Tu Ma Phi Thăng Quyển

Chương 50: Giết Cao Võ



Cao Võ một đường truy đuổi,chạy được khoảng 1 phút,thì hắn chợt nhíu mày dừng lại,tại vì ở trước mắt hắn xuất hiện một cái ngã tư,tạm thời thì hắn vẫn chưa biết là nên đi đường nào.

Tại Cao Võ còn đang lưỡng lự không biết đi đường nào,thì mặt đất dưới chân hắn đột nhiên nhô ra,sau đó một mũi nhọn được tạo thành từ đất phóng lên,công thẳng vào hạ bộ của hắn.

Cao Võ thấy vậy cả kinh,vội tung người lùi về phía sau,tức giận quát"Là ai..."

Đáp lại lời hắn là vài tiếng ầm ầm ầm,sau đó vị trí phía trên chỗ hắn đang đứng thình lình xập xuống,đất đá xung quanh thay nhau chôn vùi hắn.

Rầm....một chưởng khí phóng lên,Cao Võ chật vật tung người thoát thân ra ngoài.

Đúng lúc này,một tiếng kiếm xé gió vang lên,Cao Võ còn chưa kịp làm ra phản ứng thì đã cảm thấy cổ mình hơi lạnh,chưa hiểu gì thì đã chết không thể chết hơn nữa rồi.

Vài giây sau,một bóng người từ trong đất đá từ từ hiện ra.

Huỳnh Trấn Thiên nhìn cái xác không đầu của Cao Võ chẹp chẹp nói"Gần như bá chủ một phương ah,rất tiếc là lại chiến đấu ở chỗ ở của ta,nghĩ gì,tưởng công sức học tinh thuật bao lâu nay của ta là cho vui à"

Thì ra trong 4 năm qua,ngoài tập trung học tinh thuật ra,thì Huỳnh Trấn Thiên cũng đã nghiên cứu bố trí một vài trận pháp,để đề phòng địch tập ở lối vào động phủ,cho nên hôm nay mới có một màn đánh phủ đầu như vậy,tội nghiệp Cao Võ,nếu ở ngoài thì hắn còn có cơ hội đánh giết,nhưng ở trong chỗ này thì chỉ có thể ngậm ngùi mà chết thôi.

Lục soát tài sản của Cao Võ thoáng một phen,Huỳnh Trấn Thiên tìm thấy một cái chìa khoá và một tấm bản đồ,thấy vậy hắn cũng không nghĩ gì nhiều,tiện tay thu hai thứ đó vào túi trữ vật,sau đó đánh một cái u hoả,tung người biến mất.

Ở lối vào của động phủ,Trần Thụy đang nhắm mắt dưỡng thần,đột nhiên lúc này hắn giật mình mở to mắt,sau đó lấy từ trong người ra một mảnh ngọc vỡ,cả kinh nói"Không ngờ Cao Võ vậy mà chết rồi,tên nhóc kia chẵng lẽ đã có trình độ tinh thuật Thiên Sư,không ổn,trước phải thoát khỏi chỗ này đã rồi tính"nói xong hắn nhanh chân chạy ra ngoài,xác định phương hướng rồi tung người biến mất.

Ở một nơi nào đó trong hang động,Huỳnh Trấn Thiên nhìn vào thủy tinh cầu,nhíu mày nói"Tinh thuật đúng là khó đối phó mà,tựa tạm thời tha cho hắn một mạng vậy,còn có một người nữa,hình như là không phải phe Cao Võ thì phải,trước hết cứ phải gặp mặt đã rồi tính"nói xong lại cất bước đi về phía trước.

.....

Từ Bạch Loan chạy loạn một hồi,quẹo trái quẹo phải,đến nổi không nhớ nổi đường ra nữa,thì mới yên lòng ngồi xuống vỗ ngực thở phào,may mắn nói"Nguy hiểm quá,may mà nơi này có nhiều ngã rẽ,nếu không thì chắc chết chắc rồi,chạy nảy giờ chắc có lẽ cũng cắt đuôi được Cao Võ rồi,không biết tên Huỳnh Trấn Thiên kia đang ở đâu,chắc phải dùng tinh thuật tín toán một phen thôi"

"Không cần,ta ở đây"Huỳnh Trấn Thiên đeo mặt nạ quỷ,chậm chạp từ trong góc khuất bước ra ngoài,còn tại sao hắn lại phải đeo mặt nạ quỷ,thì phải kể đến 4 năm trước,sau một lần ra ngoài,vì vô tình lộ mặt,cho nên hắn bị một đám cao thủ võ lâm đuổi giết,kể từ đó vì tránh phiền phức,cho nên mỗi lần ra ngoài hắn đều đeo mặt nạ vào.

Huỳnh Trấn Thiên mặt không biểu tình,hờ hững nhìn Từ Bạch Loan hỏi"Ngươi là ai,tại sao lại ở chỗ này"

Từ Bạch Loan gượng cười đánh giá Huỳnh Trấn Thiên,sau đó bình tĩnh nói"Tại hạ Từ gia Tinh Sư Thành Từ Bạch Loan,không biết vị đạo hữu này có phải Trấn Thiên đạo hữu không ah,nếu đúng thì ta có một chuyện muốn nhờ đạo hữu,không biết có đường đột quá không"

Huỳnh Trấn Thiên nghi hoặc nhìn Từ Bạch Loan nói"Ta với ngươi có quen nhau không,chưa gì đã mở miệng nhờ ta,quả thật rất đường đột,nhưng không sao,ngươi nói thử ta nghe chuyện ngươi muốn nhờ xem nào"

Từ Bạch Loan nghe vậy vui mừng,suy tư một lát nói"Không biết đạo hữu có biết Cao Võ không?"

