến cho nó thủng lỗ chỗ.

Linh quỷ kêu lên những tiếng oa oa quái dị, song lại chẳng thể làm gì. Không gian của trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn chỉ có nhiêu đó, nó thậm chí còn không có nơi nào để trốn, lại chỉ có thể ngưng tụ ra một tiểu thuẫn nhỏ bé, cho nên đành phải nhận lấy tất cả những đòn tấn công tiếp theo.

- Hỏa kiếp, khởi! - Tống Thư Hàng lại quát khẽ.

Hỏa diễm vàng cam bùng lên giữa không trung, lan dọc theo dây gai, thậm chí còn đi theo dây gai ấy mà thiêu đốt vào trong thân thể linh quỷ.

Linh quỷ lăn lộn đau đớn, song vẫn không chịu từ bỏ chống cự, liều mạng giãy dụa. Nó chỉ biết nếu như mình không tiếp tục chống cự thì mới là thật sự xong rồi!

- Kiếp cuối cùng, Thổ kiếp! Ngũ kiếp gia thân! Hàng phục trước ta, có thể miễn chịu nỗi khổ ngũ kiếp! - Tống Thư Hàng hét to, tiếng như sấm rền truyền vào tai linh quỷ.

Linh quỷ bắt đầu hóa đá từ dưới lên, những phần hóa đá bị hỏa thiêu, mưa xối, gai đâm… bong ra từng phiến.

Hình thể nó càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng yếu. Thế nhưng nó vẫn không chịu thần phục, vẫn ương ngạnh giãy dụa.

Tống Thư Hàng cũng không nóng nảy. theo kinh nghiệm được Bạch tiền bối truyền thụ, linh quỷ ở trong trận Ngũ Hành Khế Linh Đàn chưa đến lúc sắp chết thì chưa từ bỏ đấu tranh.

Toàn bộ ngũ kiếp thi triển xong xuôi, thời gian mới qua nửa tiếng đồng hồ.

Cái hắn cần chính là kiên nhẫn, trong nửa tiếng tiếp theo phải liên tục niệm chú văn và nhảy những bước quái dị để tăng mạnh uy lực của trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn, đồng thời phải khống chế tốt cường độ để tránh bất cẩn giết chết linh quỷ…

Linh quỷ phản kháng càng ngày càng yếu.

Tiếp theo, phải xem nó kiên trì không nổi trước, hay là quỷ long tiên trong trận Ngũ Hành Khế Linh Đàn tiêu hao hết trước!

- Hàng phục trước ta, có thể miễn chịu nỗi khổ ngũ kiếp! - mỗi khi nhảy xong một vòng, Tống Thư Hàng đều quát một câu, vừa đả kích tâm linh linh quỷ, vừa làm suy yếu ý chí của nó.

Truyện được cập nhật nh.anh nhất .tại iread.vn..Mắt hắn theo dõi sát sao linh quỷ trong trận, chỉ chờ đến khoảnh khắc linh quỷ hấp hối để đưa khế ước ra.

Bước cuối cùng là sự tổng hợp của vận may và năng lực thao túng trận pháp.

Lực thao túng càng tinh diệu thì có thể đưa ra khế ước ở thời điểm linh quỷ suy yếu nhất.

Sau đó nếu may mắn thì có thể hoàn thành khế ước linh quỷ một cách trơn tru.

Nếu hơi nhọ thì còn phải giao chiến tinh thần với linh quỷ đang yếu ớt một hồi lâu, áp chế cả thân thể và tinh thần nó suy sụp mới hoàn thành khế ước được.

Nếu nhọ hơn nữa, đến khi linh quỷ mất đi ý thức mà vẫn chưa khế ước xong, thế thì nó sẽ lùi vào Phong Hồn Băng Châu, khế ước thất bại hoàn toàn!

Bạch Tôn Giả cũng chuẩn bị tinh thần, hắn sợ mình thất thần một cái, không kịp thu lại khí tức, sẽ làm ảnh hưởng đến Tống Thư Hàng. Hơn nữa hắn còn đang giúp Tống Thư Hàng chủ trì trận pháp, lỡ có xuất hiện sai lầm gì phải kịp thời giải cứu mới được.

Tiếng kêu của linh quỷ trong trận Ngũ Hành Khế Linh Đàn mềm nhũn đi, không còn chói tai như tiếng trẻ khóc mà giống như tiếng phụ nữ rên rỉ đầy bất lực.

- Cố lên, kiên trì chốc lát nữa thôi. - Tống Thư Hàng thở nhẹ, tim đập nhanh hơn.

Tuy rằng cơ hội thử một lần đã thành công ngay là rất nhỏ, thế nhưng ôm ấp hi vọng vốn là thiên tính của con người.

Nếu có thể khế ước thành công linh quỷ thì khi Tống Thư Hàng tu luyện sẽ như được mở hack gấp đôi, tu luyện một lần bằng hai lần người khác vậy!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút…

Đột nhiên, Bạch tiền bối đứng bật dậy, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.

Vẻ nghi hoặc ấy vừa hay rơi vào mắt Tống Thư Hàng, không phải trận pháp xảy ra chuyện gì đó chứ?

