Lúc trước《 Gió Nổi Lên Rồi 》 giúp Dương Lỗi kiếm được 1 triệu, nếu về sau Dương Lỗi không viết ra được ca khúc nào, vậy thì công việc viết ca khúc này cũng tương đương với không có.
Thử nghĩ một chút, nếu về sau Dương Lỗi không viết ra được ca khúc nào, tiểu thuyết cũng viết rất kém, thì có thể tưởng tượng được thu nhập sẽ thế nào.
Nghe được câu hỏi của Tôn Nhã Như, Dương Lỗi nói: "Mẹ, hiện tại con chuẩn bị tiếp tục viết tiểu thuyết và viết ca khúc, tiểu thuyết thì hiện tại con đang viết cuốn thứ hai, với tình hình đọc sách hiện tại, hẳn là thành tích sẽ không kém hơn cuốn thứ nhất."
Dương Lỗi mở APP trang web tiếng Trung Bác Đằng ra, cho Tôn Nhã Như nhìn sách mới của mình một chút.
"Những phần thưởng này là.." Tôn Nhã Như nhìn màn hình tràn ngập màu đỏ một chút, phía sau là một chuỗi số 0 thật dài, không khỏi có chút nghi hoặc.
Bà là giáo viên trung học, cho nên nhất định là biết tiểu thuyết, cũng thường xuyên bắt học sinh xem tiểu thuyết trong lớp học, nhưng mà bà không xem tiểu thuyết, không rõ lắm những cái này.
Bên cạnh, Tiêu Vũ giải thích cho Tôn Nhã Như: "Mẹ, những thứ này là Thạch Đầu viết tốt, các độc giả thưởng cho Thạch Đầu, một triệu tiền Bác Đằng tương đương với 10.000 Nhân dân tệ, Thạch Đầu có thể thu được 7000 Nhân dân tệ."
Hiện tại, Dương Lỗi và trang web tiếng Trung Bác Đằng đã ký điều khoản đại thần, không còn chia năm năm nữa, mà là bảy ba.
"7000 Nhân dân tệ?"
Nghe vậy, Tôn Nhã Như xem khu vực bình luận sách, liếc mắt một cái nhìn thoáng qua phần thưởng khoảng vài triệu, với những phần thưởng này, Dương Lỗi có thể kiếm được mấy chục ngàn Nhân dân tệ.
Xem ra thành tích sách mới của Dương Lỗi hẳn là sẽ không kém.
Dương Lỗi lại tiếp tục nói: "Về phần ca khúc, hôm nay con lại viết một ca khúc, ca khúc này sẽ được trình diễn ở 《Ca Vương Ca Hậu》."
"Thạch Đầu, anh lại viết một ca khúc sao?"
Lúc này Tiêu Vũ có chút kinh ngạc nói.
"Ừ."
Dương Lỗi cười gật đầu: "Xế chiều hôm nay mới vừa hoàn thành, còn chưa kịp nói với em."
"《Ca Vương Ca Hậu》?" Lúc này Tôn Nhã Như nhìn về phía Dương Lỗi, ngạc nhiên nói: "Ca khúc cậu viết sẽ được trình diễn ở 《Ca Vương Ca Hậu》 sao?"
Cho dù là bà ở tuổi này, cũng thích xem 《Ca Vương Ca Hậu》, lúc bà còn trẻ đã nghe các ca khúc của cô Trương Hi, một trong các giám khảo của《Ca Vương Ca Hậu》, là người mà bà hâm mộ nhất.
"Đúng vậy, mẹ."
Dương Lỗi gật đầu, nói: "Cô út của con được mời tham gia 《Ca Vương Ca Hậu》, ca khúc mà con viết lúc chiều nay đã được gửi cho cô ấy, cô con sẽ biểu diễn ở vòng thứ nhất của trận đấu."
Lúc trước Tiêu Vũ đã nói với bà một chút về tình huống của cô út Dương Lỗi, cho nên trong lòng Tôn Nhã Như cũng hiểu được.
