Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 452: Tại Sao Lại Là Ngươi Nữa?



Vốn Tống Thư Hàng còn đang suy nghĩ xem nên xử lý cơ thể của con mực quái này thế nào…

Thì đột nhiên, từ đáy biển có mười hai đạo ánh sáng bắn vào thân thể của con mực quái. Một lát sau, thân thể của con mực quái tan ra, bên trong thân thể nó xuất hiện một viên kết tinh giống như bảo thạch màu vàng.

Đây là cái gì? Kết thạch của con mực quái à?

Trong lòng Tống Thư Hàng cảm thấy nghi hoặc.

Lúc này, viên kết tinh giống như bảo thạch màu vàng kia đã hoàn toàn tách khỏi thân thể của con mực quái.

Thông qua ánh mắt của Diệt Phượng Công Tử, Tống Thư Hàng thấy được hình như còn có thứ gì đó được bao bọc ở bên trong viên kết tinh - Đó là một đôi giáp tay màu trắng bạc, nhìn qua trông có vẻ giống với mẫu giáp tay của “bộ khôi giáp hạng nặng toàn thân của kỵ binh”, nhưng đẹp hơn nhiều. Trên giáp tay chạm trổ rất nhiều phù văn và hoa văn kỳ lạ, hệt như một tác phẩm nghệ thuật.

- Đây là giết quái rơi đồ à?

Sau khi trải qua sự kiện huyết ma thân mang bảo vật thần kỳ xong, Tống Thư Hàng đã không còn kinh ngạc với chuyện bảo vật rơi ra sau khi quái vật chết nữa.

Quái vật cũng là sinh vật, trên người của bọn chúng có chút bảo vật gì đó cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng tại sao trong cơ thể con mực quái to lớn này lại cất giữ đôi giáp tay thế này nhỉ?

Loại hình và kích cỡ này hiển nhiên không phải là loại con mực quái này có thể sử dụng được.

Đừng nói là con quái vật này ăn linh tinh, ăn nhầm đôi giáp tay này sau đó không thể nào tiêu hóa được cho nên mới hình thành kết thạch trong cơ thể nó nhé?

Đúng lúc này, Đông Phương Tiên Tử lên tiếng nhắc nhở: - Diệt Phượng đạo hữu cẩn thận, dưới đáy biển có một luồng năng lượng cường đại đang dao động.

Đông Phương Tiên Tử vừa dứt lời thì phần đáy biển dưới người con mực quái đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ.

Bên dưới vòng xoáy ẩn chứa một cánh cửa không gian, nước biển đang ào ào đổ tràn vào đó. Mà ở phía đối diện của cánh cửa không gian còn có thể thấy được một tòa kim tự tháp lớn và mười hai trụ đá xung quanh nó.

Trên mười hai trụ đá đó có một con mắt, đạo ánh sáng kỳ lạ khiến thân thể của con mực quái tan chảy chính là được bắn ra từ trong tròng mắt này!

- Chiến sĩ nhím biển! - Tống Thư Hàng kêu lên, hắn nhìn thấy rất nhiều chiến sĩ nhím biển đang quỳ xung quanh tòa kim tự tháp kia.

Những kẻ này đúng là âm hồn bất tán, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn chúng.

Những trụ đá, con mắt năng lượng, thứ ánh sáng làm thân thể con mực quái tan chảy này đều là do bọn chiến sĩ nhím biển này giở trò sao?

- Mục tiêu của bọn chúng chính là đôi giáp tay màu trắng bạc này ư? - Tống Thư Hàng ngẫm nghĩ, sau đó nhanh chóng ra lệnh cho thân thể của Diệt Phượng Công Tử.

Thân thể của Diệt Phượng Công Tử phi nhanh trên mặt biển, lao về phía miếng kết tinh màu vàng kia - Chỉ cần là thứ đám chiến sĩ nhím biển kia muốn cướp thì cho dù có là lá gan kết thạch của con mực quái kia, Tống Thư Hàng cũng không muốn để cho bọn chiến sĩ nhím biển kia có được.

