Duyệt tuyển tú nữ chính thức bắt đầu, nhóm tú nữ đã học rất nhiều cung quy để nghênh đón kỳ kiểm tra gần như quan trọng nhất trong cuộc đời họ. Hàng trăm vị tú nữ tập trung bên ngoài Vị Ương cung, chờ đợi triệu kiến.
Hoàng hậu mặc một thân cung trang màu vàng ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị, trên búi tóc nghiêng nghiêng cài trâm long phượng. Mặc dù thời gian lấy đi dung mạo thanh tú của nàng nhưng lại bảo lưu cho nàng khí thế tôn quý được nuôi dưỡng qua nhiều năm.
Hoa Thường là người có địa vị cao nhất sau Hoàng hậu, Quý phi duy nhất của hậu cung, đương nhiên ngồi tại vị trí đầu tiên ở hàng bên dưới, đối diện là Thục phi, Đức phi, bên cạnh là Ninh Phi, Ngọc Phi, phi tần từ Phi vị trở xuống thì không được dự thính.
Thật ra tuyển tú hôm nay chẳng khác nào khoa cử trong điện thí [1], trên cơ bản là phân loại thành từng nhóm đi vào kiểm tra. Những người thật sự có tiềm năng đã sớm được triệu kiến để gặp mặt. Đến giai đoạn này, Hoàng đế, Hoàng hậu và các cung phi ước chừng đều có cân nhắc trong lòng, ít nhất đã có mục tiêu để lựa chọn.
[1] Điện thí (殿試): Còn gọi là Thi Đình hay Đình thí, là khóa thi nho học cao cấp nhất do triều đình phong kiến tổ chức để tuyển chọn người có tài, học rộng. Người thi đỗ được bổ nhiệm làm quan trong triều đình. Đỗ đầu thi Đình gọi là Đình nguyên hay Trạng nguyên. Gọi là thi Đình vì thi trong cung điện của vua.
Bởi vì mấy ngày nay thân thể khó chịu nên Hoa Thường không triệu kiến nhiều tú nữ, chỉ gặp vài vị có danh tiếng như Chu thị, Trịnh thị, Chử thị và Triệu thị, nhưng nàng cũng không hài lòng cho lắm. Có lẽ đúng như câu nói kia, mẹ chồng nhìn con dâu thế nào cũng không thấy thuận mắt.
Đến bây giờ Hoa Thường vẫn chưa xác định được, rốt cuộc là do đợt quý nữ này tố chất không cao, hay là do tiêu chuẩn của nàng quá cao nữa.
Hoàng hậu khẽ động môi đỏ, lên tiếng nói: "Tuyên tú nữ vào điện đi."
Đợt tú nữ thứ nhất này, cơ bản Hoa Thường đã gặp qua, đều là dáng vẻ đoan chính thanh tú, cử chỉ khéo léo chuẩn mực. Xem biểu hiện của Hoàng hậu có vẻ khá hài lòng, liên tục lên tiếng, gần như là quan sát từng người.
Hoa Thường nâng mắt nhìn Tề thị đứng giữa, khẽ nở nụ cười. Mấy ngày nay Tề Bích Quân bị chỉnh đốn không nhẹ, cho nên nàng ta tham dự điện tuyển hôm nay với tinh thần không tốt, sắc mặt tái nhợt, nói chuyện với Hoàng hậu cũng không đủ tiêu chuẩn.
Hoàng hậu khẽ quay đầu nhìn Hoa Thường một chút, đương nhiên nàng biết Hoa Thường phái người gây khó dễ cho Tề thị, chỉ là không ngờ lại nghiêm khắc như vậy.
"Quý phi muội muội, Tứ Hoàng tử cũng đã đến lúc cưới thê tử, muội muội có vừa ý ai chưa? Có điều, nếu như không chọn được ai thì cũng không sao, muội muội nói có phải hay không?" Hoàng hậu đã nhanh chóng tỏ ý bất mãn với Hoa Thường, tuy ngữ khí hoà hoãn nhưng lời nói lại không mềm mỏng chút nào.