"Có"Huỳnh Trấn Thiên không nghĩ ngợi gì nhiều đáp lời.

Từ Bạch Loan nghe vậy tiếp tục hỏi"Vậy có phải 4 năm trước,đạo hữu giết Cao Văn con của hắn?"

Huỳnh Trấn Thiên tỉnh như ruồi đáp"Đúng"

Từ Bạch Loan nghe xong hài lòng,mỉm cười nói"Rất tốt,thật ra ta đến đây là muốn hợp tác cùng đạo hữu,hợp sức giết chết Cao Võ,đều này vừa có lợi với ta,vừa có lợi với đạo hữu,hơn nữa toàn bộ tài sản của Cao Võ đều sẽ do đạo hữu thu lấy,ta chỉ cần giết được Cao Võ là được"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy sửng sốt,sau đó mỉm cười nói"Vậy có lẽ ngươi phí công rồi,ta không tính hợp tác với ngươi đâu"

Từ Bạch Loan nghe vậy nụ cười trên mặt đông cứng lại,khó hiểu nói"Tại sao chứ,nên biết đều này rất có lợi với đạo hữu,Cao Võ hiện giờ đang ở ngoài kia muốn giết đạo hữu,cho dù đạo hữu không tìm hắn thì hắn cũng tìm đạo hữu thôi"

"Không cần bàn nữa,ý ta đã quyết,giờ ta sẽ chỉ ngươi đường ra,ngươi có thể đi về được rồi"Huỳnh Trấn Thiên lười biếng nói.

Từ Bạch Loan nghe xong tức giận trừng mắt nhìn Huỳnh Trấn Thiên,sau đó nói"Tốt lắm,nhưng không biết đạo hữu có tính phá trời không,nếu có thì ta có tin này muốn nói cho đạo hữu"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy hứng thú,tò mò nói"Tin gì?"

Từ Bạch Loan cười cười,không mặn không nhạt nói"Nếu muốn sống sót sau khi phá trời,chắc chắn phải giết Cao Võ"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy không cho là đúng,cười nhạt nói"Tại sao chứ?"

Từ Bạch Loan chậm chạp nói"Tại vì,khi trước ta có ở với Cao Võ một đoạn thời gian,có một lần hắn khoe với ta,hắn được hội đồng võ lâm cao thủ giao cho một tấm bản đồ,mà thứ đó mấy tinh thuật thế gia bọn ta cũng đều có,nghe nói là muốn sau khi phá trời sống sót,thì phải tập hợp đủ chúng lại,tuy Cao Võ chỉ có một tấm,nhưng dù sao cũng phải giết hắn mới đoạt được,chứ đừng mơ mà mượn được từ hắn"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy,nghĩ ngay đến tấm bản đồ trên ngực mình,hơi để ý,sau đó suy nghĩ nói"Còn gì nữa không?"

Từ Bạch Loan nghĩ nghĩ dù sao cũng phải nhờ Huỳnh Trấn Thiên phá trời,cho nên tiếp tục nói"Muốn phá trời phải có tu vi Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ,còn lại không có gì quan trọng lắm"

Huỳnh Trấn Thiên nghe xong sửng sốt,đùa gì vậy,chẳng phải nói thiên địa không cho Thoát Phàm sao,điều kiện gì mà bất khả thi dữ vậy.

Suy nghĩ một lát,Huỳnh Trấn Thiên gật đầu nói"Được rồi,lời muốn nghe ta cũng đã nghe hết rồi,giờ ngươi ra ngoài được rồi đấy"

"Không được,dù sao ta cũng mang đến cho ngươi vài thông tin bổ ít,ít ra thì cũng phải mời ta vào động phủ uống vài ly trà chứ"Từ Bạch Loan nhanh chóng phản đối,ở trong suy nghĩ của nàng,Cao Võ vẫn còn đang lãng vảng ở ngoài kia,trước cứ ik theo Huỳnh Trấn Thiên đã rồi tính,lỡ gặp Cao Võ còn có đường mà ứng phó.

Huỳnh Trấn Thiên không biết suy nghĩ của Từ Bạch Loan,nghĩ nghĩ thấy nàng nói cũng đúng,cho nên gật đầu nói"Được rồi,vậy thì mời đạo hữu theo ta,cẩn thận bị lạc,còn về Cao Võ thì không cần phải lo,trước khi gặp đạo hữu ta đã giết hắn rồi,cho nên hợp tác cũng không cần nữa"

Từ Bạch Loan nghe vậy sửng sốt,đứng hình khó tin nói"Thật sự"

Huỳnh Trấn Thiên lạnh nhạt đáp"Thật sự"

"...."

..........................HCVVCH..........................

Tết đến ăn nhiều quá đi không nổi,ngồi viết truyện đỡ vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.