Tử Dạ Tình Triền

Chương 104



“Không có.” Tô Dạ mở to mắt, lắc đầu.

“Mẹ cùng anh nói trước khi em mang thai buổi tối ngủ luôn không thoải mái, chân hay rút gân, muốn xoay người bụng sẽ khó chịu, sau này anh sẽ nhiều nhìn em, có cái gì không thoải mái nhất định phải cùng anh nói, Tiểu Dạ, đều là anh không tốt, cho ngươi chịu khổ nhiều như vậy.” Nghe Dư Tuệ nói Tô Dạ khi đang mang Tô Hân chịu khổ, y liền cảm thấy đau lòng.

“Không có rồi.” Tô Dạ cười cười, đem mặt vùi vào lồng ngực Lục Tử Hiên.“Vừa mới không phải không khó chịu sao, đều là bởi vi có ca ca.”

Lục Tử Hiên hôn hắn,“Sau này anh cũng sẽ không để em khó chịu nữa.”

Rõ ràng thực không lãng mạn nhưng Tô Dạ lại cảm thấy trong lòng ấm áp, ôm lấy y.

“Tiểu Dạ.”

“Sao?”

“Mệt không?”

“Không mệt… Vừa mới ngủ.”

“Kia… Chúng ta làm đi.” Nam nhân đột nhiên hai mắt tỏa ánh sáng nói,“Ta hỏi bác sĩ Chung, nói hiện tại em có thể thích hợp ‘Vận động’ nga.” Nói xong Lục Tử Hiên còn xấu xa đưa tay vói vào trong quần áo Tô Dạ.

Tô Dạ có điểm ngượng ngùng, ca ca quả nhiên thời điểm nào cũng không quên loại sự tình này, đại sắc lang. Nhưng là vẫn là không có kéo tay Lục Tử Hiên đang trên người mình tác quái, chỉ là mặc y vuốt.

“Anh nhịn ba tháng.”

“Em biết.” Tô Dạ cười cười, hiện tại ca ca như là hài tử không được ăn đường.“Vậy làm đi.”

Lục Tử Hiên hưng phấn hôn hắn, một bên đem trên người áo ngủ Tô Dạ cởi.Chỉ có ba tháng bụng cũng đã lớn, Lục Tử Hiên theo môi Tô Dạ vẫn hôn đi xuống, hàm trụ Tô Dạ tiểu hầu kết đùa bỡn, rồi mới ở trên cổ in lại hồng ngân.

“Ân… Ca ca… Đừng tại kia rất rõ ràng…”

“Không sợ, không ai dám nói.” Lục Tử Hiên tiếp tục.

Đương nhiên không ai dám nói, nhưng là ta sẽ ngượng ngùng a. Tô Dạ buồn bực nhưng là Lục Tử Hiên như là cố ý, mỗi lần đều muốn làm ô mai tại chỗ thấy được, đôi khi không làm cũng muốn ở trên người lưu lại ấn ký. Nhớ tới mỗi lần biểu tình Chung Kiện nhìn đến sau khi đều sẽ có chút xấu hổ đem ánh mắt dời. Có một lần còn nhắc nhở bọn họ hiện tại ở kì đặc thù, thiếu làm vẫn hơn.

Cởi Tô Dạ quần áo sau, Lục Tử Hiên liền nhìn đến Tiểu Dạ bụng hở ra, tay chậm rãi vuốt, Tô Dạ đỏ mặt, dồn dập thở dốc. Hắn chịu không nổi chính là ca ca sờ bụng, cảm giác rất kì diệu…

“Nơi này có chúng ta bảo bảo.”

“Ừ.”

Hôn môi nơi đó cơ hồ là thói quen mỗi ngày của Lục Tử Hiên, có đôi khi Tô Dạ sẽ nghĩ ca ca nên không phải bởi vi phía trước không cùng Tô Hân trao đổi cảm tình hiện tại mới có thể như vậy đi? sớm trao đổi cảm tình? bất quá ca ca như vậy khiến Tô Dạ cảm thấy hảo khả ái.

Lục Tử Hiên cầm phía dưới Tô Dạ giúp hắn bộ lộng,“Tiểu Dạ,em còn nhớ rõ chúng ta lần đầu tiên làm tình không?”