Dương Lỗi còn nói thêm: "Nhưng mà ca khúc này không giống《Gió Nổi Lên Rồi》, tạm thời còn chưa có bán cho âm nhạc Hải Lam."
Nghe vậy, trong lòng Tôn Nhã Như nghĩ, chất lượng của ca khúc này không tốt sao?
Bà suy nghĩ một chút, nói: "Dương Lỗi, tôi có thể nghe ca khúc cậu mới viết một chút không?"
"Đương nhiên là được." Dương Lỗi gật gật đầu, mở một tập tin trên điện thoại di động ra, sau đó mở bài 《Giấc Mơ Ban Đầu》.
Tôn Nhã Như chăm chú lắng nghe, sau khi nghe xong trong mắt có vẻ phức tạp, trong lòng có vô vàn cảm xúc, cho dù là bà, cũng có thể nghe ra được những cảm xúc khác nhau trong ca khúc này.
"Thạch Đầu, ca khúc này rất hay, nghe rất có cảm hứng, em cảm thấy chất lượng còn tốt hơn một chút so với 《 Gió Nổi Lên Rồi 》." Lúc này Tiêu Vũ rất là vui vẻ nói.
Dương Lỗi cười nói: "Âm nhạc Hải Lam đồng ý đưa ra mức giá 100.000 Nhân dân tệ, chia 35% để mua ca khúc này, anh cảm thấy còn rẻ, cho nên tạm thời còn chưa có bán, bên phía Âm nhạc Hải Lam còn đang cân nhắc."
Lúc này, ở trước mặt mẹ vợ mình, hắn nhất định phải bày ra nhiều át chủ bài hơn, biểu hiện mình càng xuất sắc hơn, mới có thể làm cho Tôn Nhã Như vừa lòng, tiêu trừ một ít ấn tượng xấu đối với mình.
"Chia 35%?"
Lúc này rõ ràng là Tôn Nhã Như bị kinh sợ, bà nghe con gái nói, Dương Lỗi viết ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》kia, chia 20% đã kiếm được 1 triệu, hiện tại ca khúc《 Giấc Mơ Ban Đầu 》này chia 35%!
Theo cảm nhận của bà, 《 Giấc Mơ Ban Đầu 》 tuyệt đối là một ca khúc hay.
Nếu chia 35%, đoán chừng có thể mang về cho Dương Lỗi gần 2 triệu.
Nhưng mà con rể này có kế hoạch lớn hơn, muốn chia phầm trăm cao hơn.
Tôn Nhã Như có tri thức, hiểu được ý nghĩ của Dương Lỗi muốn được chia cao hơn.
Ca khúc hay thì không thiếu thị trường, cho dù Âm nhạc Hải Lam không mua, thì còn có công ty âm nhạc khác sẽ đến mua.
Ca khúc càng hot, giá cả cũng càng cao, bán chậm một chút, thì giá cả sẽ càng tăng.
Dù sao nếu đã hot, chỉ cần có mặt ở trên nền tảng âm nhạc, thì số lượt tải xuống chắc chắn không phải là con số nhỏ.
Liếc mắt nhìn Dương Lỗi một cái, lúc này cho dù Tôn Nhã Như vẫn có chút ý kiến với hắn, nhưng không thể không thừa nhận, bà chưa từng gặp người trẻ tuổi nào ưu tú như thế!
Người khác một tháng kiếm được mấy chục ngàn tiền lương đã vô cùng xuất sắc rồi, mà Dương Lỗi kiếm tiền đều là đơn vị hàng triệu.
"Được rồi, ăn cơm đi, vừa ăn cơm vừa nói."
Lúc này đồ ăn đã dọn lên, Tôn Nhã Như không hỏi thêm nữa, nhìn về phía hai cục cưng nhỏ bên cạnh mình, cưng chìu nói: "Cũng không thể để cho hai cháu cưng của bà bị đói được."