Tô Mạt không để ý tới anh, trừng mắt liếc anh một cái rồi mặc quần áo tử tế xuống giường.
“Muốn đi đâu?”
“Đá.” Tô Mạt cũng không quay đầu lại
Một lát sau, Quý Thần Hi cũng thỏa mãn mà phun ra hơi thở ngột ngạt
“Tô Tô của anh quan tâm anh nhất, sợ mặt đẹp trai của anh biến hình không đáng yêu hí! Nhẹ một chút, rất lạnh đó!”
“Ngừng lại tự kỷ đi, tôi ghét nhất là dáng dấp đàn ông xinh đẹp giống như phụ nữ.” Cô nhớ tới Lưu Lăng và cuộc hôn nhân thất bại, tự nói với mình, đàn ông bộ dáng xinh đẹp sẽ không chung thuỷ.
Cho dù anh ta sẽ không đi ra bên ngoài câu tam đáp tứ, tầm hoa vấn liễu, nhưng gương mặt đó cùng bộ dáng tuấn mỹ kia chỉ cần vừa đứng ở đầu phố, sẽ có rất nhiều cô gái xinh đẹp nhảy vào trong lòng.
Đầu năm nay không có Liễu Hạ Huệ, có lẽ một, hai người thì sẽ cự tuyệt, số lượng nhiều thì không thoát khỏi được, về lâu dài rất khó mà không động tâm, gặp dịp thì chơi.
Giống như mình và anh ta cũng không phải là ở dưới cồn rượu sao?
Nói đến thật là buồn cười.
Tô Mạt vừa làm tiêu sưng cho Quý Thần Hi, vừa chua xót trong lòng.
“Tô Tô, em muốn anh tự mình hại mình mấy dao, hay là dội a-xít clo-hy-đríc?” Bộ dạng anh ra vẻ thấy chết không sờn.
Cô không trả lời mà dùng cục đá bỏ vào vải bố thoa nhẹ mắt của anh, không tiếp tục cái đề tài này.
“Anh vào bằng cách nào?”
“Mở cửa đi vào.” Giọng nói buồn bực của anh kéo kéo tóc của cô.
“Anh biết là tôi không hỏi cái này.” Cô dùng sức đè vào vết thương tỏ vẻ trừng phạt.
Quý Thần Hi nhếch miệng kêu đau, quyết định thừa nhận sai lầm: “Là thương nhân xây dựng cái tiểu khu này á! Là bạn tốt của anh, anh bảo cậu ấy làm cho anh thêm một bộ chìa khóa của em”
Quả nhiên là sớm có kế hoạch, cái gì mà vô tình gặp gỡ, đều là lấy cớ!
Tô Mạt liếc Quý Thần Hi một cái, ngẩng đầu nhìn đồng hồ biểu hiện: “Lăn qua lăn lại cũng sắp năm giờ rồi, tám giờ tôi có một cuộc họp ăn sáng, trước bảy giờ ra cửa, nếu như trừ rửa mặt, thay đổi quần áo”
“Xin nghỉ.”Quý Thần Hi quả quyết nói.
“Tô Tô, anh không muốn em vì một cuộc họp ăn sáng mà mệt mỏi, anh là bác sĩ, rất rõ thể trạng của em, bây giờ em đang trong kỳ điều trị, không chịu được mệt mỏi.”
“Tôi chống đỡ đựơc.” Cô cậy mạnh mà nói.
Mấy ngày nay ở chung, cô biết Quý Thần Hi không có nói dối, y thuật của anh quả thực là cao hiếm thấy, thân thể của mình khi được anh chăm sóc điều trị bằng mấy dược thiện thì đã bắt đầu cải thiện, chỉ là cô không muốn mất đi công việc bây giờ.
Quý Thần Hi đau lòng cho cô vì lượng công việc quá nặng: “Chống đỡ được không có nghĩa là khỏe mạnh, em muốn rút ngắn mạng sống của mình?”
Trái tim của Tô Mạt mềm lại và vây quanh lấy hông của anh: “Mấy giờ mà thôi, ngày mai lại là thứ sáu, có thể lập tức nghĩ ngơi rồi.”
“Không được, em bị dung túng quá lâu, và cần có người để kềm chế em lại.” Anh dịu dàng vuốt vuốt mái tóc dài của cô.
“Nhưng mà cuộc họp rất quan trọng, là liên quan đến hành chánh nửa năm sau “
Quý Thần Hi đem ngón trỏ điểm ở giữa cánh môi mấp máy của cô. Vẻ mặt nhìn chằm chằm vào cô, dịu dàng cười: “Quan trọng hơn cũng không quan trọng bằng em, em là bảo vật trân quý nhất trong lòng anh, ngàn vạn sinh mệnh của con người so ra cũng kém hơn em ở trong lòng anh, huống chi là hành chánh gì đó.”