Tư Thế Không Đúng, Nằm Xuống Ngủ Lại

Chương 6: Tôi có kỹ năng ngã xuống đặc biệt



“Em là quả táo nhỏ của anh

Yêu em thế nào cũng không bị chê nhiều

Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng làm ấm áp trái tim anh

Là ngọn lửa thắp sáng trái tim anh”

Thấy Lãnh Dạ Thương xuất hiện, La Tử Thanh càng thêm hưng phấn. Không đợi mấy người trong phòng phản ứng kịp, cô ta kích động hét lên một tiếng, chợt chạy tới, vừa hát vừa nắm quần áo anh “Thương, chúng ta cùng nhảy đi!”

Mấy người trong phòng quả thật sợ ngây người, Lăng Khả Nhi càng thêm tan vỡ: nữ thần đâu rồi?

Kiệt Tào phản ứng đầu tiên “Đại ca chúng ta có nên chạy hay không? Ngộ nhỡ, cô La tỉnh táo lại.......”

Hạ Hiền vỗ đầu anh ta một cái: “Chạy cái đầu cậu! Chúng ta không thể giống như người bán thuốc giả kia, phải làm một nhà kinh doanh có lương tâm, cung cấp dịch vụ tốt nhất cho người dùng, không thể kém cỏi!”

“Nhưng đại ca......” Đậu Bỉ yếu ớt giơ tay “Chúng ta cũng không phải Taobao, là......Phú Nhị Đại.”

“Đúng vậy.” Hạ Hiền chợt hiểu ra.

[“Thương, van cầu anh, cho em.” La Tử Thanh sắc mặt ửng đỏ nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, chỉ cảm thấy cả người nóng ran.

Nhưng mà người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong mắt tràn đầy giễu cợt: lại dám tính toán để leo lên người anh, người phụ nữ này thật sự quá xem trọng bản thân rồi!

Nghĩ tới đây, anh ngẩng đầu nhìn cô gái run lẩy bẩy trốn trong góc phòng, đôi mắt lạnh lẽo dần dần ôn hòa.

Người phụ nữ này......lại dám tự tiện chọn đến món đồ chơi mà anh xem trọng! Không thể tha thứ.

“Người phụ nữ này, thưởng cho các người.” Lãnh Dạ Thương cười lạnh một tiếng, đem La Tử Thanh ném cho ba người kia]

Hệ thống ở trong tai Lăng Khả Nhi dùng âm thanh của Google truyền đến những từ ngữ này, khiến cho cô cảm thấy như thiên lôi giáng vào.

Nhưng sự phát triển trước mặt, lại triển khai như vậy!

“Khả Nhi, mau tới giúp mình cởi quần áo của Thương!” La Tử Thanh la to, lại hướng về phía Lăng Khả Nhi cười.

Cái gọi là quay đầu mỉm cười trăm vẻ đẹp......

Không đúng, rõ ràng là quay đầu nhìn lại mỉm cười giống như trăm nấm mốc! Cứu mạng!

Lăng Khả Nhi bị đánh một cú nặng nề, ôm trái tim, liên tiếp lui về sau mấy bước, chỉ có cảm giác cả người không khỏe.

“Mau tới đây! Chẳng lẽ cậu không yêu mình sao?”

“Tôi......” Lăng Khả Nhi co quắp miệng, vừa định nói “Hai người không phải chơi rất vui sao, tôi đi trước, bái bai!” liền nghe thấy hệ thống phát ra giọng nói cứng nhắc.

[Hệ thống: không thể từ chối lời thỉnh cầu của người bình thường.]

Mẹ kiếp! Ngươi muốn hả hê xem kịch hay sao.

[Hệ thống: đúng a!]

Thừa nhận! Lại không biết xấu hổ mà thừa nhận!

Chỉ là không đợi cô hành động, hai người bên này lại bắt đầu trình diễn hình ảnh chưa qua kiểm duyệt (không che)......A không đúng, bắt đầu trình diễn kịch gia đình......

“La Tử Thanh, cô nổi điên gì vậy!” Trước sự lôi kéo của La Tử Thanh, anh tới tôi mê, Lãnh Dạ Thương một cái tát giáng xuống.

La Tử Thanh quơ quơ đầu, ôm mặt, giật mình tỉnh táo lại, ánh mắt hỗn độn trở nên tỉnh táo.

Cô ta nhìn căn phòng karaoke hỗn loạn, không khỏi giật mình: vừa mới xảy ra chuyện gì? Cô ta chỉ nhớ cô ra lừa Lăng Khả Nhi tới đây, chuẩn bị cho cô uống thuốc X, sau đó trình diễn cùng ba tên ở Phú Nhị Đại trình mà cô ta gọi tới. Nhưng......

Lúc này cơn đau trên mặt truyền đến, La Tử Thanh đau đến nỗi kêu lên.