- Đừng phân tâm, chuyên tâm vào trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn đi, ngươi làm tốt lắm, chuyện khác cứ để ta lo. - Bạch Tôn Giả lên tiếng trấn an.

Tiếp đó, chỉ thấy Bạch Tôn Giả há miệng thổi một hơi, một đạo kiếm quang do linh khí tạo thành xuất hiện trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, bảo vệ hắn một cách nghiêm cẩn.

Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, Bạch Tôn Giả tới bên cửa sổ, mở cửa ra.

30 giây sau…

Vèo một tiếng, có một bóng người màu xanh từ xa tới gần, bắn mạnh đến chỗ Bạch Tôn Giả.

Có thể mơ hồ thấy được đó là một người đàn ông mặc đạo bào màu xanh, luồng sáng xanh nhạt tạo hình như một thanh kiếm lớn bao bọc cả người của hắn.

Ầm! Kiếm khí quanh thân người đàn ông mặc đạo bào xanh phá tan kết giới phòng hộ mà Dược Sư bố trí bên ngoài ngôi nhà, đâm thẳng qua cửa sổ, rơi xuống bên chân Bạch Tôn Giả.

Thân thể của hắn giật giật mấy cái, sau một lúc lâu, hắn mới hét thảm thành tiếng:

- A…

Đồng thời, kiếm khí quanh người hắn vỡ vụn như tủy tinh, cuối cùng biến mất không còn bóng dáng.

Kiếm quang tan hết, chỉ để lại một thanh kiếm nhỏ màu lam xoay giữa không trung rồi cắm phập xuống sàn.

Người đàn ông mặc đạo bào xanh nằm trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng. Bàn tay hắn với lên không trung, bắt vào trống rỗng, như thể đang muốn cầm một thứ gì nơi đó.

Dần dần, mắt hắn mất đi tiêu cự, tầm mắt ngày một mơ hồ.

Bạch Tôn Giả ngồi xổm xuống, ấn nhẹ một cái lên người để kiểm tra thân thể hắn, sau đó thở dài:

- Ngươi tên là gì? Có di ngôn không?

- Tán tu, Lý Thiên Tố. - Người đàn ông mặc đạo bào xanh cố sức nói ra một câu.

Nói xong, thân thể hắn đứt ra từng khúc, hóa thành vô số điểm sáng, tiêu tán trong thế gian này, một giọt máu cũng không còn lưu lại.

- Keng… - Sau khi người đàn ông nọ biến mất, một chiếc nhẫn đồng cổ cũ nát rơi xuống trên mặt đất.

Chỉ còn nó và thanh kiếm nhỏ màu lam đang lẻ loi ghim dưới sàn nhà, chứng minh người đàn ông mặc đạo bào xanh kia từng tồn tại trên đời.

Bạch Tôn Giả thở dài.

Vị tán tu này có cảnh giới ngũ phẩm Linh Hoàng, là cao thủ cấp bậc Kim Đan. Cho dù ở trong một môn phái lớn cũng phải ở hàng quyền lực số một số hai như trưởng lão, phong chủ.

Không biết gặp phải kiếp nạn gì, khiến cho hắn phải dốc hết sức lực sử dụng độn pháp để tháo chạy thoát thân.

Vậy mà độn pháp thoát thân cũng vẫn không giữ được tính mạng cho hắn, ngay khi đang thi triển độn pháp, hắn đã chịu thêm một đòn chí mạng. Độn pháp mang hắn vô tình đến được nơi này, tán tu áo xanh đã chẳng còn đường sống.

Chỉ còn lại một chiếc nhẫn đồng cổ và một thanh đoản kiếm lam biếc.

Trên chiếc nhẫn đồng cổ gia cố ba trận pháp pháp thuật, một hẳn là pháp thuật công kích hỏa hệ, một là pháp thuật chữa trị nhị phẩm, cuối cùng là một trận pháp tụ linh hiệu quả không tồi, có thể ngưng tụ linh khí xung quanh tu sĩ.

Tán tu gian nan vất vả, vị tu sĩ ngũ phẩm Kim Đan này còn mang trang bị nhị, tam phẩm trên tay, chính là vì trận pháp tụ linh này đây.

Bạch Tôn Giả kiểm tra thanh kiếm kia, thấy tính chất của nó không tồi, có thể miễn cưỡng dùng để ngự kiếm phi hành được.

Trước khi tìm lại được Lưu Tinh Kiếm của mình, có thể dùng tạm thay đi bộ, Bạch Tôn Giả khổ tâm nghĩ.

Đúng lúc này, Tống Thư Hàng đột nhiên hét lớn:

- Tiền bối giúp ta!

Vừa rồi sau khi vị tán tu kia biến thành điếm sáng tiêu tán đi, linh quỷ trong Ngũ Hành Khế Linh Đàn đột nhiên như ăn được một viên đại hoàn đan, giây trước còn yếu ớt tưởng sắp tiêu tùng đến nơi, giây sau đã hăng hái bừng bừng, sức sống sung mãn, sắp sửa phá tan trận pháp Ngũ Hành Khế Linh Đàn để thoát ra ngoài…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.