Diệp Lâm phát hiện bọn họ có đôi khi thật là có tâm vô tính, lúc trước thả cái thuốc mê huyễn cấp thấp làm hại hiện trường trở thành hiện trường XX hoàn toàn là một ngoài ý muốn, lần này dùng nước thuốc tình yêu cao đoan đại khí đẳng cấp là cố ý làm, kết quả qua nhiều ngày như vậy lại vẫn cứ là chuyển động mập mờ nhưng không có tiến triển thực tế, làm y thật muốn đập đất mà!
Mỗi ngày đều ném kim tệ vào đấy!
Bạch tinh linh quả nhiên là chủng tộc làm bộ làm tịch nhất trên thế giới không có một trong mà!
Ám tinh linh thỉnh thoảng dùng ánh mắt khiêu khích câu dẫn bạch tinh linh, bạch tinh linh nâng cằm cao ngạo mà đi tới đi lui, phần lớn thời điểm căn bản là không phản ứng ám tinh linh.
Huyết hải thâm thù là khoảng cách a!
Thẳng đến có một ngày, bạch tinh linh trẻ tuổi nào đó cùng ám tinh linh có ý định câu dẫn nào đó bỏ trốn…
Không sai, là “bỏ trốn”!
Mẹ, có cần phong cách hiện đại như thế không, lại còn bỏ trốn!
Trông mong lâu như vậy lại được cái kết quả này, Diệp Lâm có chút ủ rũ, đừng nói Garfield đấm ngực dậm chân, ngay cả y cũng có chút đau lòng kim tệ đập xuống.
“Từ từ xem đi.” Xavier lại nói, “Lấy trình độ sĩ diện của bạch tinh linh, chuyện này sẽ không bỏ qua như vậy.”
Quả nhiên, ngay ngày hôm sau liền có bạch tinh linh nhịn không được làm ầm ĩ lên với ám tinh linh.
Phía bạch tinh linh kiên trì cho rằng là ám tinh linh dụ dỗ tộc nhân đơn thuần thiện lương, mà ám tinh linh lại trào phúng vị kia bản thân xuân tâm nhộn ngạo chạy theo, trách được ai ——
Không thể không nói, mặc kệ là chủng tộc gì thế giới gì, cho là người có dễ nhìn mấy, đến khi cãi nhau giống như người điên rồi thì đều không đẹp đi đâu được.
“Tiếp tục như vậy thật sự sẽ?” Auckland lặng lẽ nói.
Xavier kéo kéo khóe miệng, “Một phe sĩ diện một phe không biết xấu hổ, ồn ào này tiếp tục thì ngươi nói?”
Diệp Lâm đầu đầy hắc tuyến, một phe sĩ diện một phe không biết xấu hổ, mẹ kiếp, tổng kết thật là sâu sắc!
Kết quả, không đến vài ngày chuyện càng ngày càng nghiêm trọng, Diệp Lâm không nghĩ tới nướ thuốc tinh linh không làm ra binh đoàn tinh linh máu lai linh tinh, ngược lại hai bên ầm ĩ thành cái chợ.
Cuối cùng, ám tinh linh vương Yose cùng nữ vương bạch tinh linh Belinda chỉ có gặp mặt trao đổi.
Cả ngày Diệp Lâm đều đang cầu nguyện bọn họ tình cũ cháy lại… =_=
“Cẩn thận một chút.” Garfield rút về hang động bọn họ tạm thời ở lại, đè thấp thanh âm, “Xem ra là muốn đánh nhau.”
Casimir từ trên đệm cỏ khô đứng lên, chấn chấn tinh thần, “Thật sự?”
Mấy ngày nay trừ ăn ra chính là ngủ, nhiều lắm thì thêm chút âm u chờ đợi sớm xem đánh nhau, đối với Casimir mà nói thật sự là buồn hỏng.
Garfield tức giận nói: “Ném nhiều ánh vàng rực rỡ vào như vậy mà thật sự không đánh nhau, đây cũng quá kỳ cục!”
