Ôi xin chào mọi người, quá trời là lâu ròi bọn tui mới ra chapter mới. Lần này bọn tui trở lại với quyết tâm là lấp hố cho xong trước khi bọn tui tốt nghiệp, nên tui gởi lời cảm ơn rất chân thành đến các bạn đọc chưa bỏ rơi bọn tui sau gần ấy thời gian biệt tung biệt tích:") Vậy, bọn mình tiếp tục câu chuyện của bọn Tứ đại nào...!!
- ---------------
< Dưới sân vận động>
< #ồn ào# >
Sau màn khai mạc, mọi người được giải lao một lúc để chuẩn bị, di chuyển đến nơi diễn ra môn thi của mình. Trong số các môn diễn ra đầu tiên, có môn bắn cung mà 2 trong 4 tứ đại đăng kí thi, vậy thì ngại chi mà không đi hóng hớt nè:)))
- - Tại sân thi bắn cung --
Hội bạn thân T.Thanh, T.Băng và cả 3 tên rãnh rỗi A.Dũng, M.Duy, T.Nhã đều có mặt tại chỗ dành cho khán giả cổ vũ. 2 đứa T.Di và Ái Vũ cùng B.Trang thì đang đứng ở chỗ các thí sinh chuẩn bị thi để nghe thể lệ, phổ biến luật thi các kiểu, mặt 2 nàng rõ chán, chả biết ông thầy định nói những chuyện rõ như mặt trời thừa thãi kia đến nào
< Giọng ông thầy nói qua mic >.....cung là môn thể thao sử dụng cung để bắn tên vào đích từ những khoảng cách khác nhau.Kết quả được tính bằng số điểm bắn trúng đích. Cung dùng cho thi đấu dài 160 đến 180 cm. Mũi tên dài từ 60 đến 72cm. Ở đây chúng ta thi vòng đấu loại và không áp dụng đấu xương cá. Đó là mỗi vận động viên có tổng cộng 5 lượt bắn, mỗi lượt bắn 3 mũi tên. Cuối cùng tính tổng của 5 lượt. Bia chính ta có recurve sơ cấp cự ly 12m bia 30cm và recurve trung cấp cự ly 18m bia 30cm..pla pla...
Trong lúc người phụ trách tổ chức nói rõ thể lệ cuộc thi, thì TDi đến vị trí có sẵn tên của mình với cung và 15 mũi tên giống nhau. Cô cầm lấy cây cung xem xét rồi vươn tay kéo giãn dây cung ra, thầm đánh giá -" cung ổn, không vẫn đề ". Cô đặt cung về chỗ cũ tiếp đến lấy mũi tên lên nhìn. Rất đẹp, gọn. Nhưng có vẻ nặng hơn mức trung bình. Cô cầm cây này rồi tiếp tục thay cây khác. Đúng vậy, nó dường như đã nặng hơn, chắc chắn có vấn đề. T.Di xiết chặc mũi tên trong tay, tiến đến chỗ thầy phụ trách dụng cụ.
" Thầy ơi, em có chuyện muốn hỏi "
Ông thầy nghe có người kêu liền xoay lại xem -" Có chuyện gì? "
T. Di đưa cây tên ra -"Thưa thầy, mũi tên này không hợp với thể lệ cuộc thi đề ra "
Ông thầy lười nhác cầm mũi tên đưa lên xem-" Hửm, tôi thấy bình thường mà. Em mới là không hợp đấy. Dẹp.. Về chỗ đi "
T.Di cầm lại mũi tên từ tay ông thầy-" không có vấn đề gì thật ạ? "
Ông thầy lườm T.Di-" Tôi là người đã kiểm tra tất cả các dụng cụ trên sân bãi này, làm sao có sai xót được chứ. Em không nên có ý nghĩ rằng dụng cụ tôi chuẩn bị có vấn đề "-Nói một loạt, ông thầy xoay người rời đi tiến đến trung tâm.
