Nam nhân kia trên người đầy thương tích vậy mà vẫn có thể trụ vững. Còn đám người vest xám kia dù đã chết hơn 300 người mà vẫn không chịu bỏ cuộc.
Xem hoài cũng chán nên TB quyết định bỏ về.
XOẸT
Cô vừa đi được vài bước thì bỗng một con dao hướng đến cô bay tới.
TB thấy bọn chúng xông đến thì chỉ mỉm cười sau đó nhắm vào tim của những tên đó mà bắn.
Những tên vest xám đó thấy TB bắt đầu tấn công thì cũng giương súng xả đạn tới tấp về phía cô.
TB xoay người né đạn sau đó lại tiếp tục nhắm vào tim bọn họ bắn liên tục.
Chưa đầy 5' sau những tên vest đen lần lượt ngã xuống với một lỗ thủng trên ngực trái còn trên mặt đất đầy thì đầy những viên đạn dính đầy máu.
TB quay qua nhìn nam nhân đang nhìn cô với ánh mắt "không thể tin được" mà chẳng nói gì chỉ quay lưng hướng về chiếc Audi của mình mà đi.
Vừa đi được vài bước thì một giọng nói níu chân cô lại
- Cô vô tâm đến nỗi thấy chết không cứu sao?
TB quay lưng lại không chút nhân từ trả lời
- Tôi không rảnh
Sau đó cô lại tiếp tục quay lưng bước đi.
Nhưng nam nhân kia có vẻ không chịu bỏ cuộc. Cố chống tay xuống đất đứng dậy hướng cô bồi thêm một câu
- Cô đã giúp thì giúp cho trót đi chứ
TB lần này không thèm quay lại lạnh lùng nói
Nói rồi anh ta quay lưng bước đi nhưng vừa đi được vài bước liền ngã khụy xuống bất tỉnh.
TB thở dài hướng anh ta mà đi đến.
Theo cô nghĩ anh ta bị thương như vậy mà vẫn có thể trụ đến bây giờ thì chắc chắn cũng là một nhân vật quan trọng trong bộ truyện này hoặc là một nhân vật tầm cỡ nào đó.
Cô đi đến chỗ hắn nằm nắm lấy một cánh tay lôi đi dưới cát(bà này ác).
Đùa à, trước giờ cô rất ghét là người khác chạm vào mình nhất là người người lạ. Bây giờ cô nắm tay hắn lôi đi đã là nhân từ lắm rồi đó.
Quẳng hắn vào ghế sau xe sau đó cô lên ghế lái lái xe đi mất.