“Anh......Anh đánh em?” Cô ta ngẩng đầu, không thể tin nhìn Lãnh Dạ Thương, run giọng nói.

[Một cái tát này giáng xuống, không chỉ đánh vào lòng La Tử Thanh, mà còn đánh vào người yêu anh say đắm mười mấy năm qua, nếu nói trước kia đam mê say đắm người đàn ông này, thì hiện tại, trong cô ta chỉ có hối hận cùng với sự chán ghét.....Được lắm, Lãnh Dạ Thương, nếu anh đã vô tình, đừng trách tôi vô nghĩa]

Khí lạnh trên người Lãnh Dạ Thương tràn ngập trong phòng hát karaoke.

Kiệt Tào bị khí lạnh này làm cho rùng mình, mặc dù trước kia đối với anh xưng anh gọi em, nhưng Kiệt Tào hiểu bọn họ không cùng một thế giới, lúc này cảm thấy sợ hãi đối với người được gọi là “Ác ma” này, phịch một tiếng ngã quỵ trên mặt đất, liều mạng đập đầu: ‘Tổng giám đốc Lãnh,tổng giám đốc Dạ, tổng giám đốc Thương, tha mạng! Chúng tôi tuyệt đối không bán thuốc giả!”

Hạ Hiền liền tiếp lời: “Đúng vậy! Thuốc này là của bà ngoại vợ Nhị Ma Tử ở phố bên cạnh bán cho tôi!”

“Không đúng, đại ca, anh xem, trên chai thuốc có ghi ‘tập đoàn Dạ Thị sản xuất’.” Đậu Bỉ đột nhiên phát hiện ra điều gì, lớn tiếng, nhìn về phía Lãnh Dạ Thương.

“A! Tôi nói sao anh ta tức giận vậy chứ, tôi liền bắt đầu suy nghĩ chuyện này có liên quan gì đến anh ta chứ, thì ra anh ta bán thuốc giả! Xem ra chúng ta phát hiện ra bí mật của anh ta, anh ta muốn giết chúng ta diệt khẩu!”

“Không được, cho dù muốn diệt khẩu, trước khi chết chúng ta cũng phải lên blog tiết lộ chân tướng của việc này!” Đậu Bỉ bày ra nét mặt hy sinh, vội vàng lấy điện thoại di động ra, đem hình của Lãnh Dạ Thương cùng La Tử Thanh đăng lên diễn đàn.

#Đậu Bỉ tôi hôm nay công bố với dân chúng#

#Tổng giám đốc lòng dạ hiểm độc bán thuốc X giả, còn muốn giết người diệt khẩu! Anh ta nhất định là người bất lực X, cho nên muốn gieo họa vào dân chúng!#

#Bức tranh phong tình này không đúng!#

Lãnh Dạ Thương căn bản không để ý tới ba người.

Nhưng La Khả Nhi nhìn chăm chú, cô luôn cảm giác đây là một bức tranh phong phú, ba người đàn ông khôi hài; một bên là đôi nam nữ ngược luyến nhiều năm, cho nên cô đảm nhiệm làm phong cảnh?

“Cũng chỉ là một bông hoa tàn, cứ như vậy yêu thương nhung nhớ?” Lãnh Dạ Thương khoanh tay, nhìn La Tử Thanh, cười châm chọc “Muốn dùng thủ đoạn thấp kém này để thu hút sự chú ý của tôi, cô La cũng quá rẻ mạt?”

Ôm khuôn mặt sưng đỏ, lửa giận trong lòng La Tử Thanh tăng lên “Thì ra anh nghĩ em như vậy? Lãnh Dạ Thương?” La Tử Thanh bức xúc khóc lên, cố làm ra vẻ bình tĩnh “Trong mắt anh em là người như vậy sao? Anh tình nguyện tin những gì mình thấy chứ không muốn tin em?”

Trước khi sống lại, tình yêu của cô ta dành cho anh đã sớm khắc sâu vào trong máu cô, nhưng anh lại đối với cô ta như vậy.

“Còn cái gì để nói?” Lãnh Dạ Thương cười lạnh thành tiếng “Người phụ nữ ác độc! Đừng cho là tôi không biết việc mà lúc trước cô làm.”

La Tử Thanh nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt dần dần chuyển thành lạnh lẽo.

Cô ta yếu ớt dễ đau lòng hơn nữa không chịu được bất cứ tổn thương nào......khiến cô bi phẫn chuyển thành thù hận!

[La Tử Thanh không hiểu, Lãnh Dạ Thương từ nhỏ đã không thiếu con gái tài sắc vẹn toàn vây quanh, tại sao lại có hứng thú với một Lăng Khả Nhi như vậy.

La Tử Thanh thừa nhận cô quả thật rất thanh tú, mặt không trang điểm càng thêm thanh nhã, còn có tính tình chân thật không giả tạo, càng làm cho người ta khắc sâu.