Hoa Thường cụp mắt, hơi cúi đầu, tránh nặng tìm nhẹ, dịu dàng trả lời: "Hoàng hậu nương nương nói đùa rồi, chuyện hôn nhân đại sự phải theo lệnh của phụ mẫu. Tuy thần thiếp là Quý phi nhưng cũng không có khả năng làm chủ cho Tứ Hoàng tử, đương nhiên vẫn phải xem chủ ý của Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương."
Hoàng hậu vừa định nói tiếp thì nghe thấy tiếng của tiểu thái giám bên ngoài vang lên: "Hoàng thượng giá lâm..."
Mọi người đều ra nghênh đón hành lễ: "Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng cát tường."
Có vẻ tâm trạng của Hoàng đế không tệ, cười nói: "Tất cả đều miễn lễ, ngồi xuống đi. Là trẫm tới muộn, làm chậm trễ mọi người rồi." Tất nhiên là Hoàng đế ngồi trên ghế chủ vị, Hoàng hậu nương nương ngồi bên cạnh.
Hoàng hậu cười vui vẻ, lên tiếng nói: "Hôm qua Hoàng thượng nói không đến nên thần thiếp mới không chờ người mà cho bắt đầu điện tuyển trước. Có điều Hoàng thượng đến cũng thật đúng lúc, bây giờ mới là đợt tú nữ đầu tiên mà thôi."
Hoàng đế gật đầu, mở miệng nói: "Trẫm suy nghĩ hay là đến xem một chút. Lần này tuyển chọn ba con dâu, nên trẫm phải đến dùng chút điểm tâm mới được. Được rồi, nhóm tiếp theo đi."
Đám tú nữ này đi ra lại có đám tú nữ khác đi vào, Hoàng đế gần như không lên tiếng. Có điều với ánh mắt nhìn người lợi hại của hắn, không cần hỏi gì thì hắn cũng có thể nhìn ra rõ ràng. Cả quá trình hầu như Hoa Thường cũng không nói chuyện, đối lập với vẻ tươi tắn hào hứng của Hoàng hậu và Thục phi.
Đến lúc giải lao, Hoàng đế quay đầu nhìn Hoa Thường, lo lắng nói: "Trẫm thấy sắc mặt nàng không được tốt, thân thể không thoải mái sao? Nàng cũng không nói gì nhiều, có thể thấy là tinh thần không tốt. Nếu nàng không khoẻ thì về trước nghỉ ngơi đi, chuyện của tiểu Tứ đã có trẫm."
Hoa Thường hơi phúc thân hành lễ, nhẹ giọng nói: "Thần thiếp không sao, chỉ là bệnh cũ, cũng không đáng ngại, tạ Hoàng thượng quan tâm."
Hoàng đế cười với Hoa Thường, lên tiếng nói: "Hôm nay trẫm thấy dáng vẻ Tề thị không tồi, cử chỉ cũng khá, phối cho Hoàng tử cũng tốt." Tề thị này mặt mũi có vài phần giống với Hoa Thường. Mặc dù Hoàng đế không nhận ra, nhưng cũng giống như Tứ Hoàng tử, đối diện với gương mặt có chút quen thuộc của Tề thị thì bọn họ đều có hảo cảm. Suy cho cùng, nam nhân vẫn là động vật sống bằng mắt.
Hoàng hậu nghe vậy thì cảm thấy không vui. Tuy Hoàng đế nói là phối cho Hoàng tử nhưng người tinh tường đều nhận ra được người hắn nói chính là Tứ Hoàng tử. Thái tử phi còn chưa chọn được mà Tứ Hoàng tử phi đã xuất hiện rồi sao? Huống chi gia thế của Tề thị cũng hợp ý Hoàng hậu.
Có điều Hoàng hậu suy nghĩ lại, Kỳ Quý phi không thích Tề thị như vậy, còn gây khó dễ cho nàng ta, có thể thấy là Kỳ Quý phi cực kỳ chán ghét Tề thị. Nếu như có thể ấn định Tề thị cho Tứ Hoàng tử thì chẳng phải sẽ khiến Kỳ Quý phi tức chết hay sao?
