Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 30: 30: Vì Tốt Cho Ngài





Edit : MẹtBeta: LyChờ đến khi Rotgar bình phục lại từ sau cơn “địa chấn”, hắn mở mắt ra, trong phòng chỉ còn hắn và Anna, hai người kia đã rời đi khi hắn đang choáng váng.Hắn nhìn chằm chằm Anna đang ngồi ở mép giường quan tâm nhìn hắn, cố gắng giảm bớt cơn buồn nôn xuống, phải một lúc lâu sau hắn mới lạnh lùng nói: “Cô dám đẩy tôi!”Anna cũng thấy rất kinh ngạc, ban đầu cô sợ Ác Ma muốn chết mà giờ lại còn dám đẩy hắn.“Thánh Tử đại nhân, tôi chỉ muốn tốt cho ngài thôi.” Anna làm bộ làm tịch nhíu mày, lo lắng nói: “Tôi biết bây giờ thân thể ngài không thoải mái nên mới mở miệng làm tổn thương người khác, điều này khác xa với ngài lúc bình thường.

Tôi nghĩ đến lúc thân thể ngài khỏe lại, có thể ngài sẽ hối hận hôm nay đã xúc động như thế, vậy nên mới làm ra hành động lớn mật như vậy, xin hãy tha thứ cho tôi tự làm theo ý mình.”Anna nói như vậy đã làm hợp lý hoá hành động của mình, cũng là nhắc nhở Ác Ma đừng làm người khác nghi ngờ.

Mặc dù có thể hắn căn bản không quan tâm.“Cô muốn tốt cho tôi?” Rotgar chế giễu.Anna tỏ vẻ vô cùng chân thành: “Đúng vậy, ngài là Thánh Tử đại nhân, tôi vô cùng sùng kính ngưỡng mộ ngài, tôi không hy vọng người khác hiểu lầm ngài.”Rotgar cảm thấy mình không nên tin Anna, nhưng lời cô nói lại quá chân thành, nhất thời hắn có chút dao động.

(Kỹ năng diễn xuất đấy anh, học hỏi đi)Cô thật sự không phải vì cho Ulysses một bậc thang bước xuống mà đẩy hắn?Tuy một khắc trước Anna dũng mãnh phi thường, nhưng sau khi làm xong cô khó tránh khỏi có sợ hãi, cô lo lắng Ác Ma thật sự tức giận.

Cho nên cô nói một chuỗi lời hay, còn tranh thủ thời gian vắt vải bông, vừa nói vừa nhẹ nhàng lau đi mồ hôi lạnh trên mặt Ác Ma: “Thật sự xin lỗi ngài, mong ngài hãy nghỉ ngơi thật tốt.”Khi Anna đang lau mồ hôi lạnh trên trán cho mình, Rotgar nhìn chằm chằm vào cô, cô cũng không nhìn vào mắt hắn, chỉ quan tâm lau mồ hôi cho hắn, sau đó kéo chăn lại, dọn bàn nhỏ trên giường và mang xuống mấy món ăn chưa dùng.Bộ dáng bận trước bận sau thay hắn thực sự có vài phần thật tình.Nhưng nhớ tới vừa rồi khi Parish và Ulysses còn ở đây, Anna không nhận ám hiệu của hắn, Rotgar cảm thấy cô vào lúc này thật tình rất giả dối.Hắn nói: “Tôi đói bụng.”Anna quay đầu lại.Rotgar nhìn chằm chằm cô tiếp tục nói: “Tôi bị cô đẩy đến đau đầu, không thể cử động.”Vẫn muốn cô đút cho hắn ăn.Anna vốn không muốn đồng ý, nhưng bây giờ thì khác, cô mới vừa dùng sức đẩy hắn.

Để dỗ hắn tiêu tan cơn tức giận, giờ cô chỉ đành miễn cưỡng đút hắn ăn.Chiếc bàn nhỏ trên giường đã được Anna thu dọn, nhưng nếu là cô đút cũng không cần mang ra lại.

