Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 619: Tối Nay, Thần Công Của Ta Đại Thành Rồi!



Thuộc tính nhân vật của nữ chính thứ hai được Cao Mỗ Mỗ viết theo y hệt đam mê của Tống Thư Hàng.

Thích gì viết nấy!

Cho nên Tống Thư Hàng thích mê nhân vật nữ mới xuất hiện này luôn và ngay.

Chính là cảm giác này, chính là hương vị này! Cô gái này rất tuyệt, rất phù hợp với tam quan của hắn!

Thư Hàng đang muốn khen Cao Mỗ Mỗ một câu, nhưng khi nghĩ đến cô sư tỷ đi lấy chồng làm người ta cảm thấy như nuốt phải gai kia, hắn lại nén câu khen ngợi ấy xuống.

Xem tình tiết diễn biến thế nào đã rồi tính sau.

Tống Thư Hàng hiểu ra kịch bản này chứa đựng ác ý mãnh liệt của Cao Mỗ Mỗ. Trong lúc chưa thấy được kết cục thì hắn không dám hạ bất cứ quyết định nào một cách dễ dàng.

Sau đó… đọc thêm một tí thì cô nữ chính thứ hai rất hợp khẩu vị của Tống Thư Hàng đột nhiên… sắp thăng thiên rồi!

Đậu má, sắp thăng thiên, thế mà nữ chính lại muốn bỏ nam chính để thăng thiên một mình?

Bởi vì nữ chính thứ hai này là một hồn ma!

Thiến Nữ U Hồn!

Nữ chính mới xuất hiện vốn ôm một bụng bất mãn đối với thế giới này, thế nhưng vì nam chính mà bất mãn tiêu tán, cuối cùng buông bỏ hết thảy, linh hồn siêu thoát.

Thế nhưng lúc này thì vấn đề xuất hiện.

Nếu cô muốn thăng thiên thuận lợi thì phải cướp được tro cốt về từ tay kẻ thù. Mà không cần nói cũng biết kẻ thù chính là thế lực thần bí đối địch kia.

Đọc đến đây… Tống Thư Hàng đau gan quá.

- Cao Mỗ Mỗ, mày cố ý phỏng? – Tống Thư Hàng thốt lên.

Cái hiện thực “đang yêu dở yêu dang, đang phát triển tình cảm theo chiều hướng người yêu người đương thì ta đột nhiên phát hiện ra đối tượng của mình là một hồn ma” thực sự quá tàn khốc.

Cao Mỗ Mỗ nhất định muốn bắt hắn trải nghiệm sự tàn khốc này trong một bộ phim ảo sao?

Bạn khỉ gì!

- Há há há há, sao nào? Kịch bản này hay tuyệt cú mèo đúng không? – Cao Mỗ Mỗ cười hả hê.

Khi Tống Thư Hàng thấy cái mặt cười nham nhở của thằng bạn thân thì tim cũng nhoi nhói.

Hắn đang suy xét không biết có nên tẩy não Cao Mỗ Mỗ để sửa kịch bản hay không đây, bức bối quá.

- Chậc chậc, vì thời gian có hạn nên tạm thời tao viết đoạn mở đầu đến đây cái đã. Sau đó các nhân vật khác sẽ nối nhau lên sàn, rồi triển khai các cảnh đánh nhau hoành tráng, vụ này tao thạo lắm. – Cao Mỗ Mỗ nói: - À đúng rồi, còn cảnh giới của người tu tiên nữa, mày thấy kiểu kim loại hay hơn hay kiểu đánh số hay hơn?

- Kiểu kim loại? Kiểu đánh số? – Tống Thư Hàng ngu mặt.

- Thì kiểu Thanh Đồng, Bạch Ngân, hay là đổi thành cấp 1 cấp 2 cấp 3, nhất phẩm nhị phẩm tam phẩm? – Cao Mỗ Mỗ nói.

