Tú Sắc - Thất Tú

Chương 70: Bạn cũ



Diệp Lâm bị phát hiện này đánh đến hỗn độn trong gió, nhân vật hoàn toàn không đúng số a!

Nhưng nói thật, vị hôn phu của Jacoba trong tiểu thuyết gốc, ah không đúng, vị hôn phu trước có xuất hiện hay không y cũng đã không nhớ rõ, dù sao đó chính là một người qua đường giáp hoàn toàn có thể xem nhẹ, hiện tại người qua đường giáp này ném lên trên người Archie vô cùng cổ quái!

Nhưng Jacoba lúc này, còn chỉ là một thiếu nữ tươi cười nhạt nhẽo.

Diệp Lâm bắt đầu cố gắng nhớ lại Jacoba trong tiểu thuyết kia, đương nhiên, thân là một psvl, thanh danh của nàng là rất không xong, nhưng loại nam chủng mã như Ngạo Thiên, thanh danh có cái gì quan trọng, ngoại hình xinh đẹp mới là theo đuổi hàng đầu, Jacoba không thể nghi ngờ là rất phù hợp tiêu chuẩn này, nàng không chỉ là đẹp, mà là tương đối đẹp, cố tình còn mạnh như vậy.

Trong văn chủng mã có một con đường cố định, làm đối thủ của nhân vật chính, nếu như người này giới tính là nam, có mạnh hơn nữa thì cuối cùng cũng sẽ tan thành mây khói dưới sức mạnh của nhân vật chính, nhưng nếu người này giới tính là nữ, như vậy kết cục hơn phân nửa là được nhân vật chính thu phục trở thành một thành viên trong hậu cung, hơn nữa còn là cái loại chênh lệch chỉ số thông minh từ hai trăm lập tức giảm đến hai mươi này, thế nhưng mà, lúc đang đọc tiểu thuyết, thân là nam nhân đặt mình vào thân phận của nhân vật chính, không mảy may cảm thấy không thích hợp.

Lúc Jacoba làm boss nhỏ, muốn mỹ mạo có mỹ mạo, muốn khí tràng có khí tràng, muốn đầu óc có đầu óc, là một em gái vô cùng thông minh lý trí, chỉ là tính cách ít nhiều bị học tập ma pháp hắc ám ảnh hưởng, đi chính là con đường lãnh khốc, nhưng cái này không hề cắt giảm mị lực của nàng, ngược lại tăng thêm vài phần lãnh diễm.

Chỉ là sau khi bị thu, gần như liền trở thành triệu hoán thú của Ngạo Thiên, lúc đánh nhau gọi về một chút, những thời điểm còn lại sẽ không xuất hiện nhiều như vài nữ chính xuất hiện từ giai đoạn trước như Meg, em gái bình dân kia, Arl, còn có Lily, chẳng qua tác giả ngược lại dùng rất nhiều lời văn đi viết quá trình Ngạo Thiên cưa nàng, cho nên Diệp Lâm rất rõ ràng Jacoba này nhìn như kiên cường bình tĩnh, trên thực tế nội tâm căn bản là một bé gái chưa trưởng thành, chỉ bề ngoài xuất sắc cùng vài câu lời ngon tiếng ngọt của Ngạo Thiên đã bị lừa gạt đi, cũng không lạ sau khi Archie “hủy hôn” nàng sẽ bị đả kích lớn như vậy.

Tâm lý chịu đựng không đủ a em gái.

Nhưng mà, thật sự có chuyện hủy hôn này sao?

Sau khi quản gia mang Jacoba đi nghỉ ngơi, Diệp Lâm nhanh chóng kéo Archie qua, “Này, ngươi cùng nàng không có gì đấy chứ?”

Archie không hiểu ra sao, “Đương nhiên không có gì rồi.”

Garfield lạnh lùng mỉm cười, không nói lời nào.

“Không có gì ngươi mang nàng đến chỗ ta làm gì!” Diệp Lâm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, như vậy hoàn toàn sẽ làm em gái ôm ấp tình cảm thiếu nữ như Jacoba hiểu lầm được không!