Trước tiên cô đỡ Ác Ma dậy, sau đó lấy một ít thịt xông khói, trứng gà và cá cho vào chén sứ.

Anna ngồi ở mép giường, đưa một miếng cá vẫn còn ấm tới bên miệng Ác Ma.Thật ra, Rotgar cho rằng Anna sẽ không để ý tới gợi ý của hắn như lúc nãy, không ngờ cô thật sự chuẩn bị đút hắn ăn.Hắn đang dựa người vào giường, đầu vẫn còn choáng váng, Rotgar cảm nhận được độ ấm bên môi, vả lại hắn cũng đang đói bụng nên không khách sáo há mồm ăn luôn.


(Tìm cớ, mún mớm cho ăn mà cứ tỏ vẻ :^)Anna cảm giác đây là lần đầu tiên cô quan sát Ác Ma gần đến vậy.Bề ngoài của Thánh Tử vô cùng mỹ lệ, mái tóc dài màu bạc mềm mại như mây, nhìn thôi cũng muốn đưa tay sờ một cái để cảm nhận sự trơn bóng như tơ tằm của nó.

Nhưng Ác Ma trong thân thể của Thánh Tử có bộ dạng anh tuấn vẫn cho người ta cảm giác âm trầm tà ác như cũ.Ở trong mắt Anna, Ác Ma giống như một bóng ma, hắn cao hơn đầu Thánh Tử một chút, nhìn qua như một linh hồn phía sau lưng, hơn nữa khí chất của hắn đen tối tà ác, ban đầu nhìn thấy sẽ cảm giác giống như xem phim ma, rất khủng bố.Nhưng nhìn lâu rồi thì cũng thành quen, dần dần cô có thể làm lơ hơi thở u ám của hắn, thậm chí đôi khi còn lén lút cẩn thận quan sát bộ dáng hắn.Ngoại trừ cặp sừng dê và đôi mắt đỏ như máu, bộ dáng của hắn không có gì khác biệt với người thường, thậm chí có thể nói rất đẹp trai, làn da tinh tế y như bước ra từ truyện tranh.Anna thất thần cầm chén đã hết, cô nhìn sắc mặt Ác Ma, thấy sắc mặt hắn vẫn không tốt như cũ, Anna hỏi: “Thánh Tử đại nhân, ngài có muốn ăn thêm nữa không?”Rotgar nói: “Đủ rồi.”Đầu hắn vẫn đang khó chịu, nếu ăn nữa có khả năng hắn sẽ nôn ra mất.Anna nghĩ nghĩ, đi lấy ly sữa bò lại, nhưng cô còn chưa mang sữa bò đến, sắc mặt Rotgar đã biến đổi : “Mang ra!”Anna sửng sốt, nhìn sắc mặt gần như xanh lét của Ác Ma, cô vội vàng đem sữa bò đi, lại lập tức đưa nước đến bên miệng Ác Ma.Sữa bò rốt vẫn có một ít mùi tanh, đầu óc hắn choáng váng khó chịu, nếu hắn đang ở trạng thái nguy kịch, có lẽ vừa ngửi thấy sẽ phun ra luôn.Rotgar uống hết một cốc nước lớn, ép cảm giác buồn nôn trở về.Một phen lăn lộn lần này khiến ý định rời bỏ thân thể Victor của hắn trở nên vô cùng mạnh mẽ, nhưng thấy dáng vẻ quan tâm của Anna, hắn lại quyết định không rời đi.Thân thể Thánh Tử tất nhiên là lựa chọn chính xác.

Ban đầu Anna cự tuyệt hắn, nhưng từ biểu hiện bây giờ của cô thì chỉ cần một thời gian ngắn nữa, cô sẽ hoàn toàn thuần phục, hắn sẽ có thể thu hoạch thành quả.Anna không biết Ác Ma đang nghĩ gì, thấy hắn nhìn mình, cô lộ ra nụ cười tràn ngập thiện ý, cô đặt cái ly rỗng xuống rồi đỡ Ác Ma nằm lại giường.Trong nháy mắt, Anna có ý định trở thành bạn bè với Ác Ma, vậy sẽ giải quyết được tất cả nguy cơ.