Diệp Lâm: “…” Quả nhiên, vị này để ý vẫn là nước thuốc đắt đỏ đập vào!
Muốn kích động chiến tranh giữa bạch tinh linh cùng ám tinh linh cũng không dễ dàng, kế sách của bọn họ cũng không được coi là vạn vô nhất thất, đương nhiên không thể nói là nhất định có thể thành công, Xavier trong tiểu thuyết gốc chuẩn bị lâu như vậy làm ra nhiều âm mưu quỷ kế như vậy mới xem như thành công, loại thủ đoạn này của bọn họ hoàn hoàn toàn toàn chính là đánh nhỏ chơi ít.
Nhưng lúc này sức không bằng người làm gì còn cách nào, nếu biết lần này là Yose cùng Belinda tự mình mang đội, nói không chừng bọn họ căn bản là sẽ không tùy tiện xông tới, nếu chỉ là một đám tinh linh bình thường, cho dù động tay động chân, sáu người bọn họ cũng không có gì phải sợ, nhưng cố tình không chỉ có Belinda, ngay cả tinh linh vương ám tinh linh Yose sâu không lường được này cũng ở, bọn họ chỉ có thể dùng chút thủ đoạn xấu xa nho nhỏ, thậm chí không dám gióng trống khua chiêng mạo hiểm một chút, nói ra thật làm cho người ủ rũ.
Kết quả bọn họ còn chưa nói mấy câu, tiếng động bên ngoài chợt lớn lên!
Sáu người hai mặt nhìn nhau, đều là hưng phấn không che giấu được!
Đánh nhau!
Bọn họ từ trong hang núi rộng rãi đi ra ngoài, không dấu vết lẫn vào trong quần chúng tinh linh đang cảm xúc kích động, tuy rằng tiếng tinh linh bùm bùm trừ Xavier ra thì mấy người khác chỉ có thể nghe hiểu vài từ đơn, tốt xấu ngây người ở nơi này ngần ấy ngày, lúc nhàm chán đến cùng cực trừ học tiếng tinh linh, cũng không có trò chơi giải trí gì khác.
Phải nói bọn họ cũng may mắn, tinh linh được Yose cùng Belinda đưa đến nơi này đều là trẻ tuổi, những người lão luyện chín chắn cũng không ở, những tinh linh tuổi trẻ tư chất tốt này ở trong tháp ma pháp sẽ được lợi ích tương đối lớn hơn một chút, dù sao bọn họ muốn tránh được thú nhân phát hiện để đi vào băng nguyên mờ mịt này một chuyến tuyệt đối không được coi là dễ dàng.
Người trẻ tuổi khó tránh khỏi dễ nổi nóng.
Trong một mảnh hỗn loạn, sáu người thích thú hạ chút độc thủ, tỷ như rõ ràng ở trong trận doanh bạch tinh linh lại nhân lúc bọn họ không chú ý tới động tí tay chân, đối phương tuyệt đối nghĩ rằng ám tinh linh đối diện làm, phải biết, đây cũng không giống hai đám người đánh nhau, nếu ngoại hình đều xấp xỉ nhau thì chỉ có thể dựa vào quần áo để phân địch ta, bạch tinh linh cùng ám tinh linh này tuy đều là bộ tộc tinh linh, nhưng diện mạo khác biệt vẫn là tương đối rõ ràng, chỉ cần không phải bệnh mù màu thì đều rất dễ dàng phán đoán, hai phe địch ta tuyệt đối dẽ không lẫn lộn, vì thế, độc thủ này hạ xuống căn bản sẽ không bị người nghi ngờ.
“… Nghe nói lúc Belinda đi ra không chỉ sắc mặt không dễ nhìn, ngay cả quần áo cũng không chỉnh tề, vì thế bạch tinh linh đồng loại nổi điên lên…”
Nghe miêu tả coi như hàm súc của Xavier, Diệp Lâm lập tức nở nụ cười.