Đông Phương Tiên Tử giật mình nói: - Diệt Phượng đạo hữu cẩn thận… đó là pháp thuật truyền tống không gian, nguy hiểm lắm đấy!

Khi truyền tống không gian mở ra, một vòng lực cắt không gian hỗn loạn sẽ xuất hiện bên cạnh vật truyền tống. Đối với những tu sĩ cửu phẩm trở xuống mà nói thì gần như là không thể phá giải được tầng không gian hỗn loạn của lực cắt không gian này.

Bất luận lực phòng ngự của ngươi mạnh mẽ thế nào, chỉ cần không thể chống đỡ được trước lực cắt không gian thì khi vừa tiến vào tầng không gian hỗn loạn đó, ngươi nhất định sẽ bị cắt thành mảnh nhỏ.





Khi còn ở trong mật thất trên địa bàn của Sở gia, Tống Thư Hàng đã từng nhìn thấy cảnh tên tiên sinh Xá Lam kia khởi động không gian trận “Đấu chuyển tinh di trận” rồi.

Đồng thời hắn cũng từng được nghe Linh Điệp Tôn Giả nói về kiến thức liên quan đến truyền tống không gian và tầng phòng ngự của không gian hỗn loạn.

Với thân thể của Diệt Phượng Công Tử, nếu lao vào bên trong không gian hỗn loạn, kết cục chắc chắn sẽ là bị bằm thây vạn đoạn. Nhưng lực lượng truyền tống không gian trước mắt vẫn chưa bao phủ hết viên kết sắc kết tinh này.

Vì thế, hắn vẫn còn cơ hội!

Trong quá trình lao như bay này, chân của Diệt Phượng Công Tử khẽ móc xuống dưới đất, lôi một cái mảnh vỡ từ chiếc máy kéo có tay cầm của Đông Phương Tiên Tử lên, nắm chặt trong tay.

Mảnh xác này rơi từ trên thân xe máy kéo có tay cầm của Đông Phương Tiên Tử xuống khi nó bị tan chảy. Bởi vì cấu tạo của nó là gỗ bọc da, cho nên nó vẫn nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

Thân thể của Diệt Phượng Công Tử ôm lấy mảnh này, lao vọt lên phía trước sau đó nhảy lên cao.

- Ra đây cho ta! - Diệt Phượng Công Tử trầm giọng xuống nói.

Mảnh xác xe máy kéo có tay cầm bị hắn ném mạnh về phía viên kết tinh màu vàng kia.

Giống như suy đoán của hắn, lực lượng truyền tống không gian vẫn chưa kịp bao phủ viên kết tinh màu vàng kia lại.

Mảnh xác của máy kéo có tay cầm xuyên qua mặt biển một cách thuận lợi, sau đó đập mạnh vào viên kết tinh màu vàng kia!

Tống Thư Hàng hy vọng có thể mượn lực đập này, đánh bay viên kết tinh màu vàng đó ra ngoài.

Chỉ cần nó văng ra khỏi phạm vi của truyền tống trận thì đám chiến sĩ nhím biển kia sẽ không thể có được viên kết tinh màu vàng và đôi giáp tay màu trắng bạc ở trong nó.

Với lực lượng của đại yêu ngũ phẩm như Diệt Phượng Công Tử, cho dù hắn không phải là đại yêu thiên về sức mạnh thì sau khi dùng toàn lực ném mảnh xác của máy kéo có tay cầm ra, lực va đập của nó cũng được tính theo đơn vị “Tấn”.

Kích cỡ của viên kết tinh màu vàng kia chẳng qua cũng chỉ bằng một nửa kích cỡ của người trưởng thành bình thường, chắc là có thể đánh văng ra ngoài được chứ nhỉ?

Ít nhất cũng phải kéo dài thời gian một chút!

Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.





Coong!

Âm thanh giống như tiếng chuông cổ vang lên.

Mảnh xác của máy kéo có tay cầm đập mạnh vào viên kết tinh màu vàng… Sau khi bị đập vào, viên kết tinh đang lơ lửng trong không trung đó lắc lư vài cái sau đó bắt đầu văng ra khỏi truyền tống trận giống như mong đợi của Tống Thư Hàng.