Nhưng cô rất nhanh đã từ bỏ ý tưởng không thực tế này.Đùa à.

Ác Ma và con người không cùng một chủng tộc, hắn giết người rất quyết đoán và tàn nhẫn, sao có thể trở thành bạn với con người chứ? Hơn nữa hắn thay đổi liên tiếp hết thân thể này đến thân thể khác là vì muốn cướp linh hồn cô, sao hắn có thể dễ dàng từ bỏ?Sau khi sắp xếp cho Ác Ma xong, Anna mang theo hộp đồ ăn trở về phòng bếp, cô tán gẫu vài câu với thị nữ trong phòng bếp để thả lỏng tâm tình, các cô nói đến chuyện sắp được phát tiền lương, lại bàn bạc sau khi nhận được lương sẽ mua cái gì, quần áo đẹp và trang sức.Phủ Bá Tước tuyển người mới đều vào cuối tháng, lương tháng trước sẽ được phát vào đầu mỗi tháng, vì vậy Anna mới đến nửa tháng cũng lãnh lương cùng ngày với các cô ấy.Cô nghe các cô ấy hứng thú bừng bừng bàn luận, đua đòi, cũng thầm nghĩ chờ đến khi cầm tiền trong tay là có thể quang minh chính đại mời mọi người trong nhà ăn một bữa cơm ngon.Buổi chiều, lúc Anna đang ngồi ở mép giường trông Ác Ma, nếu hắn tỉnh lại muốn uống nước thì cô lấy nước cho hắn.

Và hiển nhiên, khi hắn muốn đi WC cũng là cô đỡ hắn đi.Có một nhà vệ sinh tự phân hủy tương đối đơn giản trong phủ Bá Tước, cao cấp hơn nhiều so với bồn cầu bình thường ở nhà Anna.

Cô chỉ cần đỡ Ác Ma đến bồn cầu, sau đó lui ra ngoài, chờ hắn kết thúc xong thì dìu hắn về là được.Cô không biết Ác Ma có ngượng ngùng không nữa, hơn phân nửa là sẽ không, bởi vì hắn không phải người.


Cô xem mình như y tá chăm sóc bệnh nhân nên tất nhiên sẽ không ngượng ngùng.Chỉ đến mức độ này mà thôi, nếu như hắn tê liệt trên giường để cô phải làm mọi thứ, chắc có lẽ trong giai đoạn đầu cô sẽ không thể làm được.Đến bữa tối, Ác Ma ngủ cả một ngày nên trạng thái tốt lên nhiều, không cần Anna phải đút cho ăn, Anna chờ thêm mười lăm phút, thấy hắn không có nhu cầu gì khác nên xin hắn để cô về nhà.Dù sao Ác Ma chưa nói muốn cô canh đêm, tất nhiên cô sẽ không chủ động nhắc hắn, Dibian vẫn còn ở khu phế tích đợi cô mang cơm đến.Chăm sóc người khác mệt hơn nhiều so với làm việc ở phòng bếp, nhưng chỉ cần nghĩ sau khi trở về có thể luyện tập minh tưởng, tinh thần Anna sẽ lại phấn chấn lên.Nghĩ đến lời hứa hôm qua, Anna cố ý đến quán rượu chọn một con vịt quay cỡ vừa và một suất bia, vui vui vẻ vẻ mang về khu phế tích trong hẻm Thạch Lựu.Nhìn thấy Dibian, thấy đối phương tuy có những đường nét u ám trên mặt nhưng lại mang theo nụ cười ấm áp, tâm tình Anna giống như ngôi nhà sau khi tổng vệ sinh vậy, thoải mái dễ chịu.Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa ăn vịt quay uống rượu nhẹ.

