Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 622: Chỉ Cần Không Chết Thì Ngươi Sẽ Rất Sướng!



- Đợt thiên kiếp thứ mười một cơ à? – Một tay đại tiền bối vuốt nhẹ con thỏ trong lòng, bàn tay trắng ngần như ngọc còn lại thì bấm đốt tính toán.

Chiếc túi thu nhỏ một tấc của Tống Thư Hàng là do bà tự tay chế tác nên, trên đó có ấn kí của bà.

Thường ngày ấn kí này không bị chạm tới thì sẽ không khởi động. Thế nhưng nếu Tống Thư Hàng gặp phải mối nguy nan gì liên quan đến Thiên Đạo mới thì ấn kí sẽ khởi động và thu hút sự chú ý của bà.

Đến lúc đó, bà có thể ra tay tương trợ, giúp đỡ Tống Thư Hàng một phen.

Mà “thiên kiếp” chính là chuyện liên quan đến Thiên Đạo. Cho nên khi Tống Thư Hàng gánh lôi trụ và bị kiếp lôi đánh te tua thì ấn kí mà đại tiền bối để lại đã bị kích phát.

Thông qua ấn kí này, đại tiền bối có thể cảm nhận được trạng thái của Tống Thư Hàng. Đứa trẻ này thế mà lại gặp phải đợt thiên kiếp thứ mười một ngàn năm khó thấy!

Không ổn rồi, chẳng lẽ là ấn kí mình để lại trên túi thu nhỏ một tấc đã gợi nên sự chú ý của Thiên Đạo mới, cho nên nó mới đẻ ra đợt thiên kiếp thứ mười một này hay sao?

Bởi vì đối với Thiên Đạo mới thì bà chính là dư nghiệt của Thiên Đình cũ.

Đại tiền bối bấm ngón tay tính toán một hồi… nhưng tính mãi vẫn không ra kết quả gì.

“Mà thôi, dù thế nào thì cũng có một phần trách nhiệm của ta. Vừa hay ta có thể âm thầm ra tay một lần. Hơn nữa vị Tống tiểu hữu này chưa thể chết lúc này được… thôi thì ra tay một lần thay Cửu Đăng vậy.” Đại tiền bối nghĩ thầm trong lòng.

Thế nhưng trước khi ra tay thì bà còn phải che giấu đảo Thiên Giới trước đã, để tránh Thiên Đạo mới túm được đuôi.

Bàn tay đỏ thẫm của đại tiền bối vung lên, tất cả các cấm chế của đảo Thiên Giới được phát động.

Sau đó đại tiền bối thầm tính thời gian, tay còn lại chuẩn bị mở không gian để giúp đỡ Tống Thư Hàng vượt qua đợt thiên kiếp thứ mười một.

Bà có một bí pháp rất kín đáo có thể dùng để ăn gian, giúp Tống Thư Hàng tăng cường kháng tính đối với lôi kiếp cho nhục thân của hắn.

Chỉ cần tăng cường kháng tính của nhục thân thì khả năng Tống Thư Hàng vượt qua được đợt thiên kiếp thứ mười một này sẽ lớn hơn nhiều.

Nhiều năm qua đại tiền bối vẫn luôn nghiên cứu cách để che mắt Thiên Đạo mới, pháp thuật này chính là thành quả nghiên cứu của bà bao năm nay, hiệu quả tốt lắm đấy.



Bên ngoài đảo Thiên Giới, Cửu Đăng cô nương gấp một quyển kinh Phật lại.

Cô mặc áo dài trắng, chân đứng trên đài sen, ánh sáng công đức chói ngời bao phủ quanh người.

Sau khi gấp kinh Phật, cô chắp tay cúi đầu về phía nơi nằm sâu trong đảo Thiên Giới, cảm tạ đại tiền bối đã ra tay giúp đỡ.

Cửu U.

Tất cả tà khí và những thứ dơ bẩn nhất thế gian đều hội tụ ở nơi này.

Một thư sinh mặc nho sam bước vào chỗ sâu trong Cửu U, vô số sách vở Nho gia bay lượn quanh người hắn, tiếng Thánh Nhân ngâm tụng nội dung của chúng vang vọng cả không gian.