Nhưng mà, nếu như Lãnh Dạ Thương đã nhìn trúng, như vậy, để cô ta tự tay hủy diệt đi! Huống chi, thù hận đời trước, cũng có một phần do cô......]

Nghĩ tới đây, đôi mắt La Tử Thanh lóe lên sự hung ác nguy hiểm.

Chẳng biết tại sao, Lăng Khả Nhi có một dự cảm vô cùng xấu trong lòng.....vô cùng......vô cùng không tốt......

[Hệ thống báo động! Báo động! Báo động ở phía trước có năng lượng cao! Không phải nhân viên chiến đấu xin mau rút lui sớm! Mau rút lui sớm!]

[Đối tượng [La Tử Thanh] đối với cô{mục tiêu oán hận} đã đạt mức max+! Có thể sẽ làm ra hành động công kích mang tính hủy diệt, Xin hãy chú ý!]

“Được lắm, Lãnh Dạ Thương, anh sẽ phải hối hận!” La Tử Thanh nheo cặp mắt quyến rũ, giọng nói lạnh như băng, đột nhiên xoay người lại, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lăng Khả Nhi.

Lăng Khả Nhi khẩn trương lui về phía sau, đôi tay chắn trước ngực, tràn đầy cảnh giác nhìn nữ thần khuôn mặt đỏ bừng quần áo xốc xếch: không nên nhìn cô như vậy, ánh mắt kia giống như là......

La Tử thanh chợt cười một tiếng, cơ thể cô ta khẽ run rẩy, trong lòng giống như là có một con mèo chuẩn bị bắt mồi.

“La Tử Thanh, cô muốn làm gì!” Rốt cuộc Lãnh Dạ Thương thấy cô ta không ổn.

Chỉ thấy La Tử Thanh cười tươi đẹp làm sao, quyến rũ mê người, bước từng bước ưu nhã tới trước mặt Lăng Khả Nhi, Lăng Khả Nhi khẩn trương toát mồ hôi “Làm.....Làm gì vậy?” Cầu xin ngàn vạn lần đừng nói ra lời nói dọa người “Chơi cô!” như vậy, trái tim cô không chịu được.

“Chụt.” Một nụ hôn in lên mặt cô, cơ thể Lăng Khả Nhi cứng đờ, đôi mắt tràn đầy kinh ngạc: bị hôn bị hôn bị hôn bị hôn rồi! Bị nữ thần hôn!!! Bị chính nữ thần mà mình vẫn sùng bái hôn!!

Nhưng mà không đúng......

Bức tranh có gì đó không đúng!

“Từ hôm nay trở đi, cô chính là người của tôi. Ai cũng không thể cướp cô khỏi tôi, bao gồm......Lãnh Dạ Thương!”

Cơ thể Lăng Khả Nhi nghiêng một cái, không thở ra hơi, thiếu chút nữa vểnh lên [Hệ thống, ngươi không nói có tình huống như thế này.]

[A, thật ra thì tôi cảm thấy cũng được.....Quyển sách này còn có một cái tên khác ‘Nhân vật nữ sống lại yêu nữ chính, nảy sinh ngựa gỗ.’]

Người phụ nữ đê tiện đi chết đi!

“La Tử Thanh cô......” Trong mắt Lãnh Dạ Thương tràn đầy bão tố.

Lúc này biến cố xảy ra.

Lăng Khả Nhi đoán chừng bị dọa, cơ thể lảo đảo một cái, cả người ngã lên trên người La Tử Thanh, ba anh em đứng bên cạnh cũng không phản ứng kịp, từng người trợn to hai mắt nhìn một màn kỳ quái này, ngay cả Lãnh Dạ Thương cũng không phản ứng kịp, im lặng mấy giây, chỉ nghe thấy tiếng xương cốt tan vỡ lạch cạch, tiếp theo là một tiếng hét vang lên......

“A!’

“A a a!”

La Tử Thanh bị tư thế chướng tai gai mắt của Lăng Khả Nhi đè ở phía dưới, anh nghiến răng “La Tử Thanh, cô.......Cô lại dám giành phụ nữ với tôi! Đồ tiểu nhân hèn hạ!”

Không, cái này thật sự không có liên quan đến La Tử Thanh.

La Tử Thanh há mồm vừa định nói gì, sự đau đớn trên eo lại khiến cô kêu la lần nữa, đồng thời trước mặt liền tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

“A......Thật xin lỗi.” Lăng Khả Nhi mở miệng.

[Hệ thống: chúc mừng cô đạt được “Lực áp thiên kim”]

Hệ thống: Nhắc nhở! Hôn, cô cần phải giảm cân, Đề nghị bài giảm cân X dành cho công sở, giảm cân nhanh chóng, toàn bộ chỉ cần 998, chỉ cần 998 tệ!]

“..........................................”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.