Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 995: Thư Hàng Nói Hắn Tè Dầm



Con rồng đen này là dạng mini, chỉ dài bằng cánh tay.

Sau khi bị Bạch tiền bối two vỗ một chưởng, rồng đen miễn cưỡng trở mình:

- Mẹ à, để ta ngủ thêm chút nữa, chỉ chút nữa thôi.

Ngôn ngữ mà rồng đen nhỏ dùng là một loại ngôn ngữ của thế giới Cửu U, Tống Thư Hàng nghe không hiểu loại ngôn ngữ này. Nhưng tinh thần lực của rồng đen nhỏ rất mạnh, lời nó nói sẽ được tinh thần lực mạnh mẽ phiên dịch ngay tại chỗ cho người nghe.

Tống Thư Hàng:

-...

Hình ảnh dính giường này thật quen thuộc, trước kia hắn cũng thế này, ngày nào cũng phải dậy sớm để đi học, gian nan lắm mới rời giường nổi.

- Ngươi tỉnh dậy ngay cho ta

~~Bạch tiền bối two nắm lấy đuôi của rồng đen nhỏ, quay nó điên cuồng như quay một sợi dây thừng.

Sau khi bị quay mấy chục vòng, lúc này rồng đen mới mơ màng mở mắt ra.

Vừa thấy Bạch tiền bối two, nó lập tức nhe răng há mồm muốn cắn người theo bản năng. Nhưng động tác cắn người mới làm được một nửa, rồng đen bỗng cứng còng cả người, rút đầu lại, kinh sợ không thôi.

- Tỉnh chưa?

Bạch tiền bối two hỏi.

- Tỉnh rồi.

Rồng đen nhỏ lập tức gật đầu đáp.

- Vậy thì dùng hắc long luyện giới pháp, thu nhỏ mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ trước mắt lại.

Bạch tiền bối two chỉ vào mảnh vỡ Hạ Cung ở trước mắt rồi nói.

Rồng đen nhìn Hạ Cung to lớn trước mắt, gật đầu một cái, sau đó tung người bay về phía trước.

- Thư Hàng, ngươi mở quyền hạn của nhân viên quản lý động thiên phúc địa cho rồng đen đi, như vậy thì khi thi triển hắc long luyện giới pháp, nó mới không bị phòng ngự của động thiên phúc địa ngăn trở.

Bạch tiền bối two nói.

Tống Thư Hàng nghe lời, mở quyền quản lý động thiên cho rồng đen.

Rồng đen bay lên phía trên Hạ Cung, sau đó thân hình nó kéo dài vô hạn, hóa thành một sợi tơ cực kỳ nhỏ. Sau khi thân thể hóa thành sợi tơ, thân thể nó duỗi ra, đầu nối với đuôi, tạo thành một vòng tròn lơ lửng trên bầu trời Hạ Cung.

Tiếp đó... cũng không thấy có dao động pháp lực gì cả, vậy mà Hạ Cung to lớn lại bắt đầu thu nhỏ lại.

Hạ Cung vốn là một mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ, sau khi rơi xuống thì bị các bậc tiền bối của Nho gia tìm được, dùng bí pháp chế tạo thành một cái động thiên phúc đất.

Hiện tại dưới tác dụng của hắc long luyện giới pháp, Hạ Cung hiện ra nguyên hình, sau đó lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được không ngừng thu nhỏ lại. Toàn bộ Hạ Cung với diện tích năm mươi ngàn thước vuông, bao gồm cả lầu các, trận pháp mà Nho gia xây lên sau này đều thu nhỏ lại theo tỉ lệ.

Cuối cùng Hạ Cung biến thành một khối lớn chừng bàn tay, bị thân thể của rồng đen quấn vòng quanh, từ trên không trung rơi xuống.

Bạch tiền bối two tiếp lấy rồng đen, quay qua nói với Tống Thư Hàng:

- Đi thôi! Đi vào thế giới của ngươi. Để vật thể vẫn duy trì trạng thái thu nhỏ, rồng đen không thể rời khỏi vật thể bị thu nhỏ. Hơn nữa Hạ Cung là một bộ phận của Thiên Đình viễn cổ, rồng đen đã thu nhỏ nó lại nhưng duy trì không được bao lâu đâu.

