"Gió vốn vô hình, nếu muốn cầm nó, khi ra tay phải thật nhanh chóng. Cầm phong, tên như ý nghĩa, ra tay mau lẹ, nhanh có thể cầm được gió. Bởi vì chưởng pháp đều là đánh tới trọng huyệt trên thân người, tàn nhẫn đoạt mệnh nên mới có tên là quỷ thủ, đơn giản mà mạnh mẽ, chưởng pháp này đoạn cốt đoạt mệnh, nhanh mà tàn nhẫn." Tư Mã Phong cũng không nói nhảm, trực tiếp nói thẳng vào cốt yếu của chưởng pháp.
"Truy Phong Quỷ Bộ là khinh công thân pháp, nó không tuân theo bố cục của bát quái ngũ hành, không theo vị trí của cửu cung tinh tú. Sau khi đại công cáo thành thì lúc di chuyển cực nhanh không còn dấu vết, thậm chí xuất hiện hư ảnh, ngươi động thì nó cũng động theo, vì vậy có tên là Truy Phong Quỷ Bộ." Tư Mã Phong lại nói.
Là người học, bọn họ ngoại trừ gật đầu ra thì cũng không làm được động tác nào khác.
"Truy Phong Quỷ Bộ là cơ sở để thi triển quỷ thủ, đầu tiên phải học quỷ bộ. Từ nay trở đi, quay người một vòng rồi quay ngược lại một vòng, ba trăm lần như thế. Mỗi ngày làm đi làm lại mười lần. Khi nào các ngươi có thể ở trong một nén nhang quay được ba trăm lần mà không nôn mửa choáng váng thì đến gặp ta ở tây điện." Tư Mã Phong nói xong bèn quay người rời đi.
Mọi người nghe xong thì đều há hốc mồm, vốn ấn tượng của bọn hắn đối với luyện tập võ công là phải tiến hành theo khuôn phép cũ, luyện tập theo chất lượng. Nào ngờ Tư Mã Phong lại để cho bọn họ xoay người như vậy, đây đâu phải phương pháp luyện công.
"Đạo trưởng xin dừng bước, chúng ta chỉ cần ngày nào cũng quay người mà không đứng trung bình tấn củng cố hạ bàn sao?" Bách Lý Cuồng Phong hô to.
"Vậy ngươi đứng cho ta xem." Tư Mã Phong quay lại nói.
Bách Lý Cuồng Phong nghe vậy liền co hai tay lại, hai chân khom xuống lưng vẫn giữ thẳng, tạo ra tư thế trung bình tấn mà người luyện võ vẫn làm.
"Chắc là Truy Phong Quỷ Bộ kia lúc thi triển ra cần phải không ngừng xoay người." Dạ Tiêu Diêu tiếp lời.
"Tư Mã đạo trưởng có nói qua, Truy Phong Quỷ Bộ không có vị trí di động cố định, chắc hẳn lúc di chuyển sẽ có một vài tư thế mà người thường không thể chịu được." Mạc Vấn nói, nếu như vị trí di động lại quỷ dị thì chắc chắn không thể nào là đứng thẳng được, rất có thể là phải nghiên người đi, thậm chí trồng cây chuối. Tư Mã Phong để bọn họ quay người có thể là vì muốn cho họ làm quen với những tư thế khác thường kia, đồng thời xây dựng cơ sở cho Truy Phong Quỷ Bộ.
"Ta vẫn cứ có cảm giác không được tự nhiên, chúng ta thân là Thượng Thanh chuẩn đồ, làm sao mà võ công nào học cũng có chữ quỷ chứ?" Liễu Sanh lắc đầu nói.
Lần này Mạc Vấn cũng không trả lời, bởi vấn đề của Liễu Sanh cũng đang làm hắn khó hiểu.
Mọi người còn đang trầm mặc thì A Cửu bỗng nhẹ giọng mở miệng. "Tư Mã đạo trưởng trời sinh kinh mạch bế tắc, không thể nào hành khí, mà đã không thể luyện khí phi thăng thì cũng không thể thành tiên, trăm năm sau chỉ có thể làm quỷ rồi."
"Các ngươi có phát hiện không, những tôn trưởng truyền dạy cho chúng ta ai nấy tính tình đều có chút khác người?" Lưu Thiểu Khanh xen vào.
Nghe gã nhắc nhở, mọi người liền nghĩ lại, quả thật như vậy. Những tôn trưởng này không một ai có phong thái tiên phong đạo cốt, hình tượng một lão đạo chính thống siêu thoát hiểu đạo.
"Hay là chúng ta không được Tổ Sư chào đón?" Bách Lý Cuồng Phong nhíu mày gãi đầu.
Mọi người nghe vậy ánh mắt đều lộ vẻ nghi hoặc, cho đến một lát sau, Mạc Vấn đã đoán được huyền cơ trong đó. Những tôn trưởng tính tình không giống nhau thì mới có thể giúp mọi người trong khi được truyền dạy không bị phong cách của tôn trưởng trong vô tình ảnh hưởng, đảm bảo bọn họ học được kỹ nghệ mà cái bản tính không bị mất đi.