Khụ, không phải là Yose cường Belinda đấy chứ? Lấy trình độ biến thái của tên kia mà nói, có vẻ rất có thể ấy…
Ám tinh linh tinh thông ám sát, dùng chủy thủ cực tốt, nhưng đi tới đây, cơ bản đều là tinh thông phép thuật hệ ám, cái này thật sự là nhiều lời, không biết phép thuật thì tới tháp ma pháp này làm cái gì, bạch tinh linh bên này tinh thông thuật bắn cung, đồng dạng đưa tới đều là tinh thông ma pháp hệ mộc hoặc hệ phong, vì thế vô số dây mây dây leo từ dưới đất mọc lên, lại bị ám tinh linh đối diện ăn mòn đến không còn một mảnh.
Cuồng phong gào thét, sáu người chiến lược thu hẹp lại cùng một chỗ, Xavier dùng tầng tầng thụ lâm trận ngăn hết những mũi tên lung tung linh tinh cùng phép thuật hệ ám ác độc kia ở bên ngoài, Auckland gắt gao mím môi, chỉ sợ một cái không nhịn được hạ xuống một vách tường băng lớn!
Phép thuật hệ vô của Archie thì hoàn hảo, ít nhất không gây chú ý, hai hệ thủy băng của Auckland một khi lộ dấu vết, vậy chuyện hắn căn bản không phải tinh linh coi như là triệt để chọc thủng, bởi vì không có tinh linh nào biết phép thuật hệ thủy hoặc hệ băng, hạn chế chủng tộc tạo thành tính thân thiện với phép thuật của bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể có hai ba loại như vậy, những thứ khác căn bản là không thể nào.
“Đây là ngươi giở trò quỷ đúng không?” Một âm thanh nhu hòa vang lên, lại làm Diệp Lâm nghe mà rùng mình.
Là Yose, hơn nữa còn cười dến vẻ mặt thong dong.
Hắn lơ lửng ở giữa không trung, không để ý cái nơi loạn thành một đống này, lại càng không quản cuồng phong xoay quanh bên cạnh hắn, thẳng tắp nhìn về phía Xavier.
Xavier ngẩng đầu, cố ý nói: “Ta cũng không có năng lực làm cho một vị bạch tinh linh cùng vị ám tinh linh kia bỏ trốn.”
Yose cười đến tràn đầy thâm ý, thậm chí liếm liếm môi, Diệp Lâm nhìn cái dáng vẻ biến thái này mà nổi da gà rụng đầy đất, không thể không nói, Xavier, cha ngươi thật là một cực phẩm a cực phẩm! Thật dọa người!
“Xẹt” một tiếng, Diệp Lâm thậm chí không kịp phản ứng, máu của Xavier đã bắn lên gò má y!
Khuôn mặt Yose gần trong gang tấc, tiếng cười của hắn ngay bên tai bọn họ, thanh chủy thủ sắc bén trong tay hắn đang kề sát cổ Xavier, “Xin đừng tùy tiện khiêu khích ta, con trai!”
Xavier lại hoàn toàn không sợ, nháy mắt tiếp theo hắn cũng đã nhẹ nhàng thoát khỏi khống chế của Yose, thản nhiên nói: “Không chỉ có mình ngươi biết di động trong chớp mắt, phụ thân.”
Phép thuật hệ ám, thuấn di.
Vị Yose này hiển nhiên là cao thủ phép thuật hệ ám, nhưng mấy năm nay Xavier ở thế giới nhân loại cũng không phải ở không, nếu bàn về nghiên cứu ma pháp, tinh linh là thúc ngựa cũng không đuổi kịp nhân loại, cho dù thiên phú phép thuật hệ mộc hệ phong hệ ám của tinh linh tốt hơn so với nhân loại, nhưng mà tinh thần nghiên cứu của nhân loại là tinh linh vĩnh viễn không thể có được.
Yose nhẹ nhàng mỉm cười, chủy thủ trong tay hắn chuyển một vòng tròn xinh đẹp, cắt đứt dây leo quấn trên chân, hắn không chỉ tinh thông ma pháp hệ ám, còn là một thích khách xuất sắc, thân hình quả thực nhanh đến không thể, môi Garfield dần dần mím lại.
