Về đến lớp nó tiến về phía bàn của mình đang định úp mặt xuống bàn ngủ thì bọn bạn cưng lại đến hỏi thăm
-Ê mày sao vậy từ hôm sảy ra chuyện mày trầm vậy .-Anh
-Ừ chính đó sao vậy kể cho bọn này nghe đi .-Mai
-Có gì đâu chỉ là hơi mệt nên mới vậy ,chúng mày nghĩ tao có thể làm sao chứ .-nó
-Thật chứ .-Ngọc
-Ừ thật .-nó nhăn mặt
-Thế thì ok rùi mà mai đi chơi hả .-Anh
-ừ chắc thế .-nó
-Sao lại chắc ,mày lo hết rùi chứ .-Mai
-Ừ tao nhờ người lo rùi yên tâm .-nó
-À hay tẹo về vào bar chơi đi ,chúng ta bàn về việc này lun .-Mai
-Ừ ok .-Anh
-Sao cũng được .-nó và bọn kia nói vài chuyện linh tinh rùi trống vào lớp thì lại về chỗ ,Bọn hắn ko bít đi đâu cũng vào lớp sao đó .nhưng nó và hắn thì vẫn vậy 2 người này ngồi cùng nhau làm cả lớp đóng băng đồng loạt ,chẳng bù cho bọn kia ko khí vui tươi ,toàn màu hồng
………………………………………………………………………………………
Hết giờ chúng nó kéo nhau về rủ nó nhưng nó bảo sẽ vào bar sau bảo bọn kia vào trước ,nó cũng ko thấy đâu .Bọn mai cũng thấy Hắn và nó có vấn đề nên rủ nhau đi trước bàn về vấn đề này ,còn nó sau khi bọn bạn tí tửn kéo nhau đi thì 1 mình lê xác xuống lấy xe với tâm trạng ko thoải mái chút nào ,có lẽ nó sẽ phải đi đâu cho tâm trạng khá hơn chút ,nó cũng ko hiểu sao mà tâm trạng của mình lại nặng nề như thế này ……Tại sao ….thật sự nó cũng ko hiểu được ,…..ngàn câu hỏi đang hiện lên trong đầu nó ….
Bãi đỗ xe .Nó ra đến xe thì thấy bản mặt hắn đang đứng dựa người vào xe nó …Cái dáng mà nó ghét cai ghét đắng ( chưa bít được đâu kakak )
Nó ko thèm nhìn hắn mở cánh xe rùi bước vào hắn thấy vậy thì cũng nhanh tay mở cửa nhảy tọt vào ngồi cùng
-Làm gì vậy ,-nó lạnh lùng
-Nói chuyện chút đi ,tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện ko nên mai như vậy .-Hắn
-Chúng ta …..sao ….hờ có chuyện gì cần nói nữa .-nó
-chuyện lần trước tôi xin lỗi ,tôi ko cố ý làm vậy chỉ là …….-hắn
-Chỉ là sao ..-nó
-tôi…tôi ..cũng ko biết nhưng tôi…..-hắn khó nói
-Tôi sao …-nó
-Tôi ko thích…tên đó làm vậy với cô …-hắn nói xong thì ngại quá cúi hẳn mặt xuống ko giám ngẩng lên lun (bó tay với anh nầy )
-Lỗi tại tui sao .-hắn
-chả thế ….à ko .-hắn
-Anh ..-nó
-Tôi xin lỗi .-hắn
-Để xem đã .-nó
-Này quá đáng thế ,chả phải xin lỗi rùi sao ,cô bít là lần đầu tiên tôi xin lỗ 1 người đó .-hắn mất bình tĩnh
-hờ xem ra tui có phước quá ha .-nó cười nụ cười mà đã lặn mất mấy ngày nay
-Hờ tâm trạng vậy là tha thứ rùi hả ,.-hắn cười
-hờ tạm tha đã .-nó
-hehe vây về bar chơi đi bọn kia đang chờ đó .-hắn
-ukm .-nó nói rùi phóng đi
Về phía bọn kia Mai và Minh đi 1 xe ,Ngọc và Quân đi 1 xe còn Anh và Khánh đi 1 xe
Trên xe của Anh
-Khánh này cho Anh hỏi chuyện này nha .-anh nhìn khánh
-ok hỏi đi làm gì mà đeo mặt nghiêm trọng vậy .-Khánh cười
-Khánh thích Hân ko .-anh
-há .-khánh ngạc nhiên
-À….mình ko có ý gì đâu chỉ hỏi vậy thui .-Anh
-À chuyện đó cũng ko phải khó nói gì ,thật ra trước kia khi gặp Hân thì khánh cảm thấy thật sự rung động ,nhưng thời gian trôi qua Khánh lại thấy mình với Hân như 2 anh em vậy ,cũng chính vì vậy mà Khánh đã nhận ra 1 điều quan trọng hơn hyhy .-Khánh
-điều gì vậy .-ANh tò mò
-Bí mật chưa phải lúc hehe ,mà Nah hỏi có việc gì ko .-Khánh làm mặt cười tủm tỉm
-À là mình mún câu hợp tác dựng 1 màn kịch .-anh
-để làm gì .mà kịch gì .-Khánh
-Cậu bít là Hân và lâm có tình cảm với nhau chứ .-Anh
-ừ mình cũng đoán ra vậy từ lâu rùi
-Thế nên để họ tự nhận ra tình cảm của mình là hơi khó nên chúng ta cần giúp 1 tay .-anh