Thật ra hôm nay ta đến đây chỉ để giải khuây thôi!! -Trong lời nói của cô ta có chút thất vọng.
- Bích phi không biết đã gặp phải chuyện gì mà uy phiền như vậy. Nếu đã có nhã hứng đến đây thì toàn bộ Tử gia dốc lòng hỗ trợ nương nương giải sầu. -Tử Đàn cung kín cẩn trọng.
- Được... Tốt lắm. Hôm nay tâm trạng bổng cung xem ra không mấy tốt lành, nếu đã như vậy ta muốn các người giúp ta giải khuây. -Hiên ngang ra lệnh.
- Vâng! Nương nương! -Tử gia trên dưới đồng thanh.
Nhận lệnh Tử Nguyệt phải bên cạnh nàng ta đi theo hầu chuyện cùng Kim trưởng quản, Mạc Lâm Thiên Vũ lui về nghỉ ngơi, Tử Đàn phải rời thành quay về gia phủ.
Để làm nàng ta vui Nguyệt và Kim Dao Quang đưa nàng ta đến kho trang sức đặc biệt phải bịt mắt tất cả những người ngoài ngay cả Bích phi chỉ được đưa theo một người cùng bịt mắt đi vào. Nơi đây là nơi lưu giữ những sản phẩm đã đang và sẽ được trưng bài ở cửa hiệu. Nơi đây được xây dựng như một mật thất một đường đi và cũng chỉ có một lối thoát từ nơi đi vào. Chỉ mở được khi có ba chìa khoá một của trưởng quản, một của Tử Đàn trước khi đi đã để lại và cuối cùng là chìa khoá chủ của Tử Nguyệt.
Vào đến bên trong cánh cửa đóng lại bịt mắt được bỏ xuống thì Bích phi và nha hoàn đã phải che mắt lại với sự chói chang lấp lánh lung linh cũng những thứ ở đây.
- Thần linh ơi!!! Ta chưa bao giờ nhìn thất được nhiều trang sức cùng ngọc ngà quý hiếm như vậy. Thật là quá đẹp rồi! -Mồm chửa A mẳt chữ O trước khung cảnh ập vào mắt.
- Đây là nơi để những sản phẩm mà Tử gia làm ra gồm có trang sức và đá quý, toàn bộ điều được những thợ thủ công tốt nhất kinh thành làm ra và sự kiểm tra của gia chủ. Tất cả ở đây tổng giá trị có thể hơn 15000 đồng vàng. -Kim Dao Quang giải thích.
- Mười... Mười lăm ngàn... Không thể tin được!!! Thật sự quá nhiều tiền. -Hô hấp của Bích phi tăng nhanh mà người hầu bên cạnh cũng đứng không vững nữa rồi.
- Nương nương đây là vật cổng phẩm của Tử gia lần này vào hoàng cung. -Kim Dao Quang hăm hái giới thiệu.
- Ở đâu? Để bổn cung xem xem! -Nghe đến vật sắp thuộc về mình nàng ta nhanh chống lấy lại phong thái.
Cống phẩm lần này của Tử gia chủ yếu là hoa tai và vòng đeo tay. Của Thái Hậu là một đôi hoa tai bằng bạch ngọc chạm khắc thành đoá sen đang nở được nối bằng sợi vàng nguyên chất tạo ra hình ảnh bạch liên hoa toả ảnh kim quang vô cùng tinh tế. Dù chưa chọn ra được Hoàng Hậu nhưng vẫn phải chuẩn bị một trâm cày làm bằng vàng rồng đút thành thêm phần gia công điêu khắc thành hình một con phụng hoàng đang tung cánh, trên đầu và cánh của phụng hoàng được đính thêm vài viên đá quý màu đỏ và xanh lam vô cùng uy nghi. Của Quý phi là một vòng ngọc bích có thêm lớp bạch kim trang trí hình hoa mẫu đơn. Của Bích phi cũng là vòng ngọc bích nhưng phía trên là một lớp vàng hình hoa đổ quyên. Còn 10 cống phẩm cho phi tần còn lại không phải vòng ngọc thì là hoa tay bằng ngọc.
- Thật không ngời cách người làm ra những mói đồ tốt như vậy!!! Đặc biệt là cây trâm phụng hoàng này... Tuy đơn giản nhưng lại làm người khác không thể rời mắt, điêu khắc tinh xảo còn có thạch anh và hồng ngọc thật sự... không muốn rời mắt. -Bích phi ngấm cây trâm qua lớp thủy tinh mà không ngừng cảm thán.
- Nương nương nói phải! Nếu ai mẫu nghi thiên hạ sẽ là người nắm giữ vẻ đẹp của phụng hoàng! -Tử Nguyệt bên cạnh cảnh tỉnh Bích phi.
- Haizz... Bỏ đi chiếc vòng ngọc của ta cũng không tồi, không tồi! Đến lúc cống phẩn dâng ban ta sẽ nói tối vài lời cho các người với Bệ hạ!! -Bích phi.
- Đa tạ nương nương!! -Tử Nguyệt cùng Dao Quang hành lễ bái tạ.
- Được rồi miễn lễ!! Ta muốn xem xem thứ nào ở đây là giá trị nhất!! -Bích phi tò mò muốn biết một nơi như thế này có loại đồ gì giá trị liên thành.
- Toàn bộ những món đồ ở đây điều có giá trị riêng của nó. Nếu Bích phi muốn nói đến giá trị về của cải thì có một thứ chắc có thể làm người ưng ý. -Tử Nguyệt.
- Ố! Ta muốn xem xem là thứ đồ gì? Đưa ta đi xem!-Sự tò tò cùng nét mặt tự tin của Tử Nguyệt làm cô không kìm chế được.
Hai người đưa Bích phi đến cuối phòng, trong một chiếc hợp gấm to hơn bàn tay được Tử Nguyệt cẩn trong nâng niu đưa đến trước mặt Bích phi.
- Thứ gì bên trong?? -Bích phi tò mì.
- Nương nương mở ra xem!! -Dao Quang hối thút sự tò mò của Bích phi.
Bích phi từ từ chậm chậm đưa tay lên chiếc hợp rồi từ từ mở ra. Bên trong là một viên huyết kim cương to hơn nhẫn cầu của người trưởng thành (200gam). Viên huyết kim cương lấp lánh ảnh đỏ làm người nhìn thấy bị mê hoặc say đấm. Bích phi vì bất ngờ mà rút tay lại, nhưng càng nhìn tay của cô ta vô thức hướng thẳng vào viên kim cương. Trong cơn mị hoặc cô ta không còn làm chủ bản thân cho đến khi chiếc hợp đột ngột đóng lại làm cô ta giật bắn người.
- Nương nương nếu người càng nhìn sẽ mất ý thức đấy!! -Tử Nguyệt là người đóng hợp là người cảnh tỉnh cô ta.
- Ta... Ta!!! Ngươi nói xem giá của nó là bao nhiêu!!! -Nàng ta đã bị mê hoặc bởi thức mà vạn năm khó thấy.
- Nếu là giá cả về của cải nó đáng giá 7000 đồng vàng. -Kim Dao Quang đáp.
- 7000!!! ngươi đùa ta chắc 7000 đồng vàng mua được gần một phần ba đất ở Tinh Thành bảy nơi đó!! -Cô hoảng hốt một viên đá quý lại có thể Đổi được một phần đất trong ba phần ở bất cứ thành trì nào, từ Nhất Tinh thành đến Thất Tinh thành điều có thể mua được.