“Keng!” Chặn lại thành công!
Yose ngạc nhiên nhìn thiếu niên cao gầy trước mặt này, đây —— khụ, người này là đầu thai sai đúng không, loại thủ đoạn này không phải là ám tinh linh chúng ta sao… =_= Hắn đang nghĩ như vậy, thanh chủy thủ bôi kịch độc của Garfield đã hung hăng đâm về phía hắn!
Trừ Auckland, bốn người khác đều không chút do dự đứng bên cạnh Xavier giúp đỡ hắn quần ẩu Yose, nói đùa, loại thời điểm này là lúc chú ý một đối một sao! Ngay cả Archie cũng lặng yên không một tiếng động mà bọc cho tất cả mọi người một vòng bảo vệ ma pháp, ừ, đây là chỗ tốt của ma pháp hệ ám, không dễ dàng nhìn ra…
Diệp Lâm đã sớm chữa khỏi vết thương trên người Xavier, không thể không nói, Yose đúng là một lão biến thái, một chủy thủ cắt má Xavier một cái khác lại cắt mông hắn…
Bên này năm người đồng loạt vây đánh Yose, Belinda đương nhiên thấy được, nhưng nàng chỉ là bên môi mang theo một tia cười lạnh, hờ hững mà giúp đỡ các tộc nhân của nàng hạ sát thủ với những ám tinh linh kia.
Sau đó à, Yose tuyệt không giống một tinh linh vương xứng chức, hắn trên cơ bản là mặc kệ sống chết của những ám tinh linh phía sau.
Trong chiến tranh quang minh chính đại thì ám tinh linh rất hiếm có thể thắng được bạch tinh linh, rất nhanh các bạch tinh linh đoàn kết liền dùng khí thế hoàn toàn áp đảo các ám tinh linh phân tán, bên này Yose bị dây leo quấn trói buộc sít sao, Casimir nâng thanh kiếm sắc bén đánh xuống, lại chỉ chặt đứt được mấy sợi tóc của Yose, dựa vào thuấn di, Yose lại thoát khỏi khống chế một lần nữa.
Muốn vây đánh một kẻ tinh thông ám sát kỹ thuật cận chiến cố tình còn biết phép thuật hệ ám không thể nghi ngờ là rất phiền toái! Người này âm hiểm độc ác lại trơn không bắt được, làm cho năm người quả thực muốn giơ chân!
Khói độc xanh mênh mông đã tràn ra khắp nơi, nhưng ngại ngùng, nhờ Diệp Lâm ban tặng, bọn họ cho tới bây giờ đều không thiếu hụt thuốc giải độc, nhưng những phép thuật hệ ám như thuật đe dọa, thuật nguyền rủa và vân vân này quả thật là khó lòng phòng bị, nếu không phải Archie dùng hệ vô bọc cho bọn họ một vòng bảo vệ, còn dùng cắn nuốt ăn không ít phép thuật của Yose, cũng thật sự là phiền phức.
Gừng dù sao vẫn là càng già càng cay, Yose vừa nhìn chính là sờ đi lăn đánh ra từ trong máu lửa, nếu bàn về đánh nhau, phỏng chừng Belinda xa xa không phải đối thủ của hắn.
Lá cây màu đen xoay tròn bay đầy trời hoàn toàn khóa bóng dáng Yose ở bên trong, không bao lâu, Yose xuất hiện ở bên kia liếm đi vết máu màu đen trên mu bàn tay, nhìn về phía Xavier, lạnh lùng nói: “Vậy mà thật làm bị thương ta, rất bản lĩnh.”