Nếu là Thiên Đình viễn cổ hoàn chỉnh, hoặc chỉ là một tòa cung điện hoàn chỉnh, rồng đen cũng không thể thu nhỏ lại đươc.

- Ta rõ rồi.

Tống Thư Hàng động ý niệm, mang cả Bạch tiền bối two, rồng đen và Hạ Cung đã thu nhỏ vào trong thế giới hạch tâm.

Hình như thế giới hạch tâm của hắn lại rộng ra thêm một chút thì phải? Từ khi dung hợp với Điện Hàn Đông, ngày nào thế giới hạch tâm cũng sẽ rộng ra chút ít.

- Đặt Hạ Cung này ở đâu đây?

Bạch tiền bối two dò hỏi.

Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút:

- Hay là để cạnh Điện Hàn Đông, mở rộng diện tích ra thêm chút nữa?

Bạch tiền bối two trêu ghẹo nói:

- Nếu ngươi muốn đặt Hạ Cung bên cạnh Điện Hàn Đông, chi bằng cứ sắp xếp theo thứ tự xuân hạ thu đông luôn đi, đặt nó vào vị trí cách Điện Hàn Đông một khoảng. Nếu sau này ngươi đoạt được cung điện mùa thu thì có thể bỏ vào chỗ trống đó.

- Ta không có đam mê sưu tập.

Tống Thư Hàng cười nói.

Nhưng hắn vẫn tiếp thu đề nghị của Bạch tiền bối two, trong thế giới hạch tâm chọn một vị trí cách Điện Hàn Đông một khoảng, sau đó đặt Hạ Cung vào.

Bạch tiền bối two ra lệnh cho rồng đen thả Hạ Cung vào rìa thế giới hạch tâm.

Rồng đen thả Hạ Cung xuống, lui người về phía sau.

Ngay sau đó, thể tích của Hạ Cung tăng vọt, khôi phục lại diện tích năm mươi ngàn thước vuông như lúc trước. Sau khi Hạ Cung mở rộng, tổng diện tích của thế giới hạch tâm cũng được mở rộng ra giống y như lúc bỏ Điện Hàn Đông vào thế giới hạch tâm.

Bí pháp luyện giới của rồng đen rất thần kỳ, không chỉ dời toàn bộ Hạ Cung mà còn dời cả trận pháp cấm chế phía trên Hạ Cung vào, không thiếu cái nào cả.

- Xong! Đến cái kế tiếp nào!

Bạch tiền bối two nói:

- Động thiên phúc địa tiếp theo ở đâu?

Tống Thư Hàng lấy điện thoại rồi mở bản đồ ra, đưa địa chỉ cho Bạch tiền bối two xem.

Rồng đen khẽ ngẩng đầu, cái kế tiếp? Vẫn còn một cái nữa à?

Nó cảm giác nhất định là mình đang gặp ác mộng rồi.

Một cơn ác mộng mà trong đó, nó bị đại năng Cửu U hùng mạnh bắt tới làm culi.

...

Nhờ có năng lực không gian của Bạch tiền bối two, chẳng mấy chốc Tống Thư Hàng và rồng đen đã đến vị trí động thiên phúc địa kế tiếp.

Năng lực không gian không hổ là năng lực di chuyển nhanh nhất.

Có kinh nghiệm thu nhỏ Hạ Cung trước đó, về sau... động thiên phúc địa thứ hai, thứ ba, thứ tư cũng lần lượt bị chuyển vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.

Tổng diện tích của thế giới hạch tâm không ngừng tăng vọt.

Đặc biệt là sau khi dung nhập mấy mảnh vỡ linh tuyền vào trong thế giới hạch tâm, Tống Thư Hàng cảm giác linh khí trong thế giới hạch tâm lại nồng đậm thêm một bậc.

Tống Thư Hàng lấy điện thoại ra xem giờ

Hiện tại đã là 3:46 rạng sáng.

Với tiến độ này, hắn có thể dời hết mười mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ vào trong thế giới hạch tâm trước khi trời sáng.

Vừa nghĩ thôi đã cảm thấy hạnh phúc rồi.

××××××××××××××××××××

Ở bên kia.

Trong lúc tà ma chuột hamster còn đang xoắn xít không biết có nên tè lên giường của Tống Thư Hàng, đột nhiên nó cảm ứng được có người đến gần phòng của Tống Thư Hàng.