Nhưng mà —— Diệp Lâm tỉ mỉ nhìn về phía Archie, Archie hiện tại chỉ cần không biến thành quỷ, cũng coi như một thanh niên dáng vẻ thanh tú anh tuấn, còn tính cách đơn thuần, không ham mê bất lương, có chút tài sản, đối với nữ tính khác chính là xin miễn cho kẻ bất tài, mẹ kiếp, hoàn hoàn toàn toàn là loại nam nhân áp dụng kinh tế mà thiếu nữ muốn gả cho a!

Archie lúc này mới phát hiện hình như mình làm sai chuyện gì, có chút co quắp nói: “Phụ thân nói, vừa đúng lúc Jacoba sắp lên lớp thực hành, bởi vì vừa mới chuyển trường còn chưa đến nửa năm, bằng hữu ở trường học của nàng thực lực đều không tốt lắm, ta vừa nói muốn đến đây, phụ thân liền bảo ta quan tâm nàng một chút…” Hắn nhìn thấy sắc mặt Diệp Lâm càng ngày càng không xong, nhanh chóng nói: “Không chỉ có nàng, những bạn học kia của nàng cũng đến! Sáu người! Hai nam bốn nữ!”

Xavier nhẹ nhàng mỉm cười, “Như vậy vì sao chỉ có nàng đi theo ngươi vào đây?”

“Bạn học của nàng nói, nếu là bằng hữu của ta, như vậy nàng cũng có thể gặp…” Thanh âm của Archie thấp dần xuống, như nhận ra điều gì.

Diệp Lâm bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Garfield một cái, y biết, Archie thật ra cũng không ngốc, chỉ cần nhắc nhở một chút là hắn có thể biết hàm nghĩa sâu hơn, nhưng trong tính cách của hắn chưa bao giờ có thứ phức tạp như vậy, cho nên hắn không có thói quen tự hỏi những cái đó, Garfield biết rất rõ ràng, hắn lại chỉ đứng nhìn, hắn thậm chí không một chút nhắc đến tâm nguyện của Archie.

Diệp Lâm đoán, đại khái là Garfield sợ lấy thân phận của hắn nói quá nhiều sẽ chỉ làm cho Archie cảm thấy rằng hắn đang nói xấu vị tiểu thư Jacoba kia? Đây đúng là một vị trí tương đối xấu hổ, nếu Garfield là một cô gái, có lẽ hắn sẽ quang minh chính đại mà đánh dấu địa bàn của mình, đáng tiếc chính là, hắn là nam, cho dù Archie luôn miệng nói muốn kết hôn với hắn, trước hết gia tộc của Archie kia sẽ chính là một cửa rất khó qua, Garfield nghĩ rất nhiều, Archie nghĩ quá ít, hai người này thật sự là… Mẹ nó rất rối rắm!

Chẳng trách Jacoba đời trước lại hiểu lầm như vậy!

Diệp Lâm đau đầu, không biết lúc này Jacoba hiểu lầm đã đủ sâu hay chưa? Vị tiểu thư này thân phận đặc biệt, giữ lại là một tai họa ngầm lớn, muốn tiêu diệt rụng mà nói —— phỏng chừng Archie sẽ không đồng ý, dù sao hình như cha mẹ hắn lúc này vẫn là tương đối thích Jacoba, có lẽ phải đợi nàng sa đọa bắt đầu học tập ma pháp hắc ám, bọn họ mới có thể thay đổi thái độ được? Dùng cái mức độ bảo thủ của gia đình hắn, nhất định là không thể tiếp thu Jacoba đã sa đọa thành psvl.

Muốn làm, có lẽ phải làm đến không để lại dấu vết gì mới được, chỉ là Diệp Lâm không muốn làm cho giữa sáu người bọn họ có bất luận bí mật gì đủ để ảnh hưởng tình cảm.

“Đừng nghĩ trước những điều này, chúng ta còn có một đống việc cần hoàn thành!” Xavier nói thẳng, sau khi đã biết thân phận của Jacoba, không thoải mái lúc trước của hắn bị dứt bỏ, lập tức bình tĩnh.

Auckland cười như không cười nhìn nhìn Garfield, lại nhìn nhìn Archie, cuối cùng cái gì cũng không nói, bản thân hắn đều một đầu quan tòa, làm gì có tâm tình đi khuyên người khác!

Vừa nghĩ như vậy, hắn nhìn Diệp Lâm cùng Xavier đặc biệt không vừa mắt.