Anna không thích uống rượu, cũng không muốn có mùi rượu về nhà nên chỉ ý tứ uống hai ngụm.Sau đó, Dibian vẫn dạy Anna học chữ trước như cũ, chờ cô học thuộc mới để cô ngồi thiền.Anna ngồi xếp bằng, nhắm hai mắt, mau chóng tiến vào trạng thái minh tưởng.Chờ khi cô thoát khỏi trạng thái minh tưởng, cô cảm thấy tinh thần tràn đầy năng lượng, mọi mệt nhọc ban ngày đều được xóa sạch.“Dibian, bây giờ tôi có thể bắt đầu học pháp thuật chưa?” Anna hỏi Dibian, vì có Ác Ma tồn tại nên cô thật sự có chút nóng vội với chuyện học pháp thuật.

Sau vài lần minh tưởng không có vấn đề gì, cô muốn nhanh chóng đến bước tiếp theo.Dibian thoáng do dự, lúc trước anh ta phải minh tưởng rất lâu mới chính thức tiếp xúc với pháp thuật.

Nhưng… Thiên phú của Anna cao hơn so với mình, anh ta cho rằng có thể để cô ấy thử xem.Anh ta nói: “Được, nhưng cô phải luyện tập theo ý tôi vài ngày, đừng tự tập một mình.”Đôi mắt Anna sáng lấp lánh: “OK, nhất định tôi sẽ học dưới sự giám sát của ngài!”Trước tiên Dibian vẽ lên mặt đất vẽ bốn mạch pháp thuật, một mạch ngưng tụ trong số đó Anna đã sớm nhớ kỹ, đều là những đường vẽ vô cùng đơn giản.Anh ta nói: “Trước mắt tổng cộng có bốn mạch pháp thuật cơ bản.” Vừa nói vừa chỉ một bên: “Mạch ngưng tụ, mạch áp súc, mạch thay đổi, mạch khuếch tán.

Mạch ngưng tụ cơ bản nhất công năng là ngưng tụ nguyên tố tự nhiên, mạch áp súc áp súc những nguyên tố ngưng tự lại thành trạng thái, mạch thay đổi có thể chuyển đổi các nguyên tố tự nhiên nguyên tố giữa các thuộc tính, mạch khuếch tán phụ trợ một số hiệu quả của pháp thuật khi phóng ra ngoài.”Anna nghe vô cùng nghiêm túc, tai nghe Dibian tinh tế giảng giải, mắt nhìn chằm chằm vào mấy mạch pháp thuật cơ bản, ghi nhớ chúng nó vào đầu.“Mấy mạch pháp thuật cơ bản này chỉ có mạch ngưng tụ là có thể sử dụng một mình, hơn nữa cũng chỉ áp dụng với vài nguyên tố tự nhiên.

Lúc trước tôi đã nói qua, sử dụng một mình mạch ngưng tụ có thể dùng cho thuật chiếu sáng.

Nhưng không phải chỉ có sử dụng mạch ngưng tụ với quang nguyên tố mới tạo ra thuật chiếu sáng, nếu phối hợp bốn loại mạch pháp thuật thì bất cứ nguyên tố tự nhiên nào đều có thể dùng để chiếu sáng.”Dibian nói xong thì nhìn Anna, anh nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: “Hiện tại còn không biết thân thể cô có nguyên tố nào, thiên phú cô rất tốt, cô có thể thử xem.

Người bình thường phải mất rất nhiều thời gian mới cảm nhận được nguyên tố tự nhiên, thành lập liên hệ với nguyên tố tự nhiên để có thể tự do điều động chúng nó lại cần thêm thời gian, bởi vậy trước hết cô cần biết thân thể mình có nguyên tố nào mới có thể bốc thuốc đúng bệnh.”Anna gật gật đầu.


