Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 209: Gặp người có duyên (1)



Giọng nói dịu dàng du dương như tiếng suối, tuy có chút lạnh lùng nhưng cũng rất ngọt ngào.

Tất cả các bác sĩ nghe vậy đều giật mình, ai nấy đều quay đầu lại nhìn xem ai mà lại có khẩu khí lớn như vậy.

Ngay lúc này, đứng nơi cửa phòng bệnh chính là Mặc Di Nhiễm Dung, trên người mặc một chiếc váy màu tím nhạt, mái tóc dài xõa tung, đôi mắt màu tím tử lan đang nhìn về hướng Liên Kiều, ngay lập tức ánh mắt trở nên ảm đạm.

Đứng sau lưng cô là Hoàng Phủ Ngạn Thương, khi hắn nhìn thấy gương mặt đầy giận dữ và bất mãn của Hoàng Phủ Ngạn Tước, quả thực bị dọa giật mình …

‘Anh , yên tâm đi, Liên Kiều sẽ không sao đâu!’ Hắn vỗ vai Hoàng Phủ Ngạn Tước, nói.

Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng thấy có lúc nào anh trai mình nóng nảy như thế, điều này cho thấy địa vị của Liên Kiều trong lòng anh hai quả thật không giống với bất kỳ ai.

Một màn này khiến bác sĩ Lucky như rơi vào sương mù, ‘Xin hỏi vị tiểu thư này là …’

‘Bác sĩ, ngài không cần biết tôi là ai, tôi chỉ có thể nói bệnh nhân nằm đây các vị không có cách nào chữa khỏi, xin các vị ra ngoài trước, có được không?’ Mặc Di Nhiễm Dung nói rất điềm đạm nhưng trong giọng nói có thể nghe ra sự kiên định trong đó.

‘Chuyện này …’

Bác sĩ Lucky và các bác sĩ khác ai nấy nhìn nhau, bọn họ trước giờ chưa từng gặp qua người nào có khẩu khí lớn như vậy, ‘Hoàng Phủ tiên sinh, chuyện này …’

‘Mấy người ra ngoài trước đi!’

Khi Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn thấy Mặc Di Nhiễm Dung, trong lòng đại khái đã đoán được tám chín phần đây là chuyện gì.

Các bác sĩ mặt đầy hoài nghi bước ra ngoài.

Cửa phòng bệnh đã đóng lại.

Mặc Di Nhiễm Dung chầm chậm đi đến bên cạnh Liên Kiều, ngồi xuống đưa tay nâng mí mắt cô lên để kiểm tra, sau đó lại quan sát một lúc sắc mặt của cô, sau cùng mới thở dài một tiếng, đứng lên.

‘Liên Kiều sao rồi?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước vẻ mặt ngưng trọng nhìn theo từng động tác của Mặc Di Nhiễm Dung sau đó lên tiếng hỏi.

‘Cũng may là hai người nghe theo lời tôi mà kết hôn rồi, bằng không hôm nay Liên Kiều không chỉ là hôn mê đơn giản như vậy, không chừng nó đã gặp phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng rồi!’

Mặc Di Nhiễm Dung không khó để nhìn ra vẻ ưu tư trong mắt Hoàng Phủ Ngạn Tước, trong lòng chợt động.

Người đàn ông này xem ra rất quan tâm đến Liên Kiều, vẻ lo lắng trong mắt hắn là không che giấu được.

Hoàng Phủ Ngạn Tước đau lòng nhìn Liên Kiều, “Chẳng lẽ... Liền Kiều thật sự bị trúng Giáng Đầu?”

Mặc Di Nhiễm Dung khẽ gật đầu, “Đúng vậy, tuy rằng tôi đã tìm mọi cách giúp nó tránh khỏi tất cả nguy cơ có ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng... cửa ải này nhất định phải qua, không thể tránh khỏi!”

“Rốt cuộc là ai muốn dùng Giáng Đầu đối phó với Liên Kiều chứ?” Hoàng Phủ Ngạn Tước nắm thật chặt bàn tay nhỏ nhắn của Liên Kiều, trong mắt chợt lóe lên tia giận dữ.

Cô ấy đơn thuần như vậy, thiện lương như vậy, sao lại có thể đắc tội với ai được chứ?

Mặc Di Nhiễm Dung cũng ngưng trọng sắc mặt: “Chuyện ai ra tay hạ Giáng tạm thời vẫn chưa tra ra được, mà thân phận của người này cũng không phải tầm thường, hơn nữa tôi còn có cảm giác người này đạo hạnh rất cao, tất cả các vu thuật người đó sử dụng đều mang đầy oán khí, tôi hoài nghi vụ án thi hàng cũng có liên quan đến người này!”

Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe vậy, trong mắt càng dâng lên sự đau lòng...

“Bao giờ thì cô ấy mới có thể tỉnh lại?”

