Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 455: Nhân Dân Toàn Quốc Nhao Nhao Chúc Mừng.



Lúc Tống Thư Hàng cầu xin giúp đỡ cho vấn đề trận pháp tị thủy ở trong Nhóm Cửu Châu Số 1 thì đã từng nghe Thất Sinh Phù Phủ Chủ nhắc đến, hắn chuẩn bị một phù văn đại trận đầy tráng lệ ở hòn đảo nhỏ gần đấy, dùng để chào mừng mọi người đến tham gia "Cuộc thi máy kéo có tay cầm".

Cho nên, nhất định phải cẩn thận một chút mới được.

Nhưng trong lúc giữ nguyên cảnh giác thì tốc độ cũng không thể chậm đi được.

Bây giờ bọn hắn đang xếp ở vị trí số mười, đây là vị trí rất nguy hiểm, chỉ cần bị tuyển thủ khác đuổi vượt lên, thì cánh cổng du hành vũ trụ một tháng kia sẽ mở rộng trước mắt của hắn.

Lại nói, nếu như bản thân hắn không vào được top mười, lúc bị đưa lênvũ trụ, thì hắn nên làm gì cho phải đây ta?

Mang theo điện thoại là điều bắt buộc chắc rồi, sau đó hắn có thể lưu mấy trăm ebook trong điện thoại, bất kể loại sách nào cũng đều được cả. Rồi thì phim điện ảnh, phim truyền hình các kiểu này, cũng phải lưu nhiều chút. Còn trò chơi nữa, dạo gần đây chẳng có game nào hay ho mới ra cả.

Vấn đề điện thì cũng không cần phải lo, dù sao hắn cũng có "nạp điện thuật" trong tay rồi, không cần lo lắng chuyện lượng điện của máy nữa...

Nhưng mà, phải chuẩn bị một cái máy tính để bàn, phòng trường hợp điện thoại tự dưng bị hỏng lúc ở trong không gian nữa.

Mẹ ơi, mình đang nghĩ cái quần gì thế này?

Phì phì phì, đại cát đại lợi. Còn lâu ta mới phải đi du lịch vũ trụ nhé!

Ta chắc chắn sẽ trở thành vua hải tặc! À lộn... ta chắc chắn sẽ giành được top 10 của cuộc đua máy kéo có tay cầm này.

Xông lên xông lên xông lên!

Hai tay của Tống Thư Hàng cầm tay lái của máy kéo, cả người lắc lên lắc xuống theo tiết tấu.

Nhanh lên một chút, nhanh thêm một chút nữa!

Giữ vững vị trí số mười tranh số chín, thậm chí là thứ tám, thứ bảy luôn!

Nếu có thể giữ được vị trí top chín, hoặc là cố gắng nhích thêm chút nữa, ta nhất định có thể an toàn hơn một chút.

Chiếc xe kéo tiếp tục lao xình xịch về phía trước.

- Ớ, đợi đã! Sao mình thấy có gì đó không đúng thế nhỉ. - Tống Thư Hàng đột nhiên nói.

Trong lúc nói chuyện, hắn thò tay ra ấn vào "Hệ Thống Chiến Giáp Diệt Phượng Siêu Cấp" trên màn hình.

- Quét xem thử tình trạng của xe xem thế nào, sao ta cảm thấy xe như đang chìm xuống thế? - Tống Thư Hàng nói.

“Khẳng định là vậy!” - Hệ Thống Chiến Giáp Diệt Phượng Siêu Cấp nói : - “Lốp xe của máy kéo có tay cầm số 44 đã lún xuống một cm, vẫn đang tiếp tục lún xuống từ từ.”

- Tại sao lại như vậy? Trận pháp tị thủy mất hiệu lực rồi sao? - Tống Thư Hàng hỏi.

“Chắc chắn là thế... Linh lực bên trong trận pháp tị thủy đã gần cạn kiệt. Đợi đến khi linh lực hết sạch thì trận pháp tị thủy sẽ mất hiệu lực.”

Nhà đã dột lại còn gặp phải mưa to giữa đêm thế này.

Rõ ràng chính hắn đã rót đủ linh lực vào trong "trận pháp tị trủy" của máy kéo có tay cầm rồi mà, không ngờ vẫn không thể chống đỡ được đến khi kết thúc trận tranh tài.

Quả nhiên, là do lúc dây dưa với con mực quái kia hắn đã tốn quá nhiều thời gian sao?

