Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 369: Cẩn Thận, Tên Lửa Bắn Tới Kìa!



Một tiếng trước, lúc Tống Thư Hàng và Bạch tôn giả đáp xuống Đoạn Tiên Đài…

Ở nơi tiếp giáp giữ Hoa Hạ và Cao Ly, có một nhà dân bình thường. Nhưng sâu trong lòng đất của cái nhà dân này, ẩn giấu một động phủ bế quan.

Đệ tử của Đồng Quái Tiên Sư là “Thiết Quái Toán Tiên” đang bế quan trong cái động phủ này. Hắn bị quẻ bói “Siêu cát tường, đại cát đại lợi, vận may trên đầu, thượng thượng thượng thượng thượng thiêm quẻ” mà sư phụ hắn bói cho hắn dọa cho sợ hãi.

Từ sau khi tiến vào động phủ này đến nay, hắn chưa từng bước ra khỏi cửa một bước. Ngay cả món hàng chuyển phát nhanh mà Bạch Hạc Chân Quân gửi đến cũng chỉ được nhét vào từ khe cửa.

Sáng sớm hôm nay, Thiết Quái lại gặp một cơn ác mộng, hắn mơ thấy cái quẻ bói “thăm thượng thượng thượng thượng” kia của sư phụ hắn đã trở thành sự thật, dùng đủ mọi cách đáng sợ để trở thành sự thật, dọa hắn giật mình tỉnh giấc.

Sau khi tỉnh lại, Thiết Quái lập tức mở điện thoại di động, phóng to bức ảnh “Bạch tiền bối chúc phúc” trong điện thoại ra.

Sau đó hắn dựng thẳng điện thoại lên, đặt một bát hương ở phía trước rồi cung kính thắp hương.

-Bạch tiền bối, xin ngài hãy chúc phúc cho ta, ngài nhất định phải chúc phúc cho ta, để ta có thể thoát khỏi kiếp nạn lần này! Chỉ cần ta có thể tránh được kiếp nạn này, sau này ta nhất định sẽ lập một cái kim thân cho ngài, ngày ngày cung phụng! - Thiết Quái Toán Tiên nói lầm bầm trong miệng.

Sau khi dâng hương xong, hắn lại lôi một cái hộp gỗ từ mép giường ra cực kỳ nhẹ nhàng nâng niu, trên hộp gỗ đó viết bốn chữ “Thiết Quái Toán Tiên”.

Đây là món quà mà Bạch tiền bối đã tặng cho hắn. Sau khi hắn tải gói bộ “meme của Bạch tiền bối” kia về xong, ngày hôm sau lập tức nhận được món quà này. Thiết Quái Toán Tiên đã ngầm nhận định trong lòng rằng cái hộp này chính là sự chúc phúc mà Bạch tôn giả đưa tới cho hắn từ xa.

Từ giờ về sau mình nhất định phải ôm cái hộp này bên người không rời một giây một phút nào. Thiết Quái Toán Tiên thầm nói trong lòng.

Trong lúc đang suy tư, điện thoại của hắn đột nhiên reo lên, là cuộc gọi của sư phụ “Đồng Quái Tiên Sư” của hắn gọi đến.

Tay của Thiết Quái Toán Tiên bất giác run lên bần bật, nhưng hắn vẫn miễn cưỡng bấm nghe điện thoại.

-Alo, sư phụ à, có chuyện gì sao? - Thiết Quái Toán Tiên hỏi một cách dè dặt. Điều hắn sợ nhất bây giờ chính là sư phụ hắn đột nhiên mở miệng, nói là lại bói cho hắn một quẻ gì đó.

Nhưng… Có đôi lúc thế giới này lại đùa cợt con người ta một cách đầy tàn nhẫn như vậy đấy.

Giọng nói của Đồng Quái Tiên Sư vang lên từ trong điện thoại:

- Thiết Quái à, dạo này ngươi vẫn khỏe chứ?

-Vẫn khỏe ạ. - Thiết Quái Toán Tiên trả lời.

-Vậy thì tốt. - Đồng Quái Tiên Sư thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói:

- Thiết Quái này, hôm nay vi sư lại bốc một quẻ cho ngươi đấy.

Thiết Quái Toán Tiên lập tức cảm thấy đầu gối mình mềm oặt lại, cả người suýt chút nữa thì ngã khụy xuống đất!

-Sư phụ, quẻ tượng thế nào? - Thiết Quái hít hít cái mũi của mình, kiên định hỏi lại.

-Vẫn là như thế, quẻ thượng thượng thượng thượng thượng đấy. - Đồng Quái Tiên Sư thở dài một hơi.

