Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 706: Hàng Cơ Bắp Và Bạch Tiền Bối Hóa Kén



Sau khi Ngư Kiều Kiều quăng video “Tống Thư Hàng hóa kén” lên nhóm Cửu Châu số 1, rất nhiều tiền bối đều chạy vội đến để vây xem cảnh tượng “Nhân loại hóa kén”. Dù sao cũng đang ở không, qua đây xem cảnh Thư Hàng tiểu hữu hóa kén cũng có thể giết thời gian.

Thế nhưng bọn họ đã bỏ qua cảnh hóa kén ban đầu của Tống Thư Hàng, đó mới là cảnh tượng thú vị nhất trong quá trình hóa kén.

Lúc này, Bạch Tôn Giả hỏi:

- Hóa kén xong chưa Thư Hàng? Nghe thấy không?

Tống Thư Hàng dùng Truyền âm nhập mật trả lời:

- Gần xong rồi, ta cảm thấy tơ trong miệng cũng sắp phun hết, tốc độ chậm đi rồi.

- Cố lên nhé, tất cả mọi người đều đang nhìn ngươi đấy.

Bạch Tôn Giả nói, sau đó hắn lại nhìn về phía Thải Điệp rồi hỏi:

- Tửu Cô, bây giờ ta có thể chọt cái kén lớn này được chưa?

Tửu Cô ngẫm nghĩ một hồi, nói:

- Hẳn là... không thành vấn đề, chỉ cần đừng chọt mạnh quá thì kén sẽ không bị ảnh hưởng.

- Vậy ta chọt thử một cái xem sao.

Bạch Tôn Giả tò mò đi tới bên cạnh cái kén lớn, vươn ngón tay ra chọt nhẹ cái kén.

- Đúng là kén thật, nhưng lại khá rắn chắc... Khi muốn chế kén thành tơ lụa thì sẽ hơi khó đấy, nó cứng thế này mà.

Bạch Tôn Giả lẩm bẩm.

Ngư Kiều Kiều:

-...

Thải Điệp Tửu Cô:

-...

Hiến Công Cư Sĩ:

-...

Bạch tiền bối còn muốn chế cái kén lớn này của Tống Thư Hàng tiểu hữu thành tơ lụa ư?

Nghe nói là... lúc kén tằm đang nhả tơ, là phải thả kén sống vào nước sôi để nấu, không cho con ngài chui ra từ đó. Sau khi nấu kén xong ta lại ươm tơ, trải qua một quá trình khá dài mới chế thành tơ lụa.

Vậy nên ý của hắn là muốn quăng Tống Thư Hàng tiểu hữu còn sống sờ sờ vào trong nước sôi mà nấu á?

Mọi người lập tức nghĩ tới kén lớn củaTống Thư Hàng tiểu hữu bị ném vào bên trong một nồi nước sôi khổng lồ, theo đó chính là thảm cảnh Tống Thư Hàng tiểu hữu không ngừng gào thét.

Cảnh này đúng là khó tả quá.

...

Thời gian trôi qua chừng năm phút.

Bạch Tôn Giả lại hỏi:

- Bây giờ đã nhả hết tơ chưa thế Thư Hàng?

Giọng của Tống Thư Hàng cuối cùng cũng vang lên, chẳng qua giọng của hắn rất khàn:

- Cuối cùng cũng xong, ta cảm thấy miệng của ta đã cứng đờ ra luôn rồi. Miệng đau, họng tê, thật là khó chịu.

Bạch tiền bối cực kỳ tò mò:

- Vậy bây giờ cơ thể ngươi có cảm giác đặc biệt nào không? Có phải là sắp bắt đầu tiến hóa rồi không?

Tống Thư Hàng cẩn thận cảm ứng tình trạng cơ thể mình, lắc đầu đáp:

- Không có... Cơ thể không thay đổi gì, thể chất cũng không hề tăng lên. Chắc còn cần thêm chút thời gian nữa.

- Vậy ngươi có cảm giác gì khi ở trong kén?

Bạch Tôn Giả lại hỏi.

Bạch tiền bối, ngài đây là muốn biến thành mười vạn câu hỏi vì sao đấy ư?