Nếu phải tốn mấy tháng thời gian mới có thể chân chính điều động nguyên tố tự nhiên,vậy sử dụng mạch pháp thuật lung tung lúc ban đầu chính là hành vi lãng phí thời gian rất không sáng suốt.Rất có thể thử mấy tháng mới nhận ra mình với loại nguyên tố này không thể tương tác, nên trước khi chính thức học tập mới cần làm kiểm tra nguyên tố tự nhiên.“Chúng ta thử hỏa nguyên tố trước đi, loại nguyên tố này có thể trực tiếp dùng mạch ngưng tụ để chiếu sáng, cũng là nguyên tố thường thấy nhất.” Dibian đề nghị nói.“Cô nhắm mắt lại minh tưởng, tìm hỏa nguyên tố rồi thử dùng tinh thần lực của mình liên kết với chúng nó, dẫn đường cho chúng nó ngưng tụ lại trong lòng bàn tay thành mạch ngưng tụ.”Anna nghe lời, cô nhớ rõ hỏa nguyên tố màu đỏ, sau khi nhắm mắt lại, rất nhanh cô đã cảm nhận được năm màu sắc phân tán khắp nơi.Cô xem nhẹ những màu sắc còn lại, tìm được ánh sáng màu đỏ.

Khi lực chú ý của cô va vào những điểm sáng đỏ đó, cô cảm giác được mình đang hấp dẫn chúng nó, chúng nhẹ nhàng bay tới phía cô.

Dưới ý niệm cô dẫn đường, chúng ngưng tụ tại lòng bàn tay cô.

Cô dẫn đường những điểm sáng sắp xếp thành mạch ngưng tụ.Từng điểm sáng phiêu đãng bay lại, bổ sung vào mạch ngưng tụ trong lòng bàn tay cô, khi một điểm sáng cuối cùng sáp nhập vào, những điểm đỏ tán loạn trong không khí giống như đột nhiên trở thành một chỉnh thể, nháy mắt “Sống” lại.Anna mở ra hai mắt, cô nhìn trong lòng bàn tay mình nổi lơ lửng một ngọn lửa màu đỏ chỉ to bằng ánh nến.“Dibian, tôi thành công rồi sao?!” Anna kích động hô lên.

Trong phút giây kích động ấy, ngọn lửa nhỏ trong bàn tay nhẹ nhàng run rẩy rồi biến mất trong không khí, giống như chưa bao giờ xuất hiện.“Đúng vậy, cô thành công rồi.

Chúc mừng cô!”Dibian cũng kích động không kém Anna, anh ta chưa bao giờ gặp qua người có thể trong thời gian ngắn như vậy học được thuật chiếu sáng.

Nếu như học được thuật chiếu sáng sẽ chân chính trở thành pháp sư thì có không ít pháp sư học đồ sẽ mất nửa năm đến một năm cho chuyện này.

Thiên phú của Anna quá nghịch thiên rồi.Hơn nữa, thân thể cô có hỏa nguyên tố, vậy chứng minh cô không phải là nguyên tố thuần ám.

Cô sẽ không giống anh ta bị coi là pháp sư sa đọa, anh ta thấy vui cho cô từ đáy lòng.Anna đã vui đến muốn lập tức bò dậy nhảy một điệu thể hiện sự hưng phấn.Cô hiện tại đã được xem là pháp sư học đồ rồi đi!Cô thật sự học được pháp thuật rồi!Kế hoạch ban đầu của Anna về tương lai là tích cóp đủ tiền trước, lại tốn năm đồng vàng đi kiểm tra nguyên tố, sau đó trở thành pháp sư.Nhưng hiện tại, cô trực tiếp nhảy qua bước tích cóp tiền và kiểm tra nguyên tố, cô đã trở thành pháp sư học đồ, vậy có thể tiết kiệm được năm cái đồng vàng rồi!Đương nhiên, nếu về sau có điều kiện, cô vẫn là sẽ đi kiểm tra để hiểu biết thêm về bản thân, vậy mới có thể học tập tốt.


Nhưng nếu không kiểm tra đo lường, cũng không ảnh hưởng đến cô tiếp tục học pháp thuật.Anna đang cao hứng nên sau khi thành công một lần, cô lại thử một lần nữa, khi nhìn thấy ngọn lửa kia, cô không nhịn được nở nụ cười.Dibian luôn đứng bên cạnh mỉm cười nhìn cô như đứa trẻ có được món đồ chơi mới vui vẻ chơi đùa, anh ta nhớ lại lúc mình mới học pháp thuật cũng hưng phấn như thế.Sau khi Anna đã thử tổng cộng ba lần, anh ta ngăn cản cô: “Anna, hôm nay cứ như vậy đi.