Pháp trượng trong tay Xavier tản ra ánh sáng lấp lánh, thuật tường diệp kết hợp hệ mộc cùng hệ ám không phải ma pháp cao cấp gì, nhưng mà mỗi một mảnh lá cây đều mang theo kịch độc, so với thuật tường diệp ban đầu lợi hại hơn không chỉ vài lần, hắn nghe được Yose nói vẫn mặt không đổi sắc, lại là một đám lớn dây leo phá vỡ mặt đất nhanh chóng sinh trưởng, nhưng những dây leo này không phải màu xanh biếc bình thường, mà là màu xanh thẫm u ám, nhìn chỉ là cho lòng người sợ hãi.
Diệp Lâm biết sau một thời gian ở trong tháp ma pháp trên đảo không người, thay đổi mang lại cho Xavier không chỉ là vài ma pháp người khác không học được kia, còn có một chút lý giải riêng về ma pháp, nhất là đối với ma pháp sư hai hệ như Xavier cùng Auckland mà nói, kết hợp hai hệ, càng có thể bày ra uy lực không gì sánh kịp.
Yose thất thần một lúc, lẩm bẩm nói: “Lại có thể có thiên phú của cả bạch tinh linh cùng ám tinh linh…” Ánh mắt hắn cuồng nhiệt lên, “Như vậy mới là tinh linh hoàn mỹ, thì ra là như vậy!”
Trong lòng Diệp Lâm có chút sợ hãi, biến thái này lại muốn làm gì?
Nhưng Yose vừa dứt lời, Auckland liền cảm thấy dưới chân chấn động một trận, không nén nổi sợ hãi, “Không tốt!” Hắn nhìn nhìn chung quanh, sắc mặt có chút trắng bệch, sau đó rống lên với Diệp Lâm như loạt pháo nổ: “Nhanh đi theo ta, đi vào trong tháp ma pháp!”
Diệp Lâm không rõ lý do, nhưng sắc mặt Xavier cũng thay đổi, hắn cắn môi, “Nhanh!”
Casimir hỏi cũng không hỏi, chân dài lắc người vọt ra ngoài, còn nhân tiện ôm theo cả Auckland, tung chân lập tức chạy về phía tháp ma pháp, Garfield trầm mặt, chỉ có thể kéo Archie ném lên lưng, chạy nhanh ra bên ngoài giống như một mũi tên rời cung.
Diệp Lâm cùng Xavier không cần bọn họ quan tâm, bản thân Xavier tốc độ cũng rất nhanh, Diệp Lâm mở điệp lộng túc thì hoàn hoàn toàn toàn chính là đại chân dài, chạy còn nhanh hơn Casimir cùng Garfield.
Yose triệt để sửng sốt, đây là làm sao vậy? Trong nháy mắt đối thủ của hắn chạy trốn còn nhanh hơn thỏ ——
Nhưng rất nhanh, hắn liền nhìn thấy ánh sáng trắng dần dần chảy ra trên mặt đất, sắc mắt cũng không khỏi thay đổi.
Toàn hang động ngầm được mở ra rất lớn, mặt đất nham thạch xanh được tinh linh xử lý đến vô cùng bằng phẳng bắt đầu văng tung tóe, tuy rằng lúc trước cũng bởi vì ma pháp mà bị làm nứt ra không ít, nhưng lúc này là hoàn hoàn toàn toàn nứt toác sau đó biến mất trong ánh sáng trắng sáng chói kia.
Các tinh linh chưa từng thấy loại cảnh tượng này, hầu như đều sững sờ tại chỗ.
“Chết tiết, nhanh thêm chút nữa!” Auckland lớn tiếng hô.
Diệp Lâm là người đầu tiên chạy vào tháp ma pháp, cũng nhờ chuyện hôm nay, cửa tháp ma pháp không có tinh linh trông coi, ngay cả ở trong tháp ma pháp cũng chạy ra ngoài đánh nhau.
Sau đó chính là Casimir ôm Auckland cùng Garfield cõng Archie, khi chân trước của Xavier bước vào tháp ma pháp thì cũng nhìn thấy Yose tương đối có ý thức xu lợi tị hại đã theo sắp đến nơi, Xavier không chút do dự, thụ lâm trận! Thuật tường diệp! Độc nhận! Nguyền rủa!