- Cảm giác trong kén... có hơi nóng, cũng rất khó chịu, không thế thoáng khí được. Xung quanh đen sì như bị nhốt trong phòng tối. Lạ thật, không khí bên trong càng ngày càng ít, cảm thấy hơi ngộp thở, tại sao không khí lại hết nhanh như vậy chứ?

Tống Thư Hàng nghi hoặc nói lại.

Hiến Công Cư Sĩ ở bên cạnh nghe tới đây, mí mắt không ngừng run rẩy, xem ra “Long Ma dược tề” lần này có chút phiền phức rồi.

Bạch Tôn giả:

- Ngươi dùng “Quy Tức thuật” thử xem?

Tống Thư Hàng:

- Dùng rồi, đã tốt hơn nhiều. May mà trước kia Bạch tiền bối có dạy “Quy Tức thuật” cho ta, nếu không thì ta chỉ còn nước ngộp chết trong cái kén này mà thôi.

Lại trôi qua năm phút.

Bạch Tôn Giả cảm thấy có chút nhàm chán, thế là hắn lại hỏi:

- Bây giờ có cảm giác gì đặc biệt không Thư Hàng?

- Ùng ục! Có biến hóa. Trong kén đột nhiên có rất nhiều chất lỏng, càng ngày càng nhiều, ta sắp ngập trong đó mất rồi.

Tống Thư Hàng đáp.

Ngư Kiều Kiều tò mò hỏi thêm:

- Bên trong kén có thêm chất lỏng ư? Bọn ta ở bên ngoài chẳng thấy có gì thay đổi cả.

- Có cần đập vỡ không?

Bạch Tôn Giả hỏi.

- Không, không cần. Ta cảm thấy thể chất có sự thay đổi... Thể chất đang tăng vọt, cơ thể trở nên càng ngày càng mạnh hơn.

Giọng nói mừng rỡ của Tống Thư Hàng truyền ra.

Chất lỏng bên trong cái kén dường như mới là bản thể của Long Ma dược tề thì phải? Long Ma dược tề cuối cùng cũng có tác dụng.

Sau khi Hiến Công Cư Sĩ nghe đến đó thì cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, có tác dụng, Long Ma dược tề này mặc dù đã “biến dị”, nhưng suy cho cùng nó vẫn có tác dụng.

Có tác dụng là tốt rồi, Chẳng qua là nhả chút tơ, hóa thành cái kén mà thôi! Những thứ này hắn đều không để ý. Chỉ cần nhả tơ kết kén có thể tăng cường thể chất của mình, đạt tới trạng thái cân bằng với tinh thần lực thì đều đáng giá.

Cứ như vậy, lại qua mười phút đồng hồ.

Bạch Tôn Giả một tay chống cằm, tay kia nhàm chán gõ lên Lưu Tinh kiếm, hỏi:

- Thư Hàng này,chừng nào thì ngươi mới ra khỏi kén thế?

- Ùng ục! Ta cũng không biết, thế nhưng chất lỏng bên trong kén đang nhanh chóng giảm bớt,tốc độ tăng trưởngthể chất của ta cũng đang giảm bớt. Khi thể chất của ta không còn tăng trưởng được nữa thì hẳn là có thể đi ra rồi.

Tống Thư Hàng đáp.

Sau đó... lại là mười phút đồng hồ.

Bạch Tôn Giả đổi tư thế, tay khác chống cằm, đang nhàm chán đánh cờ với Ngư Kiều Kiều.

Bên cạnh một số đạo hữu của nhóm Cửu Châu số 1 cũng đều đang nhàm chán xem cờ.

Chỉ còn Hiến Công Cư Sĩ là đang đứng im re quay lại hình ảnh cái kén lớn của Tống Thư Hàng, sợ bỏ sót chỗ nào.

Lúc này, bên trong kén phát ra tiếng kêu Tống Thư Hàng:

- Bạch tiền bối, Kiều Kiều, Hiến Công tiền bối, còn những tiền bối khác nữa, phiền các ngươi tránh ra một chút, ta sắp đi ra rồi.

- Cuối cùng cũng đi ra rồi sao?

