Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 877: Bọn ta sắp bắt một đám người tụ tập phi pháp



Tiểu hòa thượng cảm giác được chiếc SUV giết người kia tông vào người nó, thân thể nó ngã lăn ra đất.

Sau đó bánh xe to của chiếc SUV tàn nhẫn cán qua thân thể bé nhỏ của nó.

- A... sắp chết rồi.

Khoảnh khắc đối mặt với cái chết, Quả Quả không nhịn được rơi lệ đầy mặt:

- Tạm biệt Thư Hàng sư huynh... tạm biệt Tam Nhật sư huynh... tạm biệt Thông Huyền phương trượng... Vĩnh biệt mọi người!

Tiếng ga ô tô vẫn đang gầm rú.

Bánh trước mới vừa tàn nhẫn cán qua thân thể tiểu hòa thượng, bánh sau đã theo sát tới cán qua tiếp, thực hiện hai lần cán liên tiếp.

“Chắc thân thể mình bây giờ đã bị cán bẹp dí rồi nhỉ?”

Quả Quả tuyệt vọng nghĩa. Nó dùng chút khí lực cuối cùng, quay đầu nhìn về phía Thi và Chúc cách đó không xa. Thấy được hai người bình an vô sự, trên mặt Quả Quả lộ ra nụ cười như phật đà.

Cũng may hai tỷ muội ấy không sao.

Vĩnh biệt...

Tiểu hòa thượng lại dùng “chút khí lực cuối cùng” ngẩng đầu ngắm không trung, bầu trời thật xanh.

Đây hẳn là lần ngắm nhìn bầu trời cuối cùng trong đời nó nhỉ?

Sau đó nó yên lặng nhắm hai mắt lại, chờ đợi cái chết kéo tới.

Hầy, không ngờ Quả Quả nó đi ra hàng yêu phục ma, ngay cả tà ma cũng chưa thấy mà đã chết dưới bánh xe ô tô rồi.

Vận mệnh thật tàn khốc!

Đúng lúc này, tài xế nữ trên chiếc SUV lại hét ầm lên:

- A a a a, chết rồi, tông trúng người rồi! Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Đúng rồi, lùi xe lại, nhanh lùi xe lại!

Vì vậy, bốn bánh xe mới cán qua thân thể tiểu hòa thượng Quả Quả xong... giờ lại tàn nhẫn lùi trở lại, lần nữa cán qua người tiểu hòa thượng.

- A a a a!

Tiểu hòa thượng đáng thương lại bị bánh xe to lớn lui ngược lại cán qua lần nữa.

Đầu tiên là bánh sau...

Tiếp đó là bánh trước...

Bánh xe của xe SUV rất lớn, chỉ một bánh xe cũng đủ cán toàn thân tiểu hòa thượng nằm trên đất. Quá tàn bạo!

Đã cán ta một lần rồi, giờ còn cán ta thêm lần nữa? Ngay cả thi thể của ta mà cũng không chịu bỏ qua à?

Bị ngươi cán tới cán lui thế này, cho dù là Phật tổ cũng sẽ nổi giận nhá!

Chiếc SUV khổng lồ lùi về sau... Sau đó có một người mở cửa xe, chuẩn bị từ trên xe bước xuống.

Nhưng do hẻm nhỏ quá nhỏ, cửa xe của xe SUV không mở ra được.

Ai tới giải thích cho nó biết tại sao vị tài xế nữ này lại lái tên to con kia đến hẻm nhỏ này vậy?

- Ôi chao, hẻm nhỏ này nhỏ quá. Dẫn đường đáng chết, rốt cuộc dẫn kiều gì thế không biết!

Tài xế nữ oán giận tro nói. Dứt lời, cô đóng cửa xe lại:

- Hết cách rồi, trước tiên cứ mở rộng hẻm ra rồi tính tiếp.

Mở rộng hẻm?