T.Di lạnh nhạt nhìn mũi tên trên tay rồi về chỗ chuẩn bị của mình. Cô nhìn lên sân bắn. Hẳn là Ái Vũ sắp thi. Cô nàng cầm cung tên lật lên lật xuống lật qua lật lại, cuối cùng Ái Vũ cũng xách theo cung tên đến chỗ Ông thầy phụ trách dụng cụ lúc nãy
" Thưa thầy "
Ông thầy nhăn mày quay lại nhìn Ái Vũ, hằn giọng -" Chuyện gì? "
Thái độ gì vậy kìa?, Ái Vũ đắng đo, xong vẫn nói -"Thưa thầy, em cảm thấy cây cung này có vấn đề "
" Em nói bậy bạ gì đấy! Dụng cụ do tôi chuẩn bị sao lại có vấn đề "
Ái Vũ híp mắt lại nói -" Thế thầy kéo ra để kiểm tra giúp em được không? "
Ông thầy bực bội cầm cây cung xem xét một lượt rồi nhìn hai đầu dây, xong tay phải kéo dây, tay trái giữ cung. Kéo ra rồi thu vào rồi kéo ra. Vừa định quay qua mắng Ái Vũ thì.. Dây cung chợt đứt, ông thầy không kịp phản xạ, mắt nhìn dây cung đánh thẳng vào mặt. Một dòng máu tươi chảy dài xuống cằm. Ông thầy đau điếng quăn bỏ cung, hai tay bụm mặt. Do tiếng động khá lớn nên mọi người đều nhìn sang. Ái Vũ hả hê trong lòng. Nhưng tay và chân vẫn nhanh nhạy chạy đến bên ông thầy, kêu to -" Thầy, thầy có sao không, thầy...."
Các giáo viên khác vội chạy lại mang ông ấy đến phòng y tế. Một con thí tốt vừa được đưa đi. T. Di từ nãy giờ quan sát, nếu cô không đoán nhầm thì không chỉ riêng một ai mà tất cả 4 người bọn họ điều bị nhắm đến. Là ai? Cô nhíu mày trầm tư ít lát, không có nhân vật tiêu biểu.
Ở kia Ái Vũ hất mũi cao hơn đầu, chắc bã đang hả hê trong lòng vì vừa trả được cục tức
Sau khi các giáo viên trấn an thí sinh, cuộc thi được tiếp tục diễn ra bình thường. Trong top thí sinh thi lượt đầu có Ái vũ và B.Trang. Cô nàng Ái Vũ thi thố vô cùng tự tin, bắn vun vút mà không tốn quá nhiều thì giờ nhắm gắm gì, tất cả mũi tên cô phóng ra đều an tọa ở tâm 10 điểm, nhưng chả hiểu là do cô quá tự tin hay do bị phân tâm điều gì mà 2 mũi cuối, 1 mũi cô bắn ra chỉ trúng vòng 8 điểm và một mũi 9 điểm, Ái Vũ ngơ hết một lúc lẫm bẩm -" không thể nào.. "
Đến lượt T. Di dự thi, cô vào vị trí với việc chỉ dùng hai tay giữ cung tên, giương ngắm bắn, không dùng thêm các điểm tì khác, mũi đầu tiên cô nhắm tâm 10. Mũi tên xé toan không khí lao đi vun vút trong không gian, chỉ còn vài cm nữa sẽ an tọa ngay tâm 10, nhưng do mũi tên nặng hơn bình thường nên cân bằng về vận tốc bị phá vỡ. Nó lại chệch xuống cắm vào vòng 9 điểm.T.Di nhìn mũi tên trên bia rồi suy nghĩ gì ấy, cô lấy một mũi tên lắp vào và giương, tính theo tốc độ và khối lượng thì chệch so với lúc nãy 30° hướng lên. Thế là ổn. Cô buông tay, mũi tên lại lao vun vút bay thẳng vào vòng 9 phía trên, nếu tính toán đúng thì. Vâng! Mũi tên đã thành công đáp xuống tâm 10 điểm. ( kèm theo đó là tiếng la hét kích động của cổ động viên mỗi khi mũi tên cô nàng yên vị ở tâm 10, chị quá ngầu luôn chị ơii)
