Tứ Quốc Tranh Phi

Chương 74



" Không ngờ Diêm La Vương đã có thê tử" Phượng Mặc Khuynh lạnh nhạt nói, nhưng trong lòng lại âm thầm hâm mộ, còn nàng Hân Nhi, khi nào nàng mới thành thê tử của hắn?

Mạc Ly Hiên nhìn hắn, đôi mắt loé lên ánh sáng, gương mặt yêu nghiệt cười "Đoạ Hoa Cung Chủ đã quyết định xong?"

Phượng Mặc Khuynh đi ra khỏi cửa lạnh giọng ra lệnh " Si, mang giường Hàn Băng cho Diêm La Vương"

" Tuân lệnh"

Mạc Ly Hiên mỉm cười hài lòng, cuộc chiến chỉ mới bắt đầu. Điều sau này Phượng Mặc Khuynh hối hận nhất là đưa giường hàn băng cho nam tử này.

Sáng sớm ban mai, trên chiếc giường là đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ, nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành, lông mày lá liễu, môi đỏ mọng cùng chiếc mũi cao. Nam tử bên cạnh nàng cao ngạo lạnh lùng, hắn giống tượng điêu khắc đang chìm trong giấc ngủ.

Lúc này tiếng gõ cửa đập mạnh " Chủ tử, tin báo gấp"

Bạc Khinh Nhiễm mở con ngươi màu bạc, mày kiếm chau lại, nhìn qua nữ tử bên cạnh, sợ nàng bị ảnh hưởng bởi tiếng động bên ngoài. Lúc này Mộc Khả Hân cũng bị đánh thức, nàng lên tiếng "Nhiễm, đừng lo cho ta, đi ra ngoài xem có chuyện gì"

" Tiểu Uyên đợi ta" Hắn hôn nhẹ lên trán nàng, đứng dậy thay đồ ra ngoài. Mộc Khả Hân mệt mỏi nằm ngủ tiếp, hôm qua Bạc Khinh Nhiễm đòi hỏi quá độ, thân thể nàng không thể tiếp thu nỗi. Nhưng có một điều nàng bất ngờ, thân thể này đã không còn trinh tiết, đối với nàng thì đó không có gì quá lạ, Bạc Khinh Nhiễm thì khác, hắn lại lựa chọn im lặng, không trách cứ nàng, không phán xét. Nam nhân cổ đại lại vì yêu nàng mà bỏ qua tôn ti, Mộc Khả Hân còn tiếc những gì nữa.

Bên ngoài, một nam nhân quỳ trước mặt hắn vội báo " Vương Gia, Tây Quốc Nhị Hoàng Tử Mạc Tử Duệ tạo phản, sợ không bao lâu sẽ kéo quân đến cổng thành"

Khí lạnh trong người hắn toả ra càng đáng sợ, Bạc Khinh Nhiễm lạnh lùng "Mạc Tử Duệ tạo phản? Hoàng Thượng nơi nào?"

Nam tử nhăn mày, khinh thường nói "Hoàng thượng không hề quan tâm, chỉ ham mê tửu sắc. Vương Gia, mong ngươi hãy về Tây Quốc"

Bạc Khinh Nhiễm phất tay " Chuẩn bị khởi hành"

Nam nhân tuân lệnh rời đi, hắn bước vào trong. Mạc Ly Hiên thật sự chỉ để yên cho Mạc Tử Duệ cướp ngôi vị? Bao lâu nay chỉ là do hắn hiểu nhầm, hắn ta chỉ là một Hoàng Đế bù nhìn? Hay là tất cả chỉ là vở kịch của ngươi, Mạc Ly Hiên, nếu vậy chắc ngươi đang đợi bổn vương về.

Đi vào bên trong hắn thấy nàng ngủ say, không nỡ đánh thức nàng dậy, đành bế cả người nàng lên bước nhẹ nhàng ra ngoài. Phía sau đột ngột vang lên tiếng nam tử " Nhiếp Chính Vương vội vã như vậy là chuẩn bị rời Nam Quốc hay sao?"

Quay mặt sau lưng đứng một nam tử tuấn mĩ, sóng mũi cao, đôi mắt ẩn chứa cao ngạo của đế vương, đường nét khuôn mặt sắc bén như dao. Hắn diện bộ trường bào đỏ thẫm, trông không ma mị yêu nghiệt như Mạc Ly Hiên, nhưng lại cao ngạo hực lửa như phượng hoàng.