- Nhưng mà, ta sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như vậy đâu. - Tống Thư Hàng nghiến răng nghiến lợi nói. Hắn khống chế thân thể của Diệt Phượng Công Tử một cách khó khăn, duỗi chân phải ra, đạp vào "trận pháp trị thủy" trên bàn đạp.

Nếu đã không còn linh lực, thì ta sẽ rót thêm một chút linh lực vào! Chút chuyện cỏn con này không làm khó được ta đâu.

Thế là, một luồng linh lực khổng lồ chảy vào trận pháp thông qua bàn chân của Diệt Phượng Công Tử.

Ánh sáng của trận pháp tị thủy lại bắt đầu sáng lên lập lòe.

Có hiệu quả rồi!

Tuyệt lắm, bây giờ chỉ cần kiên trì thêm chút nữa, giữ vững đến cuối là thắng rồi! Trong lòng Tống Thư Hàng kích động không thôi.

Nhưng đột nhiên, "trận pháp tị thủy" vốn dĩ đã sáng lên một chút nay bỗng đột nhiên lụi dần đi.

Trận pháp tị thủy bị nổ tung mất rồi!

- Ối đừng mà! - Lòng Tống Thư Hàng gào thét.

Sau khi mất đi trận pháp tị thủy, máy kéo có tay cầm số 44 lập tức chìm vào trong biển.

- Biến hình! Mau biến hình đi! Biến thành hình thái chiến luân đi! - Tống Thư Hàng gào lên thật to.

Nhưng mà, bởi vì nguyên nhân bị chậm... nên mệnh lệnh này của hắn đã chậm mất ba giây.

Lúc hắn gào lên, nước đã dâng lên đến cổ.

Lại bởi vì trước đó xông vào "khu vực sét đánh" nên năng lượng của hộ thuẫn đã tiêu hao chẳng còn lại chút nào, nên sau khi xe kéo có tay cầm bị chìm xuống nước, không có lá hộ thuẫn bảo vệ, động cơ lập tức bị nước vào.

Nên chiếc xe chỉ kêu "Xịch xịch xịch" vài tiếng rồi tắt ngấm.

Cứ như thế, xe kéo có tay cầm số 44 ngày càng chìm xuống sâu hơn.

Rõ ràng là sắp nhìn thấy đích đến nơi rồi, nhưng lại thất bại trong gang tấc, đúng là ông trời trêu ngươi mà.

Tống Thư Hàng chỉ kịp lôi bảo đao Bá Toái, cái giáp tay màu trắng bạc mà Toàn Phong Tôn Giả ném cho, cuối cùng lại nhớ gỡ cả cái máy tính có chứa Hệ Thống Diệt Phượng Siêu Cấp" gắn trên xe xuống.

Nhìn chiếc xe kéo có tay cầm số 44 dần dần chìm xuống làn nước sâu hun hút, Tống Thư Hàng thấy mắt mình ươn ướt, vì lí do đang ở trong nước, nên nước mắt đều đã hòa vào làm một với nước biển.

- Cho dù biển có lớn, cũng không thể chứa được nỗi buồn của ta. - Tống Thư Hàng lầm bầm nói.

Ôm bảo đao, giáp tay và máy tính, thân thể của Diệt Phượng Công tử cứng đờ bơi về phía mặt nước.

...............

...............

“Các vị khán giả đang ngồi trước ti vi thân mến, trong lúc cuộc thi sắp sửa đến hồi kết thúc, lại có một vị tuyển thủ nữa bất ngờ bị loại khỏi cuộc tranh tài do xe kéo có tay cầm xảy ra sự cố - Đó là một trong số những tuyển thủ thu hút công chúng nhất trong cuộc đua xe kéo lần này của chúng ta, Diệt Phượng Công Tử!

Bởi vì Diệt Phượng đạo hữu không chuẩn bị các phương pháp chống thấm nước kỹ càng, nên xe kéo bị ngấm nước, đã chìm xuống đáy biển sâu rồi. Nhưng mà lần này, hắn không may mắn gặp nhặt được phần thưởng hay bất kỳ thứ gì, mà đã chìm xuống đáy thật rồi. Cho nên, bất luận là thứ gì động vào nước đều chẳng tốt đẹp chi cho cam, dù là xe, máy tính hay là não, đều không thể để bị ngấm nước được!” - Phát ngôn viên Giang Sơn nói với vẻ khẳng khái hiên ngang.