Tiếng Thánh Nhân quấn quanh bài trừ hết tà khí và dơ bẩn xung quanh thư sinh.

Trong mắt thư sinh ngập đầy điên cuồng và sát ý. Từ sau khi bước vào Cửu U, hắn đã bắt đầu giết chóc để dọn dẹp tà ma ở nơi này.

Thế nhưng, đột nhiên, thư sinh dừng lại.

Sau khi hơi khựng lại thì hắn mỉm cười:

- Thiên kiếp mười một tầng, thú vị, thú vị lắm.

- Lực lượng của thiên kiếp là thứ mà ta đang cần có. Lôi trụ thiên kiếp này sẽ quét dọn được một khu vực lớn đến mức nào ở Cửu U đây? –Thư sinh điên cuồng bật cười ha hả.

Sau đó hắn mở “liên hệ” giữa mình và Tống Thư Hàng ra. Thông qua liên hệ này, hắn xác định vị trí của Tống Thư Hàng và mở cửa không gian.

Thân thể hắn đang chiếm cứ bây giờ là linh quỷ của Tống Thư Hàng, chỉ cần mở thông đạo không gian liên kết hai không gian với nhau, thì đạo thiên kiếp thứ mười một kia sẽ chia làm đôi, truy tìm khí tức của linh quỷ và đánh vào thế giới Cửu U này.

- Ha ha ha ha, đến đây đi, đến đây đi! – Thư sinh cười cuồng vọng, cửa không gian mở ra!



Ở di tích dưới đáy biển.

Nhóm nhỏ của Bạch tiền bối đã đi vào đến nơi sâu nhất trong di tích. Ở nơi sâu nhất trong di tích này chỉ có một loại bí pháp, đó là bí pháp “Tự chữa trị”. Khi thúc giục bí pháp này thì cành gãy cũng có thể đơm hoa.

Bí pháp nhìn có vẻ đơn giản này lại được ghi chú chi chít trên sáu bức tường liền!

Rõ ràng bí pháp này không hề giản đơn, nói không chừng trong đó còn ẩn giấu Trường Sinh chi đạo của Trường Sinh Giả Trình Lâm nữa. Thế nên mấy ngày nay các thành viên trong tiểu đội của Bạch Tôn Giả vẫn luôn lĩnh ngộ bí pháp ở đây.

Quả nhiên bí pháp này cực kì thâm ảo. Bạch Tôn Giả và Linh Điệp Tôn Giả có tư chất như thế, mà họ lĩnh ngộ mấy ngày vẫn chưa nắm giữ được bí pháp này.

Nhưng dù vậy thì hai vị tôn giả vẫn thu hoạch được rất nhiều từ bí pháp này.

Năm vị đạo hữu Giao Bá Chân Quân, Bạch Hạc Chân Quân, Lạc Trần Chân Quân, Thông Huyền đại sư, Tuyết Lang Động Chủ cũng có nhiều lĩnh ngộ.

Người có thu hoạch lớn nhất trong số họ là Vũ Nhu Tử. Khi cô nghe Trường Sinh Giả Trình Lâm giảng đạo thì bình cảnh của cảnh giới đã bắt đầu rục rịch rồi.

Lúc này, khi lĩnh ngộ bí pháp tự chữa trị, thì rốt cuộc cô cũng bước tới bước cuối cùng của tam phẩm. Bây giờ chỉ cần một ý niệm của cô cũng có thể dẫn lôi kiếp tam phẩm xuống để tấn chức lên Tiên Thiên tứ phẩm.

Từ đó về sau có thể ngự kiếm phi hành, có thể ngự kiếm trảm địch ở xa ngàn dặm.

Chờ sau khi ra khỏi di tích này và về Linh Điệp đảo, để Linh Điệp Tôn Giả bố trí chuẩn bị độ kiếp xong xuôi thì cô có thể trùng kích cảnh giới tứ phẩm rồi.

Khi mọi người đang tự mình lĩnh ngộ bí pháp tự chữa trị thì đột nhiên Bạch Tôn Giả hơi khựng lại.