Mưa to tầm tã, tiếng sấm trong đêm vang từng đợt, tia chớp cắt qua phía chân trời, thỉnh thoảng chiếu sáng lên phủ thành chủ âm u.

Vết máu trong đình viện được mưa to cọ rửa, thi thể lại không người xử lý, ở trong đêm như thế này nhìn qua càng thêm khủng bố, mười một vị quan hành chính kia quy củ đứng ở ngoài cửa lớn, bị mưa to xối lạnh đến tận tim, lạnh đến bọn họ run cả người, chỉ là, bọn họ ngay cả động cũng không dám động.

Bởi vì bọn họ biết, nếu không qua được một cửa này mà nói, có lẽ bọn họ cũng sẽ không khác gì những thi thể mới mẻ trên mặt đất kia, rốt cuộc không nhìn thấy mặt trời ngày mai.

Hầu như trong lòng mn đều đang âm thầm hối hận, vì sao lại nghe jb mê hoặc, cho rằng lĩnh chủ mới đến dễ bắt nạt chứ?

Trên thế giới này, thực lực tuyệt đối có thể áp đảo tất cả, muốn thành lập trật tự mới, thực lực mới là đảm bảo vững chắc nhất.

Nhưng dù vậy, không phải tất cả quan hành chính đều ở nơi này, có mấy người tự cho là có thực lực, mang theo một đám kỵ sĩ cùng hộ vệ hoặc chạy trốn hoặc trốn vào rừng rậm mênh mông, thậm chí có quan hành chính của một trấn nhỏ còn đang túy sinh mộng tử trên địa bàn của mình.

Jacoba cùng các bạn học của nàng được sắp xếp ở phòng khách trong phủ thành chủ, phòng khách ở tầng ba, xuyên qua cửa sổ là có thể nhìn thấy đám quan hành chính đứng thẳng tắp cùng thi thể không người xử lý ở bên ngoài, nói thật, loại cảm giác này đối với một đám học sinh vừa mới ra khỏi trường học học lớp thực hành mà nói, thật sự là hình ảnh khủng bố rất có lực trùng kích.

Mà trừ Jacoba cùng cô bé mặt tròn bên cạnh nàng kia ra, vài người bạn học còn lại thật sự đều không dám đến gần cửa sổ, đều ôm nước ấm ngồi ở trước lò sưởi âm tường, ngay cả sắc mặt cũng là tái nhợt.

“Thật sự là quá lợi hại…” Tuy rằng cô bé kia không có chút cảm giác sợ hãi nào, nhưng lại kích động cảm thán.

Jacoba thật ra cũng không phải là không sợ, nhưng mà nàng rốt cuộc vẫn mạnh hơn mấy người bạn học khác một chút, cau mày nói: “Những người này cũng quá lớn mật, lĩnh chủ vừa đến đã dám làm phản.”

Một thiếu nữ tóc vàng ngồi trên ghế nhịn không được nói: “Nhưng như vậy cũng quá tàn nhẫn!”

Jacoba thản nhiên nhìn nàng một cái, “Đối với người phản bội còn phải nương tay?”

Thiếu nữ sắc mặt trắng nhợt, không nói gì nữa.

Thiếu nữ mặt tròn tiếp tục kích động nói: “Nghe nói bọn họ là mỹ nam tử quý tộc vô cùng nổi danh ở đô thành đấy! Lúc biểu tỷ ta trở về từ đô thành đã từng nói với ta về bọn họ, bắt đầu từ quán quân AMS rất lâu trước kia, bọn họ vẫn luôn là nhân vật phong vân! Không ngờ được lại đều là ma đạo sư cùng kiếm sĩ cấp mười!”

Một học sinh nam sắc mặt khó coi, “Vậy thì đã sao, chúng ta đến cái tuổi kia của bọn họ nói không chừng cũng ——”

“Archie cùng hai bằng hữu ma pháp sư kia của hắn ở tuổi chúng ta này cũng đã đột phá đến ma pháp sư cao cấp!” Jacoba trực tiếp cắt ngang lời hắn nói.

Vị bạn học kia lập tức không biết nói gì nữa, trên thực tế, tư chất của hắn cũng không tính kém, nơi này không thể so với đô thành, ma pháp sư trung cấp mười sáu tuổi hoàn toàn được coi là có thể đếm trên đầu ngón tay, ở trong tiểu đội này, hắn cũng vẫn luôn nằm trong vị trí trung tâm, thậm chí còn có vài phần tâm tư nói không rõ với Jacoba, đối với đại mỹ nữ như Jacoba, không có vài phần tâm tư ngược lại không quá bình thường.