.Bạn đang đọc t.r.uyện tại iREAD.vn.- Thành công rồi! - Tống Thư Hàng mừng thầm trong lòng.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng gầm đầy tức giận truyền tới từ phía bên kia của truyền tống trận.

Sau đó, một con mắt lớn xuất hiện ở phía bên kia của truyền tống trận.

Một đạo ánh sáng màu trắng bắn ra từ trong mắt nó, nhanh chóng đuổi theo, cuốn lấy viên kết tinh màu vàng kia, mạnh mẽ chặn lại thế đi của nó, sau đó kéo nó về vị trí trong truyền tống trận một lần nữa.

- Hải Vương! - Tống Thư Hàng nghiến răng ken két. Quả nhiên cái tên này vẫn xuất hiện.

Khi nhìn thấy nhiều chiến sĩ nhím biển đang cúng tế như vậy, Tống Thư Hàng liền đoán được có thể Hải Vương cũng đang ẩn núp ở bên cạnh.

Hải Vương hiện thân, muốn dùng thủ đoạn bất chính cướp viên tinh thạch màu vàng kia đi thì hết hy vọng rồi.

Cũng may, bên cạnh mình cũng có người trợ giúp.

- Linh Điệp tiền bối! - Diệt Phượng Công Tử ngẩng đầu lên trời hét lớn.

Cú ném vừa rồi của hắn cũng đã tranh thủ được không ít thời gian. Thân là trọng tài chính theo dõi cuộc thi, Linh Điệp tiền bối hẳn phải là người đến đầu tiên chứ nhỉ?

Tống Thư Hàng biết Linh Điệp Tôn Giả nghiên cứu về lực lượng không gian rất nhiều. Thậm chí hắn còn có thể ngó lơ không gian hỗn loạn của tầng lực cắt không gian kia mà trực tiếp cướp đi vật trong truyền tống trận.

- Đến rồi đây! - Không biết từ khi nào mà thân hình của Linh Điệp Tôn Giả đã xuất hiện bên cạnh Diệt Phượng Công Tử. Hắn cười ha ha rồi kéo nhẹ vạt áo của Diệt Phượng Công Tử một cái.

Một đạo nhu kình tác động lên người Diệt Phượng Công Tử, cuốn lấy hắn ném về phía sau.

Ngay sau đó, một đạo hàn quang từ trong con mắt của Hải Vương ở phía bên kia truyền tống trận bắn vào chỗ Diệt Phượng Công Tử vừa đứng.

Vị trí đó bị đóng băng ngay lập tức, trở thành một tảng băng lạnh.

Nếu không phải Linh Điệp Tôn Giả nhanh tay kéo lại, thì Diệt Phượng Công Tử đã bị kết thành đá cục rồi.

Mà lúc này, cuối cùng viên tinh thạch màu vàng kia vẫn bị đẩy vào phạm vi gần mé của truyền tống trận.





Linh Điệp Tôn Giả nhìn xuyên qua cánh cửa truyền tống kia, đối mặt với Hải Vương.

- Không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau nhanh như vậy. - Linh Điệp Tôn Giả khẽ mỉm cười.

Sau đó hắn lập tức ra tay. Tôn giả hoàn toàn không thèm để ý đến tầng không gian truyền tống hỗn loạn, hai tay khẽ động, trực tiếp đâm vào trong khoảng không gian hỗn loạn đó.

Trên cổ tay hắn có hai sợi dây thừng màu vàng chui ra giống như rắn, cuốn lấy viên tinh thể màu vàng kia, muốn kéo nó ra khỏi truyền tống trận.

- Hống! - Ở phía đối diện, Hải Vương lại phát ra tiếng gầm to đầy giận dữ lần nữa, lực lượng ánh sáng màu trắng trong mắt hắn trở nên to lớn hơn.

Đáng ghét, tại sao lại là cái tên này?

Lần trước khi ở Hư Kiếm Phái, Hải Vương đã giao phong qua cánh cửa không gian với Linh Điệp Tôn Giả một lần và chịu chút thiệt thòi.