Thử nhiều tôi sợ cô đau đầu, bây giờ cô vẫn là người mới, tinh thần lực có hạn.”Anna lúc này mới ngừng tay, thật ra cô không có cảm giác khó chịu, nhưng nhớ tới bộ dạng thảm hại của Ác Ma khi sử dụng tinh thần lực quá độ, cô vẫn kiềm chế lại.

Cô không muốn sắc mặt mình tái nhợt như hắn, có thể nôn ra bất cứ lúc nào.Hôm nay Anna bị ở lại đây hơi lâu rồi, cô vội vàng tạm biệt Dibian, chạy về nhà.Mới vừa về đến nhà, Anna đã nghe được một trận ho khan rất nhỏ, cô nhìn thấy Gay đang rót nước, nhìn thấy cô, khuôn mặt Gay u sầu miễn cưỡng nở một nụ cười: “Anna, con đã về rồi.”Trong phòng ngủ lại truyền đến một trận ho khan, Anna nhăn mày lại: “Evan bệnh sao ạ?”“Bắt đầu từ giữa trưa nó luôn ho khan như vậy, hiện tại sốt một chút.” Gay mặt ủ mày ê nói.Trong lòng Anna trầm xuống, ở thế giới này, bệnh tật không phải là trò đùa.Cô vội vàng đi theo Gay vào phòng ngủ, Evan đang nằm trên giường, thường thường ho khan hai tiếng, toàn bộ khuôn mặt đỏ hồng.

Cô bé Adele đứng ở một bên nhìn, vẻ mặt mờ mịt.“Chị Anna…” Nhìn thấy Anna tiến vào, Adele chạy lại ôm lấy đùi Anna, cô bé ngẩng đầu lên nhìn cô, lo lắng sốt ruột hỏi: “Evan sẽ không theo A Thái và Lệ Na đến với Nữ Thần chứ ạ? Em không muốn về sau không thấy được Evan nữa, em luyến tiếc em ấy……”Anna vuốt ve đầu tóc xù xù của Adele, an ủi cô bé: “Sẽ không đâu, Evan sẽ mau chóng khá lên thôi.”Gay cho Evan uống một chút nước, cơn ho của cậu bé đã tốt hơn, nhưng trán vẫn còn nóng.“Nếu ngày mai vẫn còn sốt, mẹ nên tìm bác sĩ mua một ít thuốc đi ạ.” Anna nói với Gay.

Nếu là cô bị bệnh, cô khẳng định sẽ nằm nghỉ ngơi, chờ hệ thống miễn dịch của thân thể giết chết vi khuẩn, nhưng Evan quá nhỏ, cô lo lắng cậu bé chịu không nổi.Gay gật gật đầu, Anna lấy ra năm đồng bạc: “Mẹ, vừa rồi con được chuyển qua chăm sóc Thánh Tử đại nhân đang bị thương, đây là tiền thưởng ngài ấy cho con, trước tiên mẹ cứ dùng để mua thuốc.

Không quá hai ngày con sẽ được phát lương, mẹ không cần sợ không đủ tiền.”Hoàn cảnh gia đình bây giờ không cho phép Gay khách sáo với Anna, bà nắm lấy tay Anna, rưng rưng nhìn cô: “Cảm ơn con Anna, Evan nhất định sẽ khỏi bệnh.”Tối nay, Gay ôm Evan mang đến phòng ngủ của bà với Ivan, Anna muốn giữ Evan lại, nhưng Gay lo lắng cô nghỉ ngơi không đủ sẽ ảnh hưởng đến công việc ở phủ Bá Tước nên không đồng ý.Anna nghĩ đến việc làm của mình ở phủ Bá Tước đã là trụ cột của gia đình này nên không kiên trì nữa .Tối nay, cô bé Adele tựa bên người Anna, ôm eo cô rồi mới từ từ chìm vào giấc ngủ.