Những phép thuật thuấn phát đó đồng loạt ném ra ngoài, Yose lạnh lùng mỉm cười, trong con ngươi màu tím lóe ánh tàn nhẫn tức giận, Diệp Lâm không chút nghi ngờ, nếu hắn vào được tháp ma pháp, nhất định sẽ tìm cách giết sạch mấy người mình.
Vách tường băng!
Cho dù là Yose tố chất tâm lý mạnh mẽ cũng lạnh một chớp mắt, hả, ma pháp này làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?
Lúc này, hắn mới nhớ tới khả năng nào đó ——
Cái kẻ đang giơ pháp trượng thực hiện phép thuật kia căn bản không phải tinh linh, hắn là một nhân loại! Một nhân loại ngụy trang thành tinh linh!
Yose cảm thấy trong lòng nổi lên một đống lửa, đốt đến trái tim hắn cháy khó chịu đau đớn, “—— Ta muốn giết các ngươi!”
Nhưng Diệp Lâm hít một hơi thật sâu, kiếm ảnh lưu ngân!
Kỹ năng này không có hiệu quả thương tổn, tác dụng duy nhất chính là đẩy người, một kích trúng mục tiêu!
Yose bị hung hăng đẩy ra hai mươi mấy thước, lại sau đó, hai cánh cửa lớn đầy rêu xanh loang lổ của tháp ma pháp vậy mà “rầm” một tiếng hung hăng khép lại.
Auckland lập tức ngã ngồi trên mặt đất, cảm thấy trên lưng mình tất cả đều là mồ hôi lạnh.
“Rốt cuộc làm sao vậy…” Archie ấp úng hỏi.
Xavier thở hổn hển, “Là ma pháp trận.”
“Mỗi một tháp ma pháp đều có ma pháp trận bảo vệ tương đối lợi hại, mà loại ma pháp trận này cần lượng lớn năng lượng để duy trì, đây là vì cái gì bên cạnh tháp ma pháp trên đảo không người có một mạch khoáng đá tân nguyệt lớn như vậy…” Auckland tiếp lời.
Trong lòng Diệp Lâm chợt động, y nhớ tới lời đồn viên ma tinh hệ thổ lớn nhất ở ngay dưới mặt đất tòa tháp ma pháp trong đô thành kia.
Xavier dựa vào cánh cửa lạnh lẽo ngồi xuống, “Nơi này cùng tòa tháp ma pháp kia của chúng ta đã từng là tháp song sinh, có trận pháp bảo vệ lợi hại nhất, nơi đó có đá tân nguyệt, dưới lòng đất nơi này, có cái này.” Viên đá nho nhỏ xanh biếc giữa những ngón tay của hắn tỏa sáng lấp lánh trong bóng đêm.
Garfield liếc qua, “Ly kim(1)!”
“Không sai, mấy ngày hôm trước ta ngẫu nhiên phát hiện, chỉ là có lẽ chôn còn sâu hơn so với mạch khoáng đá tân nguyệt kia, năm đó hai tòa tháp ma pháp này cũng không dùng nguồn sinh lực khác để duy trì trận pháp bảo vệ, chỉ cần có hai mạch khoáng này, phát động trận pháp hoàn toàn không phải vấn đề…” Trong lời nói của Xavier có chút mỏi mệt.
Auckland thở dài, “Loại đã ngộ xa xỉ này ở thời điểm tài nguyên càng ngày càng ít như bây giờ căn bản là không thể nào, tòa tháp ma pháp này đã bỏ đi nhiều năm như vậy, theo lý trận pháp bảo vệ là không thể mở ra, thật sự không biết trận hỗn chiến này rốt cuộc đụng vào chỗ nào.” Hắn đứng lên vỗ vỗ trường bào trên người, lấy dạ minh châu ra soi về phía cầu thang nghiêng lệch phía sau, bởi vì tòa tháp ma pháp này cũng đã ngả ngả nghiêng nghiêng, cho nên cầu thang này đương nhiên cũng sẽ không phải hình dạng bình thường, “Đi lên nhìn xem đi, hẳn là sẽ có cửa thông gió.”