- Quyết định dùng kiểu kim loại đi, kiểu đó nghe ngầu! – Tống Thư Hàng đáp chắc nịch. Kiểu đặt tên theo kim loại đó làm hắn nhớ tới một trò chơi hồi cấp hai. Năm đó kĩ thuật của hắn siêu nát, thường xuyên hại đồng đội chết lên chết xuống, thế nhưng điều đó vẫn chẳng ngăn nổi tình yêu bỏng cháy của hắn dành cho trò chơi nọ. Đó là một hồi ức tốt đẹp vô cùng.

Cho nên vừa nghe Cao Mỗ Mỗ nói xong thì hắn chọn kiểu kim loại ngay.

- Không hổ là bạn thân tao, cách nghĩ giống tao lắm. – Cao Mỗ Mỗ nói. Sau đó hắn vung tuyệt bút, đánh dấu lựa chọn vào kiểu đặt tên theo kim loại cho hệ thống thăng cấp trong sổ tay.

Hôm qua Thiên Nhai Tử đạo trưởng khổ sở lải nhải nửa ngày trời, cuối cùng thành công dã tràng hết. À, cũng không tính là công dã tràng, ít nhất thì kinh nghiệm cuộc đời của đạo trưởng cũng đã trở thành một phần trong kịch bản của Cao Mỗ Mỗ, thế là đáng mừng lắm rồi.

Tống Thư Hàng vất vả lắm mới dằn được mong muốn xé tan bản thảo. Hắn hỏi:

- Cao Mỗ Mỗ, bao giờ thì mày viết xong được?

- Khoảng một tháng là tao hoàn thiện kịch bản gốc. – Cao Mỗ Mỗ nghĩ ngợi một chút rồi nói. Chung quy nó chỉ là một truyện ngắn nên cũng không mất nhiều thời gian.

- Thế thì tốt. – Tống Thư Hàng nói.

Khoảng một tháng là đúng thời điểm hắn trở về từ “vũ trụ”. Đến lúc đó hắn có thể liên hệ với các tiền bối trong nhóm để bắt đầu công tác chuẩn bị quay phim rồi.

- Nhưng mà tao chưa viết kịch bản phim bao giờ, muốn chuyển thể truyện thành kịch bản chắc phải cải biên một tí nhỉ? – Cao Mỗ Mỗ hỏi.

Ngư Kiều Kiều mỉm cười:

- Không thành vấn đề. Ta có thể liên hệ với biên kịch phim chuyên nghiệp, bảo hắn phối hợp với ngươi để chuyển thể kịch bản, bảo đảm cải biên xong mà vẫn giữ nguyên câu chuyện gốc.

- Được thế thì còn gì bằng! – Cao Mỗ Mỗ nói. Thế thì hắn còn có thể học tập với biên kịch chuyên nghiệp một chút xem cách chuyển thể kịch bản phim ra làm sao.

- Nhưng mà Cao tiên sinh này, ta muốn hỏi một câu. – Ngư Kiều Kiều chỉ vào kịch bản rồi hỏi rất đỗi dịu dàng: - Đây là một câu chuyện thú vị và vui vẻ sao?

Sở dĩ cô nghĩ trăm phương ngàn kế túm Cao Mỗ Mỗ đến đây chính là để hắn viết một câu chuyện thú vị và vui vẻ.

Thế nhưng phần mở đầu của Cao Mỗ Mỗ bị sao vậy chứ? Chẳng thấy vui vẻ tí nào! Còn hơi u buồn nữa là khác.

- Yên tâm đi, Kiều Kiều tiểu thư. – Cao Mỗ Mỗ cam đoan: - Đây chắc chắn sẽ là một câu chuyện thú vị.

Đúng vậy, thú vị lắm lắm luôn, còn vui hay không vui thì hắn không cam đoan nhé.

Ngư Kiều Kiều nghe Cao Mỗ Mỗ cam đoan xong thì gật đầu. Cũng đúng, câu chuyện chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà.

Ngư Kiều Kiều vui vẻ nói:

- Vậy đi, tối nay chúng ta lại uống rượu chúc mừng, chúc mừng Cao tiên sinh viết xong phần đầu kịch bản!

Thử xem Cao Mỗ Mỗ lại quá chén thì có thể bung thêm năm vạn chữ nữa hay không.