Truyện được biên tập tại -ire-ad.v-n-Hắn kết pháp ấn.

Trên ngực của đồng chí Tống Thư Hàng đang độ kiếp ở địa khu Giang Nam xa xôi, một ấn kí hình phi kiếm đột nhiên sáng ngời lên. Đó là ấn kí “Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001” mà Bạch Tôn Giả đánh trên người hắn rất lâu về trước.

Lần trước, sau khi Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001 giúp Tống Thư Hàng thoát khỏi sóng thần mà Ngư Kiều Kiều triệu đến, thì hình vẽ phi kiếm liền biến mất.

Tuy hình vẽ đã biến mất, thế nhưng gốc rễ của ấn kí thực ra vẫn còn ở đó.

Thông qua ấn kí này, nếu Bạch Tôn Giả không bế quan, thì khi Tống Thư Hàng gặp phải nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc thực sự, hắn sẽ ngẫu nhiên cảm ứng được.

Và lúc này thì Bạch Tôn Giả đã cảm ứng được trạng thái của Tống Thư Hàng.

- Độ kiếp à? – Bạch Tôn Giả nhíu mày, sau đó lấy bội kiếm Lưu Tinh của mình ra.

Lưu Tinh kiếm làm bạn bên cạnh Bạch Tôn Giả nhiều năm, cùng hắn vượt qua thiên kiếp hết lần này đến lần khác. Nếu cầm Lưu Tinh kiếm trong tay thì cơ hội để Tống Thư Hàng độ kiếp thành công sẽ tăng lên một chút.

Sau đó, Bạch Tôn Giả cầm kiếm phóng về phía không trung.

Lưu Tinh kiếm biến mất trong không gian. Nó đã được Bạch Tôn Giả dùng năng lực thiên phú không gian đưa đến bên cạnh Tống Thư Hàng.

Hi vọng là bội kiếm của mình có thể giúp Thư Hàng tiểu hữu một tay.



Trong sơn cốc ngoại ô địa khu Giang Nam.

Tống Thư Hàng đã te tua như xơ mướp.

Hắn khóc, khóc thật luôn.

Khi hắn đang quằn quại chịu đựng lôi trụ thiên kiếp đợt thứ mười một, thì sấm sét bao phủ tất cả kia đã xuyên thẳng qua đôi bao tay tình yêu của Mộc Ngưu Kiếm Khách và chạm vào bàn tay hắn.

Sau đó… tiên sư cha nó, bí pháp Giám Định của nợ kia phát động!

Đùa bố à, đây là thiên kiếp đó!

Muốn giám định thiên kiếp thì hắn phải trả giá lớn thế nào chứ? Đúng là nhà dột gặp đêm mưa, lại còn là mưa đá!

Trái tim của Tống Thư Hàng bị bí pháp Giám Định chà đạp giày vò.

Thế nhưng cho dù hắn có đau lòng thế nào thì cũng không ngăn cản được bí pháp Giám Định khởi động.

Một tích tắc sau, Tống Thư Hàng bắt đầu phun máu. Hơn năm trăm vết thương lớn nhỏ nứt toạc ra từ tay chân và lưng hắn. Nhất thời cả tay, chân và lưng của Tống Thư Hàng đều như bị cắt nát ra.

Máu phun như suối.

Đau đớn kịch liệt làm cho đầu gối của Tống Thư Hàng mềm oặt xuống.

Cái giá vẫn còn rẻ hơn so với tưởng tượng của Tống Thư Hàng. Hắn cứ tưởng là chí ít mình cũng bị thiên đao vạn quả cơ.

Sau đó, phù văn Giám Định hiện lên trong mắt Tống Thư Hàng, đồng hồ đảo ngược, kết quả Giám Định cũng truyền vào đầu óc hắn.

- Nếu đã kích phát thuật Giám Định rồi thì mau nhè phương pháp giải quyết ra đây cho taaaa. – Tống Thư Hàng nghiến răng nói thầm.

Có lẽ… bí pháp Giám Định này chính là hi vọng cuối cùng của hắn.