Thiết Quái âm thầm kêu khổ trong lòng, kiếp nạn đáng sợ này của hắn vẫn chưa kết thúc hay sao?

-Có điều quẻ tượng hôm nay lại có chuyển cơ. Trong quẻ thượng thượng thượng thượng này ẩn chứa một đạo ác vận. - Đồng Quái Tiên Sư nói tiếp.

Thiết Quái nghe thấy thế, ánh mắt lập tức sáng ngời lên:

- Lời này là thật sao? Sư phụ, thật sự là ẩn chứa ác vận sao? Người đừng có lừa ta nhé!

Giọng nói khô khốc của Đồng Quái Tiên Sư vang lên:

- Đúng vậy, ta không lừa ngươi đâu.

Lúc nói ra câu nói này, Đồng Quái cảm thấy trái tim của mình vô cùng mệt mỏi. Đến cả đệ tử thân nhất cũng không tin tưởng quẻ bói của mình! Đối với một người dựa vào bốc quẻ để kiếm miếng cơm như hắn mà nói, đây là bi kịch thảm khốc cỡ nào kia chứ?

Thiết Quái kêu lên hớn hở:

- Ta được cứu rồi, ta được cứu rồi! Mấy ngày nay ta đặt meme của Bạch tôn giả làm hình nền điện thoại, ngày nào cũng kính cẩn dâng hương, quả nhiên là có hiệu quả!

Đồng Quái Tiên Sư nghe vậy, nhất thời đần mặt ra: …

Đậu xanh, thằng nhóc này tải “bộ meme của Bạch tiền bối” về? Nó muốn chết sao?

Ý khoan, chờ một chút, kính cẩn dâng hương?

Chẳng lẽ hành động này thật sự có tác dụng sao? Bởi vì nghe nói dâng hương cho Bạch tôn giả thật sự rất linh nghiệm.

-Vậy sư phụ, ta cúp máy trước đây. Ta phải đi chuẩn bị chút đồ, lần này ta nhất định sẽ vượt qua kiếp nạn này!! - Thiết Quái Toán Tiên nói với vẻ kích động.

Nói xong, không đợi Đồng Quái Tiên Sư mở miệng, Thiết Quái đã tắt điện thoại cái rụp.

Sau đó hắn bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

Hắn muốn đổi chỗ ở!

Cái động phủ nằm ở chỗ tiếp giáp giữa Hoa Hạ và Cao Ly này là một trong những cái có lực phòng ngự xếp thứ năm của hắn.

Hắn còn có một cái động phủ tập trung lực phòng ngự mạnh nhất, nằm ở ngay dưới ngọn núi lớn ở biên giới Cao Ly nữa.

-Dọn đến đó thôi, ha ha ha, hôm nay ta phải liều mạng với cái tử kiếp chết tiệt này mới được! Ngày mai, chỉ cần ta còn sống, ta sẽ lại là một Thiết Quái vĩ đại! - Thiết Quái Toán Tiên mang theo điện thoại di động và món quà của Bạch tôn giả, nhanh chóng bay về phía động phủ bí mật của mình.

Rất nhanh, Thiết Quái Toán Tiên đã đến động phủ bí mật của mình, thuận lợi tiến vào bên trong.

Nhưng mà cũng rất nhanh, Thiết Quái chợt ngu người.

-Ý? Tại sao phía trên động phủ của ta lại có nhiều thứ ngổn ngang lộn xộn như vậy? Mấy cái thông đạo này là gì? Tại sao lại đào một cái giếng to trên sườn núi như thế này? Đào một cái giếng vừa to vừa sâu như vậy, chẳng lẽ người ta muốn đào mỏ?

Không chỉ có thế mà ở những ngọn núi to bên cạnh động phủ của hắn còn có rất nhiều các loại cơ sở, công trình kỳ lạ.

-Hay là, ta nên trở về chỗ cũ nhỉ. - Thiết Quái Toán Tiên nhủ thầm trong lòng.





Ba phút trước khi Bạch Tôn Giả và Tống Thư Hàng đáp xuống.

Trên Linh Điệp đảo thần bí, nơi tiếp giáp với cả Thái Bình Dương và Biển Đông.

Linh Điệp tôn giả đặt ly trà trong tay xuống, vẫy tay một cái. Một con bướm sặc sỡ bay đến trước mặt tôn giả, đôi cánh khổng lồ vỗ nhẹ.

-Đến kho số 888 lấy một thanh phi kiếm tới đây cho ta, ta phải gửi phi kiếm truyền thư tới cho Kiếm Nhất. - Linh Điệp tôn giả phân phó cho con bướm sặc sỡ kia.