Sau đó có một người đẩy cửa vào.

Là vị thiếu nữ văn học Diệp Tư, thân phận phụ là một đầu hai tay trong chế độ ba đầu sáu tay của Tống Thư Hàng, thân phận chính là linh quỷ của Tống Thư Hàng.

- Thư Hàng, ngươi ngủ rồi à?

Diệp Tư lên tiếng nói.

- Ừ.

Chuột hamster khẽ đáp một tiếng.

Nhiệm vụ của nó là mô phỏng thành hình dạng của Tống Thư Hàng, yên lặng ngủ một giấc, không được để người khác lật tẩy.

Mặc dù không biết chủ nhân muốn nó làm như vậy là có ý gì, nhưng nhiệm vụ chính là nhiệm vụ, nó chỉ cần nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ là được.

- À, vậy ta trở về trong thân thể ngươi nghỉ ngơi đây, hôm nay luyện chế thức ăn linh thú cả ngày, mệt quá.

Diệp Tư duỗi người nói.

Chít chít~ chờ một chút!

Đại sự không ổn rồi!

Diệp Tư là linh quỷ của Tống Thư Hàng, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.

Nhưng mà... nó là hàng giả! Mặc dù bây giờ trên người nó mang theo chiếc vòng mà chủ nhân cho, trong mắt người khác, nó chính là Tống Thư Hàng.

Nhưng nếu Diệp Tư chui vào trong thân thể nó, nó nhất định sẽ bị lộ tẩy.

Không được, có chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ mà chủ nhân giao cho nó!

Tuyệt đối không thể để linh quỷ của Tống Thư Hàng phát hiện ra nó là hàng giả được.

Làm sao đây, làm sao đây?

Đúng rồi!

Hai mắt chuột hamster đột nhiên sáng lên, sau đó... nó khẽ phun ra một ngụm trọc khí.

Ngay lúc Diệp Tư đến gần nó, muốn chui vào trong cơ thể nó, chuột hamster đột nhiên chìa tay ra xua liên tục:

- Đợi đã, Diệp Tư, ngươi... ngươi đừng qua đây.

- Ơ?

Diệp Tư tò mò nhìn Tống Thư Hàng trước mắt, sau đó cô nhíu mày, cô có cảm giác Tống Thư Hàng trước mắt thiếu đi cái gì đó? Hơn nữa, hình như Tống Thư Hàng trước mắt đang tránh né cô, luôn cố gắng duy trì khoảng cách với cô.

Cô lập tức cảm ứng khế ước linh quỷ, nhưng cảm ứng do khế ước linh quỷ truyền tới cũng không xảy ra vấn đề gì... Có điều cô lại cảm thấy hình như sự ăn ý giữa mình và Tống Thư Hàng đã biến mất rồi.

- Chờ một chút, um... ta... ta tè dầm.

Tà ma chuột hamster hơi cuối thấp xuống, nhỏ giọng nói.

Diệp Tư: 0_0

- Ta sơ ý tè dầm rồi. Diệp Tư, ngươi chờ một chút, đừng vội tiến vào trong cơ thể ta. Cho ta chút thời gian, để ta dọn dẹp giường, thay quần áo khác trước đã.

Chuột hamster cố nặn ra vẻ mặt ngượng ngùng.

Chít chít, thật thoải mái!

Cảm giác được tè lên giường của Tống Thư Hàng thật tuyệt vời.

Nếu ngày mai, tin tức Tống Thư Hàng 18 tuổi chẵn còn tè dầm truyền đi khắp nơi thì càng tuyệt hơn nữa.

Chỉ cần nghĩ đến cảnh Tống Thư Hàng bị gắn cho cái danh “Hàng tè dầm”, tà ma chuột hamster cảm thấy chuyện mình vứt bỏ tự tôn, tự biên tự diễn ra màn kịch tè dầm này cũng rất đáng giá!

...

Diệp Tư đờ đẫn rời khỏi phòng.

Sau đó cô mơ màng đi xuống sân ở dưới lầu.

Trong sân, Bạch Tôn Giả đang rải đống thức ăn linh thú mới vừa luyện chế xong vào không trung cho đám kiếm cổ vô hình kia ăn.