“Nhớ rõ.” Không rõ ca ca sao đột nhiên nhắc tới chuyện này,Tô Dạ không biết sao lại đột nhiên đỏ mặt, bởi vi hắn nghĩ tới một cảnh tượng.

“Bộ quần áo kia bây giờ còn không?” Lục Tử Hiên đột nhiên tựa vào bên tai Tô Dạ nói.Y vẫn nhớ rõ khi đó Tô Dạ đem chính mình không cần áo sơmi đặt ở đầu giường,y cũng nhớ rõ có một lần chính là bởi vi thấy bộ quần áo kia lại khiến mình đang cùng Tô Dạ làm tình bắn.

Tô Dạ cũng tự nhiên biết ca ca nói là bộ quần áo nào, đỏ mặt gật gật đầu, hắn vẫn không vứt.

Lục Tử Hiên thấy Tô Dạ chẳng những đỏ mặt, đối mình còn có điểm trốn tránh, đột nhiên suy nghĩ nên sẽ không còn cái gì mình còn không biết đi?

“Tiểu Dạ, ngày đó trừ đem quần áo của anh để lại, còn làm cái gì?”

Quả nhiên, bên tai đỏ nhất định có cái gì mình còn không biết.

“Nói đi.” Lục Tử Hiên vươn đầu lưỡi liếm tai Tô Dạ khiến hắn run rẩy.

“Không cần…” Tô Dạ lắc đầu, hắn cũng không biết vi cái gì đột nhiên nhớ tới cảnh tượng kia, nếu nói cho ca ca cảm giác thực mất mặt a…

Lục Tử Hiên ý xấu cười cười, nắm dương v*t Tô Dạ bộ lộng nhanh hơn.

“A… Ân…. Ca ca…”

“Nói sao?”

“A, không cần… Ân a…”

“Không nói a.” Lục Tử Hiên tà mị cười,ngón tay chui vào hậu huyệt Tô Dạ,“Ướt thành như vậy, lão bà, không nói đêm nay sẽ không đi vào.”

Y biết Tô Dạ cũng muốn.

“Ca ca xấu xa.” Tô Dạ mở to xinh đẹp ánh mắt nhìn Lục Tử Hiên. Này rốt cuộc là tra tấn y vẫn là tra tấn mình a?

“Còn có tệ hơn.” Lục Tử Hiên lấy một dây lụa trực tiếp trói Tô Dạ dương v*t.

“Ca ca cởi bỏ… A..” Phía trước trướng trướng,tuy hiện tại sẽ không đặc biệt khó chịu nhưng là khi sắp bắn tinh nếu như bị trói chặt, khẳng định sẽ phi thường khó chịu.

“Lão bà không nói?” Lục Tử Hiên ủy khuất nhìn hắn, một bên sáp hai ngón tay tiến vào hậu huyệt Tô Dạ, bên trong thật ướt,thật nóng, nghe nói người mang thai bên trong đều đặc biệt thoải mái, cho dù Tô Dạ là nam cũng không ngoại lệ.

“Ân… Ca ca… Đừng… A …”

“Lão bà, vậy nói đi.”

“A… Ca ca.. Mau vào… A.. thật ngứa… Bên trong…”

“Đừng dụ hoặc anh.” Quả nhiên thanh âm của Lục Tử Hiên đã khàn khàn, kỳ thật thật vất vả có thể làm,y cũng muốn coi trời bằng vung trực tiếp làm một hồi nhưng là đột nhiên phát hiện việc hảo ngoạn đương nhiên nổi lên nam nhân hảo quan tâm.

Tô Dạ cố ý kẹp chặt hậu huyệt gắt gao hấp nam nhân ngón tay nhưng là Lục Tử Hiên là quyết tâm không cho hắn, thế là chỉ có thể thanh âm run rẩy nói đến,“Ta nói cho ca ca… Ca ca không được… Cười ta…” Hắn tìm không thấy từ, chỉ có thể dùng cười này từ.

“Đương nhiên không cười.” Nam nhân hôn hôn hắn.

“Tại ca ca đi… A…Em đem… Ca ca bắn tại… Bên trong tinh dịch… A.. Lấy ra đến ăn…” (*che mặt* Tiểu Dạ bé thật biến thái)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.