Tỷ tỷ gì đó ơi, chẳng lẽ ngươi lại muốn cán qua thi thể ta thêm lần nữa à?

Tiểu hòa thượng trợn to hai mắt.

Làm người đừng tàn nhẫn như vậy có được không?

Tiếng nhấn ga lại vang lên ầm ầm ầm.

Sau đó, chiếc SUV khổng lồ... bay lên, lướt qua khỏi đỉnh đầu thi thể tiểu hòa thượng.

Wow, tỷ tỷ lợi hại thật, xe này lại còn biết bay nữa à?!

Mẹ ơi, không ngờ xe này lại biết bay!

Tỷ tỷ gì đó à, nếu xe của ngài xe biết bay, tại sao không bay lên trước khi đụng vào ta hả? Ngươi có biết ngươi hại chết ta rồi không?

Tiểu hòa thượng ướt cả hốc mắt.

Nó cảm thấy mình chết thật oan ức.

...

Thi và Chúc đứng bên cạnh trợn to hai mắt, có vẻ là bị cảnh Quả Quả sư huynh bị cán qua cán lại dọa sợ.

Chiếc SUV khổng lồ đậu phía trước tiểu hòa thượng, sau đó một vị tiên tử xinh đẹp vội vàng nhảy xuống xe. Nhìn qua cô gái này hẳn là một người giỏi nhảy múa, đường cong thân thể rõ ràng, vóc người cao gầy. Mặc dù là đang gấp gáp nhưng mỗi cử chỉ hành động của cô đều xinh đẹp uyển chuyển như đang múa.

Tiên tử vừa xuống xe đã chạy nhanh tới.

Lúc cô nhìn thấy tiểu hòa thượng nằm dưới đất, nhất thời bật cười nói:

- Tiểu Quả Quả? Hóa ra là ngươi à! Ngươi không sao chứ?

Không sao? Sao mà không sao được chứ!

Ta vừa bị bánh xe to đùng của chiếc SUV mà ngươi lái chính diện cán qua một lần, lại lui ngược lại cán thêm lần nữa đấy! Bây giờ ta nhất định đã bị ngươi cán bẹp dí rồi.

Ơ? Chờ chút! Không đúng nha.

Tiểu hòa thượng bất giác đưa tay sờ thân thể mình. Không đau gì hết? Thậm chí thân thể nó cũng không hề bị cán bẹp dí, vẫn hoàn hảo không tổn hại gì hết.

Tiếp đó, Quả Quả ngơ ngác nhìn vị tiên tử nọ, trong lúc nhất thời não của nó vẫn chưa phản ứng kịp.

- Bị dọa sợ rồi? Mau đứng lên đi. Trên xe có bổ sung rất nhiều trận pháp, có giảm lực va chạm, có bảo vệ mục tiêu bị đụng, có ngăn cách tổn thương do xe cán qua, ta đã vẽ ra tầm trăm loại trận pháp. Cho dù ta có đụng vào một người bình thường gầy yếu, cũng sẽ không làm thương tổn đến người đó dù chỉ là một cọng tóc gáy.

Tiên tử vừa cười vừa đi đến bên cạnh Quả Quả, đưa tay kéo nó đứng dậy.

Không ngờ vị tiên tử này cũng rất tự hiểu lấy mình, đối với kỹ thuật lái xe của bản thân cũng đã tuyệt vọng đến một cảnh giới nhất định. Cho nên để tránh lúc lái xe gây ra thảm án huyết tẩy một con đường, cô đã thêm rất nhiều trận pháp lên trên xe.

- Đông Phương Lục Tiên Tử.

Lúc này Quả Quả cũng đã nhận ra vị tiên tử này là ai, chính là một người bạn thân của Thông Huyền phương trượng, Đông Phương Lục Tiên Tử.

Vị tiên tử này có hai tài vô cùng nổi tiếng trong tu chân giới.

Một là tài múa, dáng múa của cô nghiêng nước nghiêng thành, Đông Phương Lục Tiên Tử nhảy múa là một trong những mỹ nhân đứng đầu tu chân giới.

