- Vậy.. lão bá, khi ta đạt đến cái cảnh giới kia phất tay có thể xóa sạch tất cả, ta... sẽ thành thứ gì chứ..?
Lão Giả nhìn Võ Thừa dường trong đôi mắt hắn tử vi màu vàng ẩn hiện xoay tròn
Ong...
Đầu Võ Thừa như có một tiếng sấm vang rềnh đôi mắt hắn cũng mơ hồ sấp chìm vào trong vô thức, nhưng bên tai hắn lại truyền đến âm thanh già nua của lão phu xe.
- Chàng trai trẻ, không quan trọng ngươi trở thành thứ gì, mà hải luôn biết rằng bản thân mình là ai.
Trời đất quây cuồn, âm thanh lão phu xe già nua như quanh vẩn, nhiều hình ảnh trong đầu Võ Thừa hiện lên.
Hình ảnh đầu tiên là một người toàn thân bạch y trong một miếng ngọc ấn bay ra và tự xưng là Tinh Gia.
- Tinh Gia...
Sau đó là hình ảnh Trường Ngạo kiên cường
- Võ Thừa đại ca,Huynh... Huynh đệ..
Hạ mẩn, Mị Nhi... Đổ Khải tiền bối.
- Tiểu tử ngươi còn mê mụi đều gì..?
Phù Đổng Thiên Vương.. nhiều hình ảnh hiện lên khiến cho hắn lúc này càng lúc càng sáng tỏ.
- Hãy tin vào chấp niệm của mình..
- Ta là ai.... Ta là.... Ta chính là.. Võ Thừa.
Bên trong thức hải.
Màu đen trên không trung phủ xuống khiến thiên địa hôn ám dường như chỉ còn mổi vị trí Võ Thừa đang ôm đầu dưới đất là còn một ích ánh sáng hiu hắc như sắp tắt thế nhưng trong khoảng khắc trong miệng hắn lẩm bẩm.
- Ta Là Võ Thừa, Là Võ Giả,thế giới này là của ta..
Hắn ngẩn mặt lên trời thét lớn sau đó ánh sáng quanh thân bùng phát dữ dội, một cảnh tượng quỷ dị hiện ra, màu đen cùng màu trắng cùng hòa vào nhau sau đó từng tia màu sắc khác nhau hiện lên bên trong thế giới mà thức hải hắn huyển hóa, cây lá màu xanh, hồ nước trong vắc, núi non, sông ngòi. Phiến thiên địa này bừng bừng sắc thái linh động giống hệch như một thế giới chân thực bên ngoài chỉ khác là không có sinh linh chỉ có một Võ Thừa đang nhấm mắt đứng đó.
Không biết qua bao lâu thời gian Võ Thừa bên trong thức hải mở mắt, một đôi mắt phân biệt đen trắng rõ ràng, dường như có một vòng tử vi màu vàng xoay chuyển.
- Ta là Võ Thừa..
Ong...
Thiên Sơn Lĩnh, Lưu Nguyệt Tông.
Bầu trời xuất hiện mây đen cuồn cuộn thành hình lốc xoáy uy áp của thiên phạt phủ xuống.
- Thiên địa dị tượng..
Tinh Gia thần sắc ngẩn ra một cái rồi hắn không nói một lời nào lặp tức truyền âm cho nử tử bạch y.
- Hồ Nguyệt Nương. Nhanh chóng thông báo cho đệ tử Thiên Sơn Lĩnh rời đi.
Nử tử bạch y tên Hồ Nguyệt Nương được Tinh Gia truyền âm cùng uy áp vòng xoáy trên bầu trời phủ xuống nàng cũng không chút chậm trể. Rất nhanh toàn bộ đệ tử trưởng lão Thiên Sơn Lĩnh đã duy chuyển về hai ngọn núi khác, khoảng khắc họ nhìn lên vòng xoáy trên bầu trời mây đen đang cuồn cuộn xoay vần tâm thần ai nấy đều chấn động kịch liệt. Thiên địa dị tượng thế này chắc chắn sẽ có biến lớn.
Tinh Gia cũng không chút chậm trể hắn liên tục vung tay lên từng điểm sáng li ti bay ra khấp ngọn núi hình thành một màng linh trận bao phủ xuống, vì hắn biết hiện tượng này tiếp theo sẽ là gì.
- Lôi kiếp..
Nguyệt Sư Vương hư không xuất hiện bên cạnh Tinh Gia gương mặt hắn vô cùng ngưng trọng nhìn lên không trung.
