Tứ Quốc Tranh Phi

Chương 66



Sau buổi đăng cơ, Bạc Khinh Nhiễm cùng Mộ Dung Cảnh Hy ở lại bàn việc tứ quốc. Nàng dù sao cũng là nữ nhân nên không được can dự. Mộc Khả Hân đi bộ xung quanh ngự hoa viên, nơi đây lại cho nàng cảm giác quen thuộc. Ngẩng người ngắm hồ sen đột nhiên một giọng thanh thót từ sau vang lên "Nhiếp Chính Vương Phi"

Nàng quay người đằng sau, lạnh nhạt nhìn nữ nhân đang đi đến, trang phục trắng tinh thuần khiết, khuôn mặt dịu dàng thanh tú. Nàng nở nụ cười thân thiện nói " Ra là ngươi ở đây, ngươi đúng là xinh đẹp, Tiếu Tiếu rất ngưỡng mộ"

" Cảm ơn " Nàng nhàn nhạt trả lời, đây là nữ nhân bên cạnh Bắc Hoàng. Thường thì nữ nhân tỏ ra dịu hiền như vậy thì tâm tư rất hiểm ác, nàng không nên đến gần. Xoay người bỏ đi, Lộ Tiếu Tiếu vịn tay nàng hối hả nói " Đợi chút, Vương Phi ta chưa có nói xong"

" Buông ta ra" Nàng hất tay, chẳng ngờ Lộ Tiếu Tiếu thuận thế ngã về sau. Mộc Khả Hân nhăn mi, một tay vương ra kéo nàng lại thả xuống đấtx lạnh giọng lên tiếng " Mai mốt muốn chiêu trò, tránh ta ra"

Lộ Tiếu Tiếu rưng nước mắt ngước lên nhìn nàng " Nhiếp Chính Vương Phi, sao ngươi có thể đầy ta ra đất như vậy "

Nàng cười lạnh, Lộ Tiếu Tiếu lại thấy lạnh sóng lưng " Ta có đẩy ngươi? Nếu ta muốn hại ngươi không phải chỉ cần làm ngươi tàn phế là được rồi sao "

Lộ Tiếu Tiếu kinh hồn nhìn nàng, nữ nhân này sao có thể toát ra lời lẽ độc ác như vậy, mặt nàng cũng không giống là đùa.

" Lộ tiểu thư sao lại ngồi dưới đất như vậy?" Giọng nữ vang lên, một bóng dáng chạy lại vội vàng đỡ lấy Lộ Tiếu Tiếu đứng dậy, Mộc Khả Hân nhìn người vừa tới, mỹ nhân như hoạ, tuy không thể bằng nàng nhưng cũng được coi là một mĩ nhân. Nàng cắn môi giả vờ trách mốc mở lời " Nhiếp Chính Vương Phi, có gì cũng từ từ nói, sao lại xô ngã Lộ tiểu thư. Hôm nay là ngày lành nếu xảy ra chuyện gì Hoàng Thượng sẽ nổi giận, Lộ tiểu thư là người của Bắc Hoàng vậy không hay đâu"

Nghe tưởng trừng nàng là người tốt, lo nghĩ cho Mộc Khả Hân nhưng thật ra đang phán tội nàng. Trong mắt toàn thù địch. Nàng cười lạnh " Con mắt nào của ngươi thấy bổn vương phi đẩy nàng, ta muốn móc nó ra"

Lộ Tiếu Tiếu hoảng sợ tái mặt, nữ nhân này không phải loại dễ đụng vô. Khổng Vân Khuê tuy sợ hãi nhưng cũng ấp úng " Nếu ngươi không đẩy tại sao Lộ tiểu thư lại ngã trên đất"

" Nàng tự làm" Không giải thích, Mộc Khả Hân chỉ nói vài từ. Để nàng giành thời gian giải thích, bọn họ không đáng.

Lộ Tiếu Tiếu chỉ tay vào nàng la to "Ngươi.."

Mộc Khả Hân nhăn mi, lại chỉ tay vào người nàng. Từ xưa đến nay nàng luôn kị người làm vậy. Ánh mắt toát tia lạnh, Mộc Khả Hân mở miệng " Nếu ngươi muốn, được ta thành toàn"

Phóng lên như chóp chụp lắy Lộ Tiếu Tiếu quăng xuống hồ. Tuy năng lực cùng sức mạnh nàng mất đi hơn nửa, nhưng đối phó với nữ nhân chân yếu tay mềm như bọn họ, nàng còn dư sức.

Khổng Vân Khuê kinh hãi, chỉ nghe tiếng thét của Lộ Tiếu Tiếu bên dưới. Nàng lấp bấp lùi về sau " Mộc Khả Hân, ngươi điên rồi, nàng ta là nữ nhân Bắc Hoàng yêu thích, hắn sẽ giết ngươi"

Nàng không để tâm lời Khổng Vân Khuê nói về Bắc Hoàng, nàng chỉ để tâm đến cái tên " Ngươi biết ta?"

Về phần Lộ Tiếu Tiếu nàng cũng không lo lắng nhiều, hộ vệ trong cung khắp nơi, khi nàng ta rơi xuống không lâu cũng đã bơi xuống cứu. Không mất mạng được, cùng lắm hù cho nàng sợ thôi.

