Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Chương 59: Provence (2)



Provence nằm ở miền nam nước Pháp, bắt đầu từ ngày ra đời, thì lính bảo an địa phương cẩn thận trông chừng bí mật của nó.

“Provence” đã không còn là một khu vực với tên gọi đơn thuần nữa, nó đại biểu cho một loại bình thường không lo âu buồn phiền, với cách sống ung dung lười biếng, một loại không cạnh tranh hơn thua, nhìn cảnh hoa nở hoa tàn ở trước sân; thích thì đi, thích thì ở, nhìn cảnh mây trời chậm rãi nhàn hạ.

Khoảnh khắc Tô Mạt đi ra khỏi khoang máy bay, trong chốc lát đều là tâm thần sảng khoái nhẹ nhõm, dễ chịu. Trong không khí hình như chứa đựng mùi thơm hoa oải hương, bách lý hương, và rất nhiều mùi hoa mà cô không biết tên.

Tô Mạt hít một hơi thật sâu, không khí thật trong lành, cũng không có một tia tạp chất nào, thậm chí còn tốt hơn so với Giang Nam: “Nơi này. . . . . . Chính là Provence?”

Quý Thần Hi cười nhẹ và nói: “Nơi này chính là sân bay của Provence, chúng ta ở trang viên của vùng núi Luberon, nơi đó có một mảng lớn hoa oải hương, nhưng lúc này là mùa đông, nên có thể không thấy được biển hoa màu tím xinh đẹp đó.”

Tô Mạt có chút nghi ngờ nhìn Quý Thần Hi: “Hình như anh đối với nơi này rất quen thuộc? Còn nữa…, tại sao chúng ta phải ở tại trang viên?”

” . . . . . . Là như vậy” Ý nghĩ của Quý Thần Hi xoay chuyển, cười hắc hắc: “Mấy ngày trước trong mấy người bạn tốt kia tới tìm anh, có một người gọi là Âu Húc Nhật, cậu ấy là người Châu Âu, cho nên lúc đi nghiên cứu bọn anh thường xuyên đến bên này. Về phần nông trang, đó là biệt thự riêng của Ôn Nhược Khê, cậu ấy muốn chúng ta trước tiên ở bên này một thời gian, nếu như chi nhánh công ty ở bên Paris có cần, thì chúng ta sẽ tùy lúc đi qua.”

“Nhưng mà, không phải chúng ta ở Paris thì dễ dàng hơn sao?”

“Cho nên nói Nhược Khê là bạn tốt của anh sao” Quý Thần Hi ung dung bịa chuyện nói dối: “Ở Paris người vừa đông, không khí lại không tốt, dù sao lần này chúng ta cũng chỉ là trợ giúp cho chi nhánh, nếu không có nhận được mệnh lệnh thì dưới tình huống này chúng tôi hoàn toàn tự do, đương nhiên là phải hưởng thụ Châu Âu xinh đẹp thật tốt rồi.”

Tô Mạt nhiều lần nghĩ tới câu trả lời không có kẽ hở của Quý Thần Hi. Lời nói như vậy thì không sai, nhưng lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. . . . . .

“Được rồi được rồi, không nên suy nghĩ nhiều nữa, coi như là để cho mình được nghỉ ngơi thoải mái không phải là rất tốt sao?” Quý Thần Hi sợ cô sẽ hoài nghi, nên vội vàng nắm tay của cô đi ra khỏi sân bay.

Từ sân bay đi đến vùng núi Luberon dọc đường đi đều là búp hoa hoa oải hương, chưa nở rộ, một bó hoa bao lấy màu tím lốm đốm, không ngừng đung đưa ở trong gió, dưới trời xanh mây trắng, mọi thứ đều giống như ngọc lưu ly xinh đẹp.

Provence thật là đẹp. . . . . .

Quý Thần Hi lái chiếc xe thể thao màu xanh chạy băng băng có đường hoa hai bên, vô tình quan sát khuôn mặt của Tô Mạt mang chút nụ cười, và cũng cảm thấy rất thỏa mãn.

Anh đã nói với Tô Mạt, chiếc xe này là mình mướn trước rồi, ra khỏi sân bay là có thể trực tiếp lái đi, mặc dù Tô Mạt do dự nhưng vẫn tin.

Lái một hồi lâu, thì anh dừng lại trước một trang viên.

Tô Mạt đẩy cửa xe ra, thì trong nháy mắt liền ngơ ngẩn khi nhìn thấy biệt thự ở trước mắt.

Cảnh non nước với những tiếng nước chảy, nước chảy ở phía sau tường hoa tự nhiên tự duyệt, lan can chạm khắc hoa được phủ đầy hoa Tử Đằng, ngăn cách phân chia bên trong bên ngoài.

Hòn non bộ suối chảy chặn lại những ánh mắt tò mò của người đi đường, phía bên trái gian phòng được tạo cảnh với ao nước vườn hoa. Ánh mặt trời ở trong ao, tràn ngập màu sắc lấp lánh.

Trải dài hai bên con đường đá, có một vài nhà nhỏ mọc lên bên cạnh dòng sông nhỏ; ở trong ao có vài con cá chép sống an nhàn thanh thản.

Ao nước liên tục nhận lấy dòng suối nhân tạo, liễu rủ xanh biếc dập dềnh bồng bềnh theo đó, ở trên dòng suối có cây cầu hình cung nhỏ, mặt nước là một khuôn mặt cười trong xanh màu xanh biếc.

Trừ những cảnh đẹp có chứa đầy phong cách của người Trung quốc kia, thì một mảng lớn hoa oải hương vây chung quanh ở hai bên căn phòng, mà còn thần kỳ hơn nữa chính là toàn bộ nở rộ vào mùa đông!