Hoàng hậu nở một nụ cười khoan dung, chưa đợi Hoa Thường lên tiếng đã mở miệng nói: "Bổn cung thấy Tề thị cũng không tệ, cử chỉ đúng mực, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, gia thế thì càng không cần phải bàn đến. Nghe mama giáo dưỡng nói, Tề thị cũng rất nỗ lực, là một cô nương vâng lời, ôn nhu nhã nhặn, thi thư lễ nhạc không có gì là không giỏi, rất xứng đôi với Tứ Hoàng tử đấy."
Sau khi Hoàng đế nghe xong liền cười nói: "Vậy sao? Nếu hài tử này yêu thích thi thư thì rất tốt. Tiểu Tứ văn chất nho nhã, tài hoa hơn người, phu thê có sở thích giống nhau thì có thể hoà hợp hơn." Đối với tính cách rộng lượng của Hoàng hậu, Hoàng đế vẫn rất hài lòng.
Hoa Thường mỉm cười với Hoàng hậu, ước chừng nàng đã đoán được ý đồ của Hoàng hậu. Ôi, đã nhiều năm như vậy rồi mà Hoàng hậu hành sự vẫn không động não chút nào, cứ muốn gì là làm nấy.
Hoa Thường hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Hoàng hậu nương nương nói tốt, dĩ nhiên là vô cùng tốt."
Hoàng đế thấy Hoa Thường nói một câu bình đạm như vậy, trong lòng có chút lấy làm lạ. Thường nhi không vừa ý Tề thị sao? Hay là đang kín đáo phê bình Hoàng hậu?
"Vẫn còn chưa xem hết tú nữ mà, được rồi, tiếp theo đi." Hoàng đế không nói gì mà hạ lệnh tiếp tục. Sắc mặt Hoàng hậu hơi âm trầm, nàng nhìn Hoa Thường một chút, không nói gì nữa.
Gia thế của các tú nữ phía sau đều giống nhau, duyệt tuyển cũng trở nên nhanh hơn, chưa tới nửa ngày đã hoàn thành. Sau khi kết thúc, các tú nữ được ban hoa thì có thể trở về tự quyết hôn sự, còn những tú nữ được ban túi gấm thì phải về nhà chờ thêm ý chỉ. Là Hoàng phi, Thái tử phi, Hoàng tử phi, Trắc phi, Thứ phi hay là tứ hôn bình thường, tất cả đều là mấy tháng sau mới tiến hành công bố.
---
Vị Ương cung.
Sau khi duyệt tuyển kết thúc, Đế Hậu cùng nắm tay nhau về Vị Ương cung, việc đầu tiên tất nhiên là xác định Thái tử phi.
Hoàng hậu cẩn thận nâng mắt nhìn Hoàng đế một chút, sau đó mỉm cười dịu dàng, nhẹ giọng nói: "Thần thiếp thấy các nữ hài đó đều rất tốt, nhưng Chu thị và Tề thị thì có phần nổi bật hơn."
Hoàng đế đang mài nghiên viết chữ, nghe vậy liền biết tâm tư của Hoàng hậu. Trước đó nàng đã nói Tề thị xứng đôi với Tứ Hoàng tử, cho nên ý của nàng bây giờ tất nhiên là Chu thị xứng đôi với Thái tử.
"Trẫm thấy Chu thị này tuy lễ nghi, cử chỉ đều không thể bắt bẻ nhưng lại có phần cứng nhắc, nhìn tướng mạo cũng coi như là người có tâm tư, nhưng cũng không bằng Trịnh thị ôn thuận nhàn nhã."
Quả nhiên, Hoàng đế vừa ý Trịnh thị. Sắc mặt Hoàng hậu vẫn không đổi, nhẹ nhàng cười nói: "Thần thiếp cũng cảm thấy Trịnh thị rất tốt, dù sao Thái tử phi cũng là quốc mẫu tương lai, ôn thuận nhàn nhã không hẳn là tính cách hợp với Thái tử. Không phải Hoàng thượng vẫn luôn nói tính tình của Thái tử quá cương quyết cứng rắn hay sao? Làm Thái tử phi thì không nên lúc nào cũng thuận theo Thái tử, có thể khuyên nhủ phu quân mới là một thê tử tốt."
Hoàng đế đặt bút xuống, xoa xoa tay, sau đó mới lên tiếng nói: "Thái tử cũng nhìn trúng Chu thị rồi sao?"