Diệp Lâm liền đi lên cầu thang theo ánh sáng mỏng manh kia, yên lặng một lúc mới hỏi: “Bên ngoài sẽ như thế nào?”
Ngay cả Xavier cũng lắc lắc đầu, buồn bực đáp: “Không biết.”
Casimir đốt lên một cây đuốc sáng ngời, ở trong này là không cần lo lắng đuốc sẽ quấy nhiễu cái gì, lập tức trong không gian sáng sủa lên, giọng nói của hắn cũng đồng dạng rầu rĩ, “Nếu là tháp ma pháp bỏ hoang, chúng ta không có cách nào đóng trận pháp bảo vệ mà nói thì sẽ ra sao?”
Vấn đề này rất thực tế, không có biện pháp đóng trận pháp bảo vệ, không có biện pháp mở cửa tháp ma pháp, cũng có nghĩa bọn họ không có biện pháp đi ra ngoài.
Archie lạc quan nói: “Chờ dùng hết nguồn sinh lực, trận pháp bảo vệ sẽ không còn tác dụng nha!”
Xavier cười nhạo, nhìn hắn một cái, “… Ngươi có biết một mạch khoáng có bao nhiêu nguồn sinh lực có thể dùng trong bao lâu không?”
“Bao lâu?” Vấn đề này Diệp Lâm cũng không biết.
Auckland vẻ mặt đứng đắn, “Trận pháp bảo vệ là ma pháp trận cỡ lớn, rất tốn năng lượng là thật, nhưng mà một mạch khoáng —— ít mà nói thì một hai năm, nhiều mà nói…”
Mấy người ở đây đồng loạt rùng mình, tư tưởng may mắn vì lúc trước nhốt những tinh linh kia ở hết bên ngoài lập tức bị vứt lên chín tầng mây!
Diệp Lâm nhìn không gian âm u chật chội này, chỉ cảm thấy tiền đồ u ám một mảnh tuyệt vọng, mẹ kiếp, có cần phải xui xẻo như vậy không!
“Tình huống còn không nhất định xấu thành như vậy đâu.” Garfield bước nhanh về phía trước, “Đến cửa thông gió xem tình hình bên ngoài, nói không chừng căn bản là không tệ hại như vậy ——”
Diệp Lâm trừng mắt nhìn ra bên ngoài, đây là hang động rộng lớn mà bọn họ vừa mới chạy khỏi kia?
Bên ngoài này, giống như thay đổi một trời đất mới, ma pháp trận cực lớn tản ra ánh sáng nhu hòa, toàn bộ những cây cối hoa cỏ lúc trước đã biến mất không thấy, mà những tinh linh kia cũng đồng dạng biến mất trong không khí, không gian hang động rộng lớn vốn chôn sâu trong lòng đất lúc này lại lớn lên mấy lần, thậm chí có thể nhìn thấy ánh sáng mông lung ở ngoài tầng băng bên trên.
Nơi này cùng bên ngoài, có lẽ chỉ cách một tầng băng không tính dày.
“Nhìn chỗ kia!” Archie kinh hô.
Diệp Lâm nhìn về phía Archie chỉ, chỉ thấy một quả cầu ánh sáng màu xanh nhạt bóng lóng mượt mà như ngọc trai bao bọc lấy hai bóng người nhàn nhạt, ở trong ánh sáng của ma pháp trận, quả cầu sáng kia quả thật nhỏ yếu đến có thể xem nhẹ.
Diệp Lâm không nói lời nào, Yose cùng Belinda hiển nhiên là hai người duy nhất sống sót ở bên ngoài, mà hai người hợp lực, bọn họ coi như miễn cưỡng còn sống.
“Ta ngược lại muốn xem xem bọn họ có thể duy trì bao lâu, sau đó, rốt cuộc là ai buông tha ai trước.” Xavier chậm rãi nói.