Tinh Gia nhẹ gật đầu cũng không nói gì thêm. Chỉ có những người tu luyện nghịch thiên khi đột phá một đại cảnh giới mới dẩn động thiên địa kéo đến lôi kiếp, bởi vì thiên địa cũng dường như cảm nhận được áp lực khi người này càng phát triển đến một trình độ thậm chí có thể uy hiếp đến phiến thiên địa này.
Tinh Gia nhíu mài hắn lẩm bẩm.
- Rốt cuộc đột phá đến cảnh giới gì lại rây ra biến động lớn như vậy.
Những tia sét màu tím như cự long đang nhàu lộn kịch liệt bên trong quần mây bên trên.
Rằm.....
Rốt cuộc một tia sét đầu tiên như không đợi nổi nửa phải nhanh chóng đánh cho người bên dưới hóa thành tro tàn đã đánh xuống.
Mọi người chỉ thấy một cột lôi điện to bằng cái lu phóng thẳng xuống vị trí thiên trì trên Thiên Sơn Lĩnh ở đó một người đang bất động.
Ầm...
- Lão thiên của ta... sét kểu này ai chịu nổi hã trời.?
Có người không nhịn được kinh hô, bọn họ thậm chí còn không biết người bên trong thiên trì 1 năm nay là ai, chỉ có những vị trí cao tầng trong tông môn mới biết.
Trúc Vũ Hy, Đường Mộng Thu các nàng cùng ở chung một chổ xa xa đứng nhìn về phía thiên trì, áp lực từ lôi kiếp trên bầu trời khiến các nàng cảm thấy vô cùng ngột ngạt, ngay cả Đường Một Thu sấp tiến vào kim cang cảnh củng cảm thấy vô cùng nặng nề, thần sắc nàng ngưng trọng miệng lẩm bẩm.
- Người này rốt cuộc tu luyện thế nào.?
Bên tai nàng truyền đến âm thanh có phần lo lắng của Trúc Vũ Hy.
- Phó Tông chủ, hắn sẽ không sao chứ.?
Đường mộng thu khẻ lắc đầu, Ta cũng không rõ, nhưng có tông chủ, cùng hai vị tiền bối kia ở đó có lẽ sẽ không xảy ra vấn đề gì.
- Vũ Hy tỷ... người ta độ kiếp sao sắc mặt tỷ lại tái nhợt vậy.
Một vài cô gái, môi son má phấn duyên dáng yêu kiều thấy bộ dạng trúc vũ hy nhịn không đươc hỏi một câu khiến cho nàng hai tai ửng đỏ.
- Hả... không phải đã động tâm xuân rồi chứ.
- Các ngươi nói bậy bạ gì đó...
Không thể không nói các nàng bên trên Lưu Sơn ai nấy đều dung nhan xinh đẹp động lòng người cộng thêm công pháp các nàng tu luyện khá nhu mì uyển chuyển ai là nam nhân cũng là một hồi tim đập rộn ràng khi nhìn thấy, vã lại vì tôn thờ thiên Nga nên các nàng rất chung thủy về việc này chắc cũng một phần là do công pháp tu luyện mà ra, tạm thời không nói đến các nàng nửa.
Thiên Sơn Lĩnh.
Sau khi ánh sáng lôi điện tán đi, một cơ thể lộ ra, quần áo đã rách nát bất kham mơ hồ còn truyền ra một mùi khen khét.
Quanh thân Võ Thừa có thể thấy từng tia lôi điện dư âm còn quanh quẩn chạy ngan chạy dọc trên cơ thể hắn phát ra những âm thanh loẹt xoẹt.
Đôi tay hắn lần đầu tiên sau hơn 1 năm hôn mê bất đầu có cử động, hắn nắm nắm đôi bàn tay có thể nghe thấy tiến răng rắc vang lên, sau đó là cái cổ, lắc lắc một vòng lại có vài tiếng rắc rắc, rốc cuộc hắn cũng đã mở mắt.
Khoảng khắc này Tinh Gia cùng Nguyệt Sư Vương như ngưng thở cho đến khi hoàn toàn thấy rõ đôi mắt kia của Võ Thừa chỉ thuần hai màu đen trắng hai người bọn họ mới thở phào một cái.
- Con mẹ nó thật khiến người ta sợ hải a.
Tinh Gia nhịn không được mắn một câu, vì đôi mắt kia nếu như là một màu đỏ thì không cần nói cũng biết chuyện gì xảy ra.