Vừa nghe đến rượu thì mặt mũi Cao Mỗ Mỗ trắng bệch ra.

Tống Thư Hàng thấy đầu mình cũng nhưng nhức.

Vừa mới tỉnh xong, lại uống à?



Đêm đó Tống Thư Hàng lại say khướt.

Chủ nhà Ngư Kiều Kiều nhiệt tình đề nghị tối đó lại uống một bữa mừng Cao Mỗ Mỗ viết xong dạo đầu.

Chẳng có cách nào mà từ chối lý do chúc mừng này cả.

Hơn nữa Ngư Kiều Kiều lại còn nhiệt tình quá đỗi.

Thế là đêm đó Tống Thư Hàng, mấy người bạn cùng phòng và cả cô bạn gái Nha Y của Cao Mỗ Mỗ đều uống say túy lúy, sau đó được người hầu đưa về phòng mình.

Cao Mỗ Mỗ và bạn gái Nha Y của hắn ôm nhau ngủ mất giấc quá nhanh, không thể bung lụa năm vạn chữ như Ngư Kiều Kiều mong muốn.

Ngư Kiều Kiều đắng hết cả lòng.



Rạng sáng thứ sáu, ngày 9 tháng 8.

Tống Thư Hàng mơ màng tỉnh lại.

Đau đầu quá…

Đêm qua hắn khống chế lượng rượu nên chỉ say thôi chứ không say chết như hôm trước. Thế nhưng bây giờ tinh thần lực của hắn quá cường đại, cứ một lúc lại chấn động trong đầu hắn như búa gõ.

Một lúc lại ong ong, một lúc lại ong ong, làm Tống Thư Hàng bị nện tỉnh luôn.

Hơn nữa vì đau quá nên Tống Thư Hàng không ngủ được. Hắn mất ngủ.

Tống Thư Hàng day day mắt rồi cười chua xót.

Đậu má, căn bản là không muốn cho hắn nghỉ ngơi mà!

Đau đớn do tinh thần lực tăng vọt đã không thuộc phạm trù “có thể bỏ qua” được nữa.

Trước khi tăng cường thể chất lên mức tương xứng hoặc tìm ra cách giải quyết, thì nghe chừng hắn còn phải mất ngủ một thời gian dài.

Thực lực tu vi của Tống Thư Hàng bây giờ vẫn chưa đạt tới trình độ có thể không ngủ cả tháng trời. Không ngủ tối đa bảy tám hôm là trạng thái của hắn sẽ bị ảnh hưởng.

Tống Thư Hàng thở dài u ám rồi bò dậy khỏi giường, mở cửa ban công, đi ra ngoài.

T.ruyện. đượ.c dịch trực tiếp tại iR.EADĐịa khu Giang Nam vào thời điểm nửa đêm về sáng vẫn sáng trưng đèn đuốc.

Những quán ăn đêm bán đồ nướng và hải sản ven đường đang rất đông vui.

- Đẹp quá. – Tống Thư Hàng bất giác cảm thán một tiếng.



Ngắm cảnh đêm một lúc, Tống Thư Hàng về phòng, lấy hộp đựng linh thú tinh ra.

Nếu không ngủ được thì tu luyện thôi!

Hắn cảm thấy linh thú tinh mình thôn phệ vào cơ thể ngày hôm qua đã được hấp thu triệt để và ôn dưỡng hoàn tất, có thể thôn phệ tiếp được rồi.

Hơn nữa ngày hôm qua hắn đột phá nhiều tiểu cảnh giới một lúc như thế, chắc là hôm nay có thể thôn phệ được nhiều linh thú tinh hơn một chút nhỉ?

Hắn lấy năm viên linh thú tinh ra trước, lần này là năm loại “sư tử, hổ, báo, sói, cáo”.

Kình Thôn thuật vận chuyển, linh thú tinh loại sư tử được Tống Thư Hàng nuốt vào bụng, tiêu hóa và hấp thu tinh hoa.