Bạc Khinh Nhiễm nhìn hắn trả lời "Không phải đã Bắc Hoàng đã sớm biết"

Mộ Dung Cảnh Hy liếc sang dung nhan nữ tử đang nằm trong lòng hắn, sao hắn không biết nữ nhân này lúc ngủ lại đáng yêu đến vậy. Tuy là hắn vẫn thật chán ghét nàng. Bạc Khinh Nhiễm thấy hắn nhìn qua nàng, khó chịu úp mặt Mộc Khả Hân vào lồng ngực mình.

Thấy hành động của hắn, Mộ Dung Cảnh Hy hừ nhẹ " Tây Quốc Mạc Tử Duệ tạo phản, Tây Hoàng ăn chơi thác loạn. Nhiếp Chính Vương đây là muốn vội trở về để giúp Tây Hoàng giết Mạc Tử Duệ,hay là lật đổ Tây Hoàng, trực tiếp lên ngôi?"

Lời nói cuồng ngạo đến vậy đúng chỉ có thể xuất phát từ Bắc Hoàng Mộ Dung Cảnh Hy. Bạc Khinh Nhiễm cười lạnh châm biếm " Bổn Vương không phải ngài, không biết đúng sai mà lao đầu vào"

Mộ Dung Cảnh Hy nghe hắn nói, nụ cười trên môi tắt ngủm, trong mắt loé lên lửa giận, hắn đang ám chỉ hắn ngu, lao đầu và Lộ Tiếu Tiếu. Định mở miệng nói tiếp Bạc Khinh Nhiễm đã đi trước một bước "Bắc Hoàng, ta muốn nhờ ngươi một việc"

Hắn kinh ngạc, Nhiếp Chính Vương khuynh đảo thiên hạ lại muốn nhờ vả hắn " Mời nói"

Bạc Khinh Nhiễm nhìn vào gương mặt ngủ say, hắn đã điểm huyệt ngủ cho nàng, trong mắt có yêu thương nồng nàn " Chăm sóc nàng"

Mộ Dung Cảnh Hy không tin vào tai mình, hắn có nghe nhầm không, Bạc Khinh Nhiễm lại giao nữ nhân mình yêu thương nhất cho hắn. " Nhiếp Chính Vương Gia đang nhầm đi, trẫm không thích nàng, ngươi muốn trẫm giết nàng"

" Ngươi sẽ không, nếu nàng có mệnh hệ gì, bổn vương quyết sang bằng Bắc Quốc" Bạc Khinh Nhiễm toả khí lạnh ngút trời.

"Tại sao là trẫm?" Mộ Dung Cảnh Hy nhướng mày hứng thú, không phải nói Phượng Mặc Yên và Phượng Mặc Khuynh đang điên cuồng vì nàng sao? Vậy mà lại đưa nàng chưa hắn, trực tiếp đưa cho bọn họ không phải an toàn hơn ư.

Bạc Khinh Nhiễm cụp mắt " Bổn Vương đành nhờ Bắc Hoàng chăm sóc nàng"

Hắn không thể đưa Phượng Mặc hai huynh đệ, bọn họ yêu nàng, hắn không muốn mất đi nàng. Hơn thế hắn không muốn nàng đau khổ dính vào tình yêu của bọn họ. Đưa nàng cho Mộ Dung Cảnh Hy chăm sóc hắn cũng không dễ chịu gì, nhưng ít ra Mộ Dung Cảnh Hy không thích nàng. Hắn cũng sẽ không hại nàng, Mộ Dung Cảnh Hy là người cao ngạo, sẽ không bạc đãi nữ nhân. Và hắn lợi dụng điểm đó mà tin tưởng nàng sẽ an toàn.

Chiến trường nguy hiểm hắn không thể chăm sóc tốt cho nàng, hắn không sợ đang tạo phản Mạc Tử Duệ, mà là e dẹ kẻ đang ngự trị trên ngai vàng Mạc Ly Hiên.

Đặt lên trán nàng một giấu hôn, hắn khe khẽ nói " Tạm biệt, nữ nhân của ta"

Đưa nàng vào trong lòng Mộ Dung Cảnh Hy, hắn lưu luyến nhìn gương mặt đang ngủ say, sau đó quay đầu bước đi. Mộ Dung Cảnh Hy ôm nhuyễn ngọc trong người, trong lòng gợn sóng.

Hắn liếc mắt, hai hắc y nhân đã nhảy xuống, giết sạch những kẻ hầu đi theo. Chỉ trách bọn họ nghe điều không nghe đựơc, và hắn không phải ngừơi tốt. Mộ Dung Cảnh Hy từ tốn đi nói " Chuẩn bị về Bắc Quốc"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.