“Này. . . . . .”

“Nơi này chính là trang viên riêng của Ôn Nhược Khê, Tử Các.”

Quý Thần Hi hài lòng khi nhìn thấy kinh ngạc không giấu được ở trong mắt của Tô Mạt, và anh cười nhẹ: “Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ ở tại đây.”

* Sắc tím oải hưởng trải dài Luberon

[B]Một lần “hẹn hò” với Luberon cổ kính, ta sẽ được trải lòng với sắc tím thủy chung, được đắm mình trong hương thơm quyến rũ nồng nàn của những cánh đồng oải hương bát ngát và tìm cho mình tình yêu cuộc sống, niềm hạnh phúc cùng những phút giây thanh bình mà chỉ nơi đây mới có.[/B]

Đến những ngôi làng yên tĩnh ở Luberon (vùng Provence nước Pháp), người ta có thể hít thở không khí trong lành của miền quê nông thôn thanh bình vào mọi thời điểm trong năm. Hơi thở cuộc sống bắt đầu đi từ những khu chợ, cửa hàng cung cấp thảo mộc và mật ong địa phương, đến từng ngõ ngách trong làng và ra đến tận những cánh đồng oải hương.

Một chuyến đi đến vùng Luberon là một lần tận hưởng một bữa tiệc hấp dẫn cho các giác quan: ngắm vẻ đẹp của sắc hoa, ngửi mùi thơm nồng nàn và thưởng thức hương vị độc đáo của món ăn được chế biến từ hoa oải hương.

Hơn nữa, Luberon là một góc của nước Pháp cổ kính, nơi mà truyền thống cổ xưa vẫn tồn tại và bạn sẽ tìm thấy vẻ đẹp thanh bình tại những ngôi làng 1.000 năm tuổi trong kì nghỉ ở vùng nông thôn. Ở đây, cảm giác hối hả, tấp nập đến nghẹt thở của phố thị xa hoa, hào nhoáng như ngưng lại và người ta chỉ còn đón nhận cuộc sống êm ả diễn ra với một tốc độ chậm chạp hơn.

Khu vực công viên tự nhiên của Luberon cũng thật quyến rũ. Khu vực này gồm vài thị trấn với những khách sạn nông thôn mộc mạc, tinh tế và nhiều ngôi làng nhỏ đẹp như tranh vẽ nằm trên sườn đồi, với những cánh đồng hoa oải hương bên dưới đương vào vụ mùa.

Trong chuyến thăm Luberon, bạn nên dừng chân ở ngôi làng Roussillon, nơi đây nổi tiếng với những vách đá màu đỏ, màu vàng và cảnh quan thiên nhiên xung quanh thật ngoạn mục. Bạn cũng có thể thăm ngôi làng Gordes được xây dựng bằng đá khô, nổi tiếng là một trong những ngôi làng đẹp nhất ở Pháp.

Cách du ngoạn mà nhiều người thường chọn khi đến Luberon là đi bộ hay đạp xe đường dài trong vùng hoang dã, qua một trong số những ngôi làng đẹp nhất của Luberon, dưới ánh nắng mặt trời của buổi ban trưa giữa những cánh đồng hoa oải hương rực rỡ .

Đất màu nâu vàng nhạt ở ngôi làng Roussillon không chỉ thích hợp cho những vườn nho trĩu quả, những vườn cây ăn trái xum xuê với một màu xanh bạt ngàn, mà còn là vùng đất màu mỡ cho những cánh đồng oải hương gần đó mọc tươi tốt. Luberon thật sự mang lại cho du khách một bảng màu hoàn hảo.

Độ cuối tháng 6 đến cuối tháng 8, những cánh đồng hoa oải hương đồng loạt khoác lên mình chiếc áo màu tím biếc. Khi vào mùa, hoa oải hương sẽ trở thành nhân vật chính phô diễn sắc màu, chiếm lĩnh cảnh quan nơi đây. Hương thơm nồng của oải hương tỏa ra mạnh nhất là giữa những tháng mùa hè. Đây cũng là thời điểm mà người dân thu hoạch hoa, thường bằng máy móc chuyên dụng và đôi khi là bằng tay.

Vào thế kỉ thứ 16 và 17, người Hy Lạp và La Mã sử ​​dụng oải hương làm hương liệu khi tắm, và cái tên hoa oải hương – lavende (tiếng Pháp) cũng bắt nguồn từ tiếng Latin “lavare” có nghĩa là tắm. Vào thời điểm xà phòng còn là một thứ xa xỉ, chỉ dành cho tầng lớp quý tộc, thì những người dân bình thường đã tắm trong làn nước thơm ngát được thêm vào hoa oải hương mọc hoang dại ở bất cứ khu vườn nào gần đó.

Provence có sẵn nhiều sản phẩm được làm từ hoa oải hương nổi tiếng thế giới mang thương hiệu của vùng. Công dụng của oải hương không chỉ dừng lại ở những sản phẩm làm đẹp cho phái yếu, mà còn là một thần dược chữa bệnh đau nửa đầu và là nguyên liệu chế biến thực phẩm phổ biến.

Những âm thanh của tiếng bước chân trên con đường rải sỏi, mùi thơm của thực phẩm phát ra từ khu chợ mà thực phẩm đến từ khắp nơi trên thế giới, các thư viện cũ, cửa hàng đồ cổ, nhà hàng truyền thống phục vụ các món ăn ngon với hương vị đặc trưng của vùng luôn luôn hấp dẫn du khách. Nhất là các loại thảo mộc đến từ mọi miền đất nước Pháp, trong đó có hoa oải hương… Tất cả làm nên một bức tranh cuộc sống bình dị và thôn dã nơi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.