Thấy Diệp Tư mới đi đã trở lại, Bạch Tôn Giả ngh hoặc hỏi:

- Ủa? Diệp Tư, sao ngươi lại trở lại đây? Ngươi nói là muốn về chỗ Tống Thư Hàng nghỉ ngơi mà?

- Thư Hàng... Hắn tè dầm.

Diệp Tư đáp.

Bạch Tôn Giả:

-...

Bạch Tôn Giả:

- Ngươi nói cái gì? Tống Thư Hàng tè dầm?

- Ừ, Thư Hàng nói mình tè dầm, bảo ta tránh đi một chút để hắn dọng dẹp giường.

Diệp Tư nói, hơn nữa... cô thực sự ngửi thấy mùi nước tiểu thoang thoảng trong phòng.

Bạch Tôn Giả nhíu mày:

- Ngươi có chắc người mà ngươi thấy được là Tống Thư Hàng không?

Nói thế nào Tống Thư Hàng cũng là một tu sĩ tam phẩm đỉnh phong, năng lực tự kiềm chế thân thể rất mạnh.

Ngay cả nam tử nhân loại trưởng thành bình thường, nếu không có bệnh gì thì cũng sẽ không tè dầm, chớ nói chi là tu sĩ tam phẩm đỉnh phong.

- Nghe Bạch tiền bối nói vậy, ta cũng có cảm giác hôm nay Tống Thư Hàng hơi lạ, cứ thấy hắn thiếu đi chút gì ấy.

Diệp Tư gật đầu nói.

- Đi, để ta đi qua nhìn thử xem.

Bạch Tôn Giả búng tay một cái, một ngàn con kiếm cổ phân tán ra, bao vây kín cả căn hộ.

Đồng thời Bạch Tôn Giả cũng mở đại trận toàn phòng ngự của cả căn hộ ra để phòng ngừa đối phương chạy thoát.

...

Bên kia, trong động thiên phúc địa thứ chín.

Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối two đang chuẩn bị thu nhỏ động thiên thứ 9, chính là tảng đá thuộc phần nền móng của Thiên Đình viễn cổ lại.

Nhưng ngay lức này, Bạch tiền bối two đột nhiên nhíu mày:

- Ôi chao, sắp bị lộ tẩy rồi. Thư Hàng, chúng ta trở về trước đã.

- Xảy ra chuyện gì sao?

Tống Thư Hàng thắc mắc.

- Sau khi mang ngươi đi vào đường ngầm không gian rời đi, vì sợ các đạo hữu ở chung với ngươi lo lắng, cho nên ta đã ra lệnh cho chuột hamster ngụy trang thành bộ dạng của ngươi, bảo nó làm bộ như đang ngủ. Nhưng bây giờ chuột hamster sắp bị lộ tẩy rồi, giờ ta mang ngươi trở về trước để ngươi ứng phó cái đã. Lát nữa ta lại âm thầm mang ngươi đi, tiếp tục thu mấy cái động thiên còn lại.

Bạch tiền bối two nói.

Tống Thư Hàng:

-...

Tống Thư Hàng còn chưa lên tiếng, Bạch tiền bối two đã vung tay đưa hắn trở lại trong phòng ngủ.

Sau khi về tới phòng của mình, Tống Thư Hàng phát hiện trong phòng có một Tống Thư Hàng giống ý hệt hắn đang dọn chăn, trên chăn còn có một mảng ướt lờ mờ.

- Ha ha, Thư Hàng, ngươi trở lại rồi đấy à, tốt quá! Vậy chuyện ở đây giao cho ngươi tự mình giải quyết đấy.

Tà ma chuột hamster vui vẻ nói.

- Ngươi đang làm gì đấy?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Ta tè dầm.

Tà ma chuột nghiêm túc nói:

- Hơn nữa, ta là dùng thân phận của ngươi để tè dầm, còn nói chuyện tè dầm này cho linh quỷ Diệp Tư tiên tử của ngươi biết nữa.

Tống Thư Hàng:

-...

- Bây giờ chắc linh quỷ ngươi đã sinh nghi, sắp trở lại rồi đó. Chính ngươi giải thích chuyện tè dầm với cô ấy đi. Vậy nhé, ta đi đây.

Nói xong, tà mà chuột hamster ném tấm chăn tè ướt cho Tống Thư Hàng.