Bên cạnh hình thái ban đầu của Tiên Thiên chân khí trong bản nguyên đan điền có thêm một ảo ảnh sư tử, tiến gần hơn một bước đến độ hoàn mỹ.

Sau đó linh lực trong linh thú tinh được chuyển hóa thành chân khí và đổ vào đan điền của Tống Thư Hàng.

Đặc biệt là từ đan điền thứ tư Long Khu đan điền tới đan điền thứ bảy Long Thủ đan điền đều được năng lượng phẩm chất cao chiếm cứ, căng tràn, không dung nạp được thêm chân khí nữa.

Sau khi trợ giúp Tống Thư Hàng đột phá cảnh giới thì luồng năng lượng phẩm chất cao ấy vẫn chiếm cứ đan điền của hắn. Nó vô cùng cường đại, sau khi tiến vào đan điền của Tống Thư Hàng, tuy rằng cũng được ôn dưỡng dần dần để chuyển thành chân khí của hắn thế nhưng quá trình này thực sự rất chậm.

Nếu không có ngoại lực giúp đỡ, thì thời gian Tống Thư Hàng tự chuyển hóa được nó phải tính bằng đơn vị năm.

Vì tiền đề này, cho nên linh lực trong linh thú tinh mà Tống Thư Hàng thôn phệ hóa thành chân khí, rồi còn chưa ôn dưỡng xong, thì đã bị năng lượng phẩm chất cao trong đan điền thứ bảy Long Thủ đan điền cưỡng chế đẩy vào bình cảnh.

Thế nhưng năng lượng của một viên linh thú tinh thì làm sao có thể phá tan được bình cảnh?

Cho nên chỉ trong nháy mắt, linh lực của linh thú tinh loại sư tử mà Tống Thư Hàng thôn phệ và hấp thu đã tiêu hao đến mức chẳng còn bao nhiêu.

"Vụ này lãng phí quá đi mất!

Khác gì lãng phí linh khí trong linh thạch đâu!"

Thế nhưng hai mắt của Tống Thư Hàng lại sáng ngời lên. Tuy chân khí sau khi thôn phệ linh thú tinh còn chưa được ôn dưỡng hoàn tất đã bị tiêu hao vô nghĩa, nhưng trong bản nguyên đan điền của hắn, bên cạnh hình thái ban đầu của Tiên Thiên chân khí đã có một ảo ảnh sư tử xuất hiện.

Thế này… chẳng phải nghĩa là Tống Thư Hàng có thể nuốt một lúc ba mươi ba loại linh thú tinh mà không sợ chân khí trong cơ thể tăng vọt hay sao?

Tuy làm vậy rất lãng phí linh thú tinh, thế nhưng lại có thể tiết kiệm cho Tống Thư Hàng thời gian mấy ngày để hình thành “ngụy Tiên Thiên chân khí” sớm hơn một chút.

- Dù không có lãi, thế nhưng đối với mình bây giờ thì đây đã là lựa chọn tốt nhất rồi. Cứ thử xem đi! – Tống Thư Hàng lại thử thôn phệ thêm linh thú tinh loại hổ.

Bản nguyên đan điền có thêm ảo ảnh của hổ hệt như lần trước.

Chân khí hấp thu được qua việc thôn phệ còn chưa ôn dưỡng xong đã bị đưa vào cửa ải giữa đan điền thứ bảy và đan điền thứ tám và tiêu hao hết.

- Có hi vọng! Nếu cứ duy trì thế này thì hôm nay mình sẽ nuốt trọn ba mươi ba linh thú tinh, ngưng tụ ra đạo “ngụy Tiên Thiên chân khí” kia! – Tống Thư Hàng vui vẻ trong lòng.



Thư Hàng thôn phệ hết viên linh thú tinh này đến viên linh thú tinh khác.

Báo, sói, cáo, điêu, gấu, voi, vượn, gà, hạc, nhạn, ưng, rắn, rùa, tê tê, thỏ, chuột, cá voi, cá heo, cua, tôm, cá mực.

Cộng thêm cá mập, dê, ngựa, lừa, lạc đà, trâu, hươu, heo, chó, mèo, sư tử, hổ, vừa đủ ba mươi ba linh thú tinh!