--Truyện được biên -tập -tại iread.vnTống Thư Hàng: …

Não úng nước cái quần què nhà ngươi nhé!





Sau khi nổi lên khỏi mặt nước, máy tính trong tay Tống Thư Hàng phát ra tiếng "tít tít tít".

Không hổ là sản phẩm của Diệt Phượng, cho dù có bị ngấm nước thì cũng không bị hỏng.

Âm thanh vang lên, là âm báo tin nhắn của "Nhóm Cửu Châu Số 1".

Hắn bất giác giơ tay, mở tin nhắn ra xem.

Trong Nhóm Cửu Châu Số 1.

Lưu Huỳnh Tiên Tử : - Oa ha ha ha ha há, cười chết mất thôi, Diệt Phượng Công Tử lại bị chìm xuống nước kìa!

- Thấy rồi thấy rồi, ta đã cười bể cả bụng rồi đây! Trời đựu! - Điền Thiên Đảo Chủ nói : - Lúc nãy ta còn đang vừa xem vừa ăn mỳ.... Lúc thấy tên yêu tinh ngu đần Diệt Phượng này lại rơi xuống nước, bèn không nhịn nổi mà cười phụt một cái, mỳ còn chui thòng lòng thòng lòng cả ra mũi kìa. Đậu xanh! Ta còn ăn vị siêu cay nữa chứ.

- Ôi không được rồi! Vị siêu cay! A há há há. Ta đau bụng quá đi mất! Cái lúc mà rơi xuống nước ấy, bộ dạng đần mặt ngu người của Diệt Phượng Công Tử trông bựa quá đi mất! Nhìn mặt tên yêu tinh này ngu ơi là ngu! - Lệ Chi Tiên Tử cười nói.

Gân xanh trên trán Tống Thư Hàng nổi lên cuồn cuộn, tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1, ai cũng chỉ biết sung sướng khi người khác gặp họa thôi, không có ai chịu an ủi trái tim thiếu nam yếu ớt này của hắn cả sao?

Xe kéo có tay cầm chẳng còn nữa, hắn đã cầm chắc cái vé đi "du lịch vũ trụ" trong tay rồi, thôi xong, xong đời rồi!

Không biết van xin với Bạch Tôn Giả có được giảm nhẹ hình phạt không nhỉ?

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, lại có một tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1 gửi tin nhắn lên.

Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền : - Nhân dân Quảng Đông gửi điện chúc mừng, chúc mừng Diệt Phượng Công Tử lại chìm xuống biển lần nữa!

Lưu Huỳnh Tiên Tiên Tử lập tức ăn theo : - Nhân dân Vân * Nam gửi điện chúc mừng, chúc mừng Diệt Phượng Công Tử lại chìm xuống nước lần thứ hai.

Điền Thiên Đảo Chủ : - Nhân dân đảo Tiêu Dao gửi điện chúc mừng, chúc mừng Diệt Phượng Công Tử rơi đài ngay trước vạch đích.

Không biết Đông Phương Tiên Tử online từ bao giờ : - Nhân dân Thiên Sơn cũng gửi điện chúc mừng Diệt Phượng Công Tử thần kinh dẫm đinh!

Bạch Hạc Chân Quân thấy nhiều đạo hữu xuất hiện như vậy, cũng không nhịn được bèn đú theo hóng hót: - Nhân dân New Zealand gửi điện chúc mừng, chúc mừng Diệt Phượng đạo hữu úng nước.

Lúc này Tống Thư Hàng ôm máy tính, có cảm giác muốn đập nát cái máy tính này ra cho rồi.





- Thư Hàng~ - Lúc này, có một âm thanh từ xa truyền đến, gọi tên của Tống Thư Hàng.

Tống Thư Hàng vừa quay đầu lại đã thấy Bạch Tôn Giả đang ung dung tự tại dừng chiếc xe kéo có tay cầm ngay bên cạnh hắn.

- Lên xe đi, cuộc thi xe kéo có tay cầm kết thúc rồi, ta đưa ngươi về đảo của đạo hữu Thất Sinh Phù cái đã. Ta nhớ ngươi còn có một mảnh Huyết Thần Toàn muốn đổi với Thất Sinh Phù đạo hữu đúng không? - Bạch Tôn Giả cười nói.