Hai mắt Bạch Tôn Giả sáng lên, vội lùi lại cùng mọi người.

...

Sau một lát, trên kén lớn cao hai mét phát ra tiếng nứt vỡ.

Cái kén mà Thư Hàng hóa thành vốn rất cứng rắn, giờ lại như gốm sứ. Hắn đánh vài cú vào cái kén, trên kén lập tức bị đánh ra một cái lỗ lớn.

Theo đó,Tống Thư Hàng mặc đạo bào kim chung tráo chui ra từ trong kén, đây là đạo bào của hòa thượng Tây, Tống Thư Hàng còn chưa kịp đổi tên cho nó.

Bây giờ hắn mặc bộ đạo bào này, giang hai cánh tay ra, hít một hơi thật sâu, nói với vẻ vô cùng thỏa mãn:

- Ôi, không khí trong lành, cảm giác này mới tuyệt vời làm sao!

Bạch Tôn Giả, Ngư Kiều Kiều, Hiến Công Cư Sĩ và mấy vị tiền bối của nhóm Cửu Châu số 1 chạy tới xem náo nhiệt, nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng.

“Phì!”

Đông Phương Lục Tiên Tử đột nhiên nhịn không được mà phì cười thành tiếng.

Cơ thể Tống Thư Hàng lúc này to ra khoảng chừng năm vòng, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn căng cứng như sắp sửa phát nổ.

Bởi vì một thân cơ bắp này của hắn thực sự quá khoa trương, dẫn đến việc Tống Thư Hàng vốn đã cao trên1m80, bây giờ nhìn lại thì cảm giác như lùn đi.

Càng quan trọng hơn là, đầu của Tống Thư Hàng cũng không hề thay đổi. Hắn với khuôn mặt mi thanh mục tú trẻ tuổi phối với thân hình to khỏe đáng sợ.

Ngư Kiều Kiều giơ ngón tay cái với Tống Thư Hàng:

- Hàng cơ bắp! Một thân cơ bắp này của ngươi, thực sự rất đẹp trai.

Hàng cơ bắp là cái quỷ gì cơ chứ?

Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn cơ thể đáng sợ của mình bây giờ, hắn khẽ vung tay là đã cảm thấy có một luồng gió mạnh đánh ra. Trên cánh tay, từng khối cơ bắp một đều nổi gân xanh, nhìn qua cực kỳ đáng sợ.

- Sao lại trở thành thế này cơ chứ?

Tống Thư Hàng dở khóc dở cười, hiệu quả của “Long Ma dược tề” quả thực rất tuyệt, sau khi uống hết khoảng chừng một phần mười hắn liền cảm thấy thể chất của mình một hơi tăng lên không chỉ ba lần.

Đoán chừng cơ thể hắn bây giờ ít nhất đã có cường độ của tu sĩ tam phẩm “Nguyệt âm mạch” thứ hai; thậm chí đã tiếp cận cường độ cơ thể của tu sĩ “Dương viêm mạch” thứ ba rồi ấy chứ.

Nhưng những cơ bắp khoa trương này là chuyện gì đây? Với bộ dáng bây giờ hắn làm sao còn dám ra đường cơ chứ?

Lúc này, Bạch Tôn Giả tiến lên một bước, hắn đưa tay đặt trên cơ thể Tống Thư Hàng, nói:

- Đừng nhúc nhích, ta kiểm tra cho ngươi một chút.

Tống Thư Hàng vội vàng giữ yên lặng, để Bạch Tôn Giả kiểm tra tình trạng cơ thể của hắn lúc này.

Một lát sau, Bạch Tôn Giả cười một tiếng:

- Không sao, không có gì đáng ngại hết. Chẳng qua là do cơ thể của ngươi một lần hút vào dược lực số lượng lớn, Long Ma dược tề tăng thể chất của ngươi lên trong khoảng thời gian ngắn, nên mới dẫn đến việc cơ thể ngươi phình ra. Điều này cùng đạo lý với việc một người ăn nhiều sẽ béo. Mấy ngày này ngươi cố gắng tu luyện công pháp thối thể đi, khoảng chừng hai ba ngày là sẽ có thể trở về hình dáng ban đầu. Ngoài ra, cơ thể của ngươi không có vấn đề gì cả, trạng thái cũng tốt lắm.