Diệp Lâm thanh thanh cổ họng, đánh gãy Xavier nghiêng về phía hắc hóa, “Hiện tại quan trọng hơn là chúng ta, bên ngoài như vậy thì cho dù chúng ta đi ra cũng chỉ là một con đường chết, vì thế, phải làm chuẩn bị trường kỳ kháng chiến.” Trong giọng điệu của y có chút bi phẫn, “Được rồi, hiện tại chuyện đầu tiên, bỏ tất cả đồ ăn ra chỉnh lý một chút, nhìn xem có thể duy trì bao lâu.”
Vấn đề này rất thực tế, vì thế khi Archie móc ra đến túi kẹo hoa quả cuối cùng, vẻ mặt Diệp Lâm vặn vẹo, “Archie, ngươi chỉ mang theo mấy thứ này?”
“Đúng vậy.” Trước mặt Archie đặt ước chừng ba bốn mươi gói to, đều không ngoại lệ là kẹo, kẹo, và kẹo! Không có loại đồ vật thứ hai!
Mẹ kiếp, cho đến bây giờ hàm răng của hắn còn không bị sâu hết thật sự là kỳ tích!
“Casimir, ngươi ——” Diệp Lâm nghiến răng.
Casimir co quắp địa động động đầu gối, cúi đầu sám hối, được rồi, trong không gian chứa vật của hắn là mang theo không ít đồ, nhưng mà đồ ăn… Trừ hai khối thịt khô thật lâu thật lâu trước kia đào ra từ trong góc nào đó ra, cái gì cũng không có, hắn nhỏ giọng nói: “Ít ra thì ta còn tốt hơn Auckland chút.”
Nói không sai, thứ duy nhất được coi là đồ ăn trong nhẫn chứa vật của Auckland chỉ có rượu, các loại rượu mạch rượu nho ngon nhất, thậm chí có cả rượu chế theo công thức bí mật thường cất chứa trong cung đình, nhưng mẹ nó ngoại trừ rượu ra thì không còn cái loại có thể ăn thứ hai!
Auckland gãi gãi tai, yên lặng không nói lời nào.
Garfield đầu còn chôn thấp hơn, bọn họ ít nhất còn mang theo đồ có thể ăn, trong vòng tay chứa vật của hắn trừ sổ sách, hàng ta giấy dai dùng để tính sổ sách viết kế hoạch cùng bút lông ngỗng ra thì, cũng chỉ có ánh vàng rực rỡ không đếm được! Hắn từ sáng đến tối đều phải đếm mấy trăm lần mới có thể ngủ được sao…
Diệp Lâm cũng không biết bắt đầu từ lúc nào bọn họ cùng nhau đi ra ngoài liền biến thành y chuẩn bị đồ ăn, nhưng đây cũng không có nghĩa là trừ y ra thì đều không mang đồ ăn được không!
Mẹ kiếp một đám khốn nạn, y làm sao lại cho rằng bọn họ bình thường chứ, căn bản là sai đến thái quá! Rõ ràng đồng đội giống như heo mà!
Chỉ có Xavier cong môi mỉm cười, “Yên tâm đi, chúng ta không đói chết được.”
Thiên phú của tinh linh, chỉ cần có hạt giống, vậy đói không chết.
Nhưng mà, cho dù bây giờ y có kiểu dung mạo tinh xảo như tinh linh, nhưng trên bản chất vẫn cứ là một động vật ăn thịt trăm phần trăm a! Bắt y cứ ăn chay mãi, mẹ nó hiện tại giết y luôn đi!
Diệp Lâm quả thật muốn rơi lệ đầy mặt… TT﹏TT
(1) Ly kim: Từ “kim” này có thể hiểu là kim loại, vàng, hoặc là màu vàng; còn ly là thủy tinh, pha lê. Theo Lyl thì ly kim có nghĩa nghiêng về kim loại thủy tinh hơn (bởi vì đây là truyện dị giới, ly kim này cũng ko có thật =)))