Tứ Đại Tiểu Thư Siêu Quậy... Lee

Chương 3



* Trong khách sạn

- Phù... mệt quá... cuối cùng thì cũng ra được cái nơi quỷ quái đó _ Nó phủi phủi cái tay, nó thầm nghĩ "Gọi cho mấy con nhỏ kia rồi rủ nó đi shopping cùng mình cũng được nghĩ"

Nó nghĩ là làm, nó lấy điện thoại ra và gọi cho Hằng

- Alo _ đầu đây bên kia vang lên

- Mày đang ở đâu đấy, đi shopping với tao đi _ Nó năn nỉ

- "ủa chả phải mày bị nhốt ở nhà sao, sao lại đi shopping" _ Hằng ngạc nhiên

- Tao vừa mới thoát ra đây nè, mệt bỏ sừ đi được _ Nó than với Hằng

- "Mày 'vượt ngục' hả, có ngày chết đó con hahah..." _ Hằng chọc nó

- Hứ mày cứ đợi đấy tao sẽ xử đẹp mày cho coi _ Nó đe dọa Hằng

- "Hahaha chi tiếc mày rất khó để gặp tao thôi... hahha" _ Hằng cười toe toét

- Ý mày là sao??? _ nÓ VẪN KO HIẾU hẰNG NÓI GÌ

-"Mày cứ ở đó chơi cho vui, bọn tao về Việt Nam rồi" _ Dương ở đâu tử dưng nhảy bổ vào nói chuyện ( Điện thoại Hằng mở loa ngoài nha)

- Sao tự dưng lại về vậy? Chúng mày đi bỏ lại bạn bè đang khổ sở thế này à? Tao mà gặp tụi mày thì tụi mày cứ chuẩn bị tinh thần đi _ Nó tức đầu như phát hỏa

- "Hạ hỏa cái đi mày ơi, bọn tao cũng đâu có muốn chẳng qua bị bama tống về thôi ấy chứ" _ Lần này chen vô

- "À mà mày về đây hông bên này vui hơn bên đó đó, nhiều trò vui lắm hahah" _ Hằng cười rợn hết cả tóc gáy

- hazii... chả biết có về nổi ko, tạo bị khóa tài khoản rồi _ Nó mệt mỏi

- "Thế mày có còn giữ thẻ ko, đọc mật khẩu cũ đi" _ Hằng lên tiếng

- Còn, Nhi01****, mà hỏi chi vậy? _ Theo phản xạ nó đọc lên

Bên kia Hằng nôi máy tính ra bấm bâm cái gì đó rồi nở một nụ cười ranh ma

- "Xong rồi, tài khoản của mày được kích hoạt rồi" _ Hằng tự tin nói

- Mày làm thế đéo nào vậy _ Nó vẫn ko hiểu

- Bộ mày nghĩ hacker bí ẩn để trưng à _ Càng nói chuyện với nó cô nàng càng bực mình

- HÌ HÌ, thôi bye bye mấy cưng của chị nha.... hahaha...... _ Nó nói xong rồi tắt cái máy 'RỤP' cái luôn mà ko để đầu dâu bên kia kịp ú ới gì

Nói là làm, nó đứng phắt dậy thay đồ. Nó mặc một cái váy mỏng màu hồng, bên ngoài là chiếc áo khoát da rất đẹp. Chân đi bốt cổ lông trông rất đáng yêu. Nó hí hửng khóa cửa phòng lại rồi bắt chiếc taxi đi đến trung tâm.

* Tại trung tâm mua sắm Hoàng Gia

Hai tay với mấy chục túi đồ, nó thích thú đi vòng quanh để mua tiếp.

Trời quá trưa, nó mệt rã rời ngồi nghỉ mệt ở căn tin. Vừa nghịch ly nước trái cây vừa ngắm mấy túi đồ dưới chân. Hôm nay bao nhiêu chắc đủ rồi nhỉ? Bỗng cái bụng của nó réo lên, chắc sáng giờ chưa bổ sung năng lượng ấy mà. Từ xa có một chị nhân viên xinh đẹp tiến tới trước mặt cô

- Chào cô!

- À hả? Chào chị! _ Nó hơi bất ngờ.

Chị nhân viên cười tươi

- Chúc mừng cô! Cô là khách hàng thứ 100 trong ngày hôm nay, đây là phần thưởng mà cửa hàng dành cho vị khách may mắn. _ Chị nhân viên đặt lên bàn một cái vé gì đấy.

Nó trợn tròn mắt

- Trúng... trúng thưởng ạ?

- Dạ vâng! - chị nhân viên gật đầu.

Sau khi chị ta rời đi, Nhi nhà ta mới lật đật cầm cái vé lên xem. Oa! Là vé mời đến buổi tiệc buffe tại một khách sạn sang trọng trong thành phố. Oa! Sao số may mắn thế này. Nó hai mắt sáng rỡ quơ vội mấy túi đồ chạy xuống chỗ để xe.

- Buffe hải sản ơi! Hãy đợi ta! Ta tới đây! - vừa chạy vừa lẩm nhẩm như một con điên.

Chiếc xe theo bản đồ được in trên tấm vé cuối cùng cũng tới nơi. Trước mặt nó là một cái khách sạn kiêm luôn nhà hàng kiêm luôn quán bar bự kinh khủng khiếp. Cao hơn 50 tầng chứ chẳng chơi. Dùng bữa trưa ở đây thì hết ý nhá.

Khách sạn Night thuộc sở hữu của tập đoàn Hoàng Gia. Tập đoàn này cũng có quy mô khá lớn đồng thời là đối tác làm ăn với Hắc Long đã lâu năm. Căn phòng có để tấm biển "Tiệc Buffe hải sản" hiện ra trước mắt Ailee. Cô nàng liếm mép cười thích thú

- Bụp xong thì phê! Haha....

Sau khi hai bảo vệ xem vé, cô được bước vào bên trong. Cũng không đông người lắm, toàn là dân thượng lưu không cơ đấy. Nó lấy dĩa rồi bắt đầu chọn thức ăn. Nó lấy vài con hào sống, một ít tôm hùm và một ít hải sâm cho vào dĩa. Mấy anh chàng công tử cứ đứng nhìn cô mãi, hai anh chàng lịch lãm đứng cạnh nhau thì thầm

- Cậu thấy cô ấy chứ? Xinh quá!

Anh kia gật gù

- Đúng thế! Ra dáng một tiểu thư sành điệu và quý phái!

- Nhìn cô ta trông rất quen, mình không nhớ là đã gặp ở đâu rồi.

Trên báo chứ đâu, mấy vụ phá trường khủng bố thầy cô đấy mà. Hai anh nhìn theo nó cho đến khi cô ngồi xuống một cái bàn và bắt đầu dùng bữa. Anh này huých vai anh kia

***************************************************************************************************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.