- Hắn đã áp chế được.
Nguyệt Sư Vương cũng thở phào lên tiếng, gương mặt như hiện lên một ý cười. Thế nhưng rất nhanh đôi lông mài hắn nhíu lại ngẩn đầu nhìn lên bầu trời.
Sau khi tia sét đầu tiên đánh xuống người Võ Thừa mây đen vẩn không có dấu hiệu gì là tiêu tán mà ngược lại càng thêm cuồn bạo, dường như nó không muốn để sinh linh phía dưới tồn tại.
Rầm.... Rầm... Rầm...
Ba tia sét bắn mạnh xuống vị trí Võ Thừa đang lơ lững trên không trung khiến cho mọi người bên ngoài nhìn thấy da đầu gần gần tê dại.
Võ Thừa sau khi mở mắt khẻ liếc nhìn toàn đại địa một vòng cảm nhận được nhiều gương mặt và khí tức quen thuộc hắn miểm cười ngây ngô một cái.
- Cười con mẹ ngươi, sét đánh đến kìa.
Tinh Gia nhìn bộ dạng óc chó của hắn lại nhịn không được mắng lớn một cái, tuy vậy nhưng trong đôi mắt hắn dường như có một tầng nước mắt,
- hu hu hu..
Tinh Gia đang dân trào cảm xúc vui mừng thì nghe tiến hu hu to lớn vang lên, chỉ thấy con khỉ từ lúc nào đứng kế bên hắn nó xúc động khóc lớn ngay cả con hồ ly màu trắng kia dường như cũng rơi nước mắt. Thấy một màng như vậy Tinh Gia mở to tròng mắt.
- Không cần khoa trương vậy chứ.. các ngươi....!
Hắn thật không biết nói gì thêm nửa, hai con vật này ăn đan dược nhiều, linh trí phát triển muốn thành Tinh rồi a.
Võ Thừa cũng rất vui mừng lúc trước nhập ma nhưng hắn vẩn biết hết những chuyện mình đã làm, trong lòng ái nái vô cùng, hắn đành gác lại chuyện này ngẩn đầu nhìn ba tia lôi điện như muốn xé toạt không gian nện thẳng xuống đầu hắn.
Khóe miệng miễm cười phi thẳng lên giang hay tay ra không có dấu hiệu gì là kháng cự mà cứ mặc kệ cho lôi điện đánh xuống. Lúc trước hắn bị một tia sét đánh lên người lại vô cùng sảng khoái không có gì là không đúng. Tu La Quyết Thể Quyển vận chuyển không ngừng hấp thụ từng tia lôi điện chạy qua, những mãng da bong trốc rơi ra ngoài hoàng toàn là lớp biểu bì cằng cổi cần được rột rửa thanh tẩy đi để lộ ra một lớp da mới màu đồng sáng bóng.
Hành động giang hay tay đón lôi kiếp của Võ Thừa đập vào mắt thế nhân là một hành động điên rồ ngu ngốc.
- Người kia, hắn... hắn làm gì vậy, tự sát sao.?
Lặp tức có người thất thố hét lớn.
- Ai mà nhìn lạ vậy, ta 20 năm ở tông môn vẩn chưa thấy qua mặt người này bao giờ a.
Có người khó hiểu lên tiếng dò hỏi, nhưng nhận lại cũng chỉ là những cái lắc đầu.
- Trên Thiên Sơn Lĩnh hiễn nhiên là một vị trưởng lão bế tử quan này đột phá dẩn động lôi kiếp ngươi thế mà cũng không hiểu sao? Đúng là không có tiền đồ a.
Tiếng bàn tán cùng nghị luận không ngớt. Nhưng vì màng linh trận của Tinh Gia một phần ngăn cảng tầm mắt nên họ cũng là những suy đoán mà thôi
Ngay cả nguyệt sư vương cũng ngẩn ra một cái nhưng sau đó hắn thấy khí tức Võ Thừa càng lúc càng kéo lên mảnh liệt không có dấu hiệu gì là suy yếu đi, hắn thở dài.
- Công pháp thật cường đại, có thể cắn nuốt cả lôi điện để rèn gân cốt da thịt. Ta cũng lần đầu chứng kiến.
Tinh Gia chấp tay sau lưng bộ dạng vô cùng thong dong lên tiếng.
- Nguyệt Sư a cái ngươi không biết còn nhiều lắm. Ví như lôi vân kia ta đoán không lầm chính là. Cửu Huyền Lôi Kiếp.