Con bướm sặc sỡ đó vỗ cánh, bay nhanh đến nhà kho số 888.

N-gu-ồn:- ir-ead.vnLinh Điệp tôn giả cười khẽ, giơ tay lên không trung quơ một cái, một hộp quà lập tức bị hắn cầm trong tay, trên hộp quà đó viết mấy chữ “Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử”.

-Vũ Nhu Tử vẫn chưa trở về, vậy ta sẽ dùng phi kiếm truyền thư gửi hộp quà này đến cho Vũ Nhu Tử vậy. - Linh Điệp tôn giả nghĩ thầm trong lòng.

Cùng lúc đó, nhìn hộp quà đang nắm trong tay, trong lòng tôn giả đột nhiên có cảm thấy ngứa ngáy. Không biết quà mà Bạch đạo hữu muốn gửi tặng cho Vũ Nhu Tử là gì nhỉ?

Lòng hiếu kỳ của con người là một thứ rất kỳ lạ. Một khi nó đã được sinh ra thì rất khó để dập tắt.

Với đạo tâm của Linh Điệp tôn giả, hắn vốn là có thể khống chế được sự hiếu kỳ của mình, nhưng… chuyện này lại liên quan đến cô con gái bảo bối của hắn, nên sự hiếu kỳ của hắn đột nhiên trở nên vô cùng mạnh mẽ.

-Chi bằng mở ra xem một chút. Phong ấn của Bạch đạo hữu cũng không phải loại mạnh lắm, ta có thể mở hé phong ấn ra một chút, đợi xem xong rồi sẽ phong ấn nó lại như cũ cũng được chứ nhỉ? - Linh Điệp đạo giả nghĩ thầm.

Ta chỉ liếc nhìn một cái thôi… Ta sẽ không phá hỏng toàn bộ phong ấn này, ta chỉ mở một cái lỗ trên phong ấn rồi nhìn xem món quà bên trong là gì thôi!

Nghĩ thế, Linh Điệp tôn giả từ từ đưa tay về phía món quà này.

-Không được! Ta không thể làm như vậy được! Đây là niềm vui bất ngờ mà Bạch đạo hữu đưa cho Vũ Nhu Tử, lỡ như sau khi bị ta mở ra, niềm vui bất ngờ bên trong đó mất đi hiệu lực thì làm thế nào bây giờ? - Linh Điệp tôn giả cắn chặt răng, cố gắng ghìm lại xúc động muốn mở hộp quà ra của mình.

Không thể để niềm vui bất ngờ của con gái biến thành thất vọng được… Tôn giả thở dài một hơi.

Nhưng mà ta thật sự rất muốn biết rốt cuộc bên trong đó chứa thứ gì, xoắn quẩy quá đi!





Trong động phủ của Lệ Chi Tiên Tử.

Trên người Lệ Chi Tiên Tử mặc bộ đồ ngủ có chất liệu bằng tơ lụa mà cô vừa mua trên mạng cách đây không lâu, chìm vào giấc ngủ say nồng. Gần đây khó khăn lắm cô mới ổn định được cảnh giới Chân Quân lục phẩm của mình, rất là mệt mỏi, vì thế thời gian ngủ của cô cũng nhiều hơn ngày thường một chút.

Còn hộp quà mà Bạch tôn giả tặng cho cô đang an tĩnh nằm trên đầu giường.





Bên trong Cổ Hà Đạo Quan.

Cổ Hà Quan Chân Quân tay cầm cây bút lông, le lưỡi liếm liếm đầu bút, múa bút như bay trên tờ giấy Tuyên.

Mà lúc này, hộp quà Bạch tôn giả tặng đang bị hắn dùng để làm chặn giấy.





Động phủ của Cuồng Đao Tam Lãng.

Hai ngày nay Tam Lãng đạo hữu đã âm thầm đổi sang ở một động phủ khác, bởi vì cách đây không lâu, lúc nói chuyện trong nhóm chat, vì cái miệng gợi đòn của mình mà hắn đã đắc tội với “Túy Quả Cư Sĩ”, hm… Chắc là cái tên này nhỉ? Dù sao cũng chính là cái tên đó, sau đó Túy Hải Cư Sĩ lập tức bày tỏ mong muốn muốn tới động phủ của hắn để tìm hắn ‘nói chuyện’.

Tam Lãng hắn còn lâu mới ngu ngốc ngồi chờ Túy Thiên Cư Sĩ tìm đến tận cửa gây chuyện như thế nhé. Thế là hắn đã đổi sang một cái động phủ bí mật khác, nằm yên bình trong suối nước nóng. Món quà mà Bạch tiền bối tặng cho bị hắn ném sang một góc cùng với đống quần áo cũ.