" Ta.." Khổng Vân Khuê vừa mở miệng phía sau đã xuất hiện đoàn người. Nàng vội vã chạy qua ôm lấy hắc y nam nhân trong đó " Khuynh, Nhiếp Chính Vương Phi thật đáng sợ, ta cùng Lộ tiểu thư chỉ muốn làm quen nàng đã muốn giết chúng ta "

Phượng Mặc Khuynh chán ghét đẩy nàng ra, lo lắng nhìn nữ nhân trước mặt vẫn thản nhiên nhìn bọn họ. Mộ Dung Cảnh Hy thấy Lộ Tiếu Tiếu ướt đẫm được nô tỳ dìu đi vội vàng chạy đến " Tiếu Tiếu, đã xảy ra chuyện gì?"

Phượng Mặc Yên nhăn mày, không cần đoán hắn cũng biết Khổng Vân Khuê cùng nữ nhân này muốn hại Hân Nhi. Có vẽ chê Khống Tiếu Túc sống trong triều quá lâu rồi.

Bạc Khinh Nhiễm đi lại nàng quan tâm hỏi " Không sao chứ?"

Mộc Khả Hân lắc đầu, trong lòng hiện ấm áp, không phải hỏi sao lại làm vậy hay chuyện gì đang xảy ra. Hắn lại quan tâm nàng có gì sơ suất. Một Nhiếp Chính Vương lãnh khốc lại giành sự quan tâm ấm áp đó cho nàng. Phượng Mặc

Khuynh cụp mắt, người quan tâm nàng không phải hắn. Phượng Mặc Yên đau lòng nắm chặt tay, tim như bị ngàn mũi đao cứa, là hắn đẩy nàng ra xa.

Lộ Tiếu Tiếu run rẩy trong lòng Mộ Dung Cảnh Hy " Ta chỉ muốn làm quen Nhiếp Chính Vương Phi, không ngờ... không ngờ nàng lại muốn giết ta"

Mộ Dung Cảnh Hy vỗ về nàng, quay lên nhìn Mộc Khả Hân " Nhiếp Chính Vương Phi, nếu Tiếu Tiếu có mắc lỗi gì làm ngươi không vừa lòng ngươi có thể nhắc nàng, sao lại đẩy nàng"

" Ta không đẩy nàng, nàng muốn vu oan ta, ta thành toàn nàng" Mộc Khả Hân nhẹ giọng lên tiếng, với một nữ nhân tâm cơ như vậy, Mộ Dung Cảnh Hy nổi tiếng của Tứ Quốc nay lại bị giắt mũi, quả là chuyện hài khi hắn nghĩ nàng ta ngây thơ.

" Ngươi " Mộ Dung Cảnh Hy tức giận la lên " Đừng tưởng trẫm không dám giết ngươi"

Bạc Khinh Nhiễm đột nhiên đi lên đứng trước nàng lạnh giọng lên tiếng, đôi con ngươi ngân đồng hiện vẻ cảnh cáo " Bắc Hoàng giữa thanh thiên bạch nhật lại đòi giết Vương Phi của Bổn Vương là ý gì?"

Mộ Dung Cảnh Hy cũng cười lạnh, xung quanh phát ra khí thế đế vương " Vậy Nhiếp Chính Vương Phi muốn giết nữ nhân của trẫm, vậy có ý gì?"

Phượng Mặc Yên không nói gì nhưng trong mắt hiện lửa giận, nếu Mộ Dung Cảnh Hy dám ra tay hắn sẽ giết chết hắn ta, cho dù hắn ta là vua một nước hay là ai. Phượng Mặc Khuynh ám khí cũng giấu trong tay.

Bạc Khinh Nhiễm nhếch môi cười nhẹ, quay sang nói với Mộc Khả Hân " Ngữ Lan, nàng làm vậy là sai rồi, bởi vì nàng không cần động tay chân. Chỉ cần nàng nói ta sẽ giết chết nàng ta cho nàng"

Mộc Khả Hân đờ người, xung quanh mọi người đều kinh ngạc trứơc câu nói của một lãnh khốc Nhiếp Chính Vương Gia. Mộ Dung Cảnh Hy lửa giận sôi trào, hắn bay đến muốn giết nàng, Bạc Khinh Nhiễm chưa ra tay, Phượng Mặc Khuynh đã đi lên trước một bước.

Hắn đẩy Mộ Dung Cảnh Hy ra, còn bản thân đứng che chắn cho Mộc Khả Hân. Nàng ngạc nhiên nhìn bóng lưng trước mắt. Phượng Mặc Yên gấp cây quạt vốn là vũ khí của mình đi lên trước nói " Bắc Hoàng, trẫm thấy Lộ tiểu thư cũng không có gì thương tổn, coi như bỏ qua đi. Nếu ngươi cứ khăng khăng, trẫm không cam đoan sẽ không can thiệp"

Nếu xét về lý thì đúng là vậy vì Mộc Khả Hân đang trong danh phận Phượng Cửu công chúa Nam Quốc, Phượng Mặc Yên bảo vệ nàng là chuyện thường. Nhưng vốn không phải vậy. Khổng Vân Khuê từ đất đứng lên đôi mắt ửng đỏ điên cuồng " Sao lại bảo vệ nàng ta? Khuynh ngươi biết Mộc Khả Hân đã chết rồi. Nàng ta giả mạo, không phải Mộc Khả Hân. Khuynh ngươi nhầm rồi"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.