Mặc Di Nhiễm Dung nhìn lại Liên Kiều, nhẹ giọng nói: “Hoàng Phũ tiên sinh xin yên tâm, tôi đã tận lực để sự nguy hiểm của Liên Kiều giảm xuống đến mức thấp nhất, bây giờ ý thức của con bé là tỉnh táo, chỉ không có cách nào cử động và nói năng mà thôi. Tôi cần thời gian hai ngày để chuẩn bị, tôi nghĩ qua hai ngày nữa Liên Kiều chắc sẽ không sao!”

“Hai ngày?” Hoàng Phủ Ngạn Tước không hiểu lắm lời của Mặc Di Nhiễm Dung.

Lúc này Hoàng Phủ Ngạn Thương mới lên tiếng: “Anh hai, có chuyện này chắc anh chưa biết, thi thể thứ ba đã xuất hiện rồi!”

Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe vậy, cau mày hỏi lại: “Cỗ thi thể thứ ba? Ý em là... cái xác này là ở Mỹ?”

“Đúng vậy, em đã xem qua hiện trường thứ nhất của nó, xảy ra lúc trưa ngày hôm qua, em đã tự mình kiểm tra cái xác thứ ba này. Lần này Nhiễm Dung đặc biệt đến Mỹ, thứ nhất là vì Liên Kiều, thứ hai là vì muốn điều tra những chuyện liên quan đến cái xác thứ ba này!”

“Cái xác này có liên gì đến hai cái xác trước không?” Hoàng Phủ Ngạn Tước cảnh giác hỏi.

“Ừm, trước mắt mà nói, nếu như cố tìm ra mối quan hệ thì miễn cường có thể nói cái xác đầu tiên và cái xác thứ ba có quan hệ, còn cái xác thứ hai thì hoàn toàn không có!” Hoàng Phủ Ngạn Thương giải thích thêm, “Cái xác đầu tiên là Bá Trước Afhan, chúng ta đều biết ông ấy thực ra là người của bang phái, là một chấp sự trong gia tộc, nói chính xác hơn là thuộc hạ của anh Lãnh, còn cái xác hôm qua, người chết có thân phận đặc thù, bên phía cảnh sát đều không thể tra ra thân phận của người chết, tất cả các ghi chép cũng như giấy tờ có liên quan đến người chết đều là ngụy tạo!”

“Ồ?” Hoàng Phủ Ngạn Tước rất nhanh đã đoán ra: “Chẳng lẽ người này có liên quan đến một tổ chức sát thủ nào đó?”

Hoàng Phủ Ngạn Thương cười cười tán dương, “Anh hai, anh đoán đúng rồi, về sau em thông qua rất nhiều manh mối mới có thể điều tra ra thân phận thật sự của người chết, thì ra hắn là một sát thủ thuộc tổ chức baby-M, cũng có nghĩa là... hắn là người của Niếp Ngân!”

“Niếp Ngân?”

Hoàng Phủ Ngạn Tước hơi giật mình, “Thì ra là như vậy, bằng không tại sao Niếp Ngân lại tự mình đến Mỹ chứ, xem ra là bị chuyện này kinh động đến rồi!”

“Đúng vậy, em cũng nhận được tin Niếp Ngân đã đến Mỹ, cho nên nói cái xác đầu tiên và cái xác thứ ba có liên quan cũng chính là do mối quan hệ giữa anh Lãnh và Niếp Ngân, rất lạ là người hạ Giáng Đầu tại sao lại chọn hai người của hai bên đối đầu vậy chứ?” Hoàng Phủ Ngạn Thương đem vấn đề mà hắn nghĩ mãi không hiểu ra nói với anh trai.

Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng nghĩ không ra, ngày hôm qua khi bốn người bọn họ thảo luận về mục đích đến Mỹ lần này của Niếp Ngân, nhưng ngàn vạn lần cũng không ngờ mục đích của hắn có liên quan đến Giáng Đầu Thuật.

“Mặc Di tiểu thư, cái xác thứ ba là phát hiện vào trưa hôm qua mà Liên Kiều từ tối hôm qua bắt đầu hôn mê bất tỉnh, hai chuyện này có phải có liên quan với nhau hay không?” Suy nghĩ một lúc, Hoàng Phủ Ngạn Tước mới cất lời.

Mặc Di Nhiễm Dung thở dài một tiếng, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng...

“Xem sắc mặt của Liên Kiều, chắc chắn là con bé trúng phải Linh Giáng, mà loại Giáng Đầu này trước khi thực hiện cần phải có một lượng nhất định ‘nước thi thể’, hiện tại tôi không dám khẳng định chuyện Liên Kiều hôn mê có liên quan gì đến cái xác thứ ba hay không, tôi phải xem qua cái xác thứ ba thì mới có thể đưa ra nhận định!”

“Bất kể ra sao, tôi chỉ mong Liên Kiều không phải chịu bất cứ tổn thương nào!” Hoàng Phủ Ngạn Tước kiên định nói.

“Yên tâm đi, con bé là em tôi, tôi sẽ dùng toàn lực thậm chí là tính mạng của mình để bảo vệ nó!” Mặc Di Nhiễm Dung cũng kiên định nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.