“A, Jacoba! Vị Archie kia nhà ngươi đi ra kìa!” Thiếu nữ mặt tròn kêu to.

Lần này mấy người khác nhanh chóng không để ý sợ hãi trong lòng cũng đi đến bên cửa sổ, chen chúc cùng một chỗ nhìn xuống bên dưới.

Archie một mình đi vào trong mưa, trời mưa tầm tã, lại thấy quanh thân hắn giống như có một quả cầu chân không, hoàn toàn bao bọc hắn ở bên trong, mưa có lớn nữa cũng không dính được đến một mảnh góc áo của hắn.

Một tia chớp xẹt qua, mn nhìn thấy Archie đứng trong mưa giơ pháp trượng lên.

Còn đang ngạc nhiên hắn muốn làm cái gì, liền thấy thi thể chất đầy trong sân bắt đầu tan rã, chậm rãi tan thành vô số viên nhỏ, sau đó cứ như vậy biến mất không thấy! Thậm chí cả những vết máu đỏ tươi kia cũng vậy, đình viện bị nhuộm thành màu đỏ giống như chưa từng xảy ra một thảm kịch đổ máu như vậy! Cái này cần phải có lực khống chế như thế nào mới có thể thanh lý sạch sẽ tất cả vết máu…

“A, đây là ma pháp hệ vô đúng không! Phân giải cùng cắn nuốt? Cảm giác rất mạnh!” Thiếu nữ tóc vàng thì thào nói.

Một thiếu nữ cao gầy khác cười khổ, “Đây căn bản là mạnh đến đáng sợ luôn được không.”

Ma đạo sư, chỉ có chân chính nhìn thấy mới biết mình còn cách vị trí kia có xa lắm không.

Lần này, ngay cả hai học sinh nam kia trong mắt cũng hiện ra vài phần sùng bái!

Mấy người Diệp Lâm bốn chỉ là định dùng một màn này để lại cho những quan hành chính kia một bài học rung động, lại hoàn toàn không nghĩ đến nhóm Jacoba, nếu Diệp Lâm biết một màn Archie khốc suất cuồng bá duệ như vậy sẽ càng làm cho trái tim thiếu nữ của Jacoba tâm động mà nói, tuyệt đối sẽ không để Archie đi!

Nhưng Diệp Lâm hiện tại hoàn toàn không có thời gian đi lo lắng chuyện này, đất phong này tạm thời vẫn là một cục diện rối rắm, muốn thu thập một chút cần không ít thời gian.

Tối hôm đó bọn họ cũng không tính toán nghỉ ngơi, trong thành vẫn còn một tai họa ngầm rất lớn ——

Giáo hội quang minh.

“Thật sự là đã lâu không gặp rồi.” Khi thanh âm mềm nhẵn vang lên, trong lòng Diệp Lâm run lên.

Xavier nhìn về phía nhà thờ tối đen một mảnh, bình tĩnh nói: “Không ngờ vậy mà lại là người quen cũ.”

Bỗng nhiên ánh sáng chợt lóe lên!

Bleman cùng Erline!

Sắc mặt Auckland cũng trở nên thận trọng, quả nhiên là bạn cũ mà.

Hồng y giáo chủ ngày xưa, lúc này một thân áo choàng xám mộc mạc, nhìn muốn nghèo túng bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng cho dù có nghèo túng hơn nữa, bọn họ cũng là hồng y giáo chủ lâu năm, nếu chỉ nói ma pháp quang minh, trên đời này ít người có thể so với bọn họ!

Tay phải Casimir nắm chặt thanh kiếm đeo sau lưng, “Ta đã nói vì sao gần đây lại nhiều chuyện như vậy, thì ra bên trong có các ngươi đang phá rối!” Lấy thể trạng cường tráng của hắn, một khi trừng mắt lên nhìn đó là tương đối hung hãn!

Phía sau Bleman cùng Erline cũng đứng vài người áo choàng xám, còn có ít ỏi vài kỵ sĩ thánh, Diệp Lâm nghĩ, phỏng chừng đây là lực lượng cuối cùng của bọn họ, một đêm này, cũng là bọn họ được ăn cả ngã về không!