Tài thứ hai là tài lái xe. Cô là sát thủ đỉnh cấp trong đám sát thủ xa lộ, đụng xe chỉ là chuyện nhỏ thôi. Nếu để cô lái một chiếc xe bình thường không thêm trận pháp, cô thật sự có thể huyết tẩy cả một đường quốc lộ luôn đấy.

Lần trước, trong cuộc đua máy kéo có tay cầm mà Bạch Tôn Giả tổ chức, Đông Phương Lục Tiên Tử đã biểu diễn tài lái xe cấp bậc sát thủ đỉnh cấp của mình. Số tiến bối nuốt hận dưới máy kéo có tay cầm cải trang của cô vượt qua cả mười ngón tay!

Thảo nào lại lái xe vào trong hẻm nhỏ, thảo nào đã chính diện cán qua nó một lần còn phải lui ngược lại cán nó thêm lần nữa, bởi vì đây là Đông Phương Lục Tiên Tử mà!

Tài lái xe của Đông Phương Lục Tiên Tử đáng sợ đến thế đấy, từ lúc cô lái xe đến bây giờ, chưa bao giờ gặp phải người ăn vạ. Hoặc là người dám đụng vào xe cô ăn vạ đều đã bị cán nát bét rồi chăng?

...

Tiểu hòa thượng từ dưới đất nhảy lên.

Nó quan sát thân thể mình từ trên xuống dưới, phát hiện mình thật sự không sao cả thì thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, nó nhìn Đông Phương Lục Tiên Tử nói:

- Đông Phương Lục tiền bối, hóa ra là ngài à, sao ngài lại xuất hiện ở đây thế?

- Ta tới tham gia một hoạt động do bạn ta tổ chức.

Đông Phương Lục Tiên Tử cười đáp.

- Bạn? Hoạt động?

Tiểu hòa thượng lập tức nhớ lại nguyện vọng mà mình đã cầu Bạch Tiền Bối.

Một vị tiền bối quen biết có thể mang mình tiến vào bên trong tổ chức yêu quái, nếm thử mỹ vị của Thuế Nhân yến.

Tiền bối quen biết? Đông Phương Lục Tiên Tử chính là tiền bối mà mình quen nha.

Cho nên, hoạt động mà Đông Phương Lục Tiên Tử nói đến chẳng lẽ là...

- Chính là một yến hội do chi nhánh của tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà tổ chức, ta tới đây để dự tiệc.

Đông Phương Lục Tiên Tử đáp.

Đúng thật luôn này!

Trong lòng tiểu hòa thượng kích động không thôi.

Bạch tiền bối vạn tuế!

Kể cả chuyện bị xe cán cũng bỏ qua luôn đi. Mặc dù nghe nói vận may của Bạch tiền bối thường đi đôi với nguy hiểm, nhưng đây nhất định là trùng hợp thôi nhỉ?

Chỉ có điều...

- Đông Phương Lục Tiên Tử, ngài cũng là yêu tộc sao?

Tiểu hòa thượng tò mò hỏi.

- Có thể coi là vậy... Trong cơ thể ta có một chút huyết thống cổ yêu. Cũng vì nguyên nhân này mà sau đó ta lại trùng hợp trở thành trưởng lão của chi nhánh số 250 thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà. Nghe nói chờ truyền công trưởng lão đương nhiệm chầu trời, ta còn có cơ hội tấn thăng làm truyền công trưởng lão đấy.

Đông Phương Lục Tiên Tử trêu ghẹo nói.

- Vậy... Đông Phương Lục Tiên Tử, ngài cũng học qua Hai trăm bản lĩnh mà yêu tinh cần phải biết để có thể ngoan cường sống sót rồi sao?

Tiểu hòa thượng hiếu kỳ hỏi.

- Ta có xem qua nhưng cũng không muốn học thứ ấy.