-Thế này mới là cuộc sống chứ, tuyệt vời quá! - Cuồng Đao Ba Lãng nói.





Ngoại trừ những người này, còn có cả Tạo Hóa Pháp Vương, Đông Phương Lục Tiên Tử, Lạc Trần Chân Quân… vân vân và mây mây. Rất nhiều đạo hữu nhận được món quà mà Bạch tôn giả tặng đều đang bận rộn trong động phủ của mình.

Mà món quà của Bạch tôn giả đều được họ để ở vị trí rất gần mình.

******************

Mà lúc này, trên Đoạn Tiên Đài.

-A!!! - Sở Hùng hét lên một tiếng thảm thiết. Hắn bị đối thủ đè xuống đất.

Khuôn mặt của cái tên vừa cười ngây ngô lúc nãy giờ đây đầy vẻ dữ tợn. Sau khi vật Sở Hùng ngã xuống đất như dã thú, hắn lập tức há mồm cắn lên cổ của Sở Hùng một cái.

Dù trên người Sở Hùng có pháp môn “Nộ Mục Kim Cang Môn” hộ thể, nhưng cũng không thể ngăn cản được cái miệng của cái tên như dã thú này. Lớp phòng ngự, chân khí hộ thể trên người Sở Hùng bị hàm răng sắc bén đó xé nát, sau đó một mảng thịt lớn be bét máu tươi trên cổ hắn cũng bị cắn rớt theo.

Giây tiếp theo, cái tên giống như dã thú kia đã nuốt mảng thịt đó vào bụng.

Mạnh quá! Rõ ràng là lối đánh điên cuồng như dã thú nhưng lại khiến hắn không có khả thể nào đánh trả được. Rốt cuộc tên này có lai lịch gì đây?

-Khặc khặc khặc khặc…- Sau khi nuốt trọn mảng thịt kia xong, tên dã thú đó nắm chặt hai tay lại, đánh thật mạnh vào đầu Sở Hùng, khiến đầu hắn vỡ toang.

Tộc lão của Sở gia cắn chặt răng, rít ra bốn chữ từ trong kẽ răng:

- Bọn ta bỏ quyền!

Hắn nói ra lời này cũng đại biểu cho việc Sở gia đã thua vòng thứ hai này.

Nhưng, tên tiểu sư đệ của chưởng môn Hư Kiếm Phái trên Đoạn Tiên Đài vẫn điên cuồng cắn xé Sở Hùng, không hề có ý muốn dừng tay.

-Còn không mau dừng tay! - Người hộ đài của Trường Sinh Kiếm Tông nổi giận, chém một đạo kiếm khí về phía tên tiểu sư đệ của chưởng môn của Hư Kiếm Phái.

Cuối cùng cái tên dã thú kia cũng nhảy ra khỏi người Sở Hùng, né tránh đạo kiếm khí này.

Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, trên mặt, cổ và bả vai của Sở Hùng cũng đã bị gặm mấy vết, máu thịt nhầy nhụa.

-Đáng chết! Hiếp người quá đáng! - Người của thế gia họ Sở hét lên một cách giận dữ.

Một người hộ đài khác của Trường Sinh Kiếm Tông hừ lạnh một tiếng rồi cũng chém ra một kiếm. Ngay lập tức, đạo kiếm khí này trực tiếp chém bay tên dã thú kia ra ngoài!

Đồng thời, đạo kiếm khí này cũng để lại một vết thương sâu đến tận xương ở ngực tên tiểu sư đệ của chưởng môn Hư Kiếm Phái đó.

-Quản người của các ngươi cho tốt vào, nếu không thì đừng trách kiếm của ta vô tình. - Linh hoàng hộ đài của Trường Sinh Kiếm Tông lạnh lùng nói.

Chưởng môn của Hư Kiếm Phái cũng không thèm để ý đến điều đó, đưa tay bảo người trong môn phái đưa tiểu sư đệ của hắn trở về.

Người của Sở gia ở phía đối diện ai ai cũng nộ khí xung thiên.

-Hừ! - Lúc này, hai vị Linh hoàng ở sau lưng Hư Kiếm Phái đồng thời hừ lạnh một tiếng, uy áp của linh hoàng khẽ tản ra, hướng về phía Sở gia một lần nữa…

Mà ngay lúc này, một trận sao băng rơi xuống từ trên trời.

Người hộ đài phía bên trái tinh mắt, khi hắn nhìn rõ thứ bên trong trận sao băng đó là gì lập tức sợ hãi hét lên:

- Tên lửa!

Tại sao lại có tên lửa bắn đến đây thế này?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.