Sau khi thôn phệ xong viên linh thú tinh cuối cùng, bên cạnh đạo hình thái ban đầu của Tiên Thiên chân khí trong đan điền của Tống Thư Hàng đã có ba mươi ba ảo ảnh linh thú chuyển động quay vòng nhanh chóng.

Sau khi chuyển động đủ ba mươi ba vòng, những ảo ảnh ấy bắt đầu dung hợp với nhau.

Tống Thư Hàng luyện chương Cự Kình trong Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, cho nên ba mươi ba ảo ảnh dùng “cự kình” làm hình thái cơ sở để dung hợp lại.

Mỗi khi một ảo ảnh thú dung hợp đều sẽ làm thay đổi một bộ phận trong ảo ảnh cự kình.

Cứ hai đến ba giây lại có một ảo ảnh thần thú được dung nhập xong.

Hai phút sau, ảo ảnh cự kình dung hòa ba mươi ba loài thú đã biến thành một quái vật đáng sợ.

Nó có đủ hết đặc thù của ba mươi ba loài thú với bốn chân thú tráng kiện, bờm sư tử, vảy cứng, sừng nhọn, xúc tu mực, cánh chim…

Sau khi con thú lớn dữ tợn này thành hình, nó đi xung quanh đạo hình thái ban đầu của Tiên Thiên chân khí, sau đó há miệng nuốt đạo hình thái ban đầu của Tiên Thiên chân khí ấy vào bụng.

Đây đúng là bước cuối cùng của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công. Con thú khổng lồ này sẽ biến thành Tiên Thiên chân khí viên mãn của hắn!

Có được Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí, thì tốc độ tu luyện của Tống Thư Hàng sau khi tấn chức tam phẩm sẽ không thua gì các thiên tài tu luyện từ thuở nhỏ!

Đây chính là công pháp thích hợp nhất với Tống Thư Hàng trong thời gian trước mắt mà Bạch Tôn Giả đã nói.



Thế nhưng, công năng của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, công pháp trấn phái của Thần Thú bộ truyền thừa từ thiên đình cũ làm sao có thể đơn giản như thế?

Năm đó Tam Thập Tam Thần Thú tông cũng là môn phái lớn nổi danh trong thiên hạ. Đệ tử mà bọn họ thu nhận chẳng lẽ không tu luyện từ nhỏ hay sao? Chẳng lẽ chúng nhất định cứ phải bỏ qua thời kì tu luyện hoàng kim, để rồi vất vả tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công để bổ khuyết thiếu hụt của mình à?

Đương nhiên không phải như thế!

Khi Tống Thư Hàng ngưng tụ thành công Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí , thì lấy Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí làm trung tâm, khí tức thiên tiên chân khí bắt đầu khuếch tán!

Nó bắt đầu thay đổi chân khí toàn thân của Tống Thư Hàng chẳng khác gì đổ thuốc nhuộm vào một vại nước trong.

Tốc độ thay đổi nhanh khủng khiếp.

Chỉ trong thời gian vài hơi thở, toàn bộ chân khí trong Khí Hải đan điền của Tống Thư Hàng đã được chuyển hóa thành Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí.

Ngay sau đó, sự chuyển hóa này lan vào các đan điền còn lại của hắn.

Cuối cùng thần công cũng đại thành!

Trong lòng Tống Thư Hàng hơi kích động. Khi Bạch Tôn Giả ra khỏi di tích mà thấy hắn thế này thì chắc chắn là sẽ ngạc nhiên lắm nhỉ?

Ngay cả chính hắn cũng không thể tin được, chỉ trong thời gian ngắn như thế mà mình lại có thể có được ba mươi ba linh thú tinh hoàn chỉnh, và ngưng tụ được thiên tiên chân khí thế này.

Sau đó… hắn phát hiện ra, khi chân khí trong người được chuyển hóa hết thành Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí, thì bình cảnh đan điền thứ tám của hắn - Long Giác đan điền cuối cùng cũng không chống đỡ nổi nữa. Nó sụp đổ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.