Đông Phương Lục Tiên Tử cười ha hả:

- Được rồi, đến giờ ta đi tham dự yến hội rồi, chúng ta nói chuyện sau nhé.

- Đông Phương Lục Tiên Tử, xin chờ một chút!

Quả Quả giơ tay, mặt dày nói:

- Tiên tử, ngài có thể dẫn chúng ta vào tham gia Thuế Nhân yến được không?

- Ồ? Các ngươi cũng muốn tham gia yến hội này à?

Đông Phương Lục Tiên Tử nháy mắt một cái, cười nói:

- Được thôi, coi như là quà bồi thường do ta vô tình đụng trúng ngươi vậy.

- Thật ạ?

Hai mắt Thi sáng ngời. Rốt cuộc cô bé cũng lấy lại tinh thần sau sự kiện Quả Quả sư huynh bị xe đụng ngã xuống đất, lại bị cán qua cán lại.

- Thật ạ?

Chúc cũng hỏi giống sư tỷ. Cô bé kinh ngạc không thôi, Bạch tiền bối thật sự linh nghiệm vậy sao?

Quả Quả sư huynh vừa mới cầu khấn, một giây kế tiếp, nguyện vọng đã thành hiện thực. Cảm giác... thật ngầu nha!

- Không thành vấn đề, dù sao ta cũng là trưởng lão mà, mang ba tiểu tử đi vào chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Đông Phương Lục Tiên Tử bật cười nói.

Vì vậy cô mang ba tiểu tử đi vào chi nhánh số 250 thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà.

Con husky lười biếng nằm ở cửa ngẩng đầu lên, liếc nhìnĐông Phương Lục Tiên Tử:

- Đông Phương Lục trưởng lão... mặc dù ngươi là trưởng lão trong tổ chức, nhưng mang ba đứa bé nhân loại vào cũng siêu phiền toái đấy.

Con husky đã sớm phát hiện ra Quả Quả, Thi và Chúc đang nấp gần đó rồi, chẳng qua là nó lười lên tiếng kêu lên mà thôi.

Hôm nay nó chỉ phụ trách giữ cửa, cũng không phụ trách những chuyện khác.

- Dù sao ta cũng là trưởng lão mà, cho nên phải có chút đặc quyền chứ?

Đông Phương Sáu Tiên Tử cười nói:

- Vả lại... yên tâm đi, không có yêu quái nào gây chuyện với ta đâu.

- Bởi vì nếu ai dám gây chuyện với ngài, ngày mai sẽ phải chết yểu ở đầu đường ngay.

Con husky lẩm bẩm nói, chết dưới xe ngài đấy.

- Ha ha ha ha... lời như vậy mà người cũng dám nói. Người có muốn ngày mai phơi thây đầu đường trước không?

Đông Phương Lục Tiên Tử cười rộ lên.

- Cám ơn, cho phép ta từ chối.

Con husky giơ móng vuốt bứt mấy cọng lông trên người xuống:

- Giao cho ba tiểu tử kia đi, có thể che giấu một chút khí tức trên người bọn họ đấy.

- Cám ơn nhiều.

Đông Phương Lục Tiên Tử cười nhận lấy lông của con husky.

Cuối cùng ba tiểu tử cũng thành công lẫn vào chi nhánh số 250 thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà.

...

- Thư Hàng, chúng ta có đi vào không?

Diệp Tư hỏi.

- Chúng ta cứ chờ chút đã.

Tống Thư Hàng nhìn nội dụng tin nhắn trên điện thoại di động.

Là tin nhắn đến từ một bạn tốt Viện trưởng bệnh viện tâm thần.

- Bọn ta sắp bắt một đám người tụ tập phi pháp, bọn ta đã bao vây tụ điếm của bọn chúng rồi.

Cuối tin nhắn còn bổ sung thêm địa chỉ lúc viện trưởng gửi tin, hình như là ở ngay gần đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.