Lúc đầu Anna cũng mất ngủ, sau đó cô thử thiền định mới chìm vào giấc ngủ.Sáng sớm hôm sau, Anna xác nhận tình trạng của Evan đã khá lên, lúc này cô mới yên tâm đi đến phủ Bá Tước làm việc.Hôm nay Anna tích cực hơn nhiều so với lúc trước, cô mang theo hộp đồ ăn tới tòa nhà nhỏ nơi Thánh Tử ở, cười hỏi: “Thánh Tử đại nhân, hôm nay ngài cảm thấy thế nào?”Nghỉ ngơi cả ngày, tình trạng của Rotgar so với ngày hôm qua tốt hơn rất nhiều, sắc mặt không hề tái nhợt, không còn buồn nôn, chỉ là đầu óc còn hơi choáng váng, không thể vận động quá sức.“Khá hơn nhiều.” Hắn hồ nghi nhìn Anna, cảm thấy thái độ của cô hôm nay hình như quá mức thân thiết.Nhưng hắn nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận.Khát vọng của cô với Thánh Tử vẫn chiến thắng sự sợ hãi với giáo đình.

Nếu Thánh Tử hắn đây còn chủ động tỏ yêu thích với cô, cô nhất định sẽ đáp lại hắn.Sau khi bám vào người Thánh Tử, hắn cảm giác tiến triển rất lớn, tâm tình tốt lên không ít, thậm chí thân thể này cũng không hề mang cho hắn cảm giác khóchịu nữa.Bởi vì tâm tình tốt, hắn chú ý tới ánh mắt Anna hình như luôn dừng lại trên đầu Victor.Hắn nhớ tới, lúc trước hình như Anna luôn cố ý vô tình nhìn tóc Victor.Vậy nên, khi một lần nữa bắt được ánh mắt Anna, Rotgar nói: “Muốn sờ sao?”Anna ngẩn ra: “… Cái gì ạ?”Đúng là Anna vẫn luôn thất thần, cô lo lắng cho Evan, lại bởi vì mái tóc dài màu bạc của Thánh Tử quá bắt mắt, vừa thất thần ánh mắt cô liền không tự giác hướng đến chỗ đó nên mới khiến Rotgar nghĩ cô đang thèm nhỏ dãi mái tóc dài của hắn.Trong lòng Rotgar cười lạnh, lại còn giả vờ.Hắn nắm lấy một mớ tóc dài màu bạc, cười như không cười nhìn Anna: “Tôi cho phép cô sờ.”Anna đột nhiên tỉnh lại, cô đang bị quyến rũ hả? Làm thế nào lại đi đến một bước này? Tuy rằng thật sự cô rất muốn sờ thử, nhưng chỉ là suy nghĩ mà thôi, rất nhiều chuyện cô nghĩ đến nhưng không định làm có được không.Anna vừa định từ chối, nhưng chú ý tới biểu tình như “Bổn đại gia bố thí cho cô còn không té lộn nhào lại đây mà lấy” của Ác Ma, Anna lại có chút do dự.Mới hôm qua cô đẩy hắn, có phải bước tiếp theo là hôm nay phải dỗ hắn không?Sau khi Evan đột nhiên trở bệnh, Anna lại một lần ý thức được công việc ở phủ Bá Tước thật sự vô cùng quan trọng, hơn nữa cô lo lắng Evan bệnh nặng thêm, Thánh Tử bị Ác Ma bám vào không chừng có thể có tác dụng, lúc này rất cần lấy lòng Ác Ma, vậy nên sau khi do dự trong nháy mắt, Anna lộ ra vẻ mặt vui vẻ phù hợp với suy đoán của Ác Ma, cẩn thận dò hỏi: “Thật sự có thể ạ?”Rotgar cong cong môi cười, hắn biết chắc chắn mình không nhìn lầm.Hắn ngồi ngay ngắn, một đầu tóc dài màu bạc xõa xuống như dải ngân hà, đung đưa theo hình vòng cung mềm mại.Anna vươn tay lên, chạm vào mái tóc màu bạc thuộc về Thánh Tử....Cảm giác mịn mịn trơn trơn, sờ rất thích!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.