Tống Thư Hàng cúi đầu ủ rũ, nói : - Bạch tiền bối, bây giờ ta vẫn đang ở trong thân thể của Diệt Phượng tiền bối, Huyết Thần Toàn vẫn còn đang ở trên cơ thể của ta.

Bạch Tôn Giả cười nhẹ một cái ; - Yên tâm, ta đã mang thân thể qua đây giúp ngươi rồi.

Nói xong, tôn giả chỉ chỉ lên trời.

Một thanh phi kiếm dùng một lần bản 005 xé trời lao đến, trên thân kiếm có một chiếc xe thương vụ, đó chính là chiếc xe thương vụ chuyển phát nhanh to to có chứa cơ thể của Tống Thư Hàng, cùng với món hàng chuyển phát nhanh và cả Tư Mã Giang.

Trong xe là hai vị đệ tử Sở gia mặt mày tái mét, bị dọa sợ nước mũi nước dãi chảy thành dòng.

Vốn dĩ bọn họ làm theo lời dặn dò của Diệt Phượng Công Tử, trông coi Tống Thư Hàng và Tư Mã Giang.

Nhưng đột nhiên cái xe thương vụ này bay lên, lao vèo vèo trên không trung với tốc độ nhanh hơn cả máy bay.





Cuối cùng, thanh phi kiếm dùng một lần lơ lửng trước cái máy kéo có tay cầm của Bạch Tôn Giả.

-Lên xe đi, sau khi lên đảo, ngươi cũng phải đi gặp mấy người bạn kia của ngươi nữa mà. - Bạch Tôn Giả còn nhớ, Tống Thư Hàng đi đến hòn đảo nghỉ dưỡng kia cùng với mấy người bạn của mình.

Chẳng qua cuối cùng bọn họ lại xông nhầm vào hòn đảo thần bí. Sau đó chẳng biết tại sao mà những người bạn kia của hắn lại bị đưa đến hòn đảo nhỏ của Phủ Chủ Thất Sinh Phù nữa.

-À, đúng rồi. - Tống Thư Hàng thở dài, nhích đến bên cạnh Bạch tôn giả.

Bạch tôn giả khởi động lại máy kéo có tay cầm, đạp gió rẽ sóng tiến về phía trước.

Gió biển thổi mạnh khiến mái tóc đen của Bạch tôn giả tung bay theo gió. Thân thể của hắn lắc lư theo sự chấn động có tiết tấu của máy kéo có tay cầm, nhìn qua trông có vẻ như tôn giả đang quẩy rất high !

-Thế nào, cảm thấy cuộc thi này có thú vị không? - Đột nhiên Bạch tôn giả lên tiếng nói.

-Hả? - Tống Thư Hàng chớp mắt một cái: - Ta cảm thấy rất thú vị.

Đúng là rất thú vị, đặc biệt là lúc lái máy kéo có tay cầm lao trên mặt biển, Tống Thư Hàng cảm thấy trong lòng rất thoải mái!

-Có điều…. Ta cảm thấy lúc vào đoạn tranh tài trên mặt biển ấy, nếu như không có đường đua, điểu khiển máy kéo có tay cầm lái đi băng băng trên mặt biển mênh mông vô tận, tự do lao nhanh, sẽ thú vị hơn. - Đồng thời, Tống Thư Hàng cũng nói ra ý kiến của mình.

Đường đua được thiết kế trên mặt biển, các cạm bẫy quả thực rất thú vị, khiến cuộc thi càng kích thích hơn.

Nhưng khi nhìn thấy mặt biển mênh mông vô tận, không có bất kỳ vật trở ngại gì lại khiến người ta có cảm giác hăng hái hơn, có cảm giác muốn giải phóng bản thân, để cho mình tự do lao đi trên mặt biển!

-Ừ, đúng là có vẻ rất thú vị đấy. - Bạch Tôn Giả sờ cằm: - Vậy ở cuộc thi máy kéo có tay cầm lần sau, có thể bố trí một đoạn thành chặng đường tự do. Chỉ sắp xếp đích đến, còn chặng đường đi thì có thể để cho các tuyển thủ tự mình lựa chọn.

-Có điều, cuộc thi máy kéo có tay cầm tiếp theo ta nhất định phải tham gia với tư cách là một tuyển thủ mới được. Mặc dù lần này rất thú vị nhưng ta chơi không được vui lắm. - Bạch Tôn Giả nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.