" Ái Vũ nó sao vậy trời, T.Di nữa, vậy mà mũi đầu chỉ được 9 điểm "- T.Băng xoa cằm
" tớ đoán dụng cụ thi của bọn họ có vấn đề "- T.Thanh
" ban nãy 2 đứa nó lần lược đến tìm ông thầy kia còn gì, ông thầy đó còn bị cây cung quất cho nát mặt, ôi... nhỡ con Vũ nó không phát hiện thì sao? "- T.Băng nói đến đây thì rùng mình
" chắc chắn là không rồi "- M.Duy cười hờ
" tớ thấy 2 người họ thi rất tốt đó chứ? "- T.Nhã
" chắc chắn cậu chưa biết, 2 người bọn họ nổi tiếng trong... ái "- T.Băng đang cao hứng thì bị T.Thanh nhanh tay cốc đầu 1 cái nhắc nhở trước, mắc công con bạn lại nói ra những đều không nên nói -" ais.. rồi rồi "- T.Băng xoa đầu liếc nhỏ bạn rồi tiếp tục chuyện đang nói dở - " 2 người bọn họ đều là cao thủ của sự chính xác cả, lúc còn ở Pháp, bọn họ nổi tiếng với tài thiện xạ rất ư là cừ chứ đừng nói gì đến dăm ba cái môn bắn cung "
" ồ.. "- M.Duy và T.Nhã cùng nhau trầm trồ. A.Dũng thì không quá ngạc nhiên, vì trong lòng anh chàng từ lâu đã khảng định thân phận của 4 con người này
Kết quả chung cuộc, T.Di xuất sắc đứng thứ nhất với tổng điểm là 149/150, vị trí thứ hai là chị Ái Vũ với bản mặt khó ở đứng trên bục nhận giải, tổng điểm của Ái Vũ là 147/150, thứ ba là 1 chị khối trên với tổng điểm là 141/ 150, lớp trưởng B.Trang đứng thứ 6 trên bảng xếp hạng. Ở phía xa xa, luôn có ánh mắt khinh ghét quan sát những gì đã diễn ra từ đầu tới cuối, miệng bực tức mắng mỏ vì âm mưu của mình lại chẳng có tác dụng
" Mẹ kiếp, đi thôi "- người ở giữa nói rồi rời đi, theo sau là 2 người nữa...
=> Truyện chỉ được cập nhật tại Wattpad. Tất cả trang wep khác có đăng tải đều là bản sao chép chưa được sự cho phép của tác giả.
Sau khi kết thúc một loạt các môn thi đầu tiên thì mọi người lại chuẩn bị cho lượt các môn thi diễn ra tiếp theo, đợt thi này có môn nhảy cao mà T.Thanh đã đăng kí. Ăn mừng chiến thắng của T.Di và Ái Vũ xong xui, mọi người kéo nhau đến nơi diễn ra môn nhảy cao
Mọi thứ có vẻ bình thường và cuộc thi bắt đầu, ở phía cổ động có một lũ người quá khích la hét ồn ào làm ai cũng chú ý, chính là hội bạn thân của T.Thanh chứ ai, Ái Vũ và T.Băng cầm đầu, lôi kéo cả T.Di và đám thanh niên rãnh rỗi kia hò hét -" THIÊN THANH- CHIẾN THẮNG- THIÊN THANH- VÔ ĐỊCH- DEYYYYY ". T.Thanh đưa mắt về phía cả đám đang đứng cổ vũ, Ái Vũ nhoẻn miệng cười giơ ngón cái lên lại xoay xuống dưới, ánh mắt tràn đầy thách thức. Thì ra Ái Vũ giở trò để T.Thanh chú ý đến sự khiêu khích của cô, T.Thanh chỉ nhướng mày 1 cái rồi quay đi, cô cảm thấy lũ người này quá hài hước, nó thật sự khiến cô cảm thấy vui vẻ
" THIÊN THANH- CHIẾN THẮNG- THIÊN THANH- VÔ ĐỊCH... "- Ái Vũ đang nắm tay T.Di đưa lên rồi đưa xuống, thì T.Di giật tay ra, lườm con bạn 1 cái rồi đi tìm chỗ ngồi, trẻ con hết sức, A.Dũng cũng rời bọn đến ngồi gần T.Di
" ừm ban nãy không có vấn đề gì xảy ra chứ? "
