Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu

Chương 3: Nguyệt Dạ Lam Chi (3)



Tiếng hét vang lên... chấn động cả vùng. Trê  không sấm sét bắt đầu giảm dần 

Lam Chi lãnh khốc.....:

-" Thu..".Lập tức mười hai con dao đang xâu xé Khuơng Lâm bỗng ngừng lại... quay về hướng thẳng tới Lam Chi...Mười hai con dao hợp thành cầm phiến, ánh vàng lóng lánh.

Nàng đưa tay bắt lấy cầm phiến, uy nghi không chút biểu cảm....Chỉ khác một điểm chính là, trên cầm phiến linh khí dày đặc hơn rất nhiều....

Khương Lâm được giải thoát khỏi cầm chế, hắn...ngã huỵch xuống mặt đất. May mắn thay, là hắn dùng đao chống xuống đất mới có thể không thể diện mà ngã như một con chim gãy cánh.

-" Thiên...a trở... trở lại thành sơ cấp nhất giai rồi " Nữ tử..thốt 

-" Chỉ một chiêu..a một chiêu........ thật là khiến người ta ghê sợ " Nam nhân lắp bắp kinh hãi nói

Một đám người xì xào bàn tán, chỉ chỉ trỏ trỏ mà duơng ánh mắt nhìn...trong đó  có kính trọng có ghen ghét.. có kiêng nể...có đố kị.....

Một nam nhân khoanh tay.... đứng lặng im.... mà đánh giá:

-" Không hổ danh là nữ ma thần có thể sánh ngang cùng vs đại ma thần Quân Ly...Ta thấy nàng ta với đại ma thần đó là chỉ có ngang hành chứ không phải thấp kém..."

Một nam nhân nghi hoặc...nghiêng đầu nhìn hắn kính trọng hỏi:

-" Sư phụ........ sao người lại nói như vậy....chẳng qua chỉ là hút linh khí thôi mà....há lại để cho sư phụ vào mắt...??"

Hắn nhìn đệ tử ngốc của mình, haziiii tuổi trẻ mới chơi không biết cũng phải....:

-" "Chẳng qua chỉ là hút linh khí thôi mà" ngươi thì biết cái gì nào......." Hắn nghiêm nghị nhìn thẳng vào mắt đệ tử hắn.

-" Chứ không phài sao... hút lunh khí... chẳng phải sư phụ cũng hút được hay sao" Nam nhân không hiểu...cố cãi

-" Phải..... ta có thể hút linh khí nâng cao tuvi cùng giai cấp... Nhưng ngươi có nhìn thấy ta mỗi lnf hút đều bị trọng thương... phải dùng hết đan dược bỏ trợ sinh khí để tránh phản phệ * không. Còn nàng ta -Lam Chi, ngươi nhìn xem... nàng ya chỉ dùng một chiêu đã hút được linh khí hơn nữa còn chẳng bị phản phệ ung dung như thường. Đáng nói hơn, chính là...sư phụ nguơi mỗi lần tối đa hết sức cũng chỉ hút được tam giai thôi... nhưng còn cái nữ ma đầu này một lần dùng ít nhất cũng hấp thu đuơc ba cấp bậc.....Thực lực bức người như vậy,........ không thể coi thường được ngươi hiểu chưa". Hắn ôn tồn giải thích

* Phản phệ: ở đây chỉ cần người chơi hút linh khí tu tiên cỉa nguòi khác lạp tiwcs sẽ bị linh khí của người đó đánh úp lại một nửa.

Nam nhân ngây ngốc nghe........ hắn thật không biết ngoài sư phụ của hắn ra trong gme này thật có nhiều người mạnh mà...

Trong lúc đang xì xào.... thì một toán người đi đến......Nam nhân mặc bộ Y phục xanh lá nhạt nhòa tuơi trẻ khuơng mặt thanh tú..... đỡ Khuơng Lâm chật vật đứng dậy....

Khương Lâm cả người... y phục huyết chảy từng giọt.. từng giọt thấm đẫm chỗ ngồi của hắn. Hắn được đỡ dậy...... liền nắm chặt lấy bàn tay, dùng hết sức mà đứng dậy.

Nam nhân dìu hắn, mờ túi lấy ra một viên đan dược màu nâu nhạt... linh khí nồng đậm:

-" Bang chủ..... người dùng..." Ngắn gọn..... nhưng không kém kính nể du dương...êm tai 

Khương Lâm đang yếu sức, ngửi thâyd linh khí liền tỉnh táo...cầm ngay đan dược mà trực tiếp nuốt.

-" A.. là Sinh Cơ Đan...Đan dược chỉ có Y sư cao cấp tứ giai mới có thể luyện chế, hơn nữa dược liệu luyện chế vô cùng đắt đỏ....Không hổ là bang top 2 của game ngy cả bậc này Y sư cũng có thể chiêu mộ.

Nam nhân....giao cho một nữ tử dìu lấy Khuơng Lâm.

Hắn.... đi thẳng tới chỗ của Lam Chi... đứng đối diện với nàng tầm 40m. Hắn đưa cặp mắt hung hung đỏ nhìn chằm chằm vào nàng...nén nhịn sự phẫn nộ của mình..... kính nói:

-" Hôm nay bang chủ Hồ Nguyệt mạo phạm Uyển Nhi cô nuơng.... Tại hạ Tạ Ngân xin thay mặt bang chủ gửi lời xin lỗi đối với Uyển Nhi cô nương....Kính mong Lam Chi các hạ bỏ qua cho..... thời gian không còn nhiều... tại hạ cùng với bổn bang xin phép...Cáo từ". Ngữ điệu mềm mỏng, lười lẽ nhượng bộ Tạ Ngân hắn phải kìm nén khó khăn thế nào  cơn bạo nộ của hắn....Chẳng qua hắn vì hoàn thành nhiệm vụ...vì hạch thú Băng Loan Phuơng Điểu mà thôi... Hắn đã định cho dù như nào cũng phỉ đoạt bằng được hạch thú về bang....

Hắn quay người bước đi định rời khỏi. Bỗng, một hàng càm chế quanh cuốc ánh xanh xuất hiện. Tạ Ngân hắn định đi nhưng, vừa bước đến gần cầm chế lập tức bị một luôn sức mạnh quỷ dị hút linh khí...khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi sức hút của luồng sức mạnh đó.

-" Muốn đi...... được thôi..... để lại hạch thú..bổn tọa có thể tha cho các ngươi.........cút"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.