Trong lòng Hoàng hậu lộp bộp một hồi, nàng biết Hoàng đế nói Chu thị không phải là nữ nhi Chu thị mà là dòng họ Chu thị.
Hoàng hậu cũng học được tứ lượng bạt thiên cân [2], cười nói: "Lúc thần thiếp triệu kiến Chu thị, thật ra Thái tử có đứng sau rèm nhìn một chút. Trẻ con mà, vượt quá quy củ một tí cũng không sao, chẳng qua thần thiếp không đành lòng nên mới tùy theo ý của Thái tử."
[2] Tứ lượng bạt thiên cân (四兩撥千斤): Là một trong những nguyên lý căn bản trong Thái Cực Quyền của Vương Tông Nhạc. Thái Cực Quyền là một loại quyền thuật có kỹ thuật cao, đặc trưng là lấy nhu khắc cương, mượn sức dùng sức để đạt được kết quả cao nhất.
Hoàng đế yên lặng nhìn Hoàng hậu một hồi, sau đó lên tiếng nói: "Nếu nàng thích thì chọn Chu thị đi. Còn Trắc phi, Thứ phi của Thái tử, nếu chọn được người rồi thì trình danh sách lên cho trẫm, trẫm đi trước."
Hoàng hậu có chút sợ hãi, phúc thân hành lễ: "Cung tiễn Hoàng thượng." Hình như Hoàng đế có phần tức giận thì phải? Hoàng hậu mơ hồ suy đoán. Có điều, khi nghĩ tới lời căn dặn của nhi tử thì nàng liền thở phào nhẹ nhõm. Chu thị đã ngầm liên kết với Thái tử, đây là sự lựa chọn tốt nhất, sẽ không sai đâu.
---
Thượng Dương cung.
Hoàng đế rời khỏi Vị Ương cung, đương nhiên sẽ đi thẳng tới Thượng Dương cung.
Hoa Thường thấy gương mặt Hoàng đế nặng nề liền biết tâm trạng hắn không tốt, nàng cũng không nói gì nhiều, chỉ bưng khăn ấm và trà nóng tiến vào.
Đầu tiên Hoàng đế lau mặt, sau đó hắn nhấp một ngụm trà nóng mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn chút, cuối cùng hắn nhìn Hoa Thường rồi mới lộ ra một nụ cười nhàn nhạt: "Vẫn là nàng hiểu tâm tư của trẫm."
Hoa Thường đi đến bên cạnh Hoàng đế, lên tiếng nói: "Thật ra ai cũng hiểu tâm tư của Hoàng thượng, chỉ là bọn họ có nguyện ý thuận theo tâm tư của Hoàng thượng hay không mà thôi."
Hoàng đế quay đầu nhìn Hoa Thường, mở miệng nói: "Nàng nhận ra tâm trạng trẫm không tốt sao?"
Hoa Thường nhẹ giọng nói: "Nhất định là ở Vị Ương cung, Hoàng hậu làm cho Hoàng thượng không vui rồi. Cái này thì có gì mà khó đoán đâu chứ?"
Hoàng đế cười tự giễu một tiếng: "Đúng vậy, không khó đoán. Bọn họ không muốn làm theo ý của trẫm."
Hoa Thường ngẩng đầu, sắc mặt mang theo vài phần tái nhợt yếu ớt, kính cẩn nói: "Hoàng thượng, nếu thần thiếp nêu ra yêu cầu quá phận với Hoàng thượng, so với yêu cầu của Hoàng hậu còn quá phận hơn gấp trăm lần, thì Hoàng thượng có tức giận không?"
Hoàng đế kinh ngạc nhìn Hoa Thường, không rõ nguyên do, sau đó nói: "Hôm nay trẫm cũng nhìn ra được, nàng không thích Tề thị đúng không? Không sao, tiểu Tứ không phải là Thái tử, thê tử của nó là ai cũng không liên quan đến đại sự vận mệnh quốc gia, chỉ cần nàng vui vẻ là được."
Hoa Thường biết, Hoàng đế có thể nói ra những lời này đã là vô cùng sủng ái nàng rồi. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, mãi mãi không đủ.