" ban nãy là ban nào? vấn đề gì là vấn đề chi? "- T.Di nhìn thẳng về trước mà trả lời
" thôi bỏ đi "- A.Dũng cũng chả biết phải kéo dài cuộc trò chuyện này như thế nào. Lũ người kia la hét đủ mệt xong cũng tự động nghỉ, lần lượt đi tìm chỗ ngồi cả
" 2 người mới nói cái gì à "- M.Duy ngồi kế A.Dũng hỏi
" chẳng có gì "- A.Dũng chép miệng chán chường. M.Duy phì cười 1 cái rồi quay sang tiếp tục theo dõi cuộc thi
- ------0~0-------
Xà càng lúc càng được nâng cao, thí sinh càng lúc càng bị loại nhiều hơn, cuối cùng thì xà đã đạt mức 1m60, chỉ còn T.Thanh và 1 chị khối trên còn trụ lại đến mức xà này, tuy nhiên ban nãy chị khối trên kia đã nhảy rớt xà, cho nên nếu cô nhảy qua thì cô sẽ là người chiến thắng. T.Thanh chuẩn bị hướng nhảy chếch 25°. Tuy đây không phải là mức cao nhất cô từng nhảy nhưng khi cô bị mất tập trung, rất có thể nó sẽ là mức nhảy vô cùng khó. T.Thanh hít sâu 1 hơi, cô phải vượt qua nó, cứ xem như hiện tại cả thế giới chỉ có cô và cây xà, cô phải vượt qua nó. Cô lọc tất cả mọi người xung quanh, xóa đi sự tồn tại của họ. Cô bắt đầu chạy một đoạn, còn cách 2m, cô bắt đầu tăng tốc giẫm lấy đà chuẩn bị nhảy. Bỗng... một loạt tiếng ồn từ loa phát thanh của trường phát ra. 85 - 95 - 100 - 110dB(decibel) làm tất cả mọi người phải bịt tai lại
( thông tin thêm: Có thể bạn chưa biết khi tiếng ồn đạt 110 dB thì chỉ mất 1 phút 29 giây tai bạn sẽ bị hỏng)
Do quá tập trung vào việc nhảy cao, T.Thanh không kịp phản ứng, tiếng ồn khiến cô giật mình mất đà ngã theo quán tính về trước, cứ như vậy thì cái mặt của cô sẽ an tọa nơi đất mẹ. T.Thanh cố gắng chịu lại bằng chân, cô ngã người chống hai tay xuống đất lộn tròn một vòng bằng vai và lưng, tuy giảm được lực ma sát nhưng do quá bất ngờ nên chân cô bị trật khớp.
T.Di là người phản ứng lại đầu tiên sau khi tiếng ồn biến mất. Cô vội chạy lại phía T.Thanh đang nằm ôm 1 chân trên đất
" Chỉ bị trật khớp. Không sao "- T.Thanh chật vật nói.
Trong lúc đó một số học sinh và giáo viên vào phòng phát thanh kiểm tra thì chỉ thấy cửa mở toang mà không thấy ai bên trong. T.Di trầm mặt
" mau đưa T.Thanh đến phòng y tế đi "- T.Băng hét lên
" để tôi "- A.Dũng nói rồi nhẹ nhàng hết sức để bế T.Thanh lên, sau đó cùng mọi người đến phòng y tế. T.Di thì ở lại, cô nhìn quanh một lúc, trò đùa này có vẻ càng lúc càng quá trớn, và cô không thể xem thường độ nguy hiểm của nó được nữa
" Th..Thiên Di à "- B.Trang dè chừng đến chỗ T.Di đang đứng
" hửm "- T.Di quay sang nhìn cô bạn, nhìn B.Trang có vẻ sợ sệt, mặt trắng bệch -" sao vậy? "
" à...tui... "< reng reng reng....>- B.Trang bị tiếng chuông điện thoại của chính mình làm cho phát hoảng, cô nàng lấy đt xa xem
" cũng không có gì... tui..tui đi nghe điện thoại đã "- nói rồi B.Trang lập tức rời đi. T.Di nheo mắt nhìn theo, cô nghe mùi manh mối ở cô bạn này...