Nếu có thể Giám Định ra phương pháp giúp hắn vượt qua đợt thiên kiếp thứ mười một này thì hắn chịu đống vết thương kia cũng đáng.

“Thiên kiếp nhị phẩm đợt thứ mười một. Có uy lực của một đòn toàn lực do tu sĩ tam phẩm đánh ra. Khi một trong ba yếu tố tinh thần, thể chất và chân khí của người độ kiếp đang ở nhị phẩm mà đạt tới mức tam phẩm, thì loại thiên kiếp này có thể xuất hiện với tỷ lệ siêu nhỏ. Tỷ lệ xúc phát khoảng 1/100.000.000.000”

Mi đang cười vào mặt anh đấy à? Tỷ lệ bé tí thế mà anh cũng gắp trúng? Từ nhỏ đến lớn anh chưa trúng thưởng lớn bao giờ, chẳng lẽ bao nhiêu may mắn của anh dồn hết vào quả tỷ lệ không thể đỡ nổi này à?

“Phương pháp độ kiếp: Nghiến răng chịu đựng đi! Hãy coi đau đớn là một loại tra tấn ngọt ngào. Chỉ cần không chết thì ngươi sẽ lên đỉnh cực khoái!”

Tổ sư mày!

Tống Thư Hàng đau lòng quá… Nếu không mất máu quá nhiều thì hắn còn có cơ hội chống đỡ được. Thế nhưng giờ hắn phun một đống máu, trên người lại còn vô số vết thương, kêu hắn làm sao mà gắng gượng được đây?

Hắn cảm thấy những vết thương trên người mình đã bị uy lực của thiên lôi nướng khét luôn rồi.

Lần này toi thật chứ không đùa!



Ngư Kiều Kiều nghiến răng nắm chặt bàn tay nho nhỏ, sau đó gầm nhẹ một tiếng rồi biến ra yêu thân.

Không ngờ sau đợt thiên kiếp thứ mười vẫn còn một đợt nữa.

Tức thật. Rõ ràng chỉ thiếu tí nữa thôi là Thư Hàng tiểu hữu đã độ kiếp thành công rồi. Ngư Kiều Kiều nghĩ thầm trong lòng.

Thế nhưng bây giờ không phải là lúc nghĩ nhiều như vậy.

Tống Thư Hàng hoàn toàn không thể chống chọi được với đợt thiên kiếp thứ mười một này, giờ chỉ còn cách đánh nát nó mà thôi.

Ngư Kiều Kiều phóng lên cao, muốn ra tay đánh tan lôi trụ.

Nhưng đúng vào lúc này, thì một cánh cửa không gian mở rộng giữa hư không. Khí tức mạnh mẽ tràn ra.

Khí tức vô cùng tà ác thốc tới từ đằng sau cánh cửa không gian.

Bị khí tức đó ảnh hưởng, cả người Ngư Kiều Kiều cứng đờ. Cô bị khí tức cường đại kia áp chế đến mức không sao nhúc nhích được.

“Eo ơi, cái gì thế?”

Đang lúc suy tư thì lôi trụ khủng bố trên bầu trời chia làm hai nửa. Một nửa to và một nửa nhỏ hơn.

Nửa to hơn lao thẳng vào cánh cửa.

Còn nửa nhỏ vẫn đang giáng xuống Tống Thư Hàng.

Sau đó, uy lực của thiên kiếp đánh lên Tống Thư Hàng lập tức yếu đi một nửa!

Ngư Kiều Kiều đần mặt ra.

Tống Thư Hàng cũng đần mặt ra.

Vào lúc này, lại có thêm một cánh cửa không gian được mở. Một ngón tay trong suốt cách không điểm vào Tống Thư Hàng. Động tác ấy kín đáo vô cùng, cả Ngư Kiều Kiều và Tống Thư Hàng đều không hề phát hiện ra.

Tống Thư Hàng cảm thấy thân thể mình thay đổi. Hắn có thể kháng sấm sét!

Bị điện giật lâu quá nên cơ thể ta tự sinh ra kháng tính luôn à?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.