Không ngờ chớp mắt một cái lại gặp phải Linh Điệp Tôn Giả.

Tại sao đi đâu cũng đụng phải tên này thế?

Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!

Cũng tốt…. lần này nó phải giành mặt mũi lại. Đôi giáp tay trong viên tinh thạch màu vàng này rất quan trọng với nó, nó tuyệt đối không thể bỏ cuộc.

Không chỉ muốn lấy lại đôi giáp tay đó, mà nó còn muốn dạy cho cái tên trước mặt này một bài học nhớ đời - Dưới biên độ tăng trưởng của tế đàn, cho dù bản thể của hắn vẫn ở trong trạng thái bị phong ấn nhưng mượn sức mạnh chân huyết của tế đàn, nó gần như có thể phát huy ra được sáu mươi phần trăm thực lực của mình.

Đạo ánh sáng màu trắng trong mắt Hải Vương cuốn lấy viên tinh thạch màu vàng cứng ngắc.

Đồng thời, trong mắt nó cũng bắn ra các loại xạ tuyến, điên cuồng tấn công Linh Điệp Tôn Giả đang ở bên kia cánh cửa không gian.

Linh Điệp Tôn Giả cũng không khách khí, kiếm khí ở trên người hắn chém ra, hóa thành các loại linh điệp, hóa thành bướm phượng, thậm chí còn hóa thành bướm rồng, chém liên tiếp vào cánh cửa không gian, đối chọi gay gắt với xạ tuyến của Hải Vương.

Trận chiến đấu giữa hai bên quả thực không khác gì hai tòa pháo đài siêu cấp đang tấn công lẫn nhau.





Hải Vương thấy ánh sáng công kích bình thường không làm gì được Linh Điệp Tôn Giả thì âm thầm cắn chặt răng.

Đột nhiên, từ trong mắt nó bắn ra một tia sáng kỳ dị. Tia sáng này có màu đen nhánh, dạng như chất lỏng.

Sau khi tia sáng giống chất lỏng này bắn ra, nó không tấn công đến Linh Điệp Tôn Giả mà đến khoảng nửa đường thì khuếch trương ra, sau đó lập tức dung hợp tất cả các tia sáng mà Hải Vương bắn ra vào một chỗ.

Một lát sau, tia sáng giống chất lỏng này hóa thành một con giao long màu đen, giương nanh múa vuốt đánh về phía Linh Điệp Tôn Giả.

- Ôi ôi ôi, toi rồi, cái thứ này mạnh quá. - Linh Điệp Tôn Giả gọi lớn: - Bạch đạo hữu đã xong chưa thế?

- Rồi đây! - Xa xa, giọng nói của Bạch tôn giả truyền tới.

Một lát sau, một đạo kiếm quang lóe lên, bắn thẳng vào viên tinh thể màu vàng kia.

Đây chính là Phi kiếm dùng một lần bản 005 độc quyền của Bạch tôn giả, tốc độ của phi kiếm vô cùng nhanh.

Linh Điệp Tôn Giả nhân cơ hội rút dây thừng màu vàng về, nhanh chóng lùi lại phía sau, né tránh con hắc long đáng sợ kia - Đây là đòn tấn công chứa đầy lửa giận của Hải Vương, nếu cố gắng chống đỡ thì sẽ đau lắm đó! Nếu không cẩn thận, khéo còn bị trọng thương nữa cơ.

Trong lúc lùi người về phía sau, đồng thời Linh Điệp Tôn Giả cũng cong ngón tay lại bắn ra một con linh điệp lên trên phi kiếm dùng một lần bản 005.

Con linh điệp này có thể giúp phi kiếm dùng một lần bản 005 không bị ảnh hưởng bởi tầng phòng ngự của lực cắt không gian, giúp nó có thể tự do ra vào truyền tống trận!

Phi kiếm dùng một lần được linh điệp phụ thể chui tọt vào bên trong truyền tống trận.

Đinh ! Mũi kiếm đóng mạnh vào viên kết tinh màu vàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.