Sau khi cùng Kaguya đạt thành hiệp nghị, Rozen liền quay một chuyến về Làng Mưa gặp lại Konan.
Sau đó mấy ngày Rozen liền tiếp tục bồi tiếp Konan, rồi mới rời khỏi.
Rozen cũng không có quay trở về Konoha gấp mà đi qua một chuyến đến Làng Sương Mù thăm tiểu yêu tinh Terumi Mei.
Sau đó Rozen mới trở về Konoha...
" Ta về rồi đây. "
Vừa về đến nhà Rozen mở cửa đi vào nói.
Ầm ầm!!!
Chỉ là vừa mới bước vào nhà Rozen liền nghe thấy một tiếng bước chân truyền đến, theo đó là một thân ảnh nhỏ nhắn chạy về phía Rozen.
" Papa!!"
Thân ảnh này không phải là ai khác mà chính là Yukihime, vừa nghe được tiếng Rozen, Yukihime liền chạy nhanh ra ngoài rồi nhào vào lòng hắn.
" Papa đi đâu mà lâu vậy, Yuki-chan rất nhớ Papa. " Yukihime hờn dỗi nói.
" Papa có chút chuyện nên không có ở lại với Yuki-chan được. Thế nào Yuki-chan ở nhà có ngoan không. " Đem Yukihime bế lên Rozen yêu thương nói.
" Tất nhiên, Yuki-chan rất nghe lời Mama cùng các ai di không có quậy phá. " Yukihime đắc ý nói.
Vẻ mặt lúc này của nàng không khác gì là đang nói "mau mau khen ta" loại hình.
" Ngoan lắm!! "
Nói xong Rozen liền hơn lên gương mặt bóng loán của Yukihime.
Lúc này Yuki đi đến cười nói.
" Ngươi về rồi sao, lúc ngươi không có ở đây Yuki-chan rất là buồn đó. "
Lúc khi biết Rozen không có ở nhà, sẽ một thời gian không trở lại thì Yukihime rất là buồn bã, xuýt nữa khóc.
Yuki cùng chúng nữ phải dỗ dành mãi mới làm cho Yukihime dịu lại.
Nghe vậy Rozen nhìn Yukihime ôn nhu nói.
" Cho Papa xin lỗi Yuki-chan, Papa hứa là lần sau sẽ không như vậy nữa. "
" Papa hứa rồi đó nha, không được nuốt lời. " Yukihime nhìn Rozen hai rưng rưng nước mắt nói.
" Ừm!! " Rozen gật đầu.
" Chuyện của Konan ra sao rồi. " Yuki nói.
Lúc tại Vũ Quốc chiến trường Yuki cùng Rozen như hình với bóng, gần như là không tách rời.
Lúc Rozen gặp Konan, Yahiko cùng Nagato ba người thì Yuki nàng cũng có mặt ở đó, nên nàng cũng biết chuyện của Konan.
" Đã giải quyết rồi, ta cũng đã cho nàng một ít đồ bảo vệ để tránh trường hợp sấu xảy ra. " Rozen nói.
Nghe vậy Yuki gật đầu hiểu rõ, bỗng dưng nàng nhớ đến điều gì đó rồi nói.
" À mà phải rồi, lúc ngươi rời đi được mấy ngày thì Yugao có đến đây tìm ngươi. "
" Yugao sao!! " Rozen nghi hoặc nói.
" Ùm!! Nhìn vẻ mặt của nàng lúc nghe tin ngươi đã rời khỏi Konoha một thời gian thì có chút buồn. Ngươi lại đi khắp nơi trêu đùa nữ nhân nữa rồi đúng không. " Yuki nhìn Rozen với ánh mắt oán trách nói.
" Ha ha ha... " Rozen gãi đầu xấu hổ cười.
Chính Rozen cũng không nghĩ đến Yugao nữ nhân này sẽ đến nhà tìm hắn, xem ra nữ nhân này thật có tình cảm với hắn rồi a.
" Chuyện này ta mặc kệ, ngươi tự mình giải quyết cho tốt đi. "
Nói xong Yuki liền đem Yuki-chan từ trong ngực bế lấy rồi quay vào trong nhà.
Nhìn thấy Yuki như vậy Rozen thở dài, xem ra nên đi xem Yugao một chút thôi.
...
Lúc này tại nhà của Yugao...
Vừa mới đi làm nhiệm vụ về Yugao liền vào trong nhà, sau đó liền đem mặt nạ cởi xuống, gương mặt nàng lúc này có chút u buồn.
Vừa đi vào trong nhà nàng liền thấy một bàn thức ăn thịnh soạn đã được dọn sẵn trên bàn.
Gương mặt nàng liền hiện lên ý mừng sau đó liền chạy vào phòng bếp.
Vừa vào trong bếp thì một cái thân ảnh quen thuộc liền đập vào mắt nàng.
Rozen cũng biết được Yugao tới nên mịn cười nhìn nàng nói.
" Về rồi sao Yugao. "
Nhìn thấy Rozen, Yugao trong ánh mắt hiện lên vui sướng nhưng sau đó liền che dấu đi, lạnh lùng nói.
" Ngươi không phải đi rồi sao, tại sao lại còn trở về. "
" Đương nhiên là nhớ ngươi rồi, nên vừa về tới nên mới đến thăm ngươi liền đây. Thế nào thời gian ta không có ở đây ngươi có nhớ ta không. " Rozen cười nói.
" Ai mà nhớ ngươi, ta còn mong ngươi đừng đến tìm ta nữa. " Yugao căm tức nhìn Rozen nói.
" Vậy được thôi ta đi đây, ta sẽ không đến làm phiền ngươi nữa. " Rozen "tức giận" nói.
Vừa nói xong Rozen liền đi về phía cửa, muốn rời đi.
Thấy vậy Yugao một mặt hốt hoảng, chạy đến đem Rozen ôm lấy.
" Làm sao ngươi không phải là muốn ta rời đi sao, tại sao bây giờ lại không cho ta đi. " Rozen "tức giận" nói.
Nghe vậy Yugao sắc mặt trắng bệch, hai mắt chạy xuống hai hàng lệ, thút thít nói.
" Ô... Ô...ta sai rồi, đừng rời bỏ ta được không. "
Nhìn thấy Yugao như vậy Rozen liền có chút không đành lòng, dù sao đây vốn là lỗi của hắn.
" Được rồi đừng khóc, đây là lỗi của ta, ta sẽ không như vậy nữa. " Rozen dỗ dành nói.
Phàm là người là không có cách nào có thể chịu được cô độc.
Yugao tuy là hận Rozen đã cưỡng chiếm lấy nàng nhưng theo thời gian cùng Rozen chung đụng hận ý dần dần biến mất.
Mỗi buổi sáng thức dậy đều được Rozen chuẩn bị bữa sáng cho, đến lúc xong nhiệm vụ ở Anbu trụ sở về thi được hắn chăm sóc.
Yugao đã bắt đầu quen với cảm giác đó rồi, nên khi biết được Rozen rời đi Yugao mới cảm thấy trống rỗng.
Mới bắt đầu nhìn thẳng tình cảm của mình mà không còn chốn tránh như trước nữa.