Ông vẫn không rời mắt khỏi tờ báo, chỉ đáp ngắn gọn:
- Đưa nó vào đây!
- Dạ vâng!
Người cận vệ lui ra và không bao lâu sau lại có thêm một số người khác vào. Hai người cận vệ to con đang cố hết sức giữ chặt tay nó. Nó không ngừng la mắng:
- Buông tôi ra! Lũ khốn này! Buông ra!
Tiếng chửi bới dần kết thúc khi nó được đưa đến trước mặt người đàn ông.
- Hai người ra ngoài đi! - giọng nói ấy lại một lần nữa vang lên và một trang báo khác được lật sang.
Lập tức hai người kia lui ra ngoài để lại nó với vẻ mặt hằn học, tay chân chỉnh sửa lại quần áo.
- Con nghĩ nhà mình chưa đủ nổi tiếng à?
- Chưa, phải nổi nữa thì cả thế giới mới biết ạ _ Nó ko thể hồn nhiên hơn nữa
- Con.... Con muốn làm ta tức chết hả _ Ông tức giận đáp mạnh tờ báo đang đọc trên tay xuống mạt bàn
- Thôi mà ba, đó chỉ là chuyện nhỏ thôi mà _ nó nũng nịu chạy đến nay tay ba mình
- Chuyện vậy con coi đó là nhỏ hay sao hả, trời ơi sao tôi lại đẻ ra đứa con như vậy hả trời _ Ông than ngắn, thở dài
- Thôi mà ba giận sẽ nhanh chóng gì lắm đó _ Nó đưa con mắt đáng yêu nhìn ba nó rồi chớp chớp
- Con chuẩn bị đi, tẹo nữa sẽ về Việt Nam
Trời về Việt Nam nó có nghe nhầm ko vậy. Lần này coi như là nó được ăn dưa bở luôn rồi, nhưng ko thể cho papa biết là mình muốn về Việt Nam được.
- Hả????? _ Nó nai tơ giữ lắm
- Con về Việt Nam đi _ Nhìn bộ mặt của nó thì ông rất vui vì nó lại sợ về đó (Ngài ngây thơ quá đó chủ tịch à)
- Vâng _ Nó tỏ vẻ chán nản nhìn ba như miễn cưỡng vậy
- Thời gian cho con là 30p để chuẩn bị _ Nói rồi ông đi thẳng lên lầu
Nó thì vui khỏi nói, nhanh chân chạy tọt lên phòng chuẩn bị tất cả
Nó bước từ trong ra, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nó nhưng nó cũng làm nơ. Vừa bước ra đến cửa thì có một người mặc vest đen tiến lại
- Tiểu thư, ông chủ có lệnh cho chúng tôi đua cô về _ người đó cung kính
- Ba tôi kêu mấy người sao _ Nó ngạc nhiên
- Vâng thưa cô, cô sẽ ở cùng nhà với cậu chủ
- Được, nhưng hôm nay thì ko
- Thưa cô ông chủ đã có lệnh, cô bây giờ sẽ đến trường nhạp học luôn
- What??/
- Đó là mệnh lệnh thưa cô
- hazi thôi được
Nói rồi nó bước lên xe và lấy bộ đồng phục vừa lãy mà người đàn ông kia đưa cho ra thay. 30P sau nó cũng đã xuất hiện tại trường Star. Nó đi thẳng luôn lên phòng hiệu trưởng (nó quá rành mà)
*Trước của phòng
Cốc! cốc.....
- Mời vào _ Tiếng ông hiệu trưởng vang lên
'Cạch'
- Em chào thầy _ nó lễ phép, tất nhiên rồi nó đang muốn ghi điểm trong mắt thầy mà (oa hôm nay chị Nhi nhà ta ăn phải cái gì mà lễ phép vậy ta)
- Mời em ngồi
- dạ
- Em là Trần Nhi Nhi
- Vâng thưa thầy
- ừm em học lớp 10 nha
- Em muốn học cùng lớp với 3 bạn mới đến vào đầu ý
- Thôi được em sẽ học lớp 11A_ Ông thầy miễn cưỡng đồng ý
- Vậy em về lớp đây, Tạm biệt em cửa yêu dấu nhé!
Lần này nó ko còn như lúc đầu nữa mà cho em cửa của thầy về với đất mẹ yêu dấu luôn
* Trước của lớp 11A
Cô chủ nhiệm cũng đã biết là sẽ có học sinh mới nhưng ko ngờ lại tới nhanh đến vậy, cô bước ra ngoài cửa
- Em là học sinh mới
- Vâng thưa cô
- Em đứng đây đợi cô một lát, bao giờ cô ra hiệu thì em hãy vào nhé! _ Cô nở nụ cười thân thiên nhìn nó
- Vâng thưa cô _ Nó cũng đáp lại cô bằng nụ cười
Cô bước vào lớp
-Các em trật tự! Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới! em vào đây!
Nó bước vào không quên nở nụ cười tỏa nắng khiến mấy nam sinh trong lớp xém té ghế.
-Trời ơi! Dễ thương quá đi mất!
-Đẹp gái dã man!!!!
-Phải chi được làm bạn trai nhỏ một ngày nhỉ????
Cô cười nhẹ nhàng:
- em tự giới thiệu về mình đi!
Nó quay xuống lớp:
-Chào mọi người! Mình là Trần Nhi Nhi mong được giúp đỡ!
Ba con người ở ba bàn cuối cũng chẳng đoái hoài gì nhưng khi nghe thấy cái tên quen quen thì cùng nhau ngước lên, cả bọn đều mắt chữ A, mồm chữ O
- Em sẽ ngồi ở bàn cuối cùng dãy trong nhé _ Cô chỉ tay về phía cuối lớp
- Vâng thưa cô
Nó bước xuống cuối lớp, đi qua 3 con mình thì nó liền lém ngay cho 3 con bạn với cái ánh mắt lạnh đến thấu xương như ám chỉ ' Tụi mày được lắm, chuẩn bị tinh thần đi' làm 3 nhỏ ngợn người
- Chúng ta kết thúc tiết này tại đây _ Cô mỉm cười rồi cất bước ra ngoài