Tu Ma Phi Thăng Quyển

Chương 30: Bị Cảm Nên Viết Hơi Nhàm



Ở một nơi tối đen như mực không thấy được ánh sáng mặt trời,không gian im lặng như không có gì tồn tại cả.

Đột nhiên vài tiếng bước chân vang lên phá vỡ sự im lặng đó......lộc cộc.......lộc cộc.........(hơi giống tiếng cưỡi ngựa nhỉ).

Ngay lập tức một giọng nói quỷ dị không biết từ đâu phát ra,nghe có vẻ chủ nhân của giọng nói này không thích bị làm phiền cho lắm,hắn nói"Có chuyện gì mà ngươi lại đến đây,không phải ta nói có chuyện quan trọng thì mới được tìm ta hay sao,chẳng lẽ Ma Môn sắp xuất phát rồi hả"

Nghe thấy chủ nhân của giọng nói quỷ dị kia nói vậy,một giọng nói không được êm tai lắm vang lên"Quỷ Kiều tiền bối,Ma Môn của chúng ta hiện tại còn chưa xuất phát,chưa cần tiền bối phải bận tâm,hôm nay ta đến đây là bởi vì muốn hỏi,tại sao thiếu chủ của Hắc Ám Ma Điện lại còn sống hơn nữa còn xuất hiện ở Diệu Âm Môn nữa ah"

"Cái gì,không thể nào,rõ ràng ta đã biến cho thiếu chủ của Hắc Ám Ma Điện thành một cái xác không hồn rồi ah,làm sao hắn có thể sống lại được chứ"giọng nói quỷ dị kia không mấy tin tưởng phản bác.

"Hừ,ta làm sao biết được chứ,sư phụ của ta bảo ngài liệu làm sao mà làm ah"

"Khốn khiếp,chắc chắn tên nào đó đang giở trò ở Diệu Âm Môn,ta dùng cả tính mạng này để đảm bảo với sư phụ ngươi tên đó là giả,chỉ cần các ngươi đến Diệu Âm Môn vạch trần hắn,là kế hoạch của các ngươi sẽ thành công,tin ta đi"

Chủ nhân của giọng nói khó nghe kia nghe vậy thì do dự nói"Ngươi chắc không"

"Không thể nào sai được,ta chắc chắn"

"Được rồi,vậy để ta về bàn bạc với sư phụ trước,xin cáo từ ah"

"Không tiễn"

Thế là một lần nữa nơi đây lại rơi vào im lặng như thể trước giờ chưa từng có ai xuất hiện ở đây vậy,thật là con mẹ nó quái dị ah.

.....................o(╯□╰)o......................

Trở lại với nhân vật chính của chúng ta Huỳnh Trấn Thiên.

Hiện tại hắn đang ở trong một căn phòng xoa hoa,hai bên là hai nàng thị nữ do Diệu Âm Môn phái tới phục vụ đút trái cây cho hắn ăn,cái này quả thật là đúng với ước muốn khi trước của hắn.(Ngu vl,phục vụ được nhiều thứ khác mà ah.vd như xxx,😁😁😁),tất nhiên đó chỉ là ước muốn trước khi hắn tu ma thôi,bây giờ đối với mấy việc này hắn không còn hứng thú nữa.

Hắn nhàm chán ngã lưng ra đằng sau,trong đầu thì cấp tốc nghĩ cách thoát ly khỏi nhóm người Hắc Ám Ma Điện,hắn cảm thấy cứ tiếp tục như vầy thì thể nào cũng bị cho lên dĩa thôi,phải nhanh thoát ly khỏi đây trước khi bọn người Hắc Ám Ma Diện tìm được thiếu chủ thật sự của bọn họ,nếu không thì có lẽ sẽ quá muộn.

Aizzzzza nhưng mà cái này thật sự rất khó ah.

Đang lúc hắn trầm tư suy nghĩ thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra,một cô bé xinh đẹp khoảng 10 tuổi bước vào,nàng không ai khác mà chính là vị hôn phu của người mà Huỳnh Trấn Thiên đang giả dạng,Phan Thị Mỹ Linh con gái của môn chủ Diệu Âm Môn.

Hai nàng thị nữ đang hầu hạ đút trái cây cho Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì vội đứng lên thi lễ,sau đó rất biết đều tự động lui ra ngoài.

Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì chậm chạp mở mắt nhìn vào Phan Thị Mỹ Linh,sau khi nhìn thấy dung mạo của nàng hắn không khỏi chẹp chẹp thầm nghĩ"Quả là đẹp ah,nhưng rất tiếc ta không phải là loại người dễ dãi,một chút sắc đẹp đó ta còn chưa để vào trong mắt"(Đệt mịa từ bao giờ mà main lại yy như vậy ah 😱😱😱)

Lòng thì nghĩ như vậy như ngoài miệng hắn nói"Aizzzz Chẳng lẽ cô là vị hôn phu của ta hay sao,quả thật rất đẹp ah,ta rất thích"

Mỹ Linh nghe thấy Huỳnh Trấn Thiên nói vậy thì tức giận phản bác"Ngươi thích nhưng ta không thích,đến giọng nói cũng không được êm tai,ta không muốn lấy ngươi,ngươi mau mau hướng mẹ ta từ hôn cho ta"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì phì cười hứng thú nhìn vào mắt Phan Thị Mỹ Linh,sau đó hắn từ từ tiến đến chỗ nàng kề sát vào mặt nàng nói"Thật sao,nhưng ta lại thích cái hôn sự này đó,nàng muốn thì tự mà đi từ hôn đi,ta không cản"

Mỹ Linh bị Huỳnh Trấn Thiên kề sát vào mặt như vậy,thì mặt nàng không khỏi ửng đỏ lên,nàng lui ra đằng sau chỉ tay vào hắn nói"Ngươi.....ngươi.....ngươi là đồ đáng ghét"nói xong nàng nhanh chóng chạy đi ra ngoài,để lại một mình Huỳnh Trấn Thiên ở trong phòng cười đắc ý.

Cười một lát,sau đó hắn nghiêm túc nhíu mày vuốt cằm nói"Nếu lợi dụng Diệu Âm Môn để chạy trốn thì sao nhỉ???"nói xong hắn đột nhiên nở một nụ cười tà dị,có vẻ như hắn vừa nghĩ ra một kế hoạch nào đó.

Đúng lúc này đột nhiên Huyễn Mộng Thú kêu lên vài tiếng cảnh giác chít chít chít........(Bị ốm văn chương lũng cũng có gì mọi người thông cảm ah) có lẽ nó phát hiện ra có người đang ở gần đây.

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì vội thu liễm cảm xúc lại,hắn suy nghĩ một lát sau đó quay lại giường của mình bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Không lâu sau đó,ở một cái cây cách phòng Huỳnh Trấn Thiên không xa thình lình xuất hiện 2 lão bà tu vi Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ,một trong hai lão bà vừa mới xuất hiện kia lo lắng lên tiếng"Lúc nảy ta thấy Mỹ Linh sư diệt tức giận chạy ra từ phòng của thiếu chủ Hắc Ám Ma Điện,không biết có xảy ra chuyện gì không ah,lỡ đâu để lại ấn tượng xấu cho vị thiếu chủ kia thì sao đây nha"

Lão bà còn lại nghe vậy thì cười khổ nói"Tính tình của Mỹ Linh thì ngươi cũng biết rồi,nó được chúng ta chiều chuộng từ nhỏ cho nên tình tình có hơi điêu ngoa một chút ah,nhưng ta nghĩ chắc là không sao đâu,nó mới là người bị tức giận cơ mà"

Lão bà kia nghe vậy thì gật đầu nói"Ừ đúng vậy ah,nó mới là người bị tức giận cơ mà"

"Thôi không cần quan tâm nữa,chúng ta còn có việc phải làm đi thôi"

"Tốt,đi thôi"

Thế là hai lão bà kia phi thân biến mất khỏi đó,cái cây cũng từ đó đỡ thêm vài gánh nặng.(nhảm vãi loèn,bị cảm đầu óc hoạt động không tốt lắm ah)

.....................←_←→_→....................

Mỹ Linh sau khi chạy ra từ phòng của Huỳnh Trấn Thiên thì một mạch chạy thẳng về phòng của mình.

Về đến phòng,nàng ngay lập tức úp mặt xuống chăn,xấu hổ nói"Thật đáng ghét ah,sao hắn lại kề sát mặt khi nói chuyện với ta vậy chứ,xấu hổ chết đi được ah"nói xong nàng lấy tay che kín mặt rồi xoay qua xoay lại trên giường.

Xấu hổ qua đi đột nhiên nàng tức giận nói"Không được,không thể để hắn đắc ý như vậy được,phải tìm cách trả thù lại mới được"

Suy nghĩ một lát,sau đó đột nhiên nàng la lớn lên"Ah ta nhớ rồi,Thiên Hữu Thành hình như sắp có một hội đấu giá lớn thì phải,ta phải tận dụng cơ hội này mới được,hừ hừ,đến lúc đó chờ xem ngươi còn đắc ý được ko"

Nghĩ vậy nàng vội đi tìm mẹ của mình,ý muốn xin mẹ cho nàng đi đến Thiên Hữu Thành tham gia đấu giá hội,tất nhiên kiềm theo đó là Huỳnh Trấn Thiên đi cùng.

Liệu chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo muốn biết thì chờ ta khỏi cảm đi rồi biết khụ khụ............

................←_←~T_T~→_→................

.......................HCVVCH....................... Cảm rồi mọi người ạ.(đau đầu,xổ mũi)

Động Viên ta bằng cách cmt đi nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.