Sau đó nó nhanh chóng tháo chiếc vòng trên cổ xuống, khôi phục hình dạng bản thể là chuột hamster rồi chui vèo xuống dưới gầm giường, nháy mắt đã biến mất không thấy đâu.

- Ngươi đi ra đây! Tên khốn kiếp, ngươi đi ra đây cho ta, ta bảo đảm không đánh chết ngươi!

Tống Thư Hàng cả giận nói.

Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra.

Diệp Tư và Bạch Tôn Giả tiến vào phòng.

Tống Thư Hàng đứng cạnh mép giường, trong tay còn xách tấm khăn trải giường bị tè ướt, nhìn Bạch tiền bối và Diệp Tư mới tiến vào.

- Thư Hàng?

Diệp Tư hỏi.

Lần này cô có thể cảm giác được Tống Thư Hàng trước mắt rất chính hãng, cảm giác ăn ý quen thuộc thông qua khế ước linh quỷ giữa cô và Tống Thư Hàng đã khôi phục như thuờg.

Bạch Tôn Giả:

- Ừ, không có vấn đề gì cả, chính là bản thân Tống Thư Hàng.

Cho nên... chuyện tè dầm là do chính Tống Thư Hàng làm ra sao?

- Này, ta nói vụ tè dầm này không phải là ta làm, ngươi có tin không?

Tống Thư Hàng vừa giũ tấm khăn trải giường vừa hỏi.

Diệp Tư:

-...

Tống Thư Hàng:

- Diệp Tư, đừng có im lặng như thế!

- Thế ai là người tè dầm?

Bạch Tôn Giả hỏi.

- Là một con chuột hamster thích đùa dai, mới vừa để nó cho chạy mất rồi. Lần tới mà bắt được nó, ta phải thiến nó cho hạ giận.

Tống Thư Hàng nghiến răng nói.

Chờ hắn vượt qua thiên kiếp tứ phẩm xong, sẽ đến phiên hắn gửi thư khiếu chiến cho con tà ma chuột hamster kia, đến lúc đó hắn không chỉ phá nát chiêu Thiên Ngoại Phi Ma của nó, còn muốn đánh nó tè ra quần luôn.

Nếu con chuột này thích tè dầm như vậy, hắn nhất định phải bắt nó tè cho đã ngay trước mặt mọi người!

××××××××××××××××××××

Bên kia.

Động thiên phúc địa thứ chín, phía trước tảng đá to lớn từng là nền móng của Thiên Đình viễn cổ.

Bạch tiền bối two giơ chân đá mấy cái vào tăng đá nền móng này.

- Nền móng của Thiên Đình viễn cổ sao?

Bạch tiền bối two lẩm bẩm nói.

Thiên Đình viễn cổ thành lập sau khi Nho môn suy bại.

Sau khi Nho môn Thánh Nhân tranh đoạt thiên đạo thất bại, Thiên Đế thần bí tụ tập một đám đạo hữu, bắt đầu từng bước thành lập Thiên Đình viễn cổ.

Thiên Đình viễn cổ trở thành đạo của Thiên Đế. Khi Thiên Đình viễn cổ hoàn thành, Thiên Đế theo đó cũng trở thành người đứng đầu tu chân giới năm đó sau đời của Nho môn Thánh Nhân.

- Trước đáo cảm ứng được trên người Tống Thư Hàng có khí tức thời đại viễn cổ kỳ quái, hóa ra là do dính phải từ nơi này.

Bạch tiền bối two nhẹ giọng nói.

Theo như Bạch tiền bối two kiểm tra, khối nền móng Thiên Đình viễn cổ nhìn như tầm thường này rất có thể là nguyên thạch vào thời đầu lúc Thiên Đế xây dựng Thiên Đình. Có thể nói thứ này chính là nền tảng trong nền tảng của Thiên Đình viễn cổ.

Tống Thư Hàng nhận lấy khối nền móng Thiên Đình này từ trong tay Nho gia, trở thành chủ nhân của động phủ này, trên người dính vào khí tức thời đại viễn cổ.

Chính vì luồng khí tức thời đại viễn cổ này mới khiến cho Bạch tiền bối two chú ý tới.

- Chỉ là trùng hợp thôi sao?

Bạch tiền bối two nói.

Nếu như nói tất cả những chuyện này chỉ là trùng hợp, vậy thì phải chăng sự trùng hợp này có chút quá mức rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.