Sau khi nghe xong lời nói của Bạch tiền bối, Tống Thư Hàng nhẹ nhàng thở ra, nếu như phải biến thành bộ dáng cơ bắp cuồn cuộn như bây giờ vĩnh viễn thì hắn cũng không biết phải giải thích thế nào với ba mẹ sau khi về nhà nữa.

Chẳng lẽ phải nói là con đã gia nhập một câu lạc bộ thể hình rất đáng sợ, luyện sơ sơ chút đỉnh vậy là đã một thân cơ bắp như vậy ư? Ba Tống với mẹ Tống nhất định sẽ trụy tim cho xem.

Hiến Công Cư Sĩ ở bên cạnh cũng nhẹ nhàng thở ra.

Sau đó hắn ôm quyền, cáo từ với các vị đạo hữu:

- Thư Hàng tiểu hữu, Bạch đạo hữu, còn các vị đạo hữu nữa, ta xin phép đi trước, phải về sử dụng “Long Ma dược tề” này đây.

Mọi người đều biết Hiến Công Cư Sĩ đã chờ đợi ngày này rất lâu rất lâu, nhao nhao cáo biệt với hắn, thuận tiện bồi thêm câu chúc phúc, hóa kén thành công, kết thành một cái kén xinh đẹp ra nhé.

Từng tiếng chúc phúc chân thành này vang lên làm cho mặt Hiến Công Cư Sĩ đỏ như gấc, may mắn là mặt hắn vốn đã đỏ rồi.

...

Tống Thư Hàng nhảy từ trên giường xuống, nhìn sang cái kén lớn kia, thứ này nên xử lý sao đây?

Trong lúc hắn đang suy tư, Bạch Tôn Giả bên cạnh kéo kéo đạo bào của hắn.

Tống Thư Hàng quay đầu nhìn Bạch Tôn Giả với vẻ nghi hoặc.

- Thư Hàng, Long Ma dược tề của ngươi hẳn là có rất nhiều nhỉ?

Bạch Tôn Giả hỏi.

Hiến Công Cư Sĩ chia năm năm với Tống Thư Hàng, trong tay Tống Thư Hàng giờ có hai mươi bình “Long Ma dược tề””.

- Ngài muốn à Bạch tiền bối?

Tống Thư Hàng hỏi xong bèn lấy một bình “Long Ma dược tề” mới ra từ trong túi áo đưa cho Bạch Tôn giả.

“Long Ma” là Bạch Tôn Giả giết chết xong rồi đưa đưa cho hắn. Bạch tiền bối muốn “Long Ma dược tề “ thì lý nào Tống Thư Hàng lại không đưa cơ chứ?

- Một bình đủ chưa?

Tống Thư Hàng dò hỏi.

- Ừm, đủ rồi.

Bạch Tôn Giả gật đầu nói:

- Ta muốn thử xem cảm giác “nhả tơ hóa kén” ra sao, trông cũng khá là thú vị.

Hắn rất tò mò không biết cảm giác hóa kén là như thế nào.

Hơn nữa khi cơ thể trở nên cao to lực lưỡng trông cũng thú vị lắm chứ.

Sau khi cầm lấy bình “Long Ma dược tề” này, Bạch Tôn Giả hơi ngửa đầu, uống sạch cả bình.

Một lát sau... miệng Bạch Tôn Giả hé nhẹ ra, một sợi tơ trong suốt thật dài phun từ trong miệng hắn ra.

- Tới rồi tới rồi.

Bạch Tôn Giả hưng phấn nói.

Chân hắn đạp vào hư không, vui vẻ chọn một góc ở trên trần nhà của phòng Tống Thư Hàng, sau đó bắt đầu hóa kén...

Cũng là hóa kén như nhau, lúc ấy động tác của Tống Thư Hàng trông khá vụng về, thú vị.

Tư thế Bạch tiền bối thì phóng khoáng, động tác rất đẹp, giống như tiên nhân đang múa vậy.

Đây chính là sự khác biệt giữa ngôi sao hài và ngôi sao thần tượng ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.