Con sâu trăm năm chết mà không cứng, loại phản công lúc sắp chết này, thường thường càng lợi hại hơn so với bình thường vài phần, Diệp Lâm yên lặng cắt trị liệu.

Mẹ kiếp, trị liệu em gái ngươi á á á, y muốn tấn công cơ!

“Thần Quang Minh chưa từng vứt bỏ chúng ta, đêm nay, cho dù là trở về vòng tay của thần, cũng phải tiêu diệt tín đồ của ác ma các ngươi!” Erline nghiêm mặt nói, như trước là dáng vẻ nghiêm túc kia, so với thời gian sống an nhàn sung sướng ngày xưa, hắn hiện tại gầy hơn nhiều, nhìn qua hoàn toàn giống như một người giấy, áo choàng xám rộng thùng thình khoác lên người trống không.

Mà giáo chủ Bleman vốn bảo dưỡng tốt đẹp, mới qua có vài năm, lại giống như già đi hai mươi tuổi, đã là một ông lão đầu đầy tóc bạc rũ xuống.

“Tín đồ của ác ma?” Auckland châm chọc nói, “Dù sao vẫn tốt hơn so với ngụy quân tử đầy người dơ bẩn mượn danh nghĩa thần Quang Minh các ngươi!”

Garfield cười khẽ, “Ah, nói ví dụ như vị con riêng kỵ sĩ thánh của giáo chủ Bleman, còn có bao nhiêu tòa trang viên xa hoa nuôi dưỡng thiếu nữ xinh đẹp của giáo chủ Erline trên đại lục Anya? Nghe nói giáo chủ Bleman ngài cũng là khách quen của những trang viên kia của giáo chủ Erline không phải sao?”

“Thật ghê tởm.” Archie bĩu môi.

Bleman cũng không tức giận, ôn nhu cười nói: “Đúng vậy, chúng ta phạm không ít lỗi lầm, nhưng thần Quang Minh tấm lòng khoan dung, chúng ta từng sám hối cũng đã trả giá chuộc tội, ngài sẽ tha thứ chúng ta cũng tiếp nhận linh hồn trung thành của chúng ta, nhưng mà trước khi trở lại vòng tay của thần Quang Minh, những kẻ xúc phạm các ngươi cũng cần chịu trừng phạt đáng có!”

Diệp Lâm không kiên nhẫn rút song kiếm ra, “Nói nhiều vô nghĩa như vậy làm gì! Muốn đánh nhanh đánh!”

Màu sắc trong sạch tràn ra trong đêm mưa này, mang theo mùi hương tươi mới của cỏ cây.

Hơi thở ánh sáng nở rộ như hoa sen!

“Keng!” Thanh kiếm tỏa ánh sáng đấu khí lấp lánh sáng rực cùng trường thương của kỵ sĩ thánh hung hăng va chạm vào nhau.

Ánh bạc mịt mờ lóe lên, “xoẹt” một tiếng, bị bám một vệt máu dài, trong ánh sáng lạnh của thanh chủy thủ, Garfield sắc mặt hờ hững, mang theo hơi hơi cười lạnh.

Trên chủy thủ của hắn có bôi kịch độc.

Cho dù hắn đã là kiếm sĩ cấp mười ít có đối thủ, nhưng hắn vẫn cứ có thói quen bôi thuốc độc trên chủy thủ, luôn luôn cẩn thận chặt chẽ, không hề sơ suất, không hề khinh địch.

Hắn là Garfield lớn lên trong hoàn cảnh phức tạp nhất âm u nhất, cho nên hắn luôn luôn lý trí khóe léo, hắn biết rõ mình muốn được đến cái gì, nhưng cũng biết không đi hy vọng xa vời mơ ước thứ không thuộc về mình, cho nên hắn cũng không hâm mộ cô em gái cùng mẹ cùng cha kia.

Đêm nay hắn rất mất hứng, bởi vật thực cảm tạ có một một trận chiến như vậy để phát tiết phiền muộn này.

Mà sau đó, hắn vẫn là Garfield kia, Garfield sống đến tự do của nặng hơn người, sẽ không thay đổi vì bất cứ kẻ nào